Tư Thừa Lâm nói:
“Dự liệu nội tình. Chỉ cần bên trên không bị hạ thì mọi người đấu một chút là được. Thiên tài của Hồng Phong đế quốc chúng ta sẽ không thua bọn người đầu chó kia đâu.”
Đô Tham không phản bác, cũng coi như đã ngầm đồng ý.
Đối với họ, thực ra tranh đoạt Băng Mạch Tinh đã bắt đầu từ bây giờ rồi.
Chẳng qua bây giờ vẫn còn tỉ thí ở trong Khởi Nguyên Chi Địa mà thôi.
Tư Thừa Tâm nhìn về phía Lục Duyên, nhếch miệng cười nói:
“Còn về ngươi, A Duyên, tiếp sau đây ngươi không ra ngoài được rồi.”
Lục Duyên ngạc nhiên hỏi:
“Vì sao vậy?”
Đô Tham cười, giải thích:
“Với thực lực mà ngươi thể hiện, chắc chắn mấy thằng nhãi này đã coi ngươi là cái gai trong mắt rồi. Chỉ cần ngươi vừa ra ngoài, chắc chắn bọn sẽ mời sát thủ tới ám sát ngươi. Chỉ cần ngươi chết ở Khởi Nguyên Chi Địa, điều ấy ảnh hưởng rất lớn đến việc tu luyện của ngươi. Đến khi ấy, đương nhiên sẽ trở thành chuyện tốt với họ.”
Lục Duyên nghe vậy thì hơi nhíu mày:
“Mời sát thú đến ám sát ta ư?”
“Ừ...Ta nghĩ đám người đầu chó này có thể mời thiên tài trên bảng Thiên Kiêu đến để đối phó ngươi. Mặc dù giá để mời thiên tài trên bảng Thiên Kiêu ra tay có hơi chát, nhưng chỉ cần ngươi chết thì số tiền kia cũng đáng giá.”
Mắt Lục Duyên sáng lên, khẽ gật đầu:
“Ta hiểu rồi.”
Mặc dù bây giờ hắn đã có Truyền Tống Không Gian, cho dù có gặp nguy hiểm hắn vẫn có thể trốn thoát.
Nhưng nếu là thiên tài trên bảng Thiên Kiêu, có lẽ có người có được năng lực không gian.
Nhỡ như đụng phải một thiên kiêu nào đấy cũng có năng lực không gian, vậy thì hắn cũng không được ổn lắm đâu.
Người trên bảng tổng Thiên Kiêu đều là chiến tôn, với thực lực thiên phú của những thiên kiêu đó chỉ sợ đều có thể đánh một trận với chiến vương.
Lục Duyên cảm thấy không nên mạo hiểm thì hơn.
Thế nhưng, vừa nói đến bảng Thiên Kiêu, Lục Duyên lập tức nghĩ đến phúc lợi trên bảng đơn.
Không nói đến những thứ khác, đứng đầu tổng bảng, tất cả những chi phí trong thành Bạch Vân tại Khởi Nguyên Chi Địa này sẽ được giảm tám phần, có thể được miễn phí sử dụng luyện võ quán và phòng trọng lực, vật phẩm đấu giá và phòng đấu giá cũng sẽ không mất phí hoa hồng.
Đặc quyền này quá lớn.
Lúc trước Lục Duyên bán đấu giá đồ vật, đấu giá hơn một tỷ bảy linh tinh bậc năm, chỉ riêng tiền hoa hồng đã thu của hắn gần hai ngàn vạn linh tinh bậc năm.
Là gần hai ngàn vạn linh tinh bậc năm đấy!
Đấy là một món của cải rất lớn rồi đấy, một số chiến vương yếu một chút cũng không có được khoản của cải như thế này.
Bây giờ hắn có được không ít đồ tốt ở trong di tích cơ giới Aiur, nếu mang đi bán đấu giá, đấu giá được hơn mười triệu linh tinh bậc năm cũng không thành vấn đề gì.
Nếu vậy, số tiền hoa hồng hắn phải trả là hơn một triệu linh tinh bậc năm.
Thế này thì ai mà chịu nổi chứ?
Nếu hắn có tên trên bảng Thiên Kiêu, vậy thì sẽ không phải trả số tiền hoa hồng này nữa.
Lục Duyên suy nghĩ một hồi, đợi đến khi thực lực của hắn mạnh hơn chút nữa có thể cân nhắc lên bảng rồi.
Tốt nhất là vượt lên hạng nhất tổng bảng.
Đợi đến khi hắn có được đặc quyền, sau đó đi đấu giá bảo vật có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền.
Còn bây giờ, không thể ra cửa để săn thiên tài người đầu chó để kiếm học phần nên hắn cũng chỉ đành tu luyện cho thật tốt thôi.
Ít ra thì, giết được Phỉ Ba, lại thêm mấy thiên tài người đầu chó khi trước, kiếm được tám mươi chín mươi vạn học phần, cũng coi như không tệ.
Mặc dù có yêu cầu này đối với Lục Duyên, ngược lại, mấy người Tư Thính Tuyết, Rebecca, Tư Thừa Tâm cùng Đô Tham cũng không phải ở lại trong thành.
Dù sao, với thực lực của họ, mặc dù không quá kém nhưng cũng không đặc biệt đến mức lọt vào tầm ngắm, khiến đám người đầu chó phải trả giá đắt để mời thiên kiêu trên bảng Thiên Kiêu đến ám sát.
Nhưng kể cả như vậy thì Tư Thính Tuyết và Rebecca cũng không có ý định ra ngoài nữa.
Bởi vừa hay lần này các nàng đã hấp thu được thiên linh đan, xem như thu hoạch không tồi.
Nếu lần này mất mạng, vậy thiên linh đan đó cũng mất, tổn thất này quá lớn, các nàng không thể chịu tổn thất.
Hai người cũng giống như Lục Duyên, định bình thản tu luyện ở trong thành.
Lúc sau, Tư Thừa Tâm lại mời Lục Duyên sau khi tốt nghiệp hãy gia nhập vào đội thủ vệ Hồng Phong của hắn.
Lần này, không chỉ có hắn, mà Đô Tham cũng mang một cơ hội đến cho Lục Duyên.
Đô Tham là cấp cao của quân thủ vệ biên cảnh của cấm địa Băng Hoả Liệt Cốc, hắn muốn Lục Duyên gia nhập vào quân thủ vệ biên cảnh.
Hai người tranh giành thiết chút nữa đã lao vào tẩn nhau, còn Lục Duyên biểu hiện khá khó xử.
Hắn còn lấy lý do là mình mới năm nhất, về sau lại nói mà từ chối toàn bộ.
Lúc sau, Lục Duyên, Tư Thính Tuyết và Rebecca rời khỏi Hồng Phong phủ, đến luyện võ quán để tu luyện.
….
Bên trong phòng trọng lực.
Lục Duyên kinh hỉ phát hiện, vốn cho rằng khi trước bản thân dùng thiên linh đan sẽ không có thay đổi gì quá lớn.
Bây giờ hắn phát hiện thực ra thay đổi không nhỏ chút nào.
Ít ra thì, tốc độ hấp thụ linh tinh ban đầu của Lục Duyên là ba trăm linh tinh bậc năm trong vòng một tiếng, nhưng bây giờ đã lên tới bốn trăm trong một tiếng.
Tốc độ có thể tăng lên một phần ba cũng không tệ chút nào.
Về lâu về dài, thời gian hắn tôi luyện một gen vương giả trong thế giới thực có thể nhanh hơn mười ngày nửa tháng.