Mai Hà cúi người xuống hôn lên môi của Bách Niên Phong, cả người của anh cứng đơ một lúc sau mới có thể bừng tĩnh, cô gái nhỏ với nụ hôn vụng về nhưng dường cô đang khao khát muốn có được anh, Mai Hà vừa hôn Bách Niên Phong vừa đưa tay cởi từng chiếc cúc áo của anh, nhưng cô cứ mân mên trên lồng ngực mãi không cởi được chiếc cúc áo nào, Bách Niên Phong cảm thấy cả cơ thể nóng rân lên, anh đưa tay giữ cánh tay đang làm loạn của Mai Hà lại.
“Em có biết mình đang làm gì không hả?”
Mai Hà gục đầu ở hổm cổ của Bách Niên Phong nức nở nói.
“Biết! nhưng tôi khó chịu quá xin anh hãy giúp tôi.”
Bách Niên Phong không nở làm tổn thương cô nên đã cố gắng ngồi dậy nói.
“Để anh đưa em đi tắm.”
Mai Hà lắc đầu đôi môi tiếp tục lần mò đến hôn lên cổ của Bách Niên Phong từng nơi cô chạm vào điều khiến cho anh cảm thấy khó chịu, Mai Hà đưa tay ra phía sau cởi khóa váy chiếc váy rơi xuống để lộ nữa thân trên tuyệt mỹ của cô, Bách Niên Phong vô thức nuốt nước bột, dù anh có quân tử đến đâu đi nữa nhưng đứng trước tình huống này cũng chỉ biết giơ tay đầu hàng.
Bách Niên Phong lật người Mai Hà lại chiếm thế chủ động, môi lưỡi hòa quyền càng nóng bỏng hơn, anh như muốn nuốt trọn người phụ nữ dưới thân mình, Mai Hà siết chặt lấy cổ của Bách Niên Phong không để anh trốn tránh, nụ hôn điên cuồng của Bách Niên Phong khiến cho Mai Hà cảm thấy khó thở đẩy nhẹ anh ra, những giọt nước còn động lại trên khóe mắt khiến cho Bách Niên Phong thoáng chốc đau lòng, anh cố gắng kiềm chế bản thân để không đi quá giới hạn, những người phụ nữ dưới thân mình vô cùng quyến rũ bàn tay của Bách Niên Phong vô thức di chuyển lên nơi mềm mại của Mau Hà cô cảm thấy vô cùng thoải mái ưỡn người lên khẽ rên rỉ.
“Bách Niên Phong đừng dừng lại.”
Bách Niên Phong thật sự rất khổ sở nếu như ngày mai khi cô tỉnh dậy hai người sẽ phải đối diện với nhau như thế nào, Mai Hà càng điên cuồng vươn người dậy ngậm lấy đôi môi của Bách Niên Phong, bàn tay vô thức luồng vào áo của anh sợ soạn lung tung, Bách Niên Phong chao mày lại thật sự anh đã không thể nào chịu đựng được trước sự quyến rũ của Mai Hà, cuộc yêu đã bắt đầu Bách Niên Phong xé bỏ chiếc váy trên người của Mai Hà rồi tiện tay ném xuống sàn, đôi chân thon thả của cô cứ quấn lấy eo của Bách Niên Phong, đến khi cả hai không còn một mảnh vải nào cảng trở dính sát vào nhau, Mai Hà giận dỗi trách móc Bách Niên Phong.
“Nhanh lên đi, hay là anh không có kĩ năng đó.”
Bách Niên Phong như bị động đến lòng tự trọng, anh bóp mạnh vào cái đào căn mộng của Mai Hà khiến cho cô la lên một tiếng.
“Để anh cho em xem thế nào là không có kĩ năng.”
Nơi nhấp nhô của Mai Hà bị Bách Niên Phong liếm láp đến ướt át cô vô thức cắn môi nhưng lại cảm thấy rất thoải mái, Bách Niên Phong dùng nụ hôn của mình rải rác khắp nơi trên cơ thể của Mai Hà để cô cảm thấy dễ chịu hơn, căn phòng ngập tràn mùi ái tình mờ ám, nơi vương cao đang đồi hỏi cô, Bách Niên Phong dùng nụ hôn để xoa dịu Mai Hà, anh từ từ đi vào bên trong nơi ướt ác của cô, *** ***** nhỏ hẹp làm sao có thể đón nhận hết thứ to lớn đó, bàn tay của Mai Hà bấu chặt vào vai của Bách Niên Phong nức nở nhưng vẫn đón nhận anh, vì cô đang cảm thấy rất thoải mái, dù là lần đầu ăn trái cấm nhưng vì do sự chi phối của thuốc nên Mai Hà chỉ cảm nhận được những khoái cảm của dục tình.
Từ nhẹ nhàng trở nên nhanh chóng, hai người dính chặt vào nhau không một khe hở, tiếng nấc của Mai Hà vang khắp cả căn phòng, tiếng thở dốc của người đàn ông khi cô liên tục quấn lấy anh.
“Mai Hà em cứ như vậy anh sẽ chết mất.”
Bách Niên Phong ra sức di chuyển, anh đã vượt qua ranh giới của một cuộc sống nói không với tình dục của chỉ vì cô, Mai Hà phải chịu toàn bộ trách nhiệm cho chuyện này.
Thời gian kéo dài vô tận, trời đã nhóm nhen sáng nhưng người đàn ông vẫn giày vò người phụ nữ yếu ớt, cơ thể đổ đầy mồ hôi do vận động kịch liệt, Bách Niên Phong kết thúc bằng một nụ hôn cuồng nhiệt cưng chiều người đã thỏa mãn cơn trụy lạc của bản thân, anh cũng chẳng còn chút sức lực nào ngã xuống bên cạnh Mai Hà ôm cô vào lòng.