Đến tận lúc này, những chuyên gia và giáo sư kia mới thật sự chú ý đến Triệu Phong chứ không chỉ nhìn lướt qua anh như ban nãy nữa.
Nhưng cho dù là vậy, trong ánh mắt của những chuyên gia này cũng tràn đầy sự xem thường.
“Cậu có thể trị tận gốc các loại bệnh phong thấp xương khớp sao?”
“Chàng trai trẻ, cậu nói đùa cái gì vậy.”
“Quá ngạo mạn, cậu đang nói cái gì đấy? Đúng là nói khoác mà không biết ngượng!”
.
“Chúng tôi đang mở hội nghị giao lưu học thuật, xin cậu đừng xen vào”
.
“Cậu là trợ lý của ai vậy? Nơi này còn chưa đến phiên cậu lên tiếng đâu!”
.
Những chuyên gia này cũng không tin Triệu Phong, thậm chí còn nghiêm khắc trách mắng Triệu Phong.
Bọn họ đều cho rằng Triệu Phong là một sự sỉ nhục của nền y học.
Loại bệnh phong thấp xương khớp này làm sao có thể trị tận gốc được chứ, ngay cả chuyên gia có thâm niên nhất ở đây hôm nay cũng cảm thấy Triệu Phong đang làm nhục trí thông minh của họ.
Các vị chuyên gia bắt đầu rối rít bảo rằng Triệu Phong không phải trợ lý của họ.
“Không biết, không phải là trợ thủ của tôi”
“Cũng không phải trợ lý của tôi, trợ lý của tôi là Tiểu Cương”