Cuối cùng Sara cũng đã nhận ra, Điềm Manh chính là người phá giải được tường lửa do Gin thiết lập chứ nào phải nhân viên của Collin làm được chuyện này. Một lần nữa, cô ta vẫn bại trận dưới tay cô, chưa bao giờ Sara thắng được cô.
Ngay sau khi IT tìm ra được địa chỉ IP của hacker, mọi người đã nhanh chóng liên hệ với cảnh sát để tiến hành bắt giữ kẻ tình nghi. Trước đó, Ngạn Hy cũng đã liên hệ với cơ quan chức năng để báo tin về việc dữ liệu mạng của công ty bị hack. Chỉ cần hacker không phải là Điềm Manh thì anh chẳng có lý do gì để nương tay với bọn chúng cả.
Tạm kết thúc quá trình cho lời khai nhằm phối hợp với cảnh sát để điều tra vụ án, cô và anh cũng được trở về nhà. Thấy anh mỏi mệt vì cả ngày dài phải lao lực, nhìn đồng hồ treo tường, cũng đã hơn hai giờ sáng, giải quyết xong vụ hacker vẫn chưa đủ, ngày mai đến công ty, anh còn phải thu xếp để mở cuộc phỏng vấn, trực tiếp đính chính cũng như trả lời các câu hỏi của truyền thông về vấn đề bị hack dữ liệu.
- Anh tắm đi, để em pha nước ấm cho anh.
Cô chu đáo chăm sóc Ngạn Hy vì biết anh đang rất mệt mỏi sau khi bị kẻ xấu gây ra một mớ hỗn độn. Cô vừa định xoay người đi vào phòng tắm thì anh lập tức giữ lấy cánh tay cô rồi kéo cô về phía anh. Điềm Manh chưa kịp định thần đã được anh trao một nụ hôn sâu, tuy khá bất ngờ nhưng cô cũng nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn của anh.
Ngạn Hy cứ ôm chặt lấy cô như thể sợ vợ sẽ chạy mất:
- Anh cần sạc pin.
Cô chỉ biết bật cười trước câu nói của anh, làm nũng, chai mặt và bám vợ,... tất cả Ngạn Hy đều có đủ.
- Hôm nay anh đã vất vả rồi.
Anh đặt cằm lên vai cô, lời nói nhỏ nhẹ:
- Em cũng vậy mà. Cũng may là có em, nếu không có lẽ đến giờ mọi chuyện vẫn chưa được giải quyết xong.
Cô cảm thấy hạnh phúc khi thể đồng hành và giúp được anh, chỉ cần cả hai luôn bên nhau thì mọi sóng gió đều có thể cùng đối phương vượt qua. Bây giờ bộ phận IT rất ngưỡng mộ cô, đến cả chuyên gia công nghệ cũng không tiếc lời khen ngợi Điềm Manh. Mọi người ngỏ ý muốn được cô chỉ bảo thêm khiến Ngạn Hy vô cùng tự hào và nở mặt.
Nằm trên giường, cả hai trằn trọc khó ngủ, cô cứ nghĩ đến chuyện hacker, còn anh thì đang nghĩ xem buổi phỏng vấn ngày mai sẽ cần làm rõ những vấn đề gì.
Thấy người con gái đang nằm trong vòng tay vẫn chưa ngủ, anh khẽ cúi mặt nhìn cô. Điềm Manh cũng biết anh vẫn còn thức.
- Sao em chưa ngủ?
Cô cứ thắc mắc về kẻ đứng sau đã thuê Sara và Gin, nhưng ban nãy ở sở cảnh sát, bọn chúng vẫn chưa chịu khai ra kẻ xấu kia.
- Em đang nghĩ liệu người đã thuê Gin và Sara có phải là kẻ đã từng thuê em hack dữ liệu của Collin không?
Điềm Manh đang nghi ngờ kẻ đứng sau hai vụ việc hack dữ liệu nhắm vào Collin thật ra chỉ là một người. Ngạn Hy cũng có suy nghĩ giống như cô, anh gật đầu:
- Thật ra anh đã đoán được kẻ đứng sau hai vụ việc này là ai. Ngay từ lần em hack dữ liệu của Collin, anh cũng đã biết kẻ chủ mưu rồi. Thật chất là cùng một người.
Lời anh nói mang tính khẳng định rất chắc chắn. Vậy ra từ lâu anh đã biết rõ kẻ thù nào mang dã tâm muốn hãm hại mình.
Cô ngẫm nghĩ lời anh nói, trong lòng cũng đã có đáp án về kẻ chủ mưu đứng sau việc. Ngạn Hy đột ngột nhỏm người dậy, cô vẫn đang gối đầu trên cánh tay anh, cả hai mắt đối mắt nhìn nhau, trong lòng anh dấy lên tia gian xảo:
- Dù sao cũng đã thức đến giờ này rồi, hay là chúng ta thức trễ thêm một chút?
Cô còn chưa kịp đồng ý thì anh đã kéo chăn trùm kín cả hai. Điềm Manh nở nụ cười bất lực, cô chỉ kịp thốt ra một câu trước khi bị sói ăn thịt:
- Anh lắm trò thật.
Trang phục thoáng chốc đã bị vứt lung tung trên sàn, cả hai mải miết trêu đùa trong chăn. Anh hôn lên chiếc cổ trắng ngần, không ngừng chạm vào da thịt mơn mởn. Đôi môi tinh nghịch tìm đến nơi nhấp nhô đầy đặn, không nhịn được liền mút lấy hai nụ hoa, dùng đầu lưỡi mân mê chúng, tạo ra sự kích thích bủa vây lấy thân thể cô.
Chiếc chăn dần tụt xuống bởi sự vận động không ngừng của hai cơ thể. Bàn tay to lớn nghịch ngợm xoa nắn đôi gò bồng đảo căng tràn. Cô đưa tay chạm vào gương mặt đẹp hoàn mỹ, cảm giác có người yêu đẹp trai ngời ngời lại yêu chiều bạn gái hết mực thật quá đỗi hạnh phúc.
Chài cối bên dưới không ngừng cọ xát, cảm giác bứt rứt khó tả nhưng anh vẫn chưa vội đưa đoàn tàu vào trong khám phá hầm sâu. Anh hôn lên xương quai xanh quyến rũ, không quên mút lấy da thịt mềm mại, để lại chi chít vết đỏ như muốn đánh dấu chủ quyền.
Chiếc chày bên dưới đã cứng cáp từ bao giờ. Không thể chần chừ thêm được nữa, cảm giác khao khát chiếm lấy đối phương đang dâng trào hừng hực trong anh. Ngạn Hy đưa chiếc chày vào hang nhỏ ẩm ướt, chỉ trong phát đầu tiên đã chạm đến vị trí sâu thẳm tận cùng, từng nhịp nhấp bắt đầu vào ra đều đặn, hai đôi môi lại quấn lấy nhau, thể xác như hòa làm một...