Giá Trị Công Lược 99%

Chương 9



Căn phòng bị khóa bằng mật khẩu, nhưng Triệu Uyển Hằng tùy ý nhập một dãy số, liền dễ dàng mở được cánh cửa này.

Dãy số này là ngày sinh nhật của cô, Triệu Uyển Hằng nhướng mày, cười tự giễu.

Trịnh Ngôn Quy có lẽ quá hiểu cô, nghĩ rằng ngay cả khi mật khẩu là ngày sinh nhật của cô, cô cũng sẽ không vào phòng làm việc của hắn.

Khi mở cửa ra, Triệu Uyển Hằng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc, những giá sách và tài liệu như dự đoán đã không còn.

Ba bức tường của phòng làm việc được dán đầy khung ảnh lớn nhỏ, và nổi bật nhất là khung ảnh lớn treo ở giữa, có vẻ như đó là một bức ảnh cưới.

Triệu Uyển Hằng có chút cận thị, không đeo kính nên không nhìn rõ người trong ảnh.

Nhưng cô luôn cảm thấy người đó trông giống mình, chỉ là cơ thể nhìn đầy đặn hơn so với hiện tại.

Xung quanh là những bức ảnh của hai người mặc lễ phục. Trông thật ngọt ngào và thân mật.

Cô đứng trước bàn làm việc, trên bàn có một cái hộp, giác quan thứ sáu của con người khiến cô mở hộp ra, hiện ra trước mắt là hai giấy chứng nhận kết hôn.

Triệu Uyển Hằng ngẩn người, cô đưa tay lau nước mắt không biết từ lúc nào đã trào ra.

Mái tóc mềm mại như trở thành những cây kim đ.â.m vào cô, các mạch m.á.u ở thái dương nhảy lên, cô không thể tin nổi khi cầm trên tay hai giấy chứng nhận kết hôn này, khi mà cô đã chuẩn bị tâm lý rằng đây là giấy chứng nhận kết hôn của Trịnh Ngôn Quy và người khác.

Triệu Uyển Hằng không thể ngờ rằng đây lại là giấy chứng nhận kết hôn của cô và Trịnh Ngôn Quy. Và chiếc nhẫn trước mắt, chắc chắn là của hai người họ.

Đầu óc như trống rỗng trong một khoảnh khắc, phòng làm việc rất yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi cô cảm thấy tiếng thở của mình rất nặng nề. Khi ánh mắt của Triệu Uyển Hằng tìm đến ngày kết hôn, cô phát hiện họ đã kết hôn từ sáu năm trước.

Nhưng cô và Trịnh Ngôn Quy, rõ ràng chỉ mới yêu nhau được sáu năm……

[Cảnh báo cảnh báo, nhận diện thế giới sai lệch, cảnh báo cảnh báo!]



Khuôn mặt gầy gò của cô hiện rõ vẻ tái nhợt, trong đầu vang lên tiếng xẹt điện, cổ họng cô có chút đắng, cảm giác đắng chát như muốn nhấn chìm cô.

Ngón tay vô thức siết chặt hai giấy chứng nhận kết hôn, khiến giấy chứng nhận bị nhăn nheo.

Đầu óc Triệu Uyển Hằng rất hỗn loạn, trước mắt cô như quay cuồng, cô ngã quỵ xuống đất, toàn thân run rẩy, tay chân không ngừng co giật. Miệng cô lắp bắp phát ra tiếng rên rỉ.

Trước khi hoàn toàn mất ý thức, cô chỉ thấy trần nhà của phòng làm việc. Cạnh bên là giấy chứng nhận kết hôn cùng cô ngã xuống.

-

Máy thở, nước khử trùng và ánh sáng chói mắt đã đánh thức Triệu Uyển Hằng.

Người đầu tiên cô thấy là Trịnh Ngôn Quy, trong nhà mỗi phòng đều có camera, camera phát hiện Triệu Uyển Hằng ngất xỉu lập tức phát ra báo động.

Trịnh Ngôn Quy dùng tốc độ nhanh nhất có thể gọi xe cứu thương, rồi vội vàng trở về nhà cùng cô đến bệnh viện.

Triệu Uyển Hằng tưởng rằng mình chỉ ngất xỉu vài giờ, không ngờ cô đã bất tỉnh ba ngày ba đêm.

“Tiểu Uyển, Tiểu Uyển em tỉnh lại rồi?” Trịnh Ngôn Quy gần như mấy ngày qua không chợp mắt, thấy cô mở mắt hắn đứng dậy muốn đỡ cô dậy.

“Tiểu Uyển, xin lỗi đã làm em không vui.” Trịnh Ngôn Quy nhìn vào ánh mắt có phần vô hồn của cô, “Anh rất sạch sẽ, anh chỉ yêu em.”

Khi nhóm nghiên cứu thu thập dữ liệu trí nhớ gần đây của Triệu Uyển Hằng.

Trịnh Ngôn Quy mới biết, vài ngày trước Triệu Uyển Hằng đã nghi ngờ hắn không chung thủy.

Triệu Uyển Hằng lại chớp mắt.

“Tiểu Uyển, em lại quên anh rồi sao, anh là Trịnh Ngôn Quy.”



Triệu Uyển Hằng ngắt lời hắn, cô đưa tay về phía Trịnh Ngôn Quy, vẫy vẫy cánh tay của mình.

Hắn không thể tin nổi và cẩn thận ôm cô, người đang mặc áo bệnh nhân, đã ăn cháo lỏng ba ngày, co rúm trong vòng tay hắn, cơ thể dường như đang run rẩy nhè nhẹ.

Không biết đã trôi qua bao lâu, Trịnh Ngôn Quy mới nhận ra, những giọt nước mắt ấm nóng đã làm ướt áo sơ mi của hắn.

“Em không quên anh.” Lâu quá không lên tiếng, giọng Triệu Uyển Hằng có phần khàn khàn.

“Tiểu Uyển, em nhớ ra rồi phải không?” Hắn hỏi từng chữ một.

“Ừm.” Đầu của cô dựa vào vai hắn gật mạnh, nhưng vừa gật vài cái thì đầu lại đau nhói.

“Ôi…… đầu hơi đau.”

Trịnh Ngôn Quy khẽ vuốt sau gáy cô, “Chỗ này em đã trải qua phẫu thuật xâm lấn tối thiểu, đừng làm động tác lớn.”

“Tiểu Uyển, em thật sự, thật sự nhớ ra rồi sao.” Trịnh Ngôn Quy đã chờ rất lâu, đợi cô rất lâu.

“Nhớ ra rồi.”

Đúng vậy.

Cô nhớ ra rồi, cô đã nhớ ra tất cả.

Đây là thế giới thực, tên thật của cô chính là Triệu Uyển Hằng.

Trịnh Ngôn Quy là người yêu thực sự của cô, họ đã kết hôn được sáu năm, yêu nhau mười một năm.

Cho đến một ngày, có một thứ gọi là hệ thống đã cướp đi tất cả những gì thuộc về họ.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv