Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 379: Phòng Thân.



Lúc người kia đang nghĩ như thế, Lục Duyên bên này lại nói thêm: "Đúng rồi học trưởng, ở chỗ này của ta còn có một chiến giáp cấp lãnh chúa. À, còn có cả gen siêu phàm cấp lãnh chúa và cấp thủ lĩnh nữa, ngươi thấy... Có muốn xem thử một chút không?"

Với Lục Duyên mà nói thì mấy cái gen vũ trang gì đó đều chỉ là vật nhỏ không đáng kể thôi, gen siêu phàm mới là chủ chốt.

Một cái gen siêu phàm cấp lãnh chúa bình thường đều đã có giá là hơn một trăm ngàn học phần trở lên rồi.

Nếu như Tư Thính Lôi có thể mua cho bản thân hắn hai hay ba cái thì không phải là quá tuyệt vời rồi sao?

Nghe Lục Duyên nói thế, nụ cười trên môi của Tư Thính Lôi lập tức đông cứng lại.

Hắn khẽ cười trừ:

"Lần này bỏ đi, để lần sau nhất định sẽ mua"

Lục Duyên nghe thế, trong mắt cũng lộ ra một chút thất vọng.

Nhưng mà nghĩ lại thì vị học trưởng này dù sao cũng mua hơn một trăm mười một ngàn học phần rồi, thu hoạch cũng coi như không tệ.

Hắn bèn cười nói:

"Vậy thôi được"

Lục Duyên đưa mấy cái quầng sáng cho Tư Thính Lôi, Tư Thính Lôi cũng lấy thẻ học sinh ra chuyển khoản cho Lục Duyên.

Một trăm mười bốn ngàn học phần tới tay, tâm trạng của Lục Duyên khá là vui vẻ.

Hắn đã tiến tới gần thêm một bước để mua gen siêu phàm chói lóa kia rồi.

Sau đó, Lục Duyên nhìn thấy ở đây còn có nhiều học sinh như vậy, bản thân hắn hình như cũng không cần chờ tới lúc mở sàn giao dịch rồi gửi tin tức, đang ở đây cũng có thể bán đồ được mà?



Mắt hắn sáng lên, cười nói:

"Đúng rồi các vị học trưởng học tỷ, chỗ của học đệ cũng có rất nhiều bảo vật hữu dụng cấp một cấp hai, kể cả vô số những gen vũ trang, gen siêu phàm, thiên tài địa bảo, bùa chú, bom linh năng cùng với các loại gen đột phá và dịch tiến hóa đây, có ai có nhu cầu xin cứ việc tìm tới học đệ"

Nghe thế, những học sinh chứng kiến màn giao dịch vừa nãy cũng đồng loạt mang theo tò mò, từng người một tiến lên vây xung quanh Lục Duyên.

"Học đệ Lục Duyên, ta muốn một trường kiếm cấp thủ lĩnh bậc hai, chủ yếu là muốn nâng cấp trên phương diện tốc độ, ngươi có không?"

"Học đệ Lục Duyên, chỗ của ngươi có dịch tiến hóa gen dùng đột phá sao? Bao nhiêu học phần thế? Không đắt quá thì cho ta một phần"

"Học đệ Lục Duyên..."

Mọi người thay phiên nhau hỏi han, Lục Duyên mỉm cười ra mặt:

"Mọi người đừng vội, đều có, đều có hết"

Vốn dĩ mọi người đang đợi tới đợt kiểm tra sức chiến đấu vào cuối tháng, nhưng hiện tại đã bắt đầu bỏ qua chuyến đi lần này của mình rồi.

Sảnh lớn của lầu giả lập đều đã biến thành thị trường mua bán của Lục Duyên rồi.

Mấy tiếng sau, Lục Duyên tới một chỗ trong đại sảnh để ngồi chờ, còn có mấy người học sinh đang đứng xếp hàng trước mặt hắn.

Những người này đều là học trưởng, học tỷ muốn mua đồ của Lục Duyên.

Mấy tiếng đồng hồ này, Lục Duyên đã bán được quá nhiều vật phẩm, vỏn vẹn chỉ có gen vũ trang cấp lãnh chúa bậc hai thôi cũng đã bán được sáu cái.

Vì chất lượng không sánh được với bốn cái trước đó đã bán cho Tư Thính Lôi, cho nên gộp lại cũng khoảng chừng một trăm hai mươi ngàn học phần.



Ngoại trừ gen vũ khí cấp lãnh chúa ra, còn có cấp đầu mục và cấp thủ lĩnh với số lượng nhiều hơn một chút, toàn bộ gộp lại cũng khoảng chừng một trăm năm mươi ngàn học phần.

Ngoài ra còn bán thêm được một gen siêu phàm cấp lãnh chúa, giá trị là hai trăm ba mươi ngàn.

Đây chỉ là gen vũ khí cấp hai mà thôi, còn gen vũ khí cấp một nữa.

Ngoại trừ gen vũ khí ra thì còn có gen dịch tiến hóa, bùa chú và các loại bom linh năng đều đã bán đi không ít.

Toàn bộ gộp lại, giờ phút này Lục Duyên đã có số học phần gần một triệu, chính xác là tám trăm chín mươi hai ngàn năm trăm học phần.

Khoảng cách mua được gen siêu phàm lấp lánh chỉ còn khoảng chừng một trăm mười một ngàn học phần nữa mà thôi.

Vì bản thân Lục Duyên muốn tu luyện, cho nên khẳng định không thể bán dịch gen linh lực được.

Cộng thêm chuyện hắn cũng cần có lá bài tẩy, lỡ như gặp nguy hiểm thì vẫn còn có thể nhẹ nhàng ứng phó được, cho nên một bộ phận bùa chú, bom linh năng và thuốc biến đổi gen quý giá nhất vẫn không có tung ra bán.

Ngoài ra còn có lãnh chúa cơ giới cấp đặc biệt bậc hai nữa, Lục Duyên cũng tạm thời không có bán, hắn cần giữ lại để phòng thân cho mình.

Trừ phi đợi tới lúc thực lực của hắn đủ mạnh thì sẽ bán ra.

Cho nên, những thứ mà Lục Duyên bán ra nói đi nói lại cũng không tính là bao nhiêu.

Mấy tiếng đồng hồ bán vật phẩm đã tiêu hao hết khoảng một nửa kho dự trữ, còn lại một nửa cũng ước chừng đủ khoảng một trăm mười một ngàn học phần.

Mà cho dù không đủ thì Lục Duyên cũng không có vội, dù sao thì hắn cũng có thể tiếp tục đi tới di tích cơ giới Aiur thu thập thêm các loại tài nguyên khác, cùng lắm thì đi thêm chuyến nữa nhất định cũng đủ rồi.

Điều duy nhất khiến Lục Duyên lo lắng hiện tại chính là, dù sao hắn đều bán ra vật phẩm bậc một, bậc hai.

Toàn bộ cả trường học, chiến sĩ gen bậc một hay bậc hai cũng đều có nhiều người như vậy, học phần của bọn họ nhất định là không bằng được với các học trưởng và học tỷ bậc ba hay bậc bốn.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv