Mặc dù Lục Hoài Khởi đã ra lệnh phong tỏa việc làm của Hạ Hầu Diễm nhưng chuyện phong nguyệt kia vẫn nhanh chóng lan truyền khắp hoàng cung, thậm chí chỉ trong một đêm, các quan viên đều nhận được thoại bản liên quan tới chuyện này
Trong thoại bản đều viết Hoàng hậu Hạ Hầu Diễm dung mạo thanh lệ vô song, khuôn mặt và thần thái có vài phần tương tự Lục phu nhân khi còn trẻ. Cửu thiên tuế lại yêu thương phu nhân của mình như vậy, đối với hoàng hậu trẻ tuổi có vài phần coi trọng cũng là bình thường. Dù sao khẩu vị của nam nhân luôn nhất quán, cả đời đều sẽ thích nữ nhân cùng một loại hình.
Cửu thiên tuế vốn chưởng khống toàn bộ Tây Lương, dù hắn có làm gì Hoàng hậu thì triều đình cũng chỉ xem đây là một chuyện phong lưu. Các quan viên đọc thoại bản xong, chỉ cho rằng Cửu thiên tuế luôn ra vẻ không nạp thiếp, không nuôi ngoại thất cuối cùng cũng là một nam nhân bình thường thôi
Tuy nhiên, hoàng đế lại bệnh nặng, chuyện này thì lại khác. Làm nhục hoàng hậu, còn bị hoàng đế bắt gian tại chỗ, cho nên Hoàng đế mới giận tới suýt chết. Tổng hợp các hành vi này lại, có thể nói Lục Hoài Khởi là một tên nịnh thần không có nhân luân lý cách. Cái này mà viết vào sách sử sẽ bị muôn đời sau mắng nhiếc.
Trong tẩm cung của hoàng đế, các ngự y không ngừng dùng đủ loại phương pháp để cứu chữa cho hắn.
Trầm Thanh Lê khoác áo choàng đứng bên ngoài, gió đêm thổi qua mang theo hàn khí khiến nàng nhịn không được mà rùng mình. Đúng lúc này phía sau vang lên tiếng bước chân quen thuộc, nàng khẽ nhướng mày, móng tay không tự chủ mà bấm chặt lại
Tiếng bước chân thoáng dừng lại, do dự một lát rồi mới bước tiếp. Trầm Thanh Lê khẽ liếc mắt liền nhìn thấy thân ảnh cao to tuấn lãng ngay cửa đại điện
Lục Hoài Khởi đã chỉnh trang xiêm y, không còn chật vật như trong đại điện. Trầm Thanh Lê nắm chặt hai tay, nàng tin tưởng hắn, nhưng nghĩ tới tình cảnh hắn và Hạ Hầu Diễm ở trong phòng, trong lòng nàng lại có chút không vui
“A Lê” Lục Hoài Khởi dè dặt gọi Trầm Thanh Lê. Hắn mới ngâm mình trong nước lạnh cả canh giờ mới có thể tạm thời áp chế mị độc. Tuy nhiên các ngự y cũng nói mị độc này rất bá đạo, có lẽ chỉ người hạ độc mới biết cách giải, mà nếu mị độc tái phát lần nữa, hậu quả rất khó lường. Hắn cũng thử hỏi các ngự y, nếu mị độc tái phát, hắn tìm A Lê làm giải dược được không thì bọn họ lại lắc đầu. Hạ Hầu Diễm thực sự là muốn làm đến cùng, cho nên xuống tay thật ngoan đợc, khiến cho nam nhân không thể rời khỏi nàng
Thanh âm của hắn lại khiến tâm của Trầm Thanh Lê như bị cái gì đụng phải, trong lòng đột nhiên thấy ủy khuất. Nàng đột nhiên hiểu được những phụ nhân trong nhà cao cửa rộng chỉ có thể bất lực nhìn trượng phu không ngừng nạp thiếp, có nữ nhân nào thích chia sẻ nam nhân của mình đâu
“Hoàng hậu đâu?” Cố đèn nén cảm giác ủy khuất trong lòng, nàng cười nhạt hỏi
Phu thê nhiều năm, Lục Hoài Khởi đương nhiên nhìn ra cảm xúc không đúng của nàng, nhưng hắn không biết nên giải thích thế nào. Nói hắn bị Hạ Hầu Diễm tính kế? Nhưng cả hoàng cung đều bị hắn nắm giữ, nàng ta còn có thể chui vào chỗ trống? Mà hắn cũng sợ Trầm Thanh Lê không tin, sợ hình tượng của mình bị sụp đổ trong mắt nàng
“A Lê, ta vừa rồi đã giúp ngươi hỏi hắn. Hắn và nữ nhân kia không làm gì” Phía sau vang lên thanh âm trêu tức, Đồng Vạn Kim tay cầm bàn tính mạ vàng quen thuộc xuất hiện “có điều nghĩ lại cũng đủ ta cười cả đời, Lục Hoài Khởi hỗn đản vậy mà suýt chút nữa bị một nữ nhân cường bạo nha, hahaha” Có lẽ vì cảm thấy không khí giữa phu thê bọn họ có chút đông cứng nên Đồng Vạn Kim còn khoa trương cười thật to, tiếc là lại phản tác dụng. Hắn liền quay sang đẩy đẩy Lục Hoài Khởi “A Lê, tên hỗn đản Lục Hoài Khởi này, ngươi rõ ràng nhất. Nếu hắn thực sự có gì với nữ nhân kia, lúc này sẽ không xuất hiện trước mặt ngươi. Chuyện quan trọng nhất hiện tại là nên tìm cách cứu hoàng thượng, nếu hoàng đế thực sự băng hạ, phu then các ngươi nhất định sẽ bị thóa mạ thiên thu ah”
Trầm Thanh Lê rũ mắt nhìn chằm chằm đôi hài dưới chân “trước cứ làm theo lời Vạn Kim đi”
Đồng Vạn Kim nghe được đáp án này, khá hài lòng. Coi như nàng sẽ tạm thời không cáu kỉnh với Lục Hoài Khởi nữa
Lục Hoài Khởi cau mày nói “Hạ Hầu Diễm nhất định đã bị đổi thành một người khác, may mà hiện nàng đã bị người của ta giam lỏng. Tiếp theo, chúng ta phải tìm xem nàng còn đồng bọn ở Tây Lương không” Nếu không dựa vào một mình nàng chính là đi chịu chết
“Cửu thiên tuế” Một ngự y hớt hải từ trong nội điện chạy ra, lo sợ nói “không xong, Hoàng thượng sau khi nôn ra máu đen, cả người liền không có hơi thở”
Lúc trước các ngự y nói hoàng đế có thể chống đỡ đến chiều mai, bây giờ lại nói không xong. Như thế tình thế liền ác liệt hơn rồi.
Đồng Vạn Kim lắc đầu, cường điệu nói “trước khi ta tiến cung đã tăng thêm người đi tìm Cổ Chân, nhưng dù giờ có tìm được hắn, e là hoàng đế cũng đợi không kịp”
Tâm tình của Lục Hoài Khởi vô cùng trầm trọng, dù sao cũng là hắn nhìn hoàng đế lớn lên, tuy không có nhiều cảm tình nhưng vẫn có sự thương xót. Mấy năm qua nam tử Mộ thị dần sa sút, hoàng đế đã là người có phẩm tính tốt nhất trong số bọn họ, nếu hắn băng hà, e là Mộ thị nhất tộc cũng sụp đổ
“Thẩm ngự y, ngươi đi vào nói với các ngự y khác, phải chữa khỏi cho Hoàng thượng, nếu không, các ngươi cũng tuẫn táng theo Hoàng thượng đi” Lục Hoài Khởi lãnh khốc ra lệnh
Thẩm ngự y vội vàng hoảng sợ chạy vào trong điện thông báo, ngay lập tức trong điện liền vang lên vố số âm thanh, có lẽ các ngự y khác vì lời của Lục Hoài Khởi mà khẩn trương hơn
Nhà dột lại gặp mưa đêm, lúc này lại có thái giám đến bẩm báo, nói Tuần thế tử mang theo các tôn tất hoàng tộc đến yết kiến hoàng đế
Tuần thế tử là nhi tử của Chương vương, hoàng đệ cùng cha khác mẹ với tiên đế. Chương vương không được sủng, mấy năm qua luôn an phận ở đất phong, hắn vừa qua đời cách đây không lâu, Tuần thế tử dựa theo tổ huấn vào kinh triều bái hoàng đế, cũng kế thừa đất phong của cha mình.
Sự khác thường tất không hay, Lục Hoài Khởi lập tức đi ra khỏi điện, đứng trên lan can bạch ngọc nhìn Tuần thế tử mang theo tôn thất hoàng tộc đi về phía hắn. Hiển nhiên là lai giả bất thiện
Trầm Thanh Lê muốn cùng Lục Hoài Khởi cùng nhau đối mặt, lại bị Đồng Vạn Kim ngăn cản “A Lê, ngươi cứ ở trong này đi. Hoàng đế nếu có chuyện gì, không thể không có người làm chủ” Nói xong hắn liền theo Lục Hoài Khởi đi đến trướ cửa đại điện
Trầm Thanh Lê hai tay nắm thành quyền, vẻ mặt u sầu. Một chuyện lại một chuyện, xem ra lần này hung hiểm hơn bọn họ nghĩ nhiều
Tuần thế tử đứng dưới bậc thang, ngửa đầu nhìn Lục Hoài Khởi, không hành lễ mà bày tỏ bất mãn “Cửu thiên tuế, chuyện tốt ngươi làm, cả hoàng thất đều đã biết. Ngươi là Cửu thiên tuế, quyền thế ngập trời, ngay cả hoàng thượng cũng không để vào mắt, càng không cần nói tới chúng ta. Hôm nay ngươi dám vì một nữ nhân mà bất kính với hoàng thượng, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ trở thành thịt cá trên thớt của ngươi. Chúng ta cũng không dám để Cửu thiên tuế nhọc lòng tính toát, hôm nay cứ dứt khoát bắt hết chúng ta đi, như thế bớt lo”
Hắn nói thế chẳng khác nào mắng Lục Hoài Khởi tâm ngoan thủ lạt
Lục Hoài Khởi đảo mắt nhìn đám người đứng bên dưới, bọn họ ăn chơi thì giỏi, chuyện đứng đắn lại không làm được, thế nhưng hôm nay lại đồng lòng như vậy, sau lưng không có người chỉ điểm mới lạ
“Tuần thế tử, ngươi luôn miệng nói Cô bất kính với Hoàng thượng, nhưng hiện Hoàng thượng đang dưỡng bệnh, các ngươi lại kéo đến ồn ào lớn tiếng, rốt cuộc là ai bất kính với Hoàng thượng?” Lục Hoài Khởi cau mày chất vấn. Nếu hắn đoán không sai, Tuần thế tử cùng các tôn thất hoàng tộc này chỉ là quân cờ của người khác, người sau lưng bọn họ còn có chiêu khác đối phó với hắn
Lúc này, trong một trà lâu ở Lương kinh, Cao Quân Thận nhìn về phía hoàng cung Tây Lương, trong mắt lóe lên hưng phấn
Hai ảnh vệ tiến đến bẩm báo “Hoàng thượng, người ngài muốn đã được mời đến”
Ngay cửa liền xuất hiện một lão nhân mặc xiêm y người Miêu Cương, tóc tai bù xù, trên mặt chi chít vết thương như bị vật gì cắn, nhìn vô cùng đáng sợ. Hắn chậm rãi đi vào, há miệng để lộ mấy cái răng nanh lộn xôn, nói “Bắc Tề bệ hạ, ngài xác định người kia đã dùng loại độc đó?”
Cao Quân Thận gật đầu, “Hạ Hầu Diễm” là nữ nhân hắn tự mình tuyển chọn, chỉ cần nàng không bị Lục Hoài Khởi mê hoặc thì đó chính là lợi khí tốt nhất để hắn giết Lục Hoài Khởi