Bá tước Thiêu Mại đang cảm thán vận mệnh bi thảm trong ngục giam của mình, bên ngoài liền truyền đến tiếng bước chân, giày kim loại phát ra tiếng ma sát xoèn xoẹt xoèn xoẹt làm cho người ta có chút không yên tâm.
Bên ngoài, vẫn có thể nghe rất rõ ràng tiếng nói chuyện của những dã thú nhân, địa tinh và kobold, tuy rằng không rõ ràng lắm hiện tại là lúc nào, thế nhưng dường như người bên ngoài hoàn toàn không cần nghỉ ngơi. Bá tước Thiêu Mại cảm thấy bất kể là lúc mình ngủ hay tỉnh, bên ngoài vẫn luôn hò hét ầm ĩ, thật ra ông ta cũng không tới nơi này quá lâu, đại khái chỉ mới khoảng hai ngày.
Không có cái đồng hồ nào, cũng không ánh sáng mặt trời để phỏng đoán, bá tước Thiêu Mại đã không nắm chắc được thời gian của thế giới trên mặt đất, ông ta chỉ có thể tính đại khái ra hiện tại là ban ngày hay là buổi tối.
Người đến gần kia rất nhanh liền đi tới cửa ngục giam, trong bóng đêm bá tước Thiêu Mại ngẩng đầu lên, ông ta nhìn thấy dã thú nhân dẫn đầu trước đó, cũng chính là dã thú nhân tên là Á Sắt đã bắt ông ta và Kiều Trị tóc vàng.
Dã thú nhân kia đứng trước ngục giam, dùng tay múa may một chút động tác mở cửa và động tác di chuyển, Kiều Trị tóc vàng cũng xúm lại, nhìn động tác của dã thú nhân trước mắt, thế nhưng Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại không hiểu gì Á Sắt đang làm gì?
"Có phải hắn muốn giúp chúng ta mở cửa, cho chúng ta chạy trốn không?"
Kiều Trị tóc vàng kỳ quái hỏi, bá tước Thiêu Mại nghe được thấy câu hỏi của tóc vàng thì lắc đầu:
"Bọn họ mất sức chín trâu hai hổ mới bắt được chúng ta chỉ là để thả chúng ta chạy sao, tôi nghĩ không quá thực tế, có thể là hắn muốn mở nhà giam để chúng ta đi theo hắn."
"Đi đâu?"
Bá tước Thiêu Mại lắc đầu, ông ta cũng không biết dã thú nhân trước mắt muốn bọn họ đi đâu, nhưng Á Sắt đã mở nhà giam, làm một động tác mời với hai NPC.
Động tác mời thì Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại vẫn có thể xem hiểu. Bọn họ hiện tại là tù nhân của quái vật dưới lòng đất, cũng không có quá nhiều quyền tự chủ, tuy rằng rất không muốn cùng dã thú nhân đi, nhưng bọn họ vẫn phải ra khỏi nhà giam, kéo gông xiềng nặng nề đi theo sau Á Sắt.
Bọn họ xuyên qua một quảng trường tràn đầy người chơi của thành phố ngầm, dưới cái nhìn chăm chú của những quái vật đó, đi về phía cổng vận chuyển ở đại sảnh thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, bên cạnh có Á Sắt dẫn dắt những người chơi của Liên minh Tiên phong bảo vệ bọn họ.
Thật ra bọn họ hoàn toàn không cần lo lắng các người chơi sẽ tấn công bọn họ, bởi vì hiện nay Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại đã trong trạng thái không thể công kích, trừ phi bọn họ chủ động công kích người chơi, bằng không người chơi không có cách nào giết chết bọn họ, đây đương nhiên là Bố Lỗ ra tay.
Hai người Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại vẫn theo Á Sắt, đi qua cổng vận chuyển đến cứ điểm Thập tự lộ khẩu, mà ở bên ngoài đã có những người chơi khác của Liên minh Tiên phong đang đợi bọn họ.
Bọn họ nhìn thấy Á Sắt đi tới sôi nổi chào hỏi, hơn nữa còn nói chuyện với mấy người đó, đương nhiên Kiều Trị tóc vàng và Bá tước Thiêu Mại nghe không hiểu ngôn ngữ thành phố ngầm.
Thế nhưng ngôn ngữ thế giới mặt đất thì Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại có thể nghe hiểu, khi bọn họ đi ra từ cổng vận chuyển, lần trước không thấy rõ cứ điểm Thập tự lộ khẩu, lần này thấy rất rõ ràng, ngoại trừ có sinh vật thế giới ngầm, còn có những tên cổ quái đến từ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, thế nhưng có thể thấy rất rõ ràng, sinh vật thành phố ngầm ở một bên thành, mà người của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á lại ở một bên khác.
Vì sao nhân loại, yêu tinh và các tinh linh của thế giới mặt đất lại chung sống hòa bình với đám quái vật của thế giới dưới đất trong một tòa thành?
Bá tước Thiêu Mại có chút không hiểu nổi, mà ngay tại lúc này có một tiểu đội nhân loại tới trước mặt họ, bọn họ dùng ngôn ngữ cổ quái hàn huyên hai câu với quái vật thế giới ngầm, ngôn ngữ nghe vào giống như là long ngữ.
Nhưng thật ra các người chơi đang sử dụng tiếng Hán ngữ, tiếng mẹ đẻ trong đời sống hiện thực.
Tuy rằng Bá tước Thiêu Mại nghe không hiểu bọn họ nói cái gì, thế nhưng qua nét mặt của bọn họ vẫn có thể nhìn ra được, quan hệ giữa bọn họ vô cùng căng thẳng, không thể nói là thân thiện, thậm chí có chút đối địch.
Ngẫm lại cũng có thể hiểu được, làm sao nhân loại có thể chung sống hòa bình với sinh vật dưới lòng đất chứ, nhất định là những người Duy Đa Lợi Á này ở đây xây dựng cứ điểm để đối kháng với đám quái vật dưới lòng đất.
Sau khi bọn họ bàn bạc xong, Á Sắt đẩy hai NPC về phía trước, sau đó liền dẫn người quay đầu rời đi.
Về phần Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại lại rơi vào trong tay người Duy Đa Lợi Á.
Nếu như là mấy ngày trước, những người chơi Duy Đa Lợi Á này nhất định sẽ rất vui vẻ dẫn Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại đến lĩnh tiền thưởng, thế nhưng hai ngày nay bởi vì nữ vương Lị La của Duy Đa Lợi Á tuyên chiến với thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, bản thông báo treo thưởng bắt hai người bọn họ cũng bị dỡ xuống, dựa theo lời của công tước xứ Ước Khắc là Cách Ni Vi Nhân nói chính là nghe theo mệnh lệnh của nữ vương, bây giờ là thời khắc mấu chốt để đối kháng thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, bọn họ cần lực lượng của Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại.
"Hoan nghênh hai vị, chúng ta lại gặp mặt."
Bị nhân loại vây quanh, Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại cảm thấy có chút yên tâm, bị bọn quái vật của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ bắt được và bị bọn quái vật của Duy Đa Lợi Á bắt, bọn họ vĩnh viễn lựa chọn Duy Đa Lợi Á, ít nhất vẻ ngoài của bọn chúng vẫn là đồng loại của hai người.
"Tuy rằng hiện tại tôi đã là tù binh của mấy người, nhưng tôi vẫn muốn biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Kiều Trị tóc vàng nhìn nhân loại trước mắt hỏi. Người chơi nhân loại kia không nghĩ tới Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại lại chủ động nói hỏi mình, vấn đề là bọn họ chỉ nhận được nhiệm vụ lâm thời tới cứ điểm Thập tự lộ khẩu, giao tiếp với Kiều Trị tóc vàng và Bá tước Thiêu Mại, đưa bọn họ về thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, đến gặp nữ vương Lị La của Duy Đa Lợi Á.
"Anh hỏi tôi, tôi biết hỏi ai? Là những người của thế giới ngầm mang các người tới đây cho chúng tôi, trước đó chúng tôi muốn cứu hai người khỏi tay bọn họ, nhưng bình thường đối kháng với bọn họ đều thất bại, hiện tại không nghĩ tới lại chủ động đưa đến trên tay chúng tôi, đúng rồi, nữ vương Duy Đa Lợi Á muốn gặp hai người, hai người đi theo chúng tôi."
Những người chơi nhân loại đó cũng không đối xử với Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại giống tù binh, càng không trói bọn họ lại, thậm chí còn có người cho hai người bọn họ vũ khí, dù sao con đường đi từ cứ điểm Thập tự lộ khẩu đến mặt đất không phải trăm phần trăm an toàn, cũng có khả năng bọn họ đụng phải người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ tập kích hoặc là dã thú hoang tập kích, những chuyện này đều có khả năng.
Nếu như hai NPC này không cẩn thận chết, như vậy sẽ là chuyện đáng tiếc cỡ nào, cho hai thanh vũ khí bọn họ còn chiến đấu được, ít nhiều còn có chút năng lực tự vệ.
Đoàn người rất nhanh rời khỏi cứ điểm Thập tự lộ khẩu, đi về phía Duy Đa Lợi Á, đi bộ khoảng chừng được hai giờ, Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại sau khi vượt qua kiếp sống tù binh khó quên trong hai ngày nay, rốt cục đi tới thành phố tự do Duy Đa Lợi Á trong truyền thuyết, ngay cả Kiều Trị tóc vàng đã từng tấn công nơi này cũng chưa từng tiến vào thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, mà là ở bên ngoài rừng rậm Duy Đa Lợi Á đã bị các người chơi đánh bại, lần đầu tiên nhìn thấy cố hương là Duy Đa Lợi Á này, hai người đều bị chấn động sâu sắc.
Người Duy Đa Lợi Á sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng. Đây là ý tưởng đầu tiên của bọn họ.
Tuy rằng nhà cửa và đường xá trang hoàng rất hào phóng, vuông vức, hơn nữa đường còn rất thẳng, không hề gập ghềnh, nhìn qua rất đẹp mắt, nhưng bất kể là chất lượng đường xá hay nhà cửa đều không thể nào so sánh với trình độ kiến trúc bình thường, những căn nhà kia sử dụng vật liệu vô cùng đơn sơ, dường như không hề được gia công.
Con đường này cũng lầy lội bất kham, thỉnh thoảng còn có con đường ốp bằng đá, nhưng số lượng vô cùng ít, chuyện này cũng không thể trách người chơi của Duy Đa Lợi Á, dù sao hai ngày nay bọn họ đều bận rộn tìm kiếm tiền bạc châu báu và thăm dò những thành trấn số lượng lớn kia ở lãnh địa Ước Khắc, làm sao có thời gian tiến hành xây dựng những hạng mục cơ sở này nữa.
Nhưng ở giữa những kiến trúc đổ nát đó, có một tòa lâu đài tạo hình cổ quái, tòa lâu đài kia giống như được cây cối và cành lá dùng một lần xây dựng lên.
Chỉ nhìn từ bên ngoài sẽ khiến người ta kinh ngạc cảm thán kiến trúc sắc sảo.
Nơi này chính là chỗ ở của nữ vương Duy Đa Lợi Á, không biết vì sao Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại lại có chút khẩn trương.
Bọn họ kể cả thấy công tước Ước Khắc cũng chưa từng khẩn trương giống như vậy.
Phía ngoài lâu đài trang trí vô cùng đẹp, thế nhưng bên trong lâu đài lại rất bình thường, không có thứ gì xa hoa, phải biết rằng những người chơi đó lấy được không ít đồ từ lâu đài công tước Ước Khắc, nhưng lại không hề cống nạp cho nữ vương Duy Đa Lợi Á, mà nữ vương Duy Đa Lợi Á căn bản cũng không quan tâm mấy thứ này.
Có ba con hamster đã ở trong lâu đài đợi Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại, ở bên cạnh ba con hamster còn có Lan Tư Lạc Đặc.
Vòng đi vòng lại nhiều ngày như vậy, không nghĩ tới vẫn trở về Duy Đa Lợi Á, bá tước Thiêu Mại thở dài một hơi, Lan Tư Lạc Đặc không nói gì thêm, mà là xoay người mở chiếc cửa lớn của căn phòng bên cạnh, sau đó nói:
"Nữ vương Duy Đa Lợi Á đang ở bên trong, các người đi theo tôi." Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại theo ba con hamster, còn có Lan Tư Lạc Đặc đi vào phòng, sau đó đứng lại trước cửa căn phòng tận cùng, gõ cửa một cái nói:
"Nữ vương bệ hạ, người ngài muốn gặp, chúng tôi đã mang đến."
Phòng nhanh chóng được mở ra, nhưng trong cửa không có người, chỉ có một cái bàn, còn có một thiếu nữ ngồi trên chiếc ghế gỗ đằng sau cái bàn, người thiếu nữ kia nhìn qua nhiều lắm cũng chỉ mười ba, mười bốn tuổi.
Người thiếu nữ này chính là nữ vương Duy Đa Lợi Á sao? Nhìn từ tuổi tới xem, thật sự có hơi nhỏ, làm người khó có thể hiểu được, một cô bé như vậy lại là người lãnh đạo người Duy Đa Lợi Á tấn công công tước Ước Khắc.
Thế nhưng bá tước Thiêu Mại thấy khuôn mặt của nữ vương Duy Đa Lợi Á, còn có khí chất kia, lúc sau bọn họ liền không ôm hoài nghi nữa, thành thật mà nói vẻ ngoài của nữ vương Duy Đa Lợi Á vẫn vô cùng ngọt khả ái, thế nhưng cái loại khí chất này giống như làm người ta không thể tiếp cận, rất có độ cao của thượng vị giả.
"Bệ hạ."
Lan Tư Lạc Đặc hành lễ với Lị La, sau đó lùi về bên cạnh, bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng cũng hành lễ với Lị La.
Kiều Trị tóc vàng đã từng nhìn thấy Lị La, thế nhưng bá tước Thiêu Mại chưa từng thấy qua, đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy nữ vương Duy Đa Lợi Á.
"Tôi liền đi thẳng vào vấn đề, tôi dự định tấn công thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, nhưng gần đây lại khai chiến với quốc vương đời hai Thổ Đậu của Thần Quốc, tôi quyết định để hai vị đi thông báo với quốc vương Thần Quốc một chút, không cần quấy rối ngay lúc này, bằng không đến cả ông ta tôi cũng giết."
Sau khi Lị La nói xong, bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng há miệng thở dốc, sửng sốt nửa ngày đều không có cách nào trả lời, đối phương nói như vậy mình có thể nói cái gì? Về phần thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ kia, từ trong miệng người Duy Đa Lợi Á bọn họ đã biết, đó là xưng hô của bọn họ đối với đám quái vật dưới lòng đất.
Hiển nhiên ý của nữ vương Duy Đa Lợi Á là muốn đối kháng với quái vật thế giới ngầm, nhưng cô ta đối với quốc vương Thần Quốc lại không có nửa điểm tôn trọng, nếu quả thật truyền đạt y nguyên lời nói của cô ta cho quốc vương Thần Quốc, đừng nói hỗ trợ cô ta, hai nước không khai chiến cũng đã là xem ở việc Duy Đa Lợi Á chống lại thế giới ngầm rồi.
Nhưng nữ vương Duy Đa Lợi Á cũng không có lời nào khác muốn nói, sau khi nói xong cô ta phẩy phẩy tay, để hai người rời khỏi lâu đài của mình, Lan Tư Lạc Đặc rất rõ ràng tính cách của nữ vương Duy Đa Lợi Á, anh ta không để cho Kiều Trị tóc vàng và Bá tước Thiêu Mại nói thêm cái gì, mà dẫn bọn họ ra khỏi lâu đài, sau đó ở cổng lâu đài nói với bọn họ:
"Giống như những gì các người nghe được, nữ vương Duy Đa Lợi Á không chuẩn bị làm khó dễ các người, hơn nữa chúng tôi sẽ khai chiến với thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, các người trở lại nói cho quốc vương của các người chuyện này, nếu như có thể, cung cấp một ít trợ giúp, chúng tôi chiến đấu bởi vì toàn bộ nhân loại và tất cả chủng tộc hướng tới ánh mặt trời và tự do."
Lan Tư Lạc Đặc tự hào nói ra những lời này, anh ta chưa từng nghĩ tới, mình sẽ có một ngày có thể đi theo một vị lãnh tụ vĩ đại như thế, mặc dù hành vi bình thường của nữ vương Lị La của Duy Đa Lợi Á đều rất kỳ quái, thậm chí còn vô cùng lớn mật cùng Thần Quốc xảy ra xung đột, Lan Tư Lạc Đặc nhiều lần cho rằng nữ vương Duy Đa Lợi Á- Lị La chính là một người trời sinh chiến cuồng, chiến đấu mới có thể làm cho cô cảm thấy thỏa mãn.
Thế nhưng hiện tại nhìn lại thì không phải như vậy. nữ vương Duy Đa Lợi Á dễ dàng làm được chuyện mà những người khác căn bản không thể làm được, khi nguy hiểm tới, cô không hề lùi bước hay sợ, mà là dẫn đầu vùng lên, đối kháng với đám quái vật khủng bố của thế giới ngầm.
Lan Tư Lạc Đặc hào hùng vạn trượng, ngay cả bước đi đều ngẩng cao đầu, anh ta rất tin tưởng không lâu sau sẽ xảy ra chiến tranh, sẽ đi vào sử sách, anh ta đưa thành phố tự do Duy Đa Lợi Á trở thành một trong những thành viên của thế giới mặt đất dẫn đầu chống lại sự tồn tại của thế giới ngầm!
Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại cũng đi ra, hai người bọn họ dự định rời đi, ba con hamster bên cạnh dắt hai con ngựa tới giao cho bọn họ.
Nhưng đúng lúc này, các người chơi ở bên cạnh vây xem lại đột nhiên rối loạn lên, bởi vì ở đỉnh đầu của bọn họ có một đôi cánh rất lớn mở ra, có một người từ không trung bay tới.
Mà trên cái thế giới này không có điểu nhân, con người mọc cánh, hoặc là thiên sứ, hoặc chính là ác ma.
Mà hiển nhiên đây là một ác ma.
Thượng vị ác ma.
Ác ma kia mở hai cái cánh giống như cánh dơi của mình ra, sau khi trải qua một trận hạ cánh cấp tốc, vững vàng rơi xuống quảng trường thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, những người chơi Duy Đa Lợi Á đó sôi nổi muốn chen tới gần, thế nhưng vừa mới đến gần liền không thể nhúc nhích, tất cả bọn họ đều tiến vào hình thức cố truyện, mà ở bên ngoài những người chơi đó đã kêu gào:
"Trời ơi! Là lão Hạ!"
"Mau chạy tới, mau chạy tới, bên này mở cốt truyện!"
"Chiến tranh trận doanh sắp hé lộ, cậu xem lão Hạ đều đã tới bên này, tuyệt đối là tới tuyên chiến!"
"Cũng có thể là hài kịch thần tượng nhẹ nhàng, cậu xem lão Hạ có quan hệ tốt với nữ vương của chúng ta vậy mà." "Tốt cái gì, đoạn thời gian trước đều tuyên chiến với nhau, hai người bọn họ hiện tại không chết không ngừng, vậy mà cậu còn nói tốt."
Âm thanh nói chuyện của những người chơi đó nhanh chóng dừng lại, bởi vì phạm vi cốt truyện của Hạ Lạc Khắc rất nhanh liền mở rộng đến toàn bộ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, tất cả người chơi đều đang nhìn cốt truyện xảy ra trước mắt.
"Bữa trưa ngon làm sao, không nghĩ tới nhiều năm như vậy, chủng tộc của thế giới mặt đất vẫn ngon miệng giống như trước kia."
Hạ Lạc Khắc lộ ra hàm răng sắc nhọn của mình, anh mỉm cười nhìn bốn phía xung quanh:
"Tôi nghe nói chính các người vẫn luôn ngăn cản đại quân của tôi tiến lên thế giới mặt đất, các người gọi là gì, Duy Đa Lợi Á sao? Đây nhân loại nhỏ yếu không biết tự lượng sức mình, hôm nay tôi tới chính là muốn giết chết toàn bộ các người."
Hạ Lạc Khắc giơ tay lên, ánh sáng ma lực từ lòng bàn tay anh phát ra từng tia sáng tử vong, đoạt lấy sinh mạng các người chơi vây xem xung quanh.
Những người chơi này còn chưa phản ứng đã bị cốt truyện giết, có điều người chơi chết đi không bị trừng phạt gì, không giảm danh vọng, hoặc là tổn thất trang bị.
Sau khi Hạ Lạc liên tục đánh chết mấy trăm người chơi, Lan Tư Lạc Đặc nhanh chóng vọt tới, anh ta giơ trường kiếm của mình lên, muốn chiến đấu với ác ma đột nhiên xuất hiện trước mắt.
Ai biết vì sao đang tốt đẹp tự nhiên lại xuất hiện một ác ma, không cứ bất cứ dấu hiệu lựa chọn gì, vô cùng bất ngờ, thế nhưng Lan Tư Lạc Đặc đã không kịp suy xét nhiều như vậy, anh ta nhất định phải ngăn cản ác ma này trước khi hắn tạo thành thương tổn lớn hơn.
Sức lực của Lan Tư Lạc Đặc ở trước mặt Hạ Lạc Khắc không đáng giá nhắc tới, chỉ tùy tay nhấc lên đánh bay vũ khí của Lan Tư Lạc Đặc ra ngoài, sau đó dùng một chân giẫm nát Lan Tư Lạc Đặc nhỏ bé dưới chân, nhưng không tổn thương đến tính mạng của anh ta.
"Kỵ sĩ dũng cảm, hiện tại không phải thời gian để cậu làm anh hùng."
Ngay khi Hạ Lạc Khắc định giết chết Lan Tư Lạc Đặc, ba con hamster đi tới trước mặt anh, dũng cảm hô:
"Ác ma tà ác, mau buông bá tước ca-ra Ma Căn ra!"
"Cậu cho rằng cậu có thể tổn thương bá tước Ma Căn trước mặt chúng ta sao? Chúng ta tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện như vậy xảy ra!"
"Hạ Lạc Khắc đại nhân ngày hôm nay ăn…"
"Phanh ——!"
Hamster Phì Trạch còn chưa nói hết, Hạ Lạc Khắc đã đánh một quyền lên ót hamster Phì Trạch.
Hamster Phì Trạch theo tiếng ngã xuống.
"Vậy mà ngươi dám trực tiếp xuất hiện trên lãnh địa của ta, Hạ Lạc Khắc, chiến tranh giữa ta và ngươi rất nhanh sẽ phân thắng bại."
Trong khi Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại còn đang suy xét có nên đi lên chiến đấu với ác ma lớn mạnh này hay không, nữ vương Lị La của Duy Đa Lợi Á đã từ lâu đài đi ra, cơ thể nho nhỏ của cô ta mặc một bộ âu phục đáng yêu, trên tay còn cầm một cây kiếm dài đen nhánh.
Nữ vương Duy Đa Lợi Á biểu tình nghiêm túc, mang theo lạnh lẽo, mũi kiếm trong tay chỉ về phía Hạ Lạc Khắc trước mặt, Hạ Lạc Khắc cũng không hề cảm thấy khinh miệt khi đối thủ của mình là một cô bé 13 tuổi, mà là kiêng kỵ, nhìn về phía nữ vương Duy Đa Lợi Á, Lị La.
"Bệ hạ Lị La tôn kính, tôi cho rằng cô không ở Duy Đa Lợi Á, nếu cô ở đây, xem ra cuộc chiến hôm nay chỉ có thể dừng ở đây."
Hạ Lạc Khắc lễ phép nói với Lị La trước mắt, sau đó anh đá Lan Tư Lạc Đặc dưới chân qua một bên.
Nhưng đó cũng không phải sỉ nhục, dù sao đối thủ của hắn ta là một gã thượng vị ác ma.
"Nếu như ngươi nguyện ý cứ như vậy rời đi, đối với ngươi mà nói cũng là một chuyện tốt, mà chúng ta sẽ gặp nhau trên chiến trường."
Nữ vương Lị La của Duy Đa Lợi Á nhìn qua cũng không muốn xảy ra xung đột với ác ma trước mắt, ác ma kia gật đầu, cuối cùng giang cánh thoáng cái liền bay đi.
Vậy mà một ác ma lại công khai xuất hiện ở thế giới mặt đất, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Vì sao giáo đình bên kia lại không có chút phản ứng nào, theo đạo lý mà nói, nếu sinh vật tà ác như thế xuất hiện ở thế giới mặt đất, hẳn là bọn họ nên nhìn thấy trước mới đúng.
Đương nhiên Kiều Trị tóc vàng không biết rõ Hạ Lạc Khắc lấy được đá quý ngụy trang có thể che giấu được hơi thở ác ma của mình từ tay Tát Mạch Nhĩ.
Mà đây cũng là nguyên nhân Hạ Lạc Khắc có thể mở rộng thành phố ngầm của mình lên thế giới mặt đất, thành phố tự do Duy Đa Lợi Á chính là lợi dụng đá quý ngụy trang để mở cứ điểm.
Thân là đọa lạc thiên sứ, Lị La không bị giáo đình của thế giới mặt đất phát hiện cũng là bởi có sức mạnh của đá quý ngụy trang.
Hạ Lạc Khắc rời đi, nhưng toàn bộ thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đều đắm chìm trong một mảnh trầm mặc đáng sợ.
Đương nhiên Kiều Trị tóc vàng và bá tước Thiêu Mại không biết, một mảnh trầm mặc này là bởi vì uy áp trên người Lị La, bọn họ còn tưởng rằng là Hạ Lạc Khắc xuất hiện khiến cho những người Duy Đa Lợi Á này cảm thấy áp lực, bởi vì bọn họ cũng cảm thấy áp lực vô cùng lớn mạnh, đó chính là một thượng vị ác ma, còn có đại quân ác ma của hắn, thế giới mặt đất lại một lần nữa chìm vào biển lửa sao? Chuyện này không ai biết, nhưng bọn họ rất rõ ràng, nếu như ngày này mà đến, trên cơ bản không cần lựa chọn, bọn họ phải đứng về phía chủng tộc hướng tới ánh mặt trời và tự do, bên này cũng chính là đứng về phía Duy Đa Lợi Á.
"Lan Tư Lạc Đặc, tôi cảm thấy rất xin lỗi vì trước đó chúng tôi đã tập kích các anh."
Kiều Trị tóc vàng duỗi tay kéo Lan Tư Lạc Đặc, nói với Lan Tư Lạc Đặc:
"Cho tới bây giờ tôi vẫn không biết các anh còn đối kháng với đồ vật đáng sợ như thế, mà vị kia công tước Ước Khắc đã chết kia lại chỉ nghĩ đến lợi ích của chính hắn, tôi sẽ kiên định đứng về phía các anh, liên quan đến chuyện ác ma tập kích Duy Đa Lợi Á, tôi sẽ báo cáo với quốc vương Thần Quốc."
Mà bá tước Thiêu Mại cũng nói với Lan Tư Lạc Đặc:
"Gia tộc bọn tôi sẽ vĩnh viễn duy trì các anh đối kháng với quái vật dưới lòng đất, các anh sẽ nhận được tình hữu nghị của lãnh địa bá tước chúng tôi."
Bá tước Thiêu Mại cũng cưỡi lên chiến mã, ông ta quay lại gật đầu với Lan Tư Lạc Đặc dò hỏi một chút:
"Bất kể chúng ta lúc trước từng có xung đột và tranh chấp gì, nhưng hiện tại hẳn là chúng ta nên nhất trí đối ngoại, tôi sẽ đi xin càng nhiều viện quân cho các anh, người Duy Đa Lợi Á dũng cảm!"
Vào lúc này, thái độ của bá tước Thiêu Mại và Kiều Trị tóc vàng đối với người Duy Đa Lợi Á đã thay đổi từ đối địch lúc ban đầu biến thành sùng bái và kính trọng như hiện tại.
Con người thật dũng cảm, mà hiện tại thời đại sẽ thay đổi, thế cục thế giới cũng sẽ xảy ra biến hóa!