Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 175: Bị Bao Nuôi



Hắn chọn căn nhà có trang trí lắp đặt và hoàn cảnh đều thật sự không tệ, tất cả đều ở trong chung cư tương đối cao cấp.

Bây giờ Lục Duyên đã có không ít tiền, cho dù mua một căn ở khu chung cư này cũng không thành vấn đề gì, càng chưa nói tới thuê.

Nhưng Lục Duyên không tính mua nhà, còn chưa tới một tháng nữa là hắn thi tốt nghiệp trung học.

Sau khi thi đại học, hắn còn không biết mình sẽ ở thành phố nào đâu, nên không cần thiết phải mua nhà ở đây.

“Đây là một căn gồm ba phòng ngủ hai phòng khách và hai phòng vệ sinh, tổng diện tích là 126 mét vuông. Trong phòng ngủ có phòng vệ sinh và một phòng để quần áo cỡ nhỏ. Diện tích phòng khách cũng không nhỏ, còn có hai ban công. Diện tích này dành cho hai người ở là vừa, sẽ không có vẻ chật chội vì quá nhỏ, lại không vắng vẻ vì quá lớn... Quan trọng nhất là phòng này có một quản gia robot thông minh, nó có thể làm mọi việc lặt vặt cho chủ, bất kể là nấu cơm, giặt giũ hay dọn dẹp phòng đều rất tuyệt...”

Trước mặt Lục Duyên và Lý Thanh Hòa là một nàng gái mặc đồng phục màu đen đang dẫn hai người họ đi xem phòng.

Lục Duyên liếc nhìn con robot màu trắng đang đứng yên bên cạnh, ánh mắt có vẻ tò mò.

Ngoại trừ ở hiệp hội Chiến Sĩ, đây vẫn là lần đầu tiên Lục Duyên nhìn thấy robot thông minh.

Cho dù là ở trong thế giới công nghệ cao này, giá của robot thông minh vẫn rất cao, không thể nhìn thấy ở trong khu dân nghèo.

Không chỉ con robot này, các đồ nội thất trong căn hộ này đều lắp đặt thiết bị thông minh, cách trang trí cũng thiên về phong cách công nghệ, Lục Duyên cảm thấy rất tốt.

Hắn hơi động lòng.

“Giá thuê bao nhiêu?”

“Một tháng hai chục nghìn, đặt cọc một tháng, trả trước ba tháng, cần phải ký hợp đồng trên một năm.”

Nàng gái vừa thấy Lục Duyên có ý, cười rạng rỡ.

Lý Thanh Hòa ở bên cạnh lặng lẽ kéo góc áo của Lục Duyên, Lục Duyên nhìn sang:

“Sao vậy Thanh Hòa tỷ?”



Lý Thanh Hòa nói:

“Hai chúng ta không cần ở lớn như vậy chứ? Hơn nữa... con robot thông minh này... cũng không cần dùng tới. Ta có thể nấu cơm giặt giũ, không cần phải bỏ ra số tiền này...”

Vẻ mặt chị cho thuê nhà trở nên gượng gạo:

“Cô gái ơi, phụ nữ tốt nhất nên yêu quý bản thân. Những chuyện nấu cơm rửa bát rất hại da tay. Sao không để robot làm hộ ngươi chứ?”

Lý Thanh Hòa liếc nhìn nàng gái:

“Ta không sợ hại da tay.”

Nàng thấy hơi đau đầu. Ở đây cách khu dân nghèo hơi xa, cho dù nàng đồng ý chuyển ra ngoài, cũng chỉ để Lục Duyên yên tâm mà thôi.

Mỗi tối nàng vẫn phải quay lại, tiếp tục điều tra vật dị hóa kia.

Nếu thuê ở đây, mỗi ngày nàng đều phải tốn hơn một tiếng qua lại, vậy cũng quá phiền phức.

Mà Lý Thanh Hòa sợ nhất là phiền phức.

Chị cho thuê nhà còn định nói tiếp, Lục Duyên đã nhìn Lý Thanh Hòa cười nói:

“Thanh Hòa tỷ, ta xem ngươi là tỷ chứ đâu phải là người giúp việc. Chuyện robot thông minh có thể làm, ngươi không cần phải tự mình ra tay. Chút tiền ấy, ta vẫn trả được.”

Đối với Lục Duyên, tiền thuê nhà một năm còn không bằng tiền hắn tiện tay giết mấy con thú dữ ở Khởi Nguyên Chi Địa đâu.

Lý Thanh Hòa nghe thấy Lục Duyên nói vậy, vừa tức lại vừa cảm động.

Nàng cong môi cười, vẻ mặt vô cùng cảm động nhưng vẫn đang xoắn xuýt:

“Duyên đệ... dù sao ta cũng phải tìm một số việc để làm chứ? Nếu không, ta cứ ở nhà lại giống như bị ngươi nuôi vậy.”

Lục Duyên mỉm cười: “Ta nuôi ngươi cũng không thành vấn đề. Nếu ngươi cảm thấy nhàm chán, có thể xem những thứ khác, học tập một chút? Hoặc ngươi đi làm chuyện ngươi muốn làm.”



Chị cho thuê nhà đứng bên cạnh, nghe thấy Lục Duyên nói vậy thì trực tiếp hóa thân làm chanh tinh. Sao ta không có em trai tốt như vậy? Cho dù em trai không tốt như vậy, ta cũng muốn lấy được hợp đồng này!

Nàng cong môi cười nịnh nọt nói:

“Này, ta thật sự hâm mộ ngươi, ngươi lại có em trai quan tâm như vậy. “

Lý Thanh Hòa: “Ha ha ha.”

Nàng cảm thấy cả người tê dại.

Mọe nó, bà đây thật sự muốn đấm một phát đánh chết ngươi, hâm mộ cái rắm à!

Còn có ngươi nữa, Lục Duyên! Ngươi đúng là một em trai tốt!

Lý Thanh Hòa hít sâu một hơi, cố ép xuống kích động muốn đánh người, đang định tiếp tục nói đạo lý với Lục Duyên.

Đúng lúc này, Lục Duyên đã nhìn chị cho thuê nhà:

“Cứ quyết định là căn này đi, chúng ta ký hợp đồng thôi.”

Mắt chị cho thuê nhà lập tức sáng lên, cười vui vẻ:

“Được ngài Lục! Ta có mang theo hợp đồng, ngài xem thử thế nào. Còn tiền thuê nhà thì gửi vào tài khoản này. Lần đầu tiên cần phải nộp tiền đặt cọc, tổng cộng là bốn tháng tiền thuê nhà...”

Lục Duyên khẽ gật đầu, cầm lấy hợp đồng xem qua. Sau khi hắn xác nhận không có vấn đề gì mới ký tên, lại gửi luôn tám chục nghìn qua.

Cho dù còn một tháng nữa là hắn phải thi tốt nghiệp trung học, chỉ có thể ở lại đây đến khi kỳ nghỉ hè kết thúc, đến lúc đó vi phạm hợp đồng, tối đa là mất tiền cọc thôi.

Lục Duyên cũng không muốn mặc cả làm gì cho rắc rối.

Hắn là một người rất sợ phiền phức.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv