Sau khi toàn bộ bữa tối được bưng lên, Lâm Ngạn Sơ giống như lơ đãng hỏi: “Cô vừa mới nói đến quà……”
Tiểu Lạc móc chiếc hộp nhỏ trong túi ra: “Cho anh.”
Vì không để những người khác nghe được, Tiểu Lạc chạy đến nói nhỏ bên tai Lâm Ngạn Sơ: “Bên trong có một đạo cấm chế, có thể phòng thân, anh về sau mỗi ngày mang ở trên người, không cần gỡ xuống.”
Hơi thở ấm áp phun ở trên vành tai, Lâm Ngạn Sơ cảm thấy bên tai có chút nóng, trong lòng chỗ nào đó nhẹ nhàng bị khơi mào, một cỗ cảm xúc khác thường lan tràn, Lâm Ngạn Sơ vẫn ngồi không nhúc nhích: “Ừ.”
Vì không để cho bản thân có dáng vẻ gấp quá không chờ nổi, Lâm Ngạn Sơ cũng không lập tức mở hộp ra, mà trước ăn cơm xong mới rụt rè cầm lên.
Mở chiếc hộp hơi đơn sơ ra, bên trong lẳng lặng một chiếc nhẫn màu bạc.
Chiếc nhẫn vô cùng đơn giản, không có kiểu dáng cùng thiết kế gì, nhưng một khắc nhìn đến nó, Lâm Ngạn Sơ cả người đều cứng lại, trái tim không giữ được mà “Thịch thịch thịch” dồn dập nhảy lên.
“Cô có biết tặng nhẫn là có ý nghĩa gì không?” Lâm Ngạn Sơ ngước mắt, ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Lạc phía đối diện.
“Anh yên tâm đi.” Tiểu Lạc còn đang bận ăn, quai hàm phình phình, ăn xong thức ăn trong miệng vội vàng giải thích nói, “Cái này tôi đã tra qua, nhẫn mang ở mỗi ngón tay mang một ý nghĩa khác nhau, mang ở ngón giữa là tình yêu cuồng nhiệt, ngón áp út là đã kết hôn…… Tôi chọn nhẫn dựa theo kích cỡ ngón út của anh, đại biểu độc thân.”
Tiểu Lạc sau khi nói xong vẻ mặt đắc ý, đại khái là chờ Lâm Ngạn Sơ khen cô suy nghĩ chu đáo.
Đem nhẫn lấy ra, đang định đeo lên ngón út của Lâm Ngạn Sơ, Lâm đại thiếu khóe miệng nhấp thành một đường thẳng tắp, hướng về phía quản gia đang đứng ở góc xa vốn đang dựng lỗ tai hóng hớt: “Bữa tối ăn nhiều không tiêu hóa, vẫn nên dọn mấy món này xuống đi.”
(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki1.com, tài khoản lovebichbong123
Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)
Tiểu Lạc đang nỗ lực gặm món bồ câu non nướng, trơ mắt nhìn đám người hầu đem đồ ăn toàn bộ dọn xuống.
Tiểu Lạc: “……”
Cô lại làm sai cái gì?
Kế tiếp mấy ngày, Lâm gia gió êm sóng lặng, tựa hồ những ánh mắt nhìn chằm chằm Tiểu Lạc đều tạm thời ngừng lại. Mẹ của Lâm Ngạn Sơ ở tại thành phố C cách Giang Thành khá xa, tuy rằng bà không trở về, nhưng lại gửi một đống đồ bổ đến đây, được quản gia nhận lấy.
Khác thường duy nhất chính là……
Tiểu Lạc nhìn trước mặt Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn hai người mắt thâm quần nói muốn chơi game cùng cô, sao cảm giác hai người này có phải hay không có chút không đúng.
Sự tình phải nói đến từ một tuần trước, Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn đột nhiên thêm bạn WeChat với Tiểu Lạc, Tiểu Lạc nghĩ hai người này tốt xấu gì cũng là người Lâm gia, vẫn nên làm tốt quan hệ ngoài mặt, liền đồng ý.
Vừa lúc Tiểu Lạc đang chìm đắm trong một game mobile bắn nhau, lúc nào rảnh liền chơi trò chơi, Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn nhìn thấy trong vòng bạn bè, thêm Tiểu Lạc vào bạn tốt trong trò chơi, mời cô cùng nhau thi đấu.
Tiểu Lạc là người thích tấn công chính diện, ở trong trò chơi chỉ cần bắt được thương liền thịch thịch thịch mà đi về phía trước, bởi vậy gặp được đồng đội không có năng lực rất nhanh liền chết. Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn trước kia căn bản chưa từng chơi game, là hai cái tay mơ, mỗi lần chơi đều rất nhanh lãnh cơm hộp, dẫn tới đội ngũ ba người mỗi lần chơi đều sống không quá vài phút liền chết, thành tích chơi đặc biệt kém, Tiểu Lạc quyết đoán mà vứt bỏ hai người, không mang theo các cô chơi.
Vốn tưởng rằng sự tình đã xong, không nghĩ tới một tuần sau, Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn cùng nhau xuất hiện với hai mắt thâm quần ở trong nhà Lâm Ngạn Sơ. Quản gia thiếu chút nữa không nhận ra hai người, gian nan phân biệt lúc sau mới mặt đầy nghi hoặc cho bọn họ vào.
Hai người là tới tìm Tiểu Lạc chơi game.
Tiểu Lạc nhìn quầng thâm mắt trên mặt hai người, đây là…… Thức suốt mấy đêm đi?
Đường Gia Di thân thiện cười cười, quầng thâm mắt tức khắc từ hai viên biến thành hai hình bầu dục: “Tôi cùng Ti Uẩn chơi một tuần, cuối cùng cũng có thành tựu nên mới tới tìm cô cùng chơi game.”
Tiểu Lạc: “……”
Tổng cảm thấy không đúng chỗ nào.
Tiểu Lạc không thể không nói cho các cô sự thật tàn khốc: “Tôi đã gỡ bỏ game này, mấy ngày nay chuyển qua chơi vương giả nông dược.”
Đường Gia Di & Lâm Ti Uẩn:???
Vậy bọn họ thức đêm một tuần là vì cái gì?
Vì muốn biết rõ ý tưởng trong đầu bọn họ, Tiểu Lạc lấy ra di động: “Vậy tôi tải lại chúng ta lại tiếp tục chơi.”
Hai người sôi nổi gật đầu.
Tiểu Lạc tải game xong, đăng nhập vào, ba người lại tạo thành một tổ, bắt đầu trò chơi, Đường Gia Di nói: “Đợi lát nữa, tôi lại kéo cá nhân.”
Đường Gia Di kéo cả Lâm Hàn vào tổ đội, bốn người tạo thành một đội. Lâm Hàn là cao thủ, Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn chơi game chính là hắn dạy.
Lâm Hàn vốn dĩ muốn ngủ, hắn thích chơi game không sai, nhưng mấy ngày nay cơ hồ mỗi ngày đều bị chị gái cùng chị dâu bắt dạy chơi Game, kỹ thuật hai người lại ở trình độ heo ăn, hắn chịu đựng một vòng khổ hình, quầng thâm mắt so với hai người còn đậm hơn.
Thật vất vả hai người mới chịu đi, kết quả lại nhận được tin nhắn của chị dâu. Nghĩ đến chị dâu uy hiếp chơi game tốt mới có tiền tiêu vặt, Lâm Hàn đành phải giãy giụa lại bò lên, sống không còn gì luyến tiếc mở game ra.
Tranh tài sản thật khó!
Bốn người một tổ bắt đầu chơi game.
Đường Gia Di cùng Lâm Ti Uẩn trải qua một vòng huấn luyện đặc biệt, tuy rằng không tính là cao thủ, nhưng ít ra cũng đạt tới trình độ của Tiểu Lạc, các cô chơi là cấp thấp, Lâm Hàn 1 mang 3, nhẹ nhàng chiến thắng mấy trận.
Thời điểm Lâm Ngạn Sơ đi xuống, nhìn đến ba người phụ nữ đang ngồi ở trên sô pha, tập trung tinh thần, cẩn thận nhìn xem sẽ thấy trong đó có hai người tinh thần uể oải, một bộ dáng sắp ngủ, còn có quầng thâm mắt…… Là đang cosplay gấu trúc sao?
Hai người này không phải trúng tà đi.
“Hai người làm sao vậy?” Lâm Ngạn Sơ đã đi tới.
Nhìn thấy Lâm Ngạn Sơ, hai người rõ ràng có chút khẩn trương.
Đường Gia Di ngượng ngùng cười một cái: “Bọn tôi chỉ thức vài đêm mà thôi, không quan trọng.”
Lâm Ngạn Sơ liếc mắt một cái thấy quầng thâm trên mắt cô ta một lời khó nói hết, cảm giác có chút sốt ruột: “Hai người trở về ngủ đi, tuổi còn trẻ đừng chết đột ngột.”
Đường Gia Di & Lâm Ti Uẩn: “……”