Gả Cho Lão Đại Trăm Tỷ

Chương 21: Thật là siêu cấp nhớ thiếu gia^^



Buổi tối, sau hai ngày đi chơi bên ngoài, Tiểu Lạc đã trở lại Lâm gia, được quản gia cùng đám người hầu nhiệt liệt hoan nghênh.



Tiểu Lạc vội vàng nhào tới ôm ipad của mình, cô phát hiện sau khi rời đi hai ngày, không có người sủng ái, ipad đã hết pin, Tiểu Lạc lại lục lọi tìm đồ sạc.



Một lần nữa trở về hình dạng của đại ma vương, Lâm Ngạn Sơ nói: “Về sau nếu tôi còn phát hiện cô suốt đêm xem phim, liền tịch thu toàn bộ thiết bị điện tử .”



Tiểu Lạc: Anh, tên tra nam ép khô cô xong liền trở mặt vô tình.



Bất quá vì giữ được di động cùng ipad, rốt cuộc cô không dám thức xuyên đêm cày phim nữa.



Ngày hôm sau, Tiểu Lạc lại bắt đầu kiếp sống học tập, Tô Tinh có lệ dạy một buổi trưa, Tiểu Lạc cũng có lệ mà học một buổi trưa, gấp sách lại, hô to một tiếng chạy ra ngoài: “Học xong rồi!”



Phỉ Phỉ bưng trái cây đến: “Tiểu Lạc tiểu thư học thật nhanh nha.”



(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki1.com, tài khoản lovebichbong123

Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)



Tiểu Lạc lấy một miếng dưa Hami mà mình yêu thích nhất bỏ vào miệng: “Đương nhiên, tôi là thiên tài.”



Quản gia cười tủm tỉm đi tới: “Chờ thiếu gia buổi tối kiểm tra xong, đủ tư cách sẽ không cần học nữa.”



“Vạn tuế.” Tiểu Lạc đem mâm trái cây của Phỉ Phỉ toàn bộ mang đi, một bên ăn một bên hỏi: “Thiếu gia khi nào trở về, thật là siêu cấp nhớ thiếu gia.”



“Nhớ tôi cái gì?” Lâm Ngạn Sơ xuất hiện ở cửa, một bên đổi giày một bên hỏi.



Tiểu Lạc miệng mở thành hình chữ O, mắt nhìn đồng hồ đang treo trên tường, mới bốn giờ: “Sao anh về sớm vậy?”



“Như thế nào, không được?”



Tinh thần bây giờ so với trước kia tốt vô cùng, công việc tự nhiên hoàn thành cũng nhanh hơn, nếu là trước kia, nếu công việc đã hoàn thành hắn cũng sẽ ngốc đến thời gian tan làm, nhưng hôm nay ma xui quỷ khiến mà trực tiếp về nhà.



“Đương nhiên được, phi thường được.” Tiểu Lạc buông mâm trái cây, cầm lấy sách giáo khoa từ tay Tô Tinh, dâng hai tay đưa cho Lâm Ngạn Sơ, “Học xong rồi, mời ngài tùy tiện hỏi, lão sư ngày mai không cần tới.”



Tô Tinh cho rằng cô nói giỡn. Nực cười, mấy ngày nay Tiểu Lạc học được thế nào không ai so rõ ràng hơn cô, sao có thể học được.



Vốn dĩ cho rằng Lâm Ngạn Sơ sẽ quát lớn, không nghĩ tới Lâm Ngạn Sơ trực tiếp đem sách giáo khoa cầm qua, tùy ý hỏi mấy câu, Tiểu Lạc đều đáp đúng, sau đó Lâm Ngạn Sơ liền phán cô thông qua.





Tô Tinh: “……”



Ta đang ở đâu?



“Tiểu Lạc quả nhiên lợi hại.” Quản gia thực lòng mà khen cô, lại hướng Tô Tinh nói, “Bắt đầu từ ngày mai cháu không cần lại đây nữa.”



Tô Tinh cảm thấy mọi chuyện giống như một trò đùa, Tiểu Lạc khẳng định vừa nãy là mông đối ( cái này mình k hiểu ai hiểu góp ý mình sửa lại nha, thanks!), bằng không sao có thể, cho dù cô suốt đêm học, cũng không có khả năng lập tức nhớ kỹ nhiều từ mới như vậy.



Tô Tinh miễn cưỡng cười một chút: “Hôm nay mới vừa dạy xong, có phải hay không nên củng cố một chút.”



“Hẳn là không cần.” Quản gia cười tủm tỉm nói, “Tiểu Lạc đã gặp qua là không quên được, đồ vật gặp qua sẽ không quên.”



Tô Tinh:!!!



Sớm biết vậy mỗi ngày cô ta chỉ dạy năm chữ, dư lại ba giờ cho cô ngủ……



Cuối cùng, Tô Tinh dù không cam lòng vẫn bị quản gia tiễn đi.



Tiểu Lạc hiện tại đối với các loại sản phẩm điện tử cùng ứng dụng vẫn rất mới mẻ, mỗi ngày ôm ipad không rời, vì thế mỗi ngày sinh hoạt hằng ngày liền biến thành ăn cơm, chơi ipad, ăn cơm, chơi ipad…… nhìn thấy Lâm Ngạn Sơ trở về, chạy nhanh đem đồ vật cất giấu, làm bộ làm tịch pha trà hoặc là cho cá ăn, tóm lại, nhìn vào cảm thấy rất ngoan ngoãn.



Lâm Ngạn Sơ: “Hôm nay đang làm cái gì?”



Tiểu Lạc: “Tích cực học tập đối với thế giới này.”



Sau mấy ngày trò chuyện vui vẻ với mọi người trong nhà rốt cuộc cũng mưa dầm thấm lâu, Tiểu Lạc đã sửa lại hoàn toàn khẩu âm của bản thân, hiện tại thanh âm đã trở nên bình thường, vì thế Lâm Ngạn Sơ khó được không dò hỏi tới cùng, giúp Tiểu Lạc nhẹ nhàng qua ải



Ở trên mạng Tiểu Lạc như cá gặp nước, hiện tại chẳng những sẽ xem phim, đăng ký tài khoản Weibo, thậm chí ở diễn đàn, Tieba, các trạm chờ đều có tài khoản.



Tiểu Lạc học giỏi ghép vần hiện tại đánh chữ nhanh như bay, so trước kia viết từng nét nhanh hơn nhiều.



Hơn nữa Tiểu Lạc phát hiện, các trang khác so với xem phim còn chơi vui hơn, chẳng hạn gần đây cô đang trầm mê ở trạm xem video cắt nối biên tập, phim thần tượng mà cô xem bị cắt nối biên tập, biến thành nữ chính cùng nữ số 2 yêu nhau, nam chính lại là tiểu tam, Tiểu Lạc mỗi ngày ôm ipad cười ha hả, Phỉ Phỉ thấy được không khỏi có chút lo lắng, cùng quản gia thương lượng nói: “Tiểu Lạc cô ấy…… Không có việc gì đi.”



Quản gia xem đã hiểu rõ: “Chỉ cần con bé không bất hòa, không cãi nhau với thiếu gia, những việc còn lại cũng không lớn lao gì.”



Phỉ Phỉ: Rất có đạo lý.





Vì thế không ai quản, Tiểu Lạc hoàn toàn tự mình thả bay.



Hôm nay, Tiểu Lạc theo thường lệ mở ra trạm video, phát hiện đầu trang hiện lên một đoạn video nhảy nhót của một nam idol , Tiểu Lạc thuận tay liền click mở, sau đó cũng nhảy tưng tưng lên.



Nam idol —— này mắt đào hoa nơi nơi câu dẫn tiên nga, cái biểu tình thiếu đánh này, không phải Hành Mộc còn có thể là ai?



Hành Mộc, hắn còn sống.



Khiếp sợ, vui sướng, thấp thỏm…… Các loại cảm xúc thay phiên xuất hiện lại thay phiên bình tĩnh lại, Tiểu Lạc đem video lặp đi lặp lại xem vô số lần, cuối cùng xác nhận, thật là Hành Mộc.



Trong video là một nhan sắc yêu diễm, một đôi mắt đào hoa phảng phất có thể câu hồn nhiếp phách, đầu tóc màu xám trắng, hợp với khuyên ta lãnh diễm màu bạci.



Tiểu Lạc ngơ ngẩn mà nhìn người trong video, đột nhiên nghĩ đến, Hành Mộc hắn…… Không phải là nhập ma đi.



Vũ đạo nhảy nhót như vậy, so sánh với mị ma đều không kém.



Ân, điểu này liền giải thích được vì cái gì tên của hắn ở trên vách Trường Sinh sẽ biến mất



Tiểu Lạc tự nhận là đã biết được chân tướng.



Bất quá, ở xã hội hiện đại, tiên cũng tốt, ma cũng tốt, căn bản không có khác biệt, dù sao đều phải làm một công dân tuân thủ pháp luật.



Biết được Hành Mộc còn sống Tiểu Lạc tâm tình rất tốt, buổi tối ăn nhiều hơn hai chén cơm, bị Lâm Ngạn Sơ túm cổ áo kéo ra ngoài tiêu thực.



Tiểu Lạc kêu rên: “Lấy năng lực cường đại tiêu hóa của tôi, tiêu thực căn bản không…… Tất…… Muốn……”



Cuối cùng hai chữ biến mất ở cổ họng, bởi vì Tiểu Lạc phát hiện bên ngoài mặt cỏ không biết từ khi nào đã xuất hiênn một cái trực thăng.



“Đây là……” Tiểu Lạc ngẩn ngơ, “Đây là…… Trực thăng?”



Lâm Ngạn Sơ gật đầu: “Đêm nay Lộ Ninh Phố ở thành phố Y có hội hoa đăng, vốn dĩ tính toán dẫn cô qua bên kia dạo một vòng, thuận tiện tiêu tiêu thực, bất quá nếu cô không muốn……”



“Tôi! Nguyện! Ý!” Tiểu Lạc kêu đến siêu lớn tiếng.



Lâm Ngạn Sơ hiểu rõ mà cười: “Vậy đi thôi.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv