Triệu Phong lúc này nhíu mày bất mãn.
Bởi vì những lời Triệu Tư Nguyên còn chưa nói xong lúc này đã bị cắt ngang Rõ ràng là có việc gì đó khiến Nguyên Lão không muốn Triệu Tự Nguyên nói ra.
Triệu Tự Nguyên nghiến chặt răng đứng trước mặt Triệu Phong, trong lòng tức tối nhưng vẫn từ từ quỳ xuống, sủa hai tiếng gâu gâu.
"Gâu gâu gâu!" “Gâu gâu gâu!" Lập tức cả hội trường trở nên an tỉnh, tất cả mọi người muốn cười cũng không dám cười, đành phải nén lại trong bụng.
Thật ra Thám Phong nhìn thấy Triệu Tự Nguyên cúi đầu xuống đất cũng nhịn không được lộ ra một chút ý cười chế giễu.
Triệu Tự Nguyên quỳ trên mặt đất mặt đỏ tại hồng, ánh mắt hung ác.
Triệu Phong, tất thảy những việc này đều là do anh hại tôi, Triệu Tư Nguyễn tôi không báo thù, thề không làm người! Anh cứ đợi mà xem, một ngày nào đó tôi sẽ làm anh phải quỳ xuống trước mặt tôi, trả lại cho anh gấp mười lần những sỉ nhục mà hôm nay tôi phải chịu.
Triệu Tự Nguyên có thể có ngày hôm nay hoàn toàn chỉ là một kế hoạch của Triệu Phong mà thôi.
Vốn dĩ Chu Cẩn hận Triệu Phong thấu xương đồng ý hợp tác với Triệu Phong cũng chỉ là vì bất đắc dĩ.
Bởi vì ông ta biết Triệu Tự Nguyên cũng chỉ lợi dụng mình, nhưng Triệu Phong lại có thể cho ông ta và cả nhà họ Chu một cơ hội, vậy nên Chu Cẩn.
không thể không thỏa hiệp.
Bán bức tranh kia cho Triệu Tự Nguyên cũng là việc mà Triệu Phong đã sắp xếp từ trước, số tiền khổng lồ kia cũng đã được Triệu Phong đầu tư vào Tập đoàn Phi Vũ, cũng bù đắp được tổn thất mang lại trong khoảng thời gian cạnh tranh với nhà họ Chu.
Nhưng Triệu Tự Nguyên không biết điều này, ngoài cảm giác oán hận vì bị sỉ nhục, cũng chỉ có đau lòng vì mất một khoản tài sản lớn mà thôi! Bữa tiệc vẫn tiếp tục tiến hành như cũ, mọi người cũng không nhắc lại về những gì vừa xảy ra ban nãy Cho dù như vậy, Triệu Tự Nguyên cũng không còn mặt mũi nào ở lại đây, trừng mắt nhìn Triệu Phong một cái liền vội vàng rời đi.
Nhưng Nguyễn Lão vẫn ở lại đây.
"Nguyên Lão à, mấy năm nay ông coi trọng bồi dưỡng một người như vậy, ông cảm thấy đáng giá không?" Lúc tổ chức tiệc, Vân Lão mở miệng hỏi.
Nguyễn Lão khinh thường địch hừ lạnh một tiếng, nói: "Hươu chết trong tay ai vẫn chưa rõ cơ mà! Ông cũng đừng vui mừng quá sớm, tôi sẽ cho ông thấy rõ ai mới là người phù hợp nhất để kế thừa gia tộc!" Vân Lão thản nhiên lắc đầu, vẻ mặt có hơi bất đắc dĩ Triệu Phong ăn cơm với Vân Lão xong, chào hỏi rồi rời khỏi bữa tiệc.
Vừa ra khỏi cửa, điện thoại Triệu Phong vang lên, là cuộc gọi của Thượng Bán.
"Chủ tịch Triệu Phong, Tập đoàn Chu Thị tuyên bố sẽ từ bỏ toàn bộ thị trường y tế ở Kinh Đô, phía liên minh thương nhân Hoa Hạ cũng đã xóa bỏ mọi lệnh cấm đối với Tập đoàn Phi Vũ của chúng ta!" Vừa nhấc điện thoại đã truyền đến giọng nói kích động của Thượng Bân.
Triệu Phong mỉm cười, rất hài lòng với hiệu suất làm việc của Chu Cẩn.
Cúp điện thoại, Triệu Phong lái xe đến một nhà dân ở vùng ngoại ô, Lúc này Chu Cẩn đang ngồi trong phòng hút thuốc, trong lòng không khỏi hoảng loạn.
Ở ngoài phòng, Kim Nam đích thân đưa người trông coi phía xung quanh.
Thấy Triệu Phong đi tới, Kim Nam bước đến mở cửa xe.
"Anh Triệu, đã đưa người đến rồi!" Kim Nam cung kính nói.
Triệu Phong gật gật đầu, nhấc chân bước vào phòng.
Chu Cẩn thấy Triệu Phong bước vào liền sửng sốt, vội vàng đứng lên tiếp đón.
"Cậu...
Cậu Triệu!" Chu Cẩn căng thẳng nói.
"Ngồi đi!" Triệu Phong vẻ mặt bình tĩnh.
Từ sau khi biết được thân phận của Triệu Phong, mỗi lần Chu Cẩn nhìn thấy anh đều không tránh khỏi cảm giác căng thẳng, nhất là trước đây giữa hai người còn xảy ra những chuyện không tốt đẹp gì, nghĩ như vậy trong lòng Chu Cẩn vẫn có chút hoảng sợ.
"Chuyện này ông đã làm rất tốt, vậy nên không cần phải lo lắng, tôi cam đoan Triệu Tự Nguyên sẽ không tìm được để gây phiền phức cho ông đâu!" Triệu Phong nói.
Nghe anh nói như thể Chu Cẩn mới dám thở phào nhẹ nhõm "Cậu Triệu, cảm ơn cậu, có điều..."
Chu Cẩn có hơi khó xử.
Lời còn chưa nói xong đã bị Triệu Phong cắt ngang "Vào giây phút Thang Minh Thành lựa chọn phản bội tôi, kết cục của anh ta cũng đã định sẵn là phải biến mất khỏi thế giới này!" Triệu Phong nói.
Chu Cẩn là một người có cực kỳ tinh tế, những gì ông ta nghĩ đến đều đã được Triệu Phong sắp xếp cả rồi, vậy nên Chu Cẩn đã hoàn toàn từ bỏ.
Ở một bên khác.
Triệu Tự Nguyên sau khi rời khỏi bữa tiệc, cậu ta giống như phát điên sai người truy tìm tung tích Chu Cẩn.
Làm hại cậu ta tổn thất nhiều tiền một cách vô ích như vậy, thủ này Triệu Tự Nguyên không thể tìm Triệu Phong, vậy thì chỉ có thể trút giận lên Chu Cẩn mà thôi.
Thế nhưng sau khi nỗ lực tìm kiếm vẫn chẳng tìm ra được tin tức gì của Chu Cån.
"Chết tiệt, Chu Cẩn đừng để tôi tìm được ông, nếu không tôi nhất định phải lột da ông..."
Triệu Tự Nguyên nghiến răng nghiến lợi nói.
Đúng lúc này, điện thoại Triệu Tự Nguyên vang lên.
Là cuộc gọi của Triệu Phong.
Điện thoại vừa được kết nối.
"Làm sao, anh lại định gọi điện đến sỉ nhục tôi một trận nữa ư? Tôi nói anh biết, mối thù này sớm muộn tôi cũng phải báo cho bằng được!" Triệu Tư Nguyên nghiến răng nói, "Ha ha."
Triệu Phong cười lạnh nói: "Triệu Tự Nguyên, 7 tỷ nhân dân tệ, cậu đúng là hào phóng thật đấy!" Triệu Tự Nguyện nghe thế liên ngây người, tức giận đến mức suýt chút nữa đã làm rơi điện thoại.
Bởi vì cậu ta thật sự đã mua bức họa này với giá 7 tỷ nhân dân tệ, Triệu Phong có thể biết được con số này chứng minh rằng Chu Cấn bản đừng mình, mà tất cả những điều này đều do Triệu Phong sáp đạt! "Chết tiệt, anh lại dám ám hại tôi, anh có tin tôi nói việc này với những người trong gia tộc hay không!" Triệu Tự Nguyên tức giận nói.
Sự ngu ngốc của Triệu Tự Nguyên làm cho Triệu Phong không khỏi cảm thấy có hơi buồn cười, "Cậu có chứng cử gì không? Hơn nữa nhiều tiền như vậy cũng không phải một mình cậu bỏ ra, lẽ nào không có phần của Nguyễn Lão sao?" Triệu Phong cười nói.
Triệu Tự Nguyên trong lòng run lên.
Đối với cậu chủ của gia tộc Ngoan Nhân mà nói, 7 tỷ nhân dân tệ tuy rằng không đến mức không lấy ra được, nhưng những năm gần đây Triệu Tự Nguyên đầu tư đều thất bại, chưa kể đến việc phải bồi thường cực kỳ nhiều, phần lớn tiền vốn sẽ không thu hồi được trong thời gian ngân Cho nên tiền mua bức họa lần này cũng có phần hỗ trợ của Nguyên Lão.
Một khi chuyện này được đưa ra ánh sáng, chẳng những sẽ làm Nguyên Lão mất đi địa vị gia tộc, mà chính bản thân mình cũng sẽ mất đi tư cách kể thừa gia tộc! "Thú này tôi sẽ nhớ kỹ, Triệu Phong anh cũng đừng đắc ý quá sớm!" Triệu Tư Nguyên uy hiếp.
Thế nhưng kiểu uy hiếp này chẳng gây nên chút sợ hãi nào đối với Triệu Phong, thậm chí cũng chỉ là trò cười trong mặt Triệu Phong mà thôi.
"Tôi lúc nào cũng sẵn sàng nghênh tiếp, còn nữa nhà họ Chu gia đã trở thành chi nhánh của Tập đoàn Phi Vũ, nếu cậu còn nuôi chút hy vọng kế thừa gia tộc, tốt nhất là đừng ra tay với bọn họ, nếu không thì cậu cũng biết tội danh ra tay với người trong cùng gia tộc sẽ thế nào mà!" Nói xong, Triệu Phong liền ngất điện thoại.
Ram! Phía bên này Triệu Tự Nguyên ném điện thoại vào tường vỡ tan tành.
"A!" Triệu Tự Nguyên gào thét, trút hết sự phẫn nộ và không cam lòng ra ngoài Hôm sau, Tập đoàn Chu Thị chính thức bị Tập đoàn Phi Vũ thu mua, trở thành một tập đoàn lớn do Tập đoàn Phi Vũ ở Kinh Đô mua lại Chu Cẩn vẫn nắm quyền lãnh đạo của Tập đoàn Chu Thị như trước Chuyện này vừa truyền ra, cả giới kinh doanh ở Kinh Đô lập tức bùng nổ Tập đoàn Chu Thị từ sau khi Chu Cẩn lên làm Hội trưởng của Hiệp hội liên minh thương nhân vẫn luôn phát triển vững mạnh, bây giờ lại đột nhiên bị Tập đoàn Phi Vũ thu mua, điều này làm cho danh tiếng Tập đoàn Phi Vũ ở Kinh Đô lại càng nổi bật hơn nhiều.