"Thẩm vấn sao rồi?" Tâm trạng Vương Ngạo không tồi, khóe miệng nhếch lên cười.
Cố Tây Châu: "Bà ta rất kín miệng, cái gì cũng không chịu nói."
"Ừm?"
"Nhưng mà cháu cảm thấy khả năng nạn nhân thật sự không phải do bà ta và người đứng sau bà ta giết chết, nếu cháu là kẻ giết người khẳng định sẽ dùng phương thức đơn giản trực tiếp nhất, nguyên nhân tử vong là shock mất máu mà chết.
"Cháu đã kiểm tra rồi, tình hình bên ngoài tiểu khu Kim Sắc có thể xem như đông người qua kẻ lại, nhưng số hộ gia đình quanh đó nhiều, mà công viên là nơi bọn họ đi tản bộ nhiều nhất, vị trí phát hiện thi thể kì thật cách ven đường cũng không phải xa, chỉ cần có người đi ngang qua liền có thể dễ dàng cứu lấy cô ta.
"Nạn nhân Đường Tiếu tử vong hẳn là không liên quan đến việc cô ta buôn bán ma túy, mà là do nguyên nhân khác, cháu cho rằng có thể đổi phương hướng điều tra."
"Ta tin tưởng năng lực nghiệp vụ của cháu." Vương Ngạo gật đầu với Cố Tây Châu, sau đó nói với mọi người: "Chuyện hôm nay cục cảnh sát chúng ta bị mắng chửi, tôi nghĩ rằng mọi người đều biết cả, cũng may có mấy minh tinh share video toàn bộ sự tình nên mới có thể kịp thời dập tắt. Vì vậy tôi quyết định chúng ta cũng cần có trang chính thức tiếp cận với quần chúng nhân dân, tôi thấy các cục cảnh sát các làm khá ổn."
Người có quyền lên tiếng nhất là đương sự trong chuyện này - lão Quách, không nhờ lưu lượng minh tinh share bài chắc cậu ta đã bị bôi nhọ thành dân Châu Phi rồi, vậy nên cậu thập phần tán thành, "Đúng đúng đúng, Vương cục nói đúng! Hôm nay tôi bị mắng đến thảm, tên khốn nạn đổi trắng thay đen, điên cả tiết."
Vương Ngạo nghe vậy vui mừng vô cùng, vốn dĩ trước kia cục cảnh sát bọn họ cũng định lập một tài khoản công chúng, nhưng mà lão cục trưởng không cho, ông cũng không quá cố thuyết phục, có điều, chuyện này xảy ra làm ông ý thức được tầm quan trọng của một tài khoản chính thức.
Ông trầm giọng nói: "Hôm nay là vận khí của chúng ta tốt, còn bây giờ đến vấn đề ai là người quản lý tài khoản này, tôi thấy các cục cảnh sát khác đều có cái gì gì đấy, chính là có người lộ mặt..."
Hướng Nguyên tiếp lời bổ sung: "Người đại diện phát ngôn."
"Đúng vậy, chính là người đại diện phát ngôn," Vương Ngạo vỗ tay đánh đét, nói, "Tây Châu xem xem, không thì cháu tới làm người phát ngôn của cục cảnh sát chúng ta đi!"
Cố Tây Châu nghe thấy lời này, lập tức lùi về phía sau hai bước, "Sao lại là cháu chứ?"
"Vì cháu đẹp trai chứ sao." Vương Ngạo nói rất đương nhiên, những người qua đường hay fans của các minh tinh share video đều khen lấy khen để Cố Tây Châu trông đẹp trai chết đi được.
Cố Tây Châu sợ Vương Ngạo dứt khoát quyết định như vậy luôn, vội vàng giải thích với ông: "Đừng mà, Vương cục, cháu là cảnh sát hình sự, nếu như mọi người trên mạng ai cũng biết cái mặt này của cháu, cháu còn tra án thế nào được nữa?"
"À ừ, cũng đúng."
"Còn nữa," Cố Tây Châu bỗng nhiên xấu xa nhìn về phía Vương Ngạo, nói với ông: "Vương cục nói là cần đẹp trai, chú không phải cũng đặc biệt phong độ sao? Nam nhân càng già càng có hương vị!"
Vương Ngạo: "Hả?"
Cố Tây Châu nháy mắt với Hướng Nguyên bên cạnh, Hướng Nguyên lập tức tiếp lời, "Đúng đúng đúng! Cả cục cảnh sát chúng ta chỉ có ngài không cần tự mình tra án, lại còn đẹp trai! Ngài quả là thích hợp nhất!"
Vương Ngạo ngây ra một chút, nghe chừng có vẻ còn chưa phản ứng kịp, mấy cảnh sát hình sự xung quanh lập tức ồn ào hùa theo.
"Đúng vậy, Vương cục là tốt nhất đó! Soái đại thúc đang là kiểu hot nhất hiện giờ đấy!"
"Vương cục, ngài phát ngôn đi! Siêu cấp đẹp trai luôn!"
Vương Ngạo có chút hoài nghi nhân sinh: "Thật sao?"
Cố Tây Châu và Hướng Nguyên trăm miệng một lời: "Thật ạ!"
"Vậy để tôi nghĩ kĩ đã." Vương Ngạo trầm mặc một chút, nghiêm túc nói.
Thấy Vương Ngạo rời đi đi, lúc này Cố Tây Châu mới thở phào một hơi, những người khác cũng giống hắn y như đúc.
Cục cảnh sát nhà bên để nam cảnh sát mặc đồ nữ quay video phổ cập kiến thức về phòng chống lừa đảo, tưởng tượng đến chính mình phải mặc nữ trang, chúng hình cảnh đều cảm giác sau lưng chợt lạnh, da đầu tê dại, sau khi tưởng tượng đủ các loại tình huống có thể xảy ra, mọi người hợp tác thập phần ăn ý, lừa dối Vương Ngạo.
Vương Ngạo sau khi trở về phòng làm việc, khóa trái cửa xong, ngồi vào bản của mình, lấy di động ra mở camera trước nghiên cứu hơn nửa ngày.
Người phụ nữ trung niên một mực khẳng định mình không giết người, hơn nữa theo nguyên nhân tử vong, Cố Tây Châu bọn họ cũng loại trừ khả năng là người phụ nữ trung niên này giết hại Đường Tiếu, đành phải tạm thời giam giữ bà ta, Cố Tây Châu lê lết thân thể mỏi vệ về được đến nhà liền thấy tờ giấy Cố Tây Châu dán ở cửa.
Cố Chi Chi: Cậu có biết không lên tin tức rồi không?
Cố Tây Châu ngồi xuống sofa, nhàn nhạt nói: "Biết, tôi thấy rồi."
Cố Tây Châu vừa nói xong, liền thấy di động hắn đặt trên bàn kêu lên.
Liếc qua, Cố Tây Châu phát hiện là tin nhắn trong nhóm hình cảnh, hẵn duỗi tay cần lấy di động, xem nội dung bên trong.
"[Chuyển tiếp weibo] Vương cục thật sự tạo acc weibo rồi, mọi người xem nè!"
"Cái ava này của Vương cục không phải chính là ảnh trên giấy chứng nhận công tác đấy ư? Ha ha ha!"
"Không, chuẩn xác mà nói phải là ảnh thẻ filter mờ ảo + cà da trắng mịn."
"Móa, Vương cục mà đọc được, các người chết chắc!"
"Sợ gì, Vương cục có ở trong nhóm đâu."
Cố Tây Châu mở link chuyển tiếp đến weibo, thấy việc đầu tiên chính là phản hồi động thái của các minh tinh lưu lượng: Vô cùng cảm tạ các vị đã share, sự trợ giúp đắc lực ấy đã giúp cục cảnh sát Kim La ngăn chặn lời đồn vô căn cứ! Nhân phẩm đáng quý.
Sau đó có vài mình tinh trả lời bình luận của Vương Ngạo - Nên làm, ngăn chặn tin đồn thất thiệt là trách nhiệm của mọi người! ^_^
Vương Ngạo hứng trí mười phần, cho mỗi người một like to đùng.
Cố Tây Châu: "........"
Thấy Vương Ngạo vui vẻ bình luận nói chuyện phiếm cùng các minh tinh, Vương Ngạo và mấy vị minh tinh follow nhau xong còn giúp Vương Ngạo share tài khoản mới toanh của cục cảnh sát Kim La, Cố Tây Châu trầm mặc, hắn cảm thấy mấy vị minh tinh này đó có thể đang hiểu lầm gì đó...
Vương Ngạo đang ở trong nhà, thấy vợ mình đang xem TV, bà nhà lặng lẽ liếc ông một cái, yên lặng thuần thục đen điều khiển từ xa giấu đi, chồng bà ghét nhất là phim thần tượng này nọ... Hơn nữa còn là kiểu tư duy thẳng nam điển hình, cho rằng nam diễn viên bây giờ thực ẻo lả.
Kỳ quái là hôm nay Vương Ngạo không hề phê bình nam diễn viên phim truyền hình, còn thuận miệng hỏi tên người ta.
"À, là cậu ấy à," Nghe tên xong, Vương Ngạo xác định diễn viên này cũng là một trong những người hỗ trợ share tin tức hôm nay, lập tức nói, "Ừm, diễn viên này diễn còn được này."
Vợ Vương Ngạo: ???
Chồng tôi bị làm sao vậy trời?
Vương Ngạo không chú ý tới ánh mắt vợ mình, yên lặng cúi đầu trả lời bình luận weibo: Vợ tôi rất thích phim truyền hình mà cậu diễn đấy.
.....
Ngày hôm sau.
Cố Tây Châu vừa đến cục cảnh sát, đang xem ghi chép của Cố Chi Chi, thật ra cũng không khác những gì hắn nghĩ lắm, án sát hại Đường Tiếu và án buôn lậu ma túy hắn là nên tách ra, hai hồ sơ độc lập, không có liên quan quá nhiều.
Đổi phương hướng điều tra mà nói cũng chỉ có thể tra các mối quan hệ xung quanh Đường Tiếu, nhưng những người này phần lớn đều dính dáng đến chuyện buôn lậu ma túy, hỏi bất cứ ai trọng bọn họ đều sẽ không có được câu trả lời thành khẩn.
Đang nghiền ngẫm là sao để tách rời hai án kiện ra thì thấy Phương Chấp đẩy cửa phòng làm việc chạy vào, mồ hôi đầy đầu.
"Sao vậy?" Cố Tây Châu hỏi.
Giọng điệu Phương Chấp cực kì nôn nóng, "Lại có người chết, cũng giống với nạn nhân hôm qua, bị người ta cắt đi bầu ngực!"
Cố Tây Châu nhướng mày, hỏi: "Nhận được báo án lúc nào? Sao anh lại không biết?"
"Tầm 8h sáng, không ở khu vực quản lý của chúng ta!" Phương Chấp vội vàng báo cáo, "Cục cảnh sát Thanh Dương sau khi nhận được báo án, đến hiện trường khám nghiệm thì phát hiện nguyên nhân tử vong giống nạn nhân Đường Tiếu hôm qua mới gọi điện báo cho chúng ta bên này."
Cố Tây Châu nghe vậy, đứng phắt dậy, ba bước gộp làm hai, nói: "Đến hiện trường vụ án! Gọi Hướng Nguyên đi, hôm qua là cậu ấy khám nghiệm tử thi, để cho cậu ấy xem."
"Rõ!"
Cố Tây Châu khởi động chiếc Land Rover, mang theo người đi thẳng đến hiện trường vụ án, lúc này xung quanh cũng có rất đông người vây lấy giống như hôm qua, Cố Tây Châu quan sát kĩ những người xung quanh, một lát sau, vài vị cảnh sát hình sự thuộc cục cảnh sát Thanh Dương đưa hắn đến nơi phát hiện tử thi, một trong số đó báo cáo với hắn: "Báo cáo trưởng quan, phát hiện tử thi là một người nhặt đồng nát gần đây, là một người phụ nữ câm, sau khi phát hiện thi thể lập tức báo cảnh sát."
"Chúng tôi đã thăm dò bước đầu, phương thức tử vong rất giống với nạn nhân phát hiện bên khu các anh ngày hôm qua." Người này nói tiếp, "Chúng tôi cảm thấy có hai loại khả năng có thể xảy ra."
Giọng Cố Tây Châu hơi trầm xuống, "Khả năng nào?"
"Thứ nhất, khả năng đây là một án giết người liên hoàn." Cảnh sát hình sự cục cảnh sát Thanh Dương nói.
Hiển nhiên là Cố Tây Châu đã tính đến tình huống này, không tỏ vẻ gì thêm, chỉ là hỏi tiếp: "Khả năng thứ hai thì sao?"
"Thứ hai chính là mô phỏng giết người."
Hướng Nguyên nghe những lời này, đầu lông mày nhất thời nhảy dựng, nếu là bắt chước giết người, vậy nghĩa là độ khó của việc điều tra án này trực tiếp chuyển từ normal mode lên thẳng hard mode, Cố Tây Châu phải loại trừ thêm rất nhiều yếu tố gây nhiễu, hơn nữa bản thân Đường Tiếu còn có dính líu đến việc buôn ma túy, dẫn tới độ khó lại tiếp tục thăng cấp, biến thành hell mode.
Bất kể là giết người liên hoàn hay là mô phỏng giết người đều lại loại án tử cảnh sát không thích nhất.
"Đồ phá hoại,"
Chỉ nghe thấy Cố Tây Châu oán giận, Hướng Nguyên kéo vải trăng che thi thể ra, cẩn thận xem xét.
"Thế nào?" Cố Tây Châu hỏi.
Chỉ nghe được Hướng Nguyên hít sâu một hơi, nói: "Căn cứ vào miệng vết thương, hung thủ hẳn là cùng một người, muốn cụ thể hơn chỉ có thể mang thi thể về lấy mẫu thử tiến hành xét nghiệm mới biết được."
"Di động của cô ấy còn ở đây không?" Cố Tây Châu hỏi.
Cảnh sát bên kia gật đầu, "Có, có khóa vân tay, chúng tôi dã giao cho phòng kỹ thuật phá giải."
"Những thứ bên trong di động của cô ấy không biết có bị xóa mất không, trước tiên các cậu nói cho tôi thân phận của nạn nhân," Cố Tây Châu từ bên cạnh thi thể dứng dậy, nói với hai người mình mang đến: "Đi, đi một chuyến đến Kim Phấn Thế Gia với tôi."
"Kim phấn Thế gia?" Cố Tây Châu vừa mới nói xong, cảnh sát Thanh Dương cục đứng lế bên trợn mắt há mồm nhìn hắn, Kim phấn Thế gia là KTV nổi danh ở Ninh Khánh, khó trách lúc nghe Cố Tây Châu nói vậy cậu ta phải hỏi lại.
Cố Tây Châu giải thích: "Nơi cuối cùng mà nạn nhân hôm qua đến là Kim phấn Thế gia.
Sau khi lên xe, Cố Tây Châu nhìn Hướng Nguyên qua kính chiếu hậu, hỏi: "Hướng Nguyên, cậu cảm thấy khả năng đây là án giết người liên hoàn là bao nhiêu?"
Hướng Nguyên trầm mặc hồi lâu: "Tám chín phần mười.
"Vừa nãy tôi nhìn vết cắt kia, thủ pháp giống nhau, hơn nữa hai nạn nhân đều không có dấu vết giãy giụa, e là hai người họ đều bị người ta gây mê sau đó cắt đi bầu ngực, dẫn tới mất quá nhiều máu, lên cơn shock mà chết."
"Ồ."
Hướng Nguyên nhướng mày nhìn Cố Tây Châu: "Cậu chỉ ồ một tiếng là như nào?"
"Tôi còn có thể làm gì bây giờ?" Cố Tây Châu lái xe, bĩu môi nói.
Lúc này bên ngoài Kim phấn Thế gia đến một chiếc xe cũng không có, nhìn qua cửa lớn tiêu điều này, ai ngờ được đây là nơi sa đọa mỗi khi đêm xuống, bên trong còn có kẻ bán ma túy...
Cố Tây Châu lắc đầu, vụ ma túy có bên phòng chống ma túy điều tra, hắn không cần lo lắng, hiện tại hắn chỉ cần biết rõ ràng tối hôm đó nạn nhân Đường Tiếu ở cùng với ai, gặp những ai, đã làm cái gì.