Sau khi Mặc Thiếu Thiên tắm rửa xong, trực tiếp đi đến phòng Lâm Tử Lam.
Cảm giác được Mặc Thiếu Thiên vào đến, Lâm Tử Lam nhắm hai mắt lại.
Vào giờ phút này, cũng không biết nên dùng tâm tình gì đối mặt, đơn giản vẫn là ngủ!
Mặc Thiếu Thiên đi tới, nhìn thấy Lâm Tử Lam nằm ở trên giường, anh dùng khăn lau tóc, nhìn thấy Lâm Tử Lam đang ngủ, nhíu mày, cũng không nói thêm gì trực tiếp xốc chăn lên nằm vào.
Thân thể Lâm Tử Lam cứng ngắc một chút, thủy chung không có mở mắt, Mặc Thiếu Thiên nhìn Lâm Tử Lam, cô không có tỉnh lại, cảm giác được cô muốn ngủ, cũng không có động tác dư thừa, mà vươn tay ôm lấy cô.
Lâm Tử Lam nhắm mắt lại, cảm giác được Mặc Thiếu Thiên không có động tác gì dư thừa, cũng không nhúc nhích, mà là tùy ý để anh ôm.
Nhiệt độ ấm áp trên cơ thể anh truyền qua, ấm đến trong lòng Lâm Tử Lam, nằm ở trên giường, nhìn ngoài cửa sổ, Lâm Tử Lam lại cảm giác được rất an tâm.
Mặc Thiếu Thiên, anh rất yêu em có phải hay không?
Bên kia.
Ban đêm, đêm đen, chung quanh đều có chút yên tĩnh, chỉ có một chiếc xe màu đỏ ở trên đường cấp tốc chạy.
Mấy phút sau, xe"Kít——" một tiếng dừng lại, lúc này, Hi Hi cùng Hoa Hồng từ trên xe đi xuống.
Hai người một đen một đỏ, nhan sắc nhìn vô cùng phối hợp, hơn nữa khí phách mười phần.
Bọn họ vừa xuống xe không bao lâu, lúc này, một chiếc xe khác từ phía sau chạy lại đây, tốc độ cực nhanh, nhưng mà thời điểm đến trước mặt bọn họ, đột nhiên dừng lại.
Hi Hi cùng Hoa Hồng đứng ở nơi đó, hai người đều không có động, giống như một chút cũng không sợ xe lao tới, bình tĩnh không thôi.
Lúc này, xe dừng lại, người trên xe đẩy cửa bước xuống.
"Lão đại!" Lý Thuận từ trên xe đi xuống, sau khi nhìn thấy Hi Hi cao hứng phi thường, sau ba tháng, hôm nay Hi Hi lần đầu tiên cùng anh liên hệ.
Hi Hi gật gật đầu, "Lý Thuận, mọi chuyện anh chuẩn bị như thế nào!?”
Lý Thuận khẳng định gật đầu, "Tất cả đã an bài tốt lắm!”
Hi Hi cũng gật gật đầu, "Như vậy chuyện lần này, giao cho anh!" Hi Hi nói.
Nghe thế cái, Lý Thuận lập tức gật gật đầu, "Lão đại, cậu yên tâm, tôi nhất định làm tốt!" Dù thế nào cũng là lần đầu tiên anh làm nhiệm vụ lớn như vậy, nhất định phải làm tốt mới được!
Hi Hi gật gật đầu, "Chuyện lần này, có chút phiền toái, tôi sẽ không tiện ra mặt, bất quá, có chuyện gì Hoa Hồng sẽ hỗ trợ mọi người!” Hi Hi nói.
Lý Thuận thế này mới gật gật đầu.
"Nhiệm vụ lần này giá trị mấy chục tỷ, anh nhất định phải bình tĩnh, không thể sốt ruột!”Hi Hi nhìn Lý Thuận đốc thúc.
Lý Thuận liên tục gật đầu, vốn còn cảm thấy thực nhẹ nhàng, nhưng là hiện tại Hi Hi nói như vậy, thậm chí có điểm khẩn trương.
"Tôi biết!" Lý Thuận lập tức nghiêm trọng, thu hồi dáng vẻ cà lơ phất phơ.
Hi Hi gật đầu, lúc này, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, lập tức lấy ra một vật đưa cho anh ta,” Đeo cái này vào, tôi sẽ giám sát các người, có chuyện gì, lập tức thông báo cho tôi!”Hi Hi nói.
Lý Thuận duỗi tay ra tiếp được, biết lão đại giỏi về nghiên cứu điện tử, nhìn vật ở trong tay liền gật gật đầu.
Lúc này, Hi Hi nhìn đồng hồ, "Nếu không có vấn đề, thì đi đi!"
Lý Thuận gật gật đầu, vì thế ba người lên xe.
Hai chiếc xe chia ra đi đến bến tàu.
Thời gian chỉ 12h45’, thời điểm bọn họ vừa đến bến tàu, vừa đúng lúc.
Hoa Hồng dừng xe ở nơi cách bến tàu không xa, mà xe Lý Thuận, trực tiếp hướng bên trong bến tàu đi vào.
Lý Thuận dừng lại một chút, liền đội đồ Hi Hi vừa đưa cho, hướng bến tàu đi đến.
Lúc này, mọi người đã mỗi người đều có một vị trí và cương vị riêng.
Nhìn thấy Lý Thuận đã đi tới, mọi người đồng loạt hô một tiếng, "Lý ca!"
Sắc mặt Lý Thuận lập tức trở nên ác liệt, áo vét màu đen thoạt nhìn thập phần đẹp trai, hơn nữa trời sinh cũng mang theo một lăng lực lãnh đạo.
"Còn vài phút nữa, các cậu phải chuẩn bị tinh thần cho tốt!” Lý Thuận đốc thúc.
Mọi người đều gật gật đầu.
Vì thế, Hi Hi ngồi ở trong xe, mở máy tính ra, ngón tay ở trên bàn phím thao tác nhanh như bay, rất nhanh, máy tính hiện ra một hình ảnh, là trên bến tàu, có thể nhìn thấy tất cả chuyện bên trong đang xảy ra.
Lúc này, Hi Hi ấn một chút đồ đeo trên tai, chậm rãi mở miệng, "Lý Thuận, có thể nghe được không?!"
Lý Thuận đang ở trên bến tàu tuần tra, nghe được bên trong truyền đến âm thanh, lập tức mở miệng, "Có thể nghe được!"
"Tốt, thời gian lập tức sẽ đến, nhớ kỹ, nhất định phải bình tĩnh, mặc kệ phát sinh chuyện gì!" Hi Hi nói.
"Tôi đã biết!" Lý Thuận lên tiếng.
Lúc này, Hi Hi ở trên máy tính tìm kiếm chung quanh, Hoa Hồng an vị ở bên người Hi Hi, nhìn Hi Hi đang tìm gì đó, Hoa Hồng mở miệng, "Cậu xác định Thiếu tá Tỉnh Nham nhất định sẽ tới sao!?" Hoa Hồng hỏi.
Nghe được lời Hoa Hồng nói, Hi Hi lắc lắc đầu, "Không xác định, nhưng là tôi nghĩ không ra Thiếu tá Tỉnh Nham rốt cuộc còn có mục đích gì!" Hi Hi nói.
Tốt nhất là đừng tới, nhưng là muốn tới, bé phải chuẩn bị thật tốt.
Lúc này, Hi Hi xem xét trong máy tính, "Cậu yên tâm, nếu Thiếu tá Tỉnh Nham thật sự muốn tới, cậu cũng tuyệt đối không thấy hắn, không có chuyện gì, hắn cũng sẽ không dễ dàng xuất hiện!" Hoa Hồng nói.
Lời tuy nhiên nói như vậy, nhưng là Hi Hi vẫn là không cam lòng.
"Không dám làm sao, nhóm hàng lần này phải thuận lợi chuyển đi!” Hi Hi nói.
Hoa Hồng nhíu mày, không nói cái gì nữa, lúc này ánh mắt nhìn hướng ngoài cửa sổ.
Hi Hi như trước không buông tay, ngón tay ở trên bàn phím thao tác nhanh nhẹn, rốt cục, thời điểm cũng nhìn thấy một người, Hi Hi mở miệng, "Hoa Hồng, là hắn sao!?"
Nghe được thanh âm, Hoa Hồng quay đầu, ánh mắt nhìn hướng màn hình máy tính, nhưng mà, một nam nhân tuyệt đại phong hoa xuất hiện trong tầm mắt của cô.
Trong tay của hắn cầm ống nhòm, thường phóng ánh mắt về phía trước nhìn.
Không phải Tỉnh Nham còn ai vào đây!
"Là hắn!" Hoa Hồng kích động nói, không nghĩ tới Hi Hi thật đúng là tìm được rồi!
"Cậu thật sự tìm được rồi!" Hoa Hồng nói.
Vốn cảm thấy Tỉnh Nham che dấu vô cùng tốt, xem ra, ở trước mặt thiên tài Hi Hi này, vẫn chạy không khỏi!
Nhìn biếu tình Hoa Hồng, Hi Hi chỉ biết không có sai, nhìn mà hình máy tính, Hi Hi mở miệng, "Thì ra, hắn chính là Thiếu tá Tỉnh Nham!"
Nói lên điều này, khóe miệng Hi Hi ngoéo một cái.
"Hắn căn bản không có dùng gì che giấu!" Hi Hi nói.
Bằng không, bé sẽ không dễ dàng tìm được như vậy!
Vừa rồi tìm không thấy là vì nơi này nhiều góc khuất, bé cần thời gian, không nghĩ tới Tỉnh Nham thế nhưng một chút cũng không che giấu.
Nghe được lời Hi Hi nói, Hoa Hồng nhăn mày, "Nếu như không có, hắn lúc này có ý tứ gì?"
Hi Hi lắc đầu, thế nhưng có chủ ý gì, ai biết!
"Là không biết cậu là tiên tài máy tính hay là hắn vốn không có để cậu ở trong mắt!” Hoa Hồng nhìn Hi Hi hỏi.
Nghe được lời Hoa Hồng nói, khóe miệng gợi lên một chút cười lạnh, "Mặc kệ loại khả năng nào, hiện tại chúng ta có thể kết luận, mục đích của Tỉnh Nham đúng là tôi!" Hi Hi nói.
Khẳng định đến cùng Hi Hi rốt cuộc có phải là người của Hợp Tung hay không.
Nói lên điều này, Hoa Hồng nghĩ nghĩ, cũng đồng ý gật gật đầu.
Lúc này, Hi Hi cùng Hoa Hồng đều không có nói chuyện, mà là nhìn người ở bên trong.
Thiếu tá Tỉnh Nham đứng ở trên đài cao, cầm ống nhòm trong tay, thường nhìn một chút, mà phía sau hắn còn có một người, thoạt nhìn, mặt không chút thay đổi, chỉ là người này, Hoa Hồng chưa từng thấy qua.
Hi Hi cùng Hoa Hồng đều nhìn chằm chằm màm hình máy tính, nhưng mà giây tiếp theo, bỗng nhiên màn hình mờ mờ.
Hi Hi cùng Hoa Hồng mày đều nhất thời nhăn lại, "Tại sao có thể như vậy!?" Hoa Hồng hỏi.
Lúc này, Hi Hi có chút trấn định, "Mở che chắn tín hiệu!" Hi Hi nói.
Lúc này, Hoa Hồng có chút bất mãn, "Sớm làm đi, tìm khắp mới thấy bọn họ, thế nhưng hiện tại che chắn tín hiệu!" Hoa Hồng nói.
"Khả năng bọn họ đoán ra suy nghĩ của mình!" Hi Hi nói.
Cũng không sốt ruột, khẳng định Thiếu tá Tỉnh Nham ở đây, Hi Hi cũng không khẩn trương, hiện tại chỉ là gặp chiêu phá chiêu.
Lúc này, Hi Hi nhìn thời gian, vừa đúng đến giờ, Hi Hi đánh trên bàn phím, hiện lên hình ảnh bến tàu.
Mà bến tàu, một con thuyền chậm rãi chạy đến, thời gian vừa đúng.
Lý Thuận đứng ở bến tàu, nhìn thuyền chậm rãi chạy lại đây, lần đầu tiên một mình hành động, lại đón một chuyến hàng lớn như vậy, có thể nói, anh vừa khẩn trương lại vừa hưng phấn.
Phải biết rằng, nếu đánh mất lô hàng này, anh cho dù bán mình đi cũng không đủ!
Nhưng là Hi Hi cho anh cơ hội lần này, anh rất hưng phấn, ít nhất thực lực của anh có chút được khẳng định.
Mà ở cách đó không xa, Thiếu tá Tỉnh Nham nhìn một màn này, hàng càng ngày càng tiền tới gần, nhưng là người anh muốn tìm, lại chậm chạp không có lộ diện.
Lúc này, người phía sau nhìn Tỉnh Nham,” Thiếu tá, hiện tại chúng ta có cần ra tay không!?”
Mở miệng là Wies.
"Không!" Thiếu tá Tỉnh Nham mở miệng, "Chờ một chút!"
"Nhưng là lần này, là cơ hội rất tốt để chúng ta lập công!” Wies mở miệng nói.
Thiếu tá Tỉnh Nham mím môi, ánh mắt thông qua ống nhòm nhìn cách đó không xa.
"Chúng ta cùng chuyện của Hợp Tung, đã khiến cho thượng tá bất mãn, nếu như có thể bắt được chuyến hàng này trở về báo cáo, nhất định có thể khiến thượng tá coi trọng!” Wies nhìn Tỉnh Nham nói.
Nói lên điều này, sắc mặt Thiếu tá Tỉnh Nham thay đổi.
"Thiếu tá......"
"Wies, rốt cuộc là cậu phục tùng mệnh lệnh của tôi, hay là tôi phục tùng mệnh lệnh của cậu!?” Tỉnh Nham bỗng nhiên mở miệng nói.
Nói lên cái này, Wies muốn nói cái gì, lại dừng lại, chính là ánh mắt nhìn cách đó không xa, mày nhăn lại thật sâu.
Lúc này, thuyền càng ngày càng tới gần, lập tức sẽ cập bến, Hi Hi nhìn chằm chằm màn hình, cũng quan sát đến hoàn cảnh bốn phía, sợ sẽ bỏ qua bất cứ cài gì.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nhưng mà mỗi giây mỗi phút đối với bọn họ mà nói, giống như đang sống trên một lưỡi dao, sợ giây tiếp theo sẽ sảy ra chuyện gì!
Vì thế, ở thời điểm thuyền cập bờ, một người từ phía trên xuống, Lý Thuận đi qua cùng hắn trao đổi, bằng tiếng Anh, trao đổi lưu loát.
Hi Hi nhìn màn hình, nói thật, Lý Thuận vẫn là rất có phong thái vương giả, ít nhất thời điểm đối mặt với những chuyện như vậy, anh ta thực bình tĩnh, bình tĩnh.