Thời gian để máy bay cất cánh đã qua một tiếng đồng hồ, Y Na bắt đầu thở phào nhẹ nhõm khi kế hoạch của mình thành công mĩ mãn, cô đến công ty để làm việc, tâm trạng hôm nay của cô không tốt cho lắm, Cao Minh đi đến hỏi em gái của mình.
" Em sao vậy không khoẻ à ?."
Y Na lắc đầu nói.
" Em ổn."
" Làm gì mặt mày buồn bã từ sáng đến giờ vậy, kế hoạch của em anh đã nghe Ý Hiên kể lại rồi, em nghĩ mình làm như vậy là đúng hay không, trêu đùa tình cảm của người khác chắc chắn sẽ không bao giờ có kết quả tốt."
Y Na nhìn anh trai lòng đầy tội lỗi nói.
" Nhưng em đã hứa với cô ấy sẽ giúp cô ấy và Mặc Hàn có tình cảm với nhau nhiều hơn để anh ấy suy nghĩ lại mà dành tình cảm cho Ý Hiên."
Cao Minh với vẻ mặt tức giận nói.
" Em gái à nếu đặt em vào vị trí của Mặc Hàn, em sẽ như thế nào, bị chính người mình lấy làm vợ đùn đẩy cho người phụ nữ khác."
Cao Minh thở dài lắc đầu nói tiếp.
" Nếu là anh, anh sẽ rất tức giận lắm đấy em hãy xem lại hành động của mình đi, anh không muốn xen vào chuyện của em nhưng anh cảm thấy em quá nông nỗi rồi đấy."
Y Na rối rắm hỏi.
" Vậy bây giờ phải làm sao anh hai ?"
Cao Minh lắc đầu nói.
" Anh cũng không biết, nhưng cánh tốt nhất hãy nói rõ ràng tình cảm của hai người dành cho nhau rồi đưa ra hướng giải quyết."
Nói rồi anh nhìn đồng hồ nói.
" Thôi anh đi họp đây."
Cao Minh mở cửa đi ra ngoài để lại một mình Y Na, cô đã chìm sâu vào dòng suy nghĩ của riêng mình.
Tối đó Y Na về nhà mẹ mình, cô không muốn người hầu trong nhà Mặc Hàn nhìn ngó bàn tán về cô, Y Na không để tâm cho lắm nhưng càng nghe họ càng nói rất nặng lời, cỏ cây cũng biết buồn huống chi là con người.
Y Na đậu xe vào hầm rồi đi ra đóng cổng lại, bỗng nhiên một bàn tay nắm lấy tay cô khiến cho Y Na giật mình đó là Nghiêm Lâm, Y Na bất ngờ hỏi.
" Anh đến đây làm gì vậy ?"
Nghiêm Lâm nhìn cô đau khổ nói.
" Từ ngày em hủy bỏ hôn ước của chúng ta để kết hôn với người đàn ông khác, anh không thể nào chấp nhận được em chỉ im lặng cho qua mọi thứ, không nghĩ đến cảm xúc của anh à."
Y Na ngượng ngùng nói.
" Em xin lỗi, nhưng em không thể nào làm khác được em đã bị ép đi đến bước đường cùng."
Nghiêm Lâm phẩn nộ nói.
" Anh ta có gì hơn anh chứ, em nói đi có biết là anh đau khổ lắm không hả Y Na xin em đó hãy quay về bên anh đi."
Y Na nhìn Nghiêm Lâm trong lòng dâng lên một cảm giác tội lỗi.
" Em.....xin lỗi nhưng bây giờ đã quá muộn rồi anh về nhà nghĩ ngơi đi, hãy tìm một người phụ nữ tốt hơn em, em không còn xứng đáng với tình yêu của anh nữa."
Nói rồi cô quay người đi vào trong, Nghiêm Lâm bỗng nhiên lên tiếng.
" Cho anh ôm em một cái được không thay cho lời từ biệt từ nay chúng ta sẽ không gặp nhau nữa."
Y Na hít một hơi rồi quay lại đưa tay ra nói.
" Được rồi."
Hai người ôm lấy nhau cô vuốt ve lưng Nghiêm Lâm coi như là lời an ủi cuối cùng cô dành cho anh ta.
Mặc Hàn đã đứng đó từ lúc nào cô cũng không hay biết gì, hắn bỗng nhiên lên tiếng nói.
" Khá hay cho việc đẩy chồng mình đi du lịch để cô có thể ở đây hẹn hò với tình cũ sao."
Y Na nghe được giọng nói của hắn trong phút chốc cô giật mình buông Nghiêm Lâm ra nói.
" Sao... anh lại ở đây, đáng lẽ lúc này anh đã ở cùng Ý Hiên rồi chứ."
Mặc Hàn cười nhếch mép nói.
" Bất ngờ lắm chứ gì, em nghĩ chỉ có một mình em thông minh thôi sao, đừng tưởng ai cũng ngu ngốc để cho em điều khiển."
Y Na cảm thấy như mình bị xúc phạm khi nghe hắn nói.
" Anh đừng có mà quá đáng, anh ấy chỉ đến từ biệt tôi thôi chúng tôi trong sáng không làm gì quá giới hạn cả."
" Không quá giới hạn mà lại ôm ấp tình tứ như thế à."
Y Na không buồn giải thích với hắn nữa cô nhìn Nghiêm Lâm cười nói.
" Được rồi anh quay về đi."
Nói xong cô đi vào nhà , liền bị Mặc Hàn nhanh tay bế thốc lên hắn nhét cô vào xe, rồi lái xe về nhà hắn với tốc độ cao Y Na ngồi trên xe sợ hãy thắt dây an toàn vào cô bấu chặt ngón tay mình vào ghế ngồi, Y Na không dám mở mắt cô đang rất run sợ.
" Anh bị điên rồi à mau giảm tốc độ đi đáng sợ quá."
Hắn nhìn thấy phía trước nói với Y Na.
" Biết sợ rồi à, đừng dại dột mà chọc giận tôi."
Y Na ấm ức nói.
" Tôi đã làm gì sai chứ chẳng phải hai người có tình cảm với nhau sao, tôi đang tạo cơ hội cho hai người ở bên nhau mà."
Hắn tức đến gân xanh nổi đầy trán mà hét lên khiến Y Na giật bắn mình.
" Không cần cô xen vào, chuyện của tôi để tôi tự giải quyết."
Y Na tức giận nhìn Mặc Hàn nói.
" Anh đúng là đồ tồi từ giờ tôi sẽ không quan tâm đến chuyện của anh nữa."