Edit: Oanh Love
Hóa trang xong, Tử Lam nhìn mình trong gương, nàng lại có mấy phần hoảng hốt.
Kỹ thuật của Quý Màu Sắc không chê vào đâu được. Mặc dù vẫn như củ đồ trang sức trang nhã nhưng Tử Lam nhìn mặt của mình tinh xảo lên rất nhiều, dường như nàng có cảm giác làn da trước kia vốn rất được nhưng bây giờ nhìn lại càng thêm trắng muốt sáng ngời, thoáng chốc nàng có chút không tin tưởng người đang đứng trong gương chính là nàng.
Quý Màu Sắc nhìn thành quả trong 20 phút vừa qua nhịn không được chậc chậc vài tiếng sau đó nói với Tử Lam " Khí chất của cô rất thích hợp với những đồ trang sức trang nhã, trang điểm đậm thì cô lại càng tăng thêm mấy phần yêu mỵ "
Tử Lam cười một tiếng " Tôi rất tin tưởng vào kỷ thuật của anh "
Xong phần hóa trang, việc tiếp theo chính là chọn lể phục cho nàng. Quý Màu Sắc nhìn Tử Lam, hắn có cảm giác nếu mặc quần áo màu trắng sẽ không thể tôn lên tất cả khí chất của nàng, màu xanh dương lại có vẻ đơn điệu...cuối cùng hắn lại chọn ra một bộ lể phục màu xanh ngọc.
Bắt mắt, cao quý lại càng tăng thêm mấy phần kiều mỵ của nữ nhân.
Tử Lam mặc bộ lể phục vào càng làm nổi bật bản thân nàng, Quý Màu Sắc ánh mắt nhìn Tử Lam điều là thưởng thức.
Không có ai so với nữ nhân này thích hợp hơn với bảo thạch màu xanh dương rồi.
Đường cong ưu nhã, sắc thái liều lĩnh, trang điểm tinh xảo, y phục lộng lẫy cùng một đầu tóc được uốn quăn, cả người nàng lộ ra một cổ phẩm chất cao quý, yên lặng trầm tĩnh lại không kém phần kiều mỵ, nhìn Tử Lam như những tinh linh trong bầu trời đêm, cảm giác thật mê người.
Quý Màu Sắc cơ hồ dám đoán chắc, tối nay nàng nhất định sẽ đánh bại tất cả nữ nhân trong buổi tiệc.
Thời điểm Quý Màu Sắc đang âm thầm than thở, Mặc Thiếu Thiên lại xuất hiện phía sau lưng Tử Lam.
Chứng kiến Tử Lam đang ngắm mình trong gương, hắn lại có mất phần kinh ngạc, mất hồn vì nàng.
Mặc dù hắn biết nữ nhân này rất đẹp nhưng nhìn từ phía sau lưng của nàng, đường cong thế nhưng cũng rất mê người, làn da trắng mịn dưới ánh đèn như ẩn như hiện, thật sáng bóng, thật mê người...
Đôi con ngươi tĩnh mịch kia không khỏi nheo lại...
Quý Màu Sắc nhìn thấy sự xuất hiện đột ngột của Mặc Thiếu Thiên, hướng hắn nhìn lại nhíu nhíu mày, sau đó cười trông thật quyến rũ " Như thế nào Mặc tổng? Còn điều gì chưa hài lòng cứ nói! "
Lời Quý Màu Sắc vừa thốt ra, Tử Lam cũng quay đầu lại, mới biết Mặc Thiếu Thiên đã tới.
Lúc này Mặc Thiếu Thiên một thân chính trang, màu trắng áo sơ mi, tây trang áo khoát màu đen, ngực áo mở rộng mấy nút lộ ra da thịt rắn chắc khỏe mạnh, hắn mặc âu phục cho tới bây giờ điều như vậy, mặc bất quy tắc nhưng cố tình lại cho ra một cổ phong cách dã tính,kín kẽ liều lĩnh, làm cho không có người nào có thể bỏ qua ánh mắt nhìn vào hắn.
Hắn chính là con cưng của trời, không chỉ có một khuôn mặt tốt, ngay cả vóc người cũng tốt, ghen cũng tốt vô cùng.Trời sanh vóc người hắn mặc quần áo gì cũng thuộc về phong cách riêng của mình.
Tử Lam ngoắc ngoắc môi nhìn hắn.
Mặc Thiếu Thiên hồi hồn, tròng mắt ngừng trên người nàng,khóe miệng cười chế giễu " Ừ, có thể biến mục nát thành thần kỳ! "
".........."
Tử Lam thật lòng cảm thấy, hắn không chọc tức nàng hắn sẽ chết sao?
Quả nhiên nàng không nên kỳ vọng gì vào hắn được..
Nhưng Quý Màu Sắc nhìn hai người bọn họ, con ngươi híp lại, cảm giác, giữa bọn họ có một loại không khí đặc biệt...Mặc Thiếu Thiên đối với nữ nhân này, không giống nhau!