Cô chủ Lý! Không phải Triệu Phong không lấy chồng?
Những người nhà giàu có quyền thế trong tỉnh, ai ai cũng rất kinh ngạc.
Đệ nhất tài nữ, con gái nhà quyền quý, lại đi quỳ xuống cầu hôn một thằng không tên tuổi không quyền không thế, còn nói ra câu
“ Đời này không phải anh ta thì sẽ không lấy chồng ”!
Ba quan điểm của mọi người, triệt để bị đảo lộn!
“Tôi không đang nằm mơ đó chứ?” “Chẳng lẽ Triệu Phong biết bỏ bùa mê?” “Lại một người nữa bị điên!”
“Tài nữ sao lại có thể phối với heo được chứ!”
Mọi người ngoài việc kinh ngạc, còn có cả ngưỡng mộ đố kỵ.
Du sao, Lý Thư Yểu là tài nữ của Tỉnh Thành, cũng là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp.
Đặc biệt lại có khí chất dòng dõi nho học, ngoài đẹp ra lại thông minh, còn là con gái nhà quyền quý, là một cô gái đặc biệt đẹp trong các người đẹp.
Còn Lý Hàn Lâm, đã bị chọc tức đến mất chân tay đều muốn đánh người.
“Lý Thư Yểu, cháu thật sự là làm càn mà! Không môn đăng hộ đối, cháu không cần sĩ diện nhưng ông cần!”
Lý Hàn Lâm này, làm sao cũng không thể ngờ được là, hôm nay trong hội trường long trọng này, khiến ông ta mất mặt nhất lại chính là cháu gái đọc nhiều sách biết nhiều lễ nghĩa của mình.
Lý Thư Yểu không hề trả lời, trong lòng cô vô cùng kiên quyết.
Lúc nãy Tống Từ gửi cho cô một tin nhắn, nói cho cô biết trước cửa trường học, là do Triệu Phong ra tay cứu giúp, cứu cô một mạng.
Lúc đó, cô đã từng lập lời thề, nếu có thể tìm thấy được người cứu mạng mình, trước lúc Vương Tử Văn cầu hôn, thì sẽ gả lấy thân mình đền đáp cho người đã cứu mình.
Còn bây giờ, Vương Tử Văn đã bị điên, cô đã nhìn rõ bộ mặt tham hư danh của Vương Tử Văn, và các điều kiện đều đã có ở Triệu Phong, cộng thêm cô giờ đã hiểu rõ con người và tài trí của Triệu Phong, thật đúng như mẫu người lý tưởng của cô ấy, thế nên mới có màn quỳ dưới đất cầu hôn.
Theo như cô thấy, chỉ cần đàn ông có đủ ưu tú, dù cho là nữ cầu hồn nam, cũng không phải là không thể.
“Triệu Phong, anh nhất định sẽ đồng ý lời cầu hôn này của em chứ?” Lý Thư Yểu ngẩng đầu lên nghiêm túc hỏi.
Lúc này, rất nhiều người đã đoán được kết quả.
Suy nghĩ của bọn họ đều y như nhau, đều cho là Triệu Phong không hề do dự tiếp nhận, dù sao chuyện cô chủ nhà họ Lý hạ mình cầu hôn, giống như cái bánh ngon từ trên trời rơi xuống, như lượm được vàng dưới đất.
Lý Hàn Lâm ở một bên tức đến ho khụ khụ, chửi đứa cháu bất hiếu.
Tuy nhiên, ngay lúc này đây, Triệu Phong mở miệng nói: “Tôi không đồng ý”.
Anh ấy, từ chối rồi!
Khi quyết định đến tham gia bữa tiệc cuối năm của nhà họ Lý, anh ta đã dự tính ngày trong buổi tiệc hủy bỏ hôn ước, dù cho có đền bù 1 tỷ nhân dân tệ đi chẳng nữa cũng sẽ hủy bỏ, nhưng bị nhà họ Lý đi trước một bước, anh ta đỡ mất đi 1 tỷ nhân dân tệ.
Lý do hủy bỏ hôn ước, có ba điều.
Một là: Không hiểu rõ về con người của Lý Thư Yểu, nếu kết hôn thì quá đường đột.
Hai là: Thái độ của nhà họ Lý thật sự là rất không tốt, khinh khi lại còn nhục mạ sư phụ anh ta.
Ba là: Người đẹp bên cạnh có chút nhiều.
Đặc biệt là điều thứ ba.
Gia tộc đã xác định Mộc Hồng Diệp, trên sự nghiệp ngầm giúp đỡ không ít. Khó khăn thấy được tình cảm thật sự Lâm Nhược Nhược, chân thành ngốc nghếch ngọt ngào.
Tống Trí Viễn ép dưa rốt cuộc có ngọt hay không còn chưa biết, còn chưa trải nghiệm qua nữa.
Lòng bàn tay hay mu bàn tay đều là thịt, Triệu Phong không muốn phụ ai, cũng không muốn làm tổn thương ai hết.
Chỉ dựa vào những điểm này, không thể làm rõ được mối quan hệ của bản thân, Triệu Phong dứt khoát không tiếp nhận lời cầu hôn của Lý Thư Yểu.
Lúc này Triệu Phong từ chối lời cầu hôn, lại nữa đưa không khí của bữa tiệc, đẩy lên cao trào.
Toàn bộ như muốn nổ tung!
Đây là bữa tiệc cuối năm, khiến người ta kinh ngạc nhất từ trước đến giờ.
Rất nhiều người không hiểu rõ, Triệu Phong nghĩ trăm phương ngàn kể để trèo cao, bị nhà họ Lý hủy bỏ hôn ước khiến anh ta cầu mà không có được, còn bây giờ Lý Thư Yểu chủ động cầu hôn, tại sao anh ta lại từ chối?
Người đẹp như Hằng nga, lại là nhân tài trong vạn người, có thể được người như Thư Yểu, tốn công phí sức hạ mình cầu hôn mà lại còn từ chối khiến mọi người đều rất thắc mắc, Lý Thư Yểu xinh đẹp như miêu tả trong sách ca, có được người phụ nữ như thế bên cạnh chẳng phải là điều mà đàn ông nào cũng ngày đêm mơ ước sao?
Nhà họ Lý lại là một trong số bốn gia tộc lớn ở Tỉnh Thành, lại còn nằm trong năm tập đoàn tài chính lớn, cưới được Lý Thư Yểu cũng giống như có được cây hái ra vàng, không hề có lý do nào bị từ chối!
Triệu Phong anh ta sao lại từ chối cái bánh từ trên trời rơi xuống này chứ, là thằng ngu hay sao?
Nhưng mà, Triệu Phong không hề cho câu giải thích ngay lúc đó, từ chối là từ chối, không có nghĩa vụ phải giải thích cho những người khác nghe.
Triệu Phong không hề quên, lúc đó người nhà họ Lý đã nhục mạ anh ta và sự phụ anh ta như thế nào.
Khi Lý Hàn Lâm, nhìn thấy Triệu Phong từ chối lời cầu hôn của cháu gái mình, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, ông ta mừng thầm trong lòng Triệu Phong là một thằng ngu, không thì phiền phức lớn rồi.
“Triệu Phong, cậu ít nhất cũng có chút hiểu rõ bản thân mình, biết bản thân mình không xứng đáng với cô chủ nhà họ Lý.” Lý Hàn Lâm có chút đắc ý đi về hướng của Triệu Phong.
Đúng lúc này, Triệu Phong khó chịu cười lạnh nói: “Tôi từ chối Lý Thư Yểu, không phải vì tôi không xứng đáng với cô ta, mà là cô ta không xứng đáng với tôi.”
Nghe thấy câu nói này, Lý Hàn Lâm không nhịn được cười thành tiếng heo kêu nói: “Ha ha ha, mọi người có nghe chưa, tên nhóc này đang nói bậy bạ gì đây, con cháu nhà họ Lý không xứng với nó sao? Thật nực cười!”
Những người khác, cũng bắt đầu cười nhạo Triệu Phong ngôn cuồng nói khoác.
“Triệu Phong ăn nói thật là kiêu ngạo nha, trên thế giới này sao lại có người da mặt dày vô liêm sỉ như anh ta chứ?”
“Thật không hiểu nổi suy nghĩ của thằng nhóc này, chẳng lẽ anh ta lại thích kiểu người nịnh bợ sau?”
“Nghe nói nhà họ Tống đã tuyển anh ở rể nhà họ, chẳng lẽ anh ta lại thích ăn bám hơn?”
“Như anh ta mà lại đòi đèo bòng nhà họ Tống sao? Chắc là do ông cụ Tống uống rượu say nhất thời cao nhưng đồng ý hứa gả cho anh ta, không nên tin đó là thật!”
Mọi người đều cười nhạo Triệu Phong da mặt dày, nói khoác, coi Triệu Phong như trò hề.
Nhưng đúng lúc này đây, Lý Thư Yểu mở miệng nói: “Triệu Phong, em lại hứa với anh một lần nữa, đời này ngoài anh ra em sẽ không lấy ai hết! Tuy là anh đã từ chối em, nhưng em sẽ luôn dõi theo anh, nếu anh từ chối em một đời, vậy suốt đời này của em sẽ không gả cho ai hết!” Nghe nói như thế, Triệu Phong nhíu mày.
Lý Thư Yểu sao lại dựa vào mình vậy? Lòng dạ đàn bà như cây kim dưới đáy biển.
Đáng sợ! Đáng sợ!
“Cô sao lại phải vậy?” Triệu Phong nhàn nhạt nói.
“Bởi vì anh khiến cho em hiểu ra rất nhiều đạo lý, làm cho em hiểu rõ thế nào mới thật sự là chính nhân quân tử” Lý Thử Yểu ngẩng đầu lên nhìn Triệu Phong, nghiêm túc trả lời.
“Chỉ đơn giản vậy thôi?”
“Đúng, chỉ đơn giản vậy thôi.”
“Quá mất qua loa rồi”
“Không qua loa đâu, đây là quyết định chính xác nhất trong suốt hai mươi năm qua của em, anh là người mà em muốn tìm”
"Ông nội của cô vừa nói rồi, hoàn cảnh nhà tôi không xứng đáng với cô”
“Cái em xem trọng, không phải hoàn cảnh gia đình, anh không có tiền không sao hết, tiền kết hôn em sẽ bỏ ra, em ở trung tâm thành phố có một căn nhà, còn có một chiếc xe Maserati Quattroporte, một chiếc BMW Z4, đủ cho cung cấp cho chúng ta một cuộc sống đầy đủ”.
Mấy năm này, Lý Thư Yểu tự mình cũng dành dụm được một số tiền, một khoản tiền tiết kiệm đủ cho cô sống nửa đời còn lại không lo ăn lo mặc.
Triệu Phong càng nghe càng hoảng, cái cô gái này, nói là làm thật!
Đối với việc đột nhiên hiểu rõ của Lý Thư Yểu, Triệu Phong nhất thời vẫn là không tiếp nhận nổi, anh ta thà là Lý Thư Yểu trở lại ngu ngốc như lúc trước, như vậy sẽ tránh được rắc rối như hiện nay.
“Tôi từ chối”.
Nhất định phải từ chối, tuy nói là nắm được bà nhà giàu, thì cũng giống như là nắm được tương lai, nhưng vấn đề là Triệu Phong không hề thiếu tiền, chỉ tính tiền tiêu vặt thôi cũng bằng tài sản nhà họ Lý rồi.
“Từ chối cũng không sao, em tuyệt đối không bỏ cuộc”
Lý Thư Yểu một khi đã nghiêm túc rồi, sẽ giống như đi thẳng một con đường đi đến cuối cùng, cũng giống như cô ấy kiên trì giữ nghi lễ cổ xưa, luôn không cho Vương Tử Văn đụng chạm cô, ngay cả tay cũng không được nắm.
Lý Hàn Lâm ở một bên, phổi cũng sắp tức đến muốn nổ tung, xem chút phình bự ra như con cá nóc.
Ông ta nổi giận chỉ vào cháu gái ruột của mình, tức giận điên người chửi bới: “Cháu... Cháu... Cháu làm cho sĩ diện của nhà họ Lý mất hết rồi! Ông không đồng ý hôn sự này!”