Bước vào phòng căn phòng hoàng kim của Mặc Tử Thần, Lục Nhiễm Vy trợn tròn mắt.
Căn phòng phải dùng từ " quá xa hoa" để nói. Cảm giác lúc này của cô khi ở trong phòng phải nói là cực kì hứng thú
Mặc Tử Thần trầm lặng, không nói 1 tiếng nào lướt qua 1 lượt rồi đi vào phòng tắm.
- Này.... chẳng lẽ anh hay tắm muộn như thế này à?
Câu hỏi của cô khiến Mặc Tử Thần khựng lại. Hắn quay người
- Thói quen sau khi đọc sách..
Mặc Tử Thần buông 1 lời nhạt nhẽo rồi đi vào phòng tắm
Tiếng nước chảy từ trong phòng tắm vọng ra khiến tim cô cứ đập liên hồi. Cảm giác gương mặt mình bỗng ửng đỏ cô đưa tay vô mặt lấy lại tinh thần
- Mình làm sao vậy? Bỗng dưng nghĩ đến hắn lại đỏ mặt... không được... phải trấn tĩnh, trấn tĩnh và trấn tĩnh....
Tự nhủ trong lòng, Lục Nhiễm Vy vuốt ngực 1 cái. Hơi thở đều đặn.
Nhìn lướt 1 vòng căn phòng, tầm nhìn của cô chợt dừng lại ở quyển sách trên chiếc bàn gỗ
Tò mò, Lục Nhiễm Vy đi đến cầm quyển sách lên xem. Lông mày cô chợt nhíu lại, nghi hoặc giở từng trang sách...
-??? Gì đây??? Sách dạy Yêu??? Cũng có cả loại sách này? Sao mình chưa thấy bao giờ nhỉ?
Càng nghĩ càng cảm thấy có vấn đề, Lục Nhiễm Vy xem từng trang. Đang đến đoạn cần xem thì bỗng bưng 1 cách tay từ đằng sau giựt lấy quyển sách cô đang cầm
Mặc Tử Thần gương mặt đen kịt lộ rõ vẻ tức giận nhìn chằm cô
- A... Anh... Tôi... tôi... chỉ tò mò thôi..
Lục Nhiễm Vy lắp bắp. Câu nói đứt quãng. Mặc Tử Thần quăng quyển sách lên chiếc giường gần đó, từ từ đi đến gần cô
- Tôi... tôi... không cố ý động vào đồ của anh.... tôi biết lỗi rồi...
Càng nói càng lùi lại về phía sau, Lục Nhiễm Vy sợ xanh mặt. Đến khi đụng phải bức tường lạnh truyền đến cảm giác phía sau lưng thì cô khựng lại
Ánh mắt sắc lạnh quét qua cô 1 lượt. Mặc Tử Thần bước đến, chỉ còn cách cô 1 khoảng nhỏ.
Hắn cúi xuống bằng với khuôn mặt, thì thào vào tai cô
- Cô đúng là 1 khỉ trộm đồ!
Khỉ??? Mặt Lục Nhiễm Vy bỗng chốc đỏ bừng. Đương nhiên không phải bị e thẹn mà tức giận.
Đưa tay đẩy Mặc Tử Thần ra, cô lớn tiếng phản bác
- Mặc Tử Thần! Anh rốt cuộc làm sao vậy hả!!! Không nói móc tôi anh không chịu nổi sao?
- Em nghĩ tôi có thời gian rảnh nói móc người khác? Nếu nói móc thì cũng chỉ là vì thích em!
Lục Nhiễm Vy sững sờ, khinh ngạc hóa đá tại chỗ
- Đây là lời tỏ tình?
- Mặc Tử Thần tôi không giống như những kẻ tầm thường khác. Tôi chỉ nói thích em chứ không tỏ tình! Khi nào tôi tỏ tình, tôi sẽ khiến tất cả người trong giới mafia đều phải quỳ gối xuống cùng tôi, xem tôi cầu hôn em!
Lục Nhiễm Vy cạn lời, trong lòng thở dài, lắc đầu rồi than thở.
Bỗng nhiên, Mặc Tử Thần cầm tay kéo cô về phía mình. Lục Nhiễm Vy chưa kịp thích ứng được sự việc xảy ra thì Mặc Tử Thần đã áp môi mình xuống.
Mùi vị nam tính của hắn bỗng bao bọc lấy hơi thở của cô. Đầu óc Lục Nhiễm Vy hỗn loạn. Tên này lại dám hung hăng hôn cô lần 2!!!!
Nụ hôn như hút cạn không khí của cô. Mặt cô đỏ bừng. Định há miệng ra hít thở không khí thì Mặc Tử Thần lại nhân cơ hội đó luồn chiếc lưỡi nóng bỏng vào khoang miệng cô khuấy đảo liên tục
- Ưm... ư...mmm..
Lục Nhiễm Vy vô phương phản kháng lại sức của hắn. Tay Mặc Tử Thần nắm chặt tay cô, dùng sức hôn sâu.
Khoảng một lúc lâu, sau 1 hồi giằng cô kịch liệt phản kháng của Lục Nhiễm Vy. Cuối cùng Mặc Tử Thần cũng buông tha cho cái miệng nhỏ của cô. Nhưng tay thì vẫn bị giữ chặt
- Anh... là tên cuồng dâm!!! Thả tôi ra!
Lục Nhiễm Vy cố giằng tay ra, hét to.
Mặc Tử Thần nhếch khóe môi, lại cúi xuống hôn nhẹ lên má cô
- Em có thích tôi không?
Câu hỏi bất ngờ khiến cô không kịp suy nghĩ đến. Thích Mặc Tử Thần? Điều này cô chưa nghĩ tới.
- Tôi... tôi không biết...
Không nói không giằng, Mặc Tử Thần lại hôn chụt lên má của cô.
- Nói! Nếu tôi không nhận được câu trả lời xứng đáng! Tôi sẽ ăn em ngay tại chỗ!
Lục Nhiễm Vy há hốc mồm. Tên này thật quá đáng....
- Đây là anh ép buộc tôi?
Mặc Tử Thần lại hôn một cái nữa lên má cô, trả lời
- Không bắt buộc! Tôi muốn em làm người phụ nữ của tôi.
- Khác gì nhau sao?- Cô thắc mắc
- Khác. Nếu em không đồng ý thì tôi sẽ ăn em. Nếu em đồng ý thì trở thành người phụ nữ của tôi!
-"....."
- Cố đồng ý hay không?
Mặc Tử Thần dường như mất hết sự kiên nhẫn, đôi môi kề sát môi cô. Lúc này, Lục Nhiễm Vy hốt hoảng không suy nghĩ theo bản năng trả lời
- Có... có đồng ý!
Nghe được câu trả lời như mong muốn, Mặc Tử Thần liền ôm cô vào lòng. Lục Nhiễm Vy thấy mình như 1 kẻ khờ lại đi mắc bẫy của Mặc Tử Thần. Trong lòng hơi có chút giận dỗi
- Ai lại bá đạo như anh. Bắt ép người khác...
- Chỉ bắt ép mình em thôi! Biết không, từ trước đến giờ tôi chưa hiểu cảm giác thích 1 người thế nào cho đến khi gặp em. Tôi đã cố gắng kiềm chế nhưng không thể, vì vậy tôi đã nhờ Tần Hào mua cuốn sách đó nhưng lại không có tác dụng
Nghĩ đến cuốn sách tình yêu đó, cô lại muốn cười sặc sụa. Cô đã rút ra 1 kết luận Mặc Tử Thần đúng là giỏi mọi thứ nhưng về tình cảm thì chỉ là mù lòa....
Buông Mặc Tử Thần ra, Lục Nhiễm Vy bây giờ mới chú ý đến bộ áo tắm Mặc Tử Thần đang mặc. Tóc hắn vẫn chưa khô, thỉnh thoảng có vài giọt nước chảy từ cổ xuống bờ ngực để lộ rắn chắc của hắn trông rất mê người
Lục Nhiễm Vy như muốn xịt máu mũi vì cảnh trước mắt. Gương mặt cô đỏ bừng.
Phát hiện ra sự khác thường của cô. Mặc Tử Thần nghi ngờ nhưng rất nhanh hiểu ra vấn đề. Hắn cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô
- Vy nhi! Chúng ta lên giường!