Ta giả vờ bất ngờ chạy tới bên đó.
"Tỷ tỷ, muội tìm ở gian phòng kia không thấy khuyên tai của tỷ, tỷ..."
Ta vờ che miệng lại, vờ như không thể tin được mà nhìn Lục Thanh Uyển đang trong bộ dạng xộc xệch.
"Tỷ tỷ, sao tỷ lại biến thành bộ dạng như thế này?"
Nói tới đây, ta nhìn về phía Bùi Trạm. Hắn đang đứng ở bên cạnh nhẹ nhàng an ủi Lục Thanh Uyển, nói hắn ta sẽ chịu trách nhiệm. Ta căm phẫn nói: "Tỷ tỷ, không phải tỷ luôn một lòng mong chờ đến mai sau Tam hoàng tử tuyển phi sao? Sao lại ở bên cạnh cái tên mà tỷ luôn miệng nói là ăn chơi trác táng này? Có phải là tỷ bị hắn ta é.p b.u.ộ.c không?"
Vẻ mặt của Bùi Trạm lập tức tối sầm lại.
Dù cho hắn ta có thích Lục Thanh Uyển như nào đi nữa, nhưng biết người trong lòng của mình đã có người khác, lại còn cảm thấy hắn ta là một kẻ ăn chơi trác táng thì nhất định hắn cũng khó chịu trong lòng.
Chứ đừng nói đến chuyện đám quý nữ bên cạnh ai nấy cũng đều đang hóng chuyện, xì xào bàn tán.
"Hôm trước đúng thật là có nghe nói Lục gia cũng có người muốn tham tuyển, ta còn nói với mẫu thân ta rằng khả năng cao chính là Lục đại tiểu thư cơ."
"Vậy chắc là Lục đại tiểu thư bị ép buộc rồi nhỉ?"
Có người liếc nhìn Bùi Trạm bằng ánh mắt coi thường, m.i.ệ.t t.h.ị nói: "Nếu là ta, ta chắc chắn sẽ chọn Tam hoàng tử điện hạ rồi."
Tuy nói Bùi Trạm có danh hiệu Hầu gia, nhưng lại là một gã công tử bột trứ danh ở kinh thành. Quý nữ nơi này đều xuất thân từ danh môn thì dĩ nhiên đều xem thường hắn ta, chứ đừng nói chi là mang hắn ta ra so sánh với người đường đường là hoàng tử điện hạ.
Người hùa theo càng lúc càng nhiều, sắc mặt của Bùi Trạm càng ngày càng tối sầm lại.
Hắn ta hít một hơi thật sâu mới khôi phục lại dáng vẻ dịu dàng mà an ủi Lục Thanh Uyển: "Uyển Uyển, lỗi do ta lỗ mãng. Nhưng nàng yên tâm, ngày mai ta sẽ mời bà mối tới cửa cầu thân."
Lục Thanh Uyển không trả lời hắn ta, chỉ ôm chặt lấy vạt áo khóc nức nở.
Đám quý nữ cho rằng nàng ta bị bắt nạt, có nỗi khổ nên không nói gì được.
Bùi Trạm thì lại cho rằng nàng ta e thẹn, ngại không đáp lời.
Chỉ có ta nhìn thấy ánh mắt đầy rẫy toan tính của nàng ta, là đang cân nhắc điểm lợi và hại để tìm đường thoát cho mình.
Bây giờ nhất định là nàng ta đang nghĩ nếu như đổ hết mọi chuyện cho Bùi Trạm, nói bị hắn ép buộc thì nàng ta có còn cơ hội để tới tham tuyển làm phi tử của Tam hoàng tử không đây.
Nếu như người bên ngoài đã coi rằng nàng ta dơ bẩn rồi, vậy việc nàng ta gả cho Bùi Trạm hình như là sự lựa chọn tốt nhất hiện tại rồi.
Ta nhoẻn miệng nở một nụ cười lạnh.
Nhưng mà, tỷ tỷ ơi, kiếp này của ngươi đã định trước là cùng đường bí lối, không chốn cầu cứu rồi!