Translator: Wave Literature
Editor: Wave Literature
"Thí sinh 58956, thí sinh 42565, thí sinh 25654 chuẩn bị sẵn sàng, cuộc thi tốt nghiệp cấp A lập tức bắt đầu."
Âm thanh truyền ra từ một quả cầu thủy tinh, bốn thí sinh phù thủy đang ngủ dưới đất lập tức bò dậy, sau đó người nào bận rộn.
"A, rốt cục cũng đến lượt chúng ta!"
"Còn tưởng rằng đời này sẽ không tốt nghiệp được."
"Đừng thả lỏng cảnh giác, hình như người tiến vào là kỵ sĩ giáp đen đấy!"
"Kỵ sĩ giáp đen là cái gì chứ! Rất nhiều học trưởng đều đánh bọn họ đến tè ra quần, hơn nữa kéo dài mãi đến giờ cũng liền tốt nghiệp."
Mọi người cười ha ha, không có học viên phù thủy nào chú ý tới đám địa tinh đều mang trang bị đầy đủ cùng nước thuốc màu đen đi vào.
Mà phó bản tạo ra cũng bắt đầu từ lúc này.
...
Mười hai tiếng đồng hồ sau.
"Không được! Không được! Đã đến người cuối cùng!"
Thí sinh 58956 chống tay lên đất, lập tức quỵ xuống mặt đất, trong hốc mắt trống rỗng của anh ta tràn đầy mê man.
"Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, bình nước thuốc kia là cái quỷ gì? Rõ ràng mình đã chém trúng hắn ta, vì sao sau khi uống một lọ, lại lập tức khôi phục hoàn toàn chứ?!"
Thí sinh 42565 cũng ngã quỵ trên đất, giọng nói tràn đầy không cam lòng.
"Đánh không lại... Hoàn toàn đánh không lại..."
Thí sinh 58585 cũng quỳ xuống.
Chỉ có thí sinh 25654 còn đang cắn răng nghiến lợi kiên trì, nhưng mà loại kiên trì này khi bộ xương khô của anh ta bị dã thú nhân to lớn đánh, bị một đám nhân vây quanh tấn công đến không thể nhúc nhích, hốc mắt của anh ta cũng trống rỗng.
...
Khi các học viên phù thủy khổ não, quỳ xuống đất sầu bi không thôi, ở trên diễn đàn của người chơi, bởi vì sau khi tin công lược tập luyện Học viện linh hồn được tung ra, đã tạo nên một hội cuồng hoan và trao đổi giao lưu kinh nghiệm.
Trong đó bài post hot nhất chính là của Mai Xuyên Khốc Tử, lần đầu tiên thông qua ("huấn luyện Học viện Linh hồn"!). Tốn mười hai tiếng đồng hồ!
Bởi vì boss phó bản của trò chơi không có kỹ năng cố định, mỗi lần tiến vào phó bản sẽ đối mặt với boss khác nhau, cho nên nội dung bài post của Mai Xuyên Khốc Tử cũng không phải nói riêng về phó bản, mà là nói về chuyện làm sao để tiết kiệm thời gian.
Trong đó chủ yếu nhất chính là nước thuốc sinh mệnh sơ cấp mới xuất hiện trong trò chơi.
"Đại nhân Hạ Lạc Khắc, quả nhiên nước thuốc sinh mệnh sơ cấp cung cấp rất nhiều trợ giúp, hơn nữa căn cứ vào số liệu thống kê của tôi, chỉ tính riêng hạng mục nước thuốc sinh mệnh sơ cấp này thôi, cũng đã thu được 10% tài chính và nguyên vật liệu từ tay các người chơi, thực sự kiếm lớn đấy!"
Trong lúc Hạ Lạc Khắc lướt xem diễn đàn, Bố Lỗ kích động nói.
"Ừm, rất tốt, giống như tôi đã dự liệu, hẳn là chúng ta nên đưa ra nhiều ma dược hơn, sau đó người chơi của thế giới này sẽ không ngừng đem nguyên vật liệu của bọn họ, cùng với ma thạch lấy được ở Lâm Đông Thành. Còn có tiền trò chơi lấy được từ chỗ tôi, toàn bộ đều sẽ thu hồi lại, khi bọn họ trở nên bần cùng, sẽ một lần nữa trở lại công việc của mình, nỗ lực dọn gạch đào mỏ, tôi đã có thể dự đoán được thành phố ngầm của chúng ta lại nghênh đón một thời kỳ hoàng kim nữa! Từ nay về sau tạo thành một vòng tuần hoàn tốt."
Hạ Lạc Khắc cũng vui vẻ, bắt đầu có triển vọng về tương lai.
Có điều trong lúc đang nhìn về tương lai Hạ Lạc Khắc, có một lá thư được đốt ra từ trong trung tâm.
Bên trên viết: "Gửi đến Hạ Lạc Khắc đại nhân, phòng làm việc Lâm Đông Thành."
Hạ Lạc Khắc nhanh chóng mở thư, bên trên viết:
"Hạ Lạc Khắc đại nhân vĩ đại.
Vô cùng xin lỗi, vào lúc Hạ Lạc Khắc đại nhân đang bận rộn lại đốt thư cho ngài, thế nhưng người thừa kế thuận vị thứ hai của Vĩnh Hằng Chi Hỏa là Ma Căn, bất kể thế nào đều hy vọng có thể gặp ngài một lần, vì áp lực của cao tầng, tôi phải viết một phong thư mời, đương nhiên tôi biết Hạ Lạc Khắc đại nhân có rất nhiều việc, cho dù ngài từ chối gặp mặt, tôi cũng sẽ không cảm thấy kỳ quái.
Nếu như có thể nhận được câu trả lời của ngài thì thật tốt.
Thân, Ni Cổ Lạp Tư đệ tứ. "
"Chẹp, anh ta đã hoàn toàn lấy đệ tứ thành tên của mình sao?"
Sau khi Hạ Lạc Khắc đọc thư xong, Bố Lỗ rất nhanh liền nói:
"Từ chối đi, Hạ Lạc Khắc đại nhân, lúc trước khi đi xem kịch, tên Ma Căn kia có ánh mắt không tốt với ngài, hiện tại đột nhiên yêu cầu muốn gặp ngài, nhất định là không có ý tốt!"
"Tại sao phải từ chối? Bây giờ không phải đang lo lắng không biết ai ở sau lưng đối phó với tôi sao? Đương nhiên đi gặp mặt một chút sẽ tương đối yên tâm."
Hạ Lạc Khắc búng tay một cái, rất nhanh đã có một cây bút và một tờ giấy bay lên, sau đó bắt đầu tự động viết thư.
Chẳng mấy chốc đã viết xong một lá thư hồi đáp, sau đó đốt qua, không bao lâu, Ni Cổ Lạp Tư liền trả lời lại.
Địa điểm hẹn gặp mặt với Ma Căn đã quyết định là ở đại sảnh thành chủ Lâm Đông Thành, sở dĩ không chọn ở thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, là bởi vì không muốn lãng phí trà nước.
Loại gặp mặt ngoại giao này, đương nhiên không có khả năng để một mình Hạ Lạc Khắc qua đó, anh đã sớm thông báo cho hai người Cẩu Đản và Học Phách, hiện nay hai người này là phụ tá đắc lực của Hạ Lạc Khắc, một là Hắc Long, mang đi ra ngoài rất có thể diện, hơn nữa anh ta làm công việc thư ký cũng rất thuần thục, một người là phù thủy ưu tú nhất trong nghìn năm qua, mang ra ngoài cũng rất mát mặt, mấu chốt là rất có năng lực, việc vặt vãnh hay việc chính, việc lớn việc nhỏ đều có thể giao cho anh ta.
Ở phương diện trang phục, hai người cũng rất lịch sự, Cẩu Đản mặc bộ đồ chuyên dụng cho thư ký của anh ta, đeo lên gọng kính đúng chuẩn thư ký, tay cầm túi xách bằng da.
Học Phách cũng mặc áo choàng giáo sư, như trước khi rời khỏi Học viện linh hồn, làm nổi bật lên thân phận của anh ta, đương nhiên đây là yêu cầu của Hạ Lạc Khắc.
Ngoại trừ Cẩu Đản và Học Phách, đương nhiên không thể thiếu một đám địa tinh làm thị vệ, Bố Lỗ nhanh chóng chọn lựa tỉ mỉ mười mấy người chơi nhìn qua còn tính là sạch sẽ, tứ chi đầy đủ, chủ yếu nhất là có nhiều thời gian, không đột nhiên logout, đi theo đằng sau Hạ Lạc Khắc.
Nhiệm vụ cốt truyện đi theo lĩnh chủ tham gia hội nghị này mặc dù không nhiều lắm, thế nhưng cũng không phải lần đầu tiên các người chơi nhìn thấy, cho nên không có quá nhiều cảm giác mới mẻ, hơn nữa với áp lực của Hạ Lạc Khắc, vào lúc cần thiết thì hoàn toàn có thể cho toàn bộ đám người chơi rít rít này im lặng lại.
Hạ Lạc Khắc đã rất quen thuộc con đường đến đại sảnh thành chủ Lâm Đông Thành, mang theo một đám người chơi còn có Cẩu Đản và Học Phách, rầm rộ xuất phát tới đại sảnh thành chủ, những người đi đường thấy đều sẽ sôi nổi nhìn sang, dù sao những người này đều là những anh hùng vừa cứu vớt Lâm Đông Thành không lâu, lại còn sửa sang lại khu thành phố cổ. Hiện tại không có dân nghèo mỗi ngày học tập lén lút, mà đều nhiệt tình hiếu khách, hỗ trợ thị dân phục vụ bang hội nhà thám hiểm, đương nhiên nhóm thị dân vô cùng hoan nghênh chuyện này.
"Hoan nghênh đã đến đây, Hạ Lạc Khắc đại nhân, Ma Căn đại nhân đã ở phòng tiếp khách, thành chủ đại nhân đang tiếp ngài ấy."
Hạ Lạc Khắc đi tới cửa đại sảnh thành chủ, rất nhanh liền gặp được một quản gia quái vật slime chờ ở cửa chính.
Theo đằng sau quản gia slime, Hạ Lạc Khắc đi tới cửa phòng tiếp khách.
Nhìn thấy phòng tiếp khách này, Hạ Lạc Khắc vẫn rất hoài niệm, trước đó anh đã cùng mở họp với các thành chủ của thành phố ngầm khác ở đây, thương lượng những vấn đề đối phó với mối nguy là cổ thần, thành chủ lúc đó còn là Dương Thông Đầu, trong nháy mắt, thành chủ đều đã thay hai người, thật là cảnh còn người mất.
Sau khi hoài niệm thành chủ Dương Thông Đầu một giây đồng hồ, Hạ Lạc Khắc đẩy cửa phòng ra, đi vào.
"Hạ Lạc Khắc đại nhân!"
Ni Cổ Lạp Tư nhiệt tình đứng lên, bên cạnh đã sớm có thư ký dã thú nhân đẩy xe tới, đứng bên cạnh chờ, mà ở một bên khác, cũng có một thượng vị ác ma trẻ tuổi mang theo nụ cười ngồi đó, đó là Ma Căn.
"Rốt cục cũng gặp được ngài, Hạ Lạc Khắc đại nhân, tôi là Ma Căn."
Ma Căn đi lên đón tiếp Hạ Lạc Khắc, mỉm cười nói.
"Thật ra hai ngày trước chúng ta mới gặp qua, lúc đó ngài mang theo hai người bạn gái của ngài đi xem tôi diễn kịch, tôi liếc mắt một cái liền nhận ra ngài, thật khiến tôi thụ sủng nhược kinh."
Thấy dáng vẻ nhiệt tình của Ma Căn, Ni Cổ Lạp Tư ở bên cạnh thở dài một hơi, Hạ Lạc Khắc cũng mỉm cười nói.
"Thật ra tôi đã sớm nghe nói đến anh, người thừa kế thuận vị đến từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Chi Hỏa, tôi đã sớm biết được tên của anh từ lúc đi học."
"Ha ha, chúng ta ngồi xuống trước rồi nói chuyện đi."
Ni Cổ Lạp Tư chỉ chỉ sô pha trước mặt, dưới sự mời mọc của Ni Cổ Lạp Tư, Ma Căn một lần nữa ngồi xuống, mà Hạ Lạc Khắc cũng ngồi xuống theo.
Ngay sau khi Hạ Lạc Khắc ngồi xuống, quản gia dã thú nhân vẫn chờ ở một bên, bưng một ly trà hoa cúc máu tanh đặt xuống trước mặt Hạ Lạc Khắc, thư ký Cẩu Đản đứng bên cạnh nhanh chóng đi lên, bưng ly trà hoa cúc đẫm máu của Hạ Lạc Khắc lên, sau đó ừng ực ừng ực uống hết. Sau khi uống hết anh ta chẹp chẹp miệng, đặt cái ly vừa rồi chứa trà hoa cúc máu tanh mà hiện tại đã thành ly rỗng xuống trước mặt Hạ Lạc Khắc.
"Đã thử xong, không có độc."
Hắc Long Cẩu Đản đẩy gọng kính của mình, nói rất nghiêm túc.
Học Phách bên cạnh rất nhanh gật đầu với thư ký dã thú nhân, thư ký dã thú nhân còn đang ngây ngẩn: "A?"
"Rót thêm một ly."
Học Phách nói ngắn gọn.
Thư ký dã thú nhân mới chợt hiểu ra, sau đó liền rót thêm một ly, có điều Học Phách nhanh chóng lấy một cái ly mới từ trên xe đẩy của anh ta đặt lên bàn: "Đổi cái ly."
"Xin lỗi! Vô cùng xin lỗi!"
Thư ký dã thú nhanh chóng cúi đầu xin lỗi, một bên tiếp tục rót một ly.
Mà cái ly vừa rồi, Cẩu Đản lại muốn bưng nó lên uống cạn, thế nhưng bị Học Phách cản lại, Học Phách bưng trà hoa cúc máu tanh lên, rót vào trong miệng mình, nước trà màu đỏ chảy từ cột sống đến xương hông của anh ta, sau đó tí tách rơi xuống mặt đất.
"Ách... Thuộc hạ của Hạ Lạc Khắc đại nhân thực sự thật hài hước."
Một lúc lâu sau Ni Cổ Lạp Tư mới lên tiếng.
"Như vậy, chúng ta nói chút chuyện chính đi."
Hạ Lạc Khắc ngồi trên ghế salon, cũng không có động tác gì đối với hành vi của Cẩu Đản và Học Phách, anh nhìn về phía Ma Căn.
"Ma Căn tiên sinh lần này tới tìm tôi, là có chuyện gì khẩn cấp sao?"
"Có, trên thực tế tôi muốn nhắn nhủ một tin tức đến Hạ Lạc Khắc đại nhân."
Ma Căn khoanh hai tay lại, nói rất nghiêm túc: "Lần này tôi tới đây, hoặc là đánh chết Hạ Lạc Khắc đại nhân, hoặc là bị Hạ Lạc Khắc đại nhân đánh chết, chỉ đơn giản như vậy."