Lăng Tiên Đế được xây trên một mảnh đất bằng phẳng của Mã Yên Sơn, một ngọn núi đá vôi hiểm trở và cao chót vót với vách đá dựng ngược. Đứng xa trông ngọn núi đá vôi này hình dáng giống như một yên ngựa cho nên mới có tên là Mã Yên Sơn. Mưa nặng hạt. Gió thổi vù vù. Sấm nổ đì đùng. Chớp lòe sáng rực soi rõ ba bóng người đứng nơi lăng Tiên Đế. Họ chính là Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa, Vô Hình Đao Tôn Nhật và Tử Cước Lê Hùng. Ba người đứng im như không màng đến mưa gió tạt vào mặt rát rạt. Một giọng nói khàn khàn pha tiếng thở dài cất lên:
- Sau khi tiên đế băng tôi vẫn canh cánh bên lòng là tìm ra thủ phạm đã hạ sát tiên đế ...
Ngừng lại giây lát người này thong thả tiếp:
-Ba chúng ta là những người từng được tiên đế trọng đãi và tin dùng. Nay người bị chết một cách tức tưởi như vầy nếu bọn ta không làm sáng tỏ cái chết của người bằng cách vạch mặt thủ phạm ra trước công luận thời lương tâm mình không yên và nhất là làm sao dám nhìn mặt tiên đế nơi suối vàng ...
Tử Cước Lê Hùng hắng giọng:
- Tôn huynh nói phải. Ba chúng ta tuổi đã ngoài sáu mươi cho nên phải gác ngoài ai chuyện sống chết.Nếu bọn ta không vạch mặt chỉ tên hung thủ đã hành thích tiên đế thời hắn sẽ cười vào mặt ta. Hồ huynh nghĩ sao?
Vị lão trang chủ của Hồ gia trang trầm ngâm thật lâu mới cất tiếng:
- Tôi cũng đồng ý với hai huynh là ta phải đưa hung thủ ra trước công luận. Chỉ có điều khó khăn vì hắn là một quan đại thần nhiều quyền uy và thế lực...
Vô Hình Đao Tôn Nhật ứng tiếng:
- Hồ huynh thử đoán trong nhóm quan đại thần ở Hoa Lư ai là người chủ mưu hành thích tiên đế ?
Trong ba người Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa tính tình điềm đạm, giàu suy tư và lý luận hơn hết cho nên bất cứ chuyện gì khó khăn Tôn Nhật và Lê Hùng đều hỏi Hồ Vũ Hoa.
- Các quan đại thần ở Hoa Lư không có mấy người như là Lê Hoàn, Đinh Điền, Nguyễn Bặc, Phạm Hợp và Phạm Cự Lượng... Tuy nhiên nhiều quyền uy và thế lực ta phải kể thứ nhất là Lê Hoàn rồi kế đến Đinh Điền và Nguyễn Bặc. Hai họ Đinh và Nguyễn hợp tác với nhau để kình chống lại Lê Hoàn. Hai huynh cũng biết Đinh Điền và Nguyễn Bặc lúc còn trẻ xuất thân từ nơi nghèo khổ, tính tình thực thà chất phác và không có tham vọng. Làm tới chức quan đại thần là họ mãn nguyện rồi. Do đó tôi nghĩ họ không có manh tâm giết tiên đế để lên làm vua. Nếu nói hung thủ hạ sát tiên đế thời Lê Hoàn là người bị tôi nghi ngờ trước nhất. Lê Hoàn sinh trưởng trong một gia đình giàu có, tài kiêm văn võ, nhiều mưu lược và tâm cơ sâu xa cho nên mới được tiên đế tin dùng và được phong chức Thập Đạo Tướng Quân. Phải có ý định soán ngôi nhà Đinh nên hung thủ mới hạ sát một lượt tiên đế và Nam Việt Vương Đinh Liễn. Nếu chỉ vì tư thù thời hắn giết Nam Việt Vương để làm gì. Trước khi qua đời Trần Gia Bạch đã tiết lộ cho tôi biết chuyện Lê Hoàn tư thông cùng Dương Vân Nga ...
- Ối chà...
- Trời đất...
Tôn Nhật và Lê Hùng cùng buột miệng kêu thành tiếng kinh ngạc vì không thể tưởng tượng được chuyện động trời này lại có thể xảy ra.
- Trần huynh còn nói thêm rằng Vân Nga là người đã bày vẽ, xúi giục tiên đế giáng chức thái tử của Đinh Liễn rồi phong cho Hạng Lạng làm thái tử. Hai huynh cũng biết là tiên đế có tới ba người con. Đinh Liễn là trưởng nam, kế tới Hạng Lang còn Đinh Toàn là con của tiên đế với Vân Nga. Bị mất chức thái tử Đinh Liễn tức giận mới cho thủ hạ giết chết Hạng Lạng...
Vô Hình Đao Tôn Nhật gật gù:
- Một mũi tên bắn hai con chim. Thế ra chuyện Dương thị ỉ ôi năn nỉ tiên đế giáng chức thái tử của Nam Việt Vương là có dụng ý sâu xa ngầm triệt hạ từ từ dòng dõi nhà Đinh...
Tử Cước Lê Hùng lẩm bẩm:
- Tôi hiểu rồi... Hạ sát tiên đế với Nam Việt Vương xong nhà Đinh còn trơ lại Đinh Toàn mới có sáu bảy tuổi cho nên Dương Văn Nga sẽ cầm quyền mà bà ta lại tư thông cùng Lê Hoàn. Điều này chẳng khác gì Lê Hoàn làm vua...
Hồ Vũ Hoa chợt rắn giọng:
- Chuyện người nào nối dõi Đinh triều không làm tôi quan tâm. Tôi chỉ xốn xang trong lòng là nếu thủ phạm giết tiên đế lại lên làm vua thời chúng ta còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ. Thủ phạm sẽ cười vào mặt toàn thể vũ sĩ của giới giang hồ Đại Việt... Hai huynh thừa biết Nam Việt Vương rất giỏi võ vì người là đồ đệ của phái Cỗ Loa và nhất là được Trần Gia Bạch đích thân truyền thụ. Do đó nếu hạ sát được Nam Việt Vương, kẻ giết người phải là một cao thủ nhất đẳng. Tôi tin đoàn do thám Hoa Lư đã trực tiếp hoặc gián tiếp nhúng tay và cái chết của Trần Gia Bạch cũng như của tiên đế và Nam Việt Vương. Muốn tìm ra chứng cớ hoặc tin tức ta phải bắt đầu từ đoàn do thám...
Vô Hình Đao Tôn Nhật vuốt râu cười khà:
- Từ lâu tôi nghe đồn tổng đàn do thám là nơi ngoại bất nhập nội bất xuất...
Hồ Vũ Hoa cười lắc đầu:
- Đó chỉ là tin phao truyền Dĩ nhiên tổng đàn do thám được canh gác chặt chẽ song không phải là nơi bất khả xâm phạm...
Ngừng lại giây lát Hồ Vũ Hoa hắng giọng tiếp:
- Hai huynh biết tổng đàn của đoàn do thám ở đâu không?
Tử Cước Lê Hùng lắc đầu:
- Tôi chỉ tới Hoa Lư một lần lúc tiên đế băng...
Hồ Vũ Hoa nói trong lúc nhìn Vô Hình Đao Tôn Nhật:
- Thành Hoa Lư chia làm hai khu thành Nội và thành Ngoại. Thành Ngoại có sáu bức tường thành nối liền các ngọn núi làm nên bức tường thành thiên nhiên che chở cho kinh đô Hoa Lư.Tổng đàn do thám nằm cạnh bức tường thành thứ sáu chỗ ngòi Chẹm nối liền núi Phi Vân sang núi Hang Quèn, che chở mặt bắc của tử cấm thành. Hai huynh đi theo tôi...
Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa chuyển bộ. Vô Hình Đao Tôn Nhật và Tử Cước Lê Hùng băng mình chạy theo. Vào khoảng đầu canh ba họ đứng nép mình vào bức tường xây bằng đá ong cao ngất. Bức tường với chiều cao hơn ba trượng này nhằm ngăn ngừa gian phi xâm nhập vào tổng đàn do thám. Chỉ có các cao thủ nhất đẳng giang hồ tôi luyện được thuật phi hành cao siêu mới vượt qua bức tường này được.
- Hai huynh để tôi vào trước...
Lồng trong tiếng nói thân hình của Lê Hùng chợt xoay tít mấy vòng rồi tà tà bốc lên cao hơn ba trượng. Tới ngang với mặt tường ông ta khẽ đá chân vào không khí lấy đà rồi từ từ rơi vào bên trong. Chân vừa chạm đất ông ta vội ngồi thụp xuống quan sát động tịnh. Không khí vắng lặng như tờ. Đột nhiên ông ta ngửi được mùi tanh tanh phảng phất trong không khí cùng với tiếng xè xè vang sau lưng của mình. Rắn... Không suy nghĩ vị trang chủ lừng danh vung tay đánh ngược ra sau một quyền. Được nửa đường bàn tay bỗng mở ra khoằm khoằm thành vuốt chim ó bấu vào cổ con rắn đang mổ tới. Bắt rắn bằng tay không phát xuất từ thủ thuật của dân miền sơn cước mà các vũ sĩ giang hồ đã bắt chước. Tuy nhiên họ còn đi xa hơn nữa để biến nó thành một đòn cầm nã thủ tinh vi và hiệu nghiệm.
Thoạt đầu Lê Hùng đánh ngược ra sau một chiêu phách không quyền thuần lấy nội gia chân lực làm căn bản nhằm ý định chận đứng đà mổ của con rắn không cho cắn vào sau lưng mình xong bàn tay mở ra trong thế ưng trảo bấu vào cổ con rắn và xiết chặt lại. Âm thanh của xương vỡ vụn vang lên.
Tay tả còn đang nắm cổ con rắn Lê Hùng thoáng nghe tiếng gừ gừ khe khẽ. Qua ánh chớp vừa lòe sáng ông ta trông thấy một con chó đang nhe răng đứng trước mặt mình. Lê Hùng biết đây là loại chó săn được dùng để canh gác gian phi. Nó to lớn, mạnh khỏe, được huấn luyện kỹ càng cho nên hung dữ và nguy hiểm vô cùng. Thường thường lúc bắt gặp gian phi nó ít khi sủa để báo động mà lặng lẽ tấn công và cắn chết kẻ lạ.
Tuy mưa nặng hạt, tuy bóng đêm khi mờ khi tỏ song với nhãn lực tinh tường Lê Hùng thoáng thấy bốn chân con chó chụm lại như đang sửa soạn tấn công. Vù... Không cử động báo trước với sức nặng hơn trăm cân con chó phóng tới. Giết chết con chó mà không cho nó sủa hoặc lên tiếng báo động thời không dễ dàng. Tử Cước Lê Hùng trổ ngay sát thủ. Ngã ngửa người, hai tay chống xuống đất, hai chân của ông ta bung ra trong thế Đảo Chuyển Cước lừng danh giang hồ.
Quyết lòng hạ sát con chó một cách êm thắm nên Lê Hùng phổ vào cú đá hơn mười phần nội lực. Cây đá còn phải vỡ vụn dưới cú đá này huống hồ gì xương thịt của một con chó. Bịch... Không kêu được tiếng nào con vật ngã vật xuống đất.
Vừa lúc đó Vô Hình Đao Tôn Nhật và Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa xuất hiện. Hồ Vũ Hoa bước đi trước dẫn đường vì thông thạo đường lối hơn hai người kia. Lúc Trần Gia Bạch còn sống ông ta thường hay tới lui tổng đàn do thám để thăm viếng bạn thân. Vốn tính cẩn thận và lo xa nên ông ta ngầm để ý và cố gắng ghi nhớ đường lối cùng địa hình địa vật trong tổng đàn do thám.
Nấp sau hòn non bộ Hồ Vũ Hoa thì thầm:
- Chỗ đèn sang sáng đó chính là tổng đàn do thám. Nó gồm có năm gian nhà án theo kim, mộc, thủy, hỏa và thổ phù hợp với năm ban ám sát, truy tầm, tin tức, bảo hoàng và điều tra. Chính giữa năm gian nhà của năm ban có một gian nhà lớn hơn hết là tỗng đàn, nơi làm việc và cư ngụ của vị thủ lĩnh và phó thủ lĩnh. Tôn huynh đi theo hướng bắc tới gian nhà thuộc ban ám sát; Lê huynh theo hướng nam sẽ gặp gian nhà thuộc ban tin tức; phần tôi sẽ tìm cách vào tận tổng đàn để dò la tin tức. Chúng ta sẽ gặp nhau vào canh năm tại lăng tiên đế. Hai huynh cẩn thận...
Đứng nhìn theo bóng của Tôn Nhật và Lê Hùng biến mất vào bóng đêm mịt mùng xong Hồ Vũ Hoa bắt đầu hành động. Biết mình đang xâm nhập vào một địa điểm được canh gác chặt chẽ bởi các cao thủ giang hồ cho nên ông ta vô cùng thận trọng. Trần Gia Bạch đã nói cho ông ta biết về phương pháp canh gác mới lạ và hiệu nghiệm của nhân viên tại tổng đàn do thám. Thay vì đi đứng hoặc tuần tiểu các nhân viên do thám ẩn mình trong bóng tối, an thần định khí hoặc triển công phu trầm tịnh để canh gác. Bằng cách này họ có thể nghe được tiếng lá rụng hay tiếng người hô hấp cách xa mấy chục bước.
Cũng may đêm nay trời mưa gió nên âm thanh của tiếng mưa rơi và gió hú đã làm át đi phần nào tiếng động của khách dạ hành. Xử dụng thuật xà hình bò trên mặt đất Hồ Vũ Hoa ầm thầm tiến vào tòa nhà nằm chính giữa. Dựa lưng vào vách ván đồng thời triển công phu trầm tịnh lắng nghe tiếng thở của nhân viên canh gác hồi lâu thấy không có gì khả nghi ông ta lần tới cửa sổ có ánh sáng lọt ra. Khi tới nơi ông ta đâm ra thất vọng. Vì mưa to lại thêm gió lớn cho nên cửa sổ bị đóng kín lại do đó ông ta không thấy được bên trong mà chỉ nghe tiếng người nói chuyện thì thầm.
- Trang chủ nghĩ thế nào về đề nghị của lão phu...
Lát sau mới có tiếng người trả lời:
- Tại hạ đang suy nghĩ về đề nghị của Hữu thủ lĩnh...
Hồ Vũ Hoa biết người được gọi Hữu thủ lĩnh không ai khác hơn là Hữu Danh Vô Thực, đương kim thủ lĩnh đoàn do thám Hoa Lư. Điều khiến cho ông ta băn khoăn, nghĩ ngợi và thắc mắc chính là giọng nói của người được Hữu Danh Vô Thực gọi là " trang chủ ". Ông ta cảm thấy giọng nói của người này quen quen dường như ông ta đã nghe qua ít nhất một lần. Tuy nhiên vì cửa đóng kín, vì tiếng mưa gió lấn át và giọng nói quá nhỏ nên ông ta không thể xác định giọng nói đó là của người nào. Hồ Vũ Hoa tự hỏi người này là trang chủ của gia trang nào trong mười đại trang của giới giang hồ Đại Việt .
- Không phải lão phu ép uổng trang chủ song tình thế biến đổi ngoài tiên liệu và trở thành cấp bách lắm. Dù triều đình cố bưng bít, dù đoàn do thám cố gắng ngăn ngừa song tin tiên đế băng đã tới tai bá tánh và nhất là triều đình nhà Tống cũng đã biết. Nhân viên do thám dò biết tin Tống triều chuyển quân tới biên thùy Lạng Giang nhằm ý định dòm ngó vào nội tình của nước ta. Nhân viên của đoàn do thám Tống triều thuộc phân đoàn do thám viễn chinh Lưỡng Quảng đã xuất hiện ở Lạng Sơn ...
Hồ Vũ Hoa gật gù mĩm cười trong bóng tối khi tình cờ nghe được bí mật quan trọng này. Giọng nói của Hữu Danh Vô Thực vang đều đều. Lúc này mưa bỗng dưng nhẹ hạt và gió cũng nhẹ thổi nên ông ta nghe rõ hơn:
- Hợp tác với đoàn do thám trang chủ sẽ được lợi nhiều hơn hại. Thứ nhất với chức vụ đệ nhị phó thủ lĩnh trang chủ thừa quyền hành chỉ huy nhân viên do thám cũng như ra vào tổng đàn dễ dàng và thuận lợi hơn. Thứ nhì với tài năng cá nhân cộng thêm sự ủng hộ triệt để của đoàn do thám không chóng thời chầy trang chủ sẽ trở thành minh chủ của giới giang hồ Đại Việt. Vừa là phó thủ lĩnh đoàn do thám vừa là minh chủ giang hồ trang chủ sẽ nắm trong tay hai thế lực mạnh nhất ...
Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa giật mình khi nghe được những lời nói của Hữu Danh Vô Thực. Ông ta vào đây với ý định tìm kiếm manh mối trong vụ án tiên đế nhưng tình cờ nghe được bí mật này ông ta cảm thấy nó còn quan trọng hơn cái chết của tiên đế bởi vì liên quan tới vận mệnh của giới giang hồ Đại Việt. Tin nhà Tống đồn quân nơi biên giới định xâm lăng Đại Việt khiến cho Hồ Vũ Hoa lo lắng nhiều hơn hết. Ông ta liên tưởng tới vó ngựa của lũ giặc xâm lăng từ phương bắc sẽ dẩm nát đồng ruộng của vùng Kinh Bắc, chà đạp lên cỏ cây của vùng trung du. Nhà tan cửa nát và người chết...
Đang miên man suy nghĩ Hồ Vũ Hoa chợt nghe tiếng cười ngắn gọn rồi giọng nói của người được gọi là trang chủ vang lên:
- Đồng ý là tại hạ có lợi song Hữu thủ lĩnh còn thủ lợi nhiều hơn tại hạ...
Hữu Danh Vô Thực bật cười sang sãng:
- Lão phu không phủ nhận điều này. Hợp tác với nhau cả hai chúng ta đều có lợi...
- Tại hạ chỉ ngại nếu chuyện đổ bể...
Câu nói của người được gọi là trang chủ hàm ý là nếu chuyện không đổ bể thời y sẵn sàng hợp tác. Hiểu ý người đối thoại vị thủ lĩnh đoàn do thám cười thốt:
- Trang chủ đừng lo. Lão phu cam đoan cuộc hợp tác giữa hai chúng ta sẽ được giữ kín. Chuyện này chỉ có ba người là trang chủ, lão phu và Bách phó thủ lĩnh biết mà thôi ...
Thật lâu người được gọi là trang chủ mới thong thả cất giọng:
- Trước khi nhận lời hợp tác với đoàn do thám tại hạ có vài điều kiện...
Giọng nói của vị thủ lĩnh đoàn do thám vang lên:
- Lão phu xin được nghe...
- Điều kiện thứ nhất là tại hạ sẽ không lộ diện, không chính thức là nhân viên của đoàn do thám. Tại hạ được quyền tự do hành động, đi lại theo ý của mình trừ khi nào Hữu thủ lĩnh cần tới sự giúp đỡ của tại hạ...
- Lão phu chấp thuận điều kiện thứ nhất của trang chủ bởi vì lão phu nhận thấy trang chủ ở trong bóng tối hành động có lợi nhiều hơn...
- Điều kiện thứ nhì là tại hạ muốn biết rõ ràng về tình trạng của thê nhi...
Hồ Vũ Hoa nghe được tiếng cười vui vẻ của Hữu Danh Vô Thực:
- Thê nhi của trang chủ hiện đang có mặt tại tổng đàn do thám...
- Tại hạ muốn gặp mặt...
Lát sau Hữu Danh Vô Thực mới từ từ cất tiếng:
- Không phải lão phu muốn làm khó dễ gì với trang chủ nhưng từ khi quan Thập Đạo trực tiếp điều hành về vụ án tiên đế thời công chuyện trở thành phức tạp hơn nhiều. Lão phu sẽ trình bày ý kiến này lên quan Thập Đạo...
Người được gọi là trang chủ không nói gì thêm. Như không muốn kẻ hợp tác với mình phật lòng vị thủ lĩnh đoàn do thám cười tiếp:
- Nếu trang chủ muốn lão phu sẽ dàn xếp cho trang chủ hội kiến với quan Thập Đạo. Lúc đó trang chủ cứ xin phép để gặp gỡ thê nhi...
- Lúc nào tại hạ được hội kiến với quan Thập Đạo thưa Hữu thủ lĩnh...?
- Bây giờ đã quá canh ba cho nên không tiện lắm nhưng ngày mai lão phu sẽ tường trình yêu cầu của trang chủ lên quan Thập Đạo...
- Điều kiện thứ ba và cũng là điều kiện cuối cùng là tại hạ muốn biết chi tiết hơn về vụ án tiên đế ...
Giọng nói của Hữu Danh Vô Thực từ từ vọng lên một cách rõ ràng:
- Trước khi trình bày cho trang chủ biết một cách chi tiết, lão phu mạn phép hỏi trang chủ biết gì về vụ án tiên đế?
- Trần Gia Bạch bị đầu độc chết bởi thứ chất độc kỳ bí rồi hơn tháng sau Tiên Đế và Nam Việt Vương bị Đỗ Thích giết chết. Tuy nhiên toàn thể vũ sĩ của giới giang hồ Đại Việt đều nghĩ thủ phạm phải là kẻ khác. Tại hạ cũng đồng quan điểm với họ...
- Trang chủ nghĩ ai là thủ phạm giết chết tiên đế?
Người được gọi là trang chủ nín lặng không trả lời câu hỏi của Hữu Danh Vô Thực. Lát sau y lên tiếng :
- Tại hạ không dám quả quyết ai là thủ phạm tuy nhiên tại hạ nghĩ rằng sắp xếp được một vụ giết vua như vậy thủ phạm phải là một quan đại thần tâm cơ sâu xa, nhiều uy quyền và thế lực. Nắm chức vụ thủ lĩnh đoàn do thám chắc Hữu thủ lĩnh phải biết rõ ràng ai là một vị quan đại thần có tâm cơ sâu xa, nhiều uy quyền và thế lực nhất tại Hoa Lư...
Hữu Danh Vô Thực cười ha hả nói:
-Lão phu may mắn lắm mới được hợp tác với một kẻ có tâm cơ sâu xa như trang chủ. Quan đại thần nhiều uy quyền và thế lực ở Hoa Lư chỉ có ba người là Đinh Điền, Nguyễn Bặc và Thập Đạo Tướng Quân Lê Hoàn... Trang chủ nghĩ trong ba người đó ai là thủ phạm?
Hồ Vũ Hoa nghe giọng nói của người được gọi là trang chủ chầm chậm vang lên. Càng nghe người này nói nhiều chừng nào ông ta càng thắc mắc và kinh nghi nhiều chừng đó. Giọng nói nghe quen lắm nhưng có điều không giống bất cứ giọng nói của những người ông ta quen biết.
-Tại hạ thử đoán Đinh Điền và Nguyễn Bặc...
Hữu Danh Vô Thực cười nhỏ:
- Trang chủ chắc chưa biết tin Đinh Điền và Nguyễn Bặc đã chết bởi tay của nhân viên do thám...
- Thế ư...
Người được gọi là trang chủ thốt hai tiếng ngắn gọn. Giọng nói của lão thủ lĩnh đoàn do thám vang lên ngắn và gọn:
- Lãnh chiếu chỉ của thái hậu và mật lệnh của quan Thập Đạo lão phu đã chỉ huy nhân viên vào Hóa Châu ám sát Đinh Điền, bắt sống Nguyễn Bặc. Riêng tên Phạm Hạp trốn thoát được song sớm muộn gì lão phu cũng tóm cổ lão...
- Như vậy vị quan đại thần có tâm cơ sâu xa, nhiều uy quyền và thế lực rốt cuộc chỉ còn trơ lại có một người...
- Trang chủ muốn nói Thập Đạo Tướng Quân Lê Hoàn chính là thủ phạm giết tiên đế?
Người được gọi là trang chủ cười nhỏ hắng giọng:
- Tại hạ không nói mà chính ra sự suy luận và một vài bằng chứng đã tỏ lộ quan Thập Đạo là hung thủ...
Thật lâu Hữu Danh Vô Thực mới nói trong tiếng thở dài:
- Đó cũng là mối lo âu của quan Thập Đạo...
Người được gọi là trang chủ mau mắn thốt:
- Theo thiển ý của tại hạ thời sự suy luận và một vài bằng chứng nhỏ nhặt không thể kết tội một quan đại thần nhiều uy quyền và thế lực. Tại hạ nghĩ mối lo âu của quan Thập Đạo chính là sự chống đối càng ngày càng gia tăng của giới giang hồ bởi vì nó sẽ lan rộng vào dân gian. Lúc đó...
Câu nói được bỏ lững. Hai người trong phòng im lặng không nói dường như đang miên man suy nghĩ. Mưa lại rơi nặng hột và gió cũng thổi mạnh hơn. Mặc cho mưa gió tạt vào người lạnh ngắt Hồ Vũ Hoa áp sát tai vào vách an thần định khí lắng nghe câu chuyện.
- Tại hạ xin mạn phép hỏi Hữu thủ lĩnh rằng binh đội triều đình có được bao nhiêu quân?
Ngần ngừ giây lát Hữu Danh Vô Thực mới trả lời:
- Lão phu không biết đích xác con số song phỏng chừng hơn năm vạn...
Người được gọi là trang chủ thở dài khe khẽ:
- Binh đội triều đình tuy có đông, có kỷ luật và thiện chiến song chưa chắc đè bẹp được những kẻ chống đối...
Giọng nói của vị thủ lĩnh đoàn do thám chợt vang lên ngắt ngang lời nói của người đối thoại:
- Lão phu không đồng ý với trang chủ về nhận xét này. Năm vạn quân tinh nhuệ của triều đình mà không đủ sức đè bẹp giới giang hồ trong nước...
- Thưa Hữu thủ lĩnh. Trong chuyến đi trước tại hạ để tâm thăm dò nên biết được dù bị đoàn do thám khủng bố lực lượng của thập đại hiền trang không suy giảm bao nhiêu. Mỗi đại trang nhân số hơn ngàn người cho nên cộng lại khoảng một vạn.Thêm vào đó họ còn được sự ủng hộ của Hạ Long Khách và Đoàn Chí Hạ. Hai vị chúa cướp này thủ hạ hơn một vạn người. Ngoài ra nếu họ biết kêu gọi dân gian và các thổ hào, lãnh chúa cũng sẽ ra mặt chống lại triều đình. Dù tiêu diệt được giới giang hồ, binh đội triều đình cũng bị hao hụt hơn phân nữa. Lúc đó với quân số ít ỏi này triều đình làm sao ngăn chận được cuộc xâm lăng của Tống triều. Dã tâm xâm lăng của kẻ thù phương bắc chắc Hữu thủ lĩnh không lạ gì...
Hữu Danh Vô Thực im lặng không nói gì như đang bận tâm suy nghĩ chuyện riêng tư. Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa cũng trầm ngâm suy nghĩ mặc dù đang đứng giữa trời mưa gió lạnh lẻo. Tình cờ nghe lén được những tin tức quan trọng ông ta nóng lòng muốn gặp Vô Hình Đao Tôn Nhật và Tử Cước Lê Hùng để báo tin rồi sau đó tìm cách thông báo cùng các đồng đạo giang hồ trong nước. Tuy nhiên ông ta lại do dự không chịu bỏ đi vì muốn nghe hết câu chuyển giữa Hữu Danh Vô Thực và người được gọi là trang chủ.Ông ta hi vọng đoạn cuối của câu chuyện sẽ có những chi tiết giúp ông ta tìm hiểu hoặc ước đoán về lai lịch của người được gọi là trang chủ.
Giọng nói của Hữu Danh Vô Thực chợt trầm trầm vang lên trong bóng đêm:
- Theo trang chủ chúng ta phải làm gì để dập tắt sự chống đối của giới giang hồ trong nước?
- Tại hạ nghĩ triều đình không thể nào dập tắt sự chống đối của các vũ sĩ giang hồ bằng vũ lực. Xử dụng binh đội không có lợi mà đôi khi còn có hại nhiều hơn nữa. Tại hạ có một cách để biến giới giang hồ Đại Việt chia rẻ, phân tán, xâu xé lẫn nhau rồi từ đó họ không còn là mối lo của triều đình...
Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa giật thót người khi nghe người được gọi là trang chủ nói có cách để làm cho giới giang hồ chia rẻ, phân tán hoặc xâu xé lẫn nhau. Cách này xem ra còn lợi hại hơn là dùng binh lính để đàn áp hay tiêu diệt .
Tiếng cười vui vẻ của vị thủ lĩnh đoàn do thám vang vang:
- Lão phu thật may mắn mới được một kẻ cộng tác đa mưu túc trí như trang chủ...
- Đa tạ về lời khen tặng của Hữu thủ lĩnh. Sau cuộc khủng bố của đoàn do thám nhắm vào giới giang hồ cách đây mấy tháng chắc Hữu thủ lĩnh biết chi tiết về tình hình của mười đại trang hơn tại hạ...
- Trang chủ nói đúng. Lão phu vẫn thường xuyên nhận được tin tức của mười đại trang do thủ hạ báo cáo...
Giọng nói của người được gọi là trang chủ chợt cao lên. Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa hơi cau mày khi nghe giọng nói của người này.
- Sau thời gian trốn lánh và ẩn náu khắp nơi, mười vị trang chủ đã bắt đầu lộ diện, tập hợp thủ hạ rồi ra mặt kình chống lại triều đình. Nếu tại hạ không lầm Vô Hình Đao Tôn Nhật, Tử Cước Lê Hùng và Tam Phong Kiếm Hồ Vũ Hoa hiện đang có mặt ở Hoa Lư để âm thầm điều tra về cái chết của tiên đế. Hữu thủ lĩnh thừa biết ba người này...
Không khí im lìm thật lâu Hữu Danh Vô Thực thong thả hắng giọng:
- Dĩ nhiên lão phu biết họ. Tôn Nhật với Lê Hùng vũ thuật cực tinh song Hồ Vũ Hoa còn hơn xa hai họ Tôn Lê về tâm cơ minh mẫn, cơ mưu và tính toán. Bởi vậy Trần Gia Bạch mới đề bạt Hồ Vũ Hoa vào chức vụ phó thủ lĩnh đoàn do thám Hoa Lư trong thời gian bình loạn mười hai sứ. Y là một đối thủ đáng ngại nhất của lão phu hiện giờ vì y vốn là bạn thiết của Trần Gia Bạch do đó y phải biết hết nội tình của đoàn do thám và những điều mà có thể lão phu và trang chủ không biết mặc dù trang chủ là người cũng quen biết với Hồ Vũ Hoa...
Hữu Danh Vồ Thực ngừng nói. Vừa lúc đó tiếng còi ré lên lanh lãnh trong bóng đêm thâm u. Giọng nói của vị thủ lĩnh đoàn do thám vang lên:
- Đêm cũng đã khuya rồi nên lão phu mời trang chủ lui vào phòng riêng nghỉ ngơi rồi chúng ta sẽ tiếp tục câu chuyện vào ngày mai...
Đang đứng nép mình vào vách lắng nghe câu chuyện chợt nghe còi báo động nổi lên Hồ Vũ Hoa biết mình cần phải tìm một chỗ trốn lánh an toàn bởi vì nhân viên của đoàn do thám sẽ đổ xô tìm kiếm gian phi. Lúc đó từng góc nhà, chòm cây, ngõ ngách trong tổng đàn đều bị lục lọi gắt gao. Không kịp suy nghĩ Hồ Vũ Hoa lạng mình vào bóng tối.