Dịch: Bánh
Tần Phi không muốn để Kinh Vũ biết mình và cậu là đồng loại, nhưng sẽ không ngăn cản người khác nói cho cậu biết chuyện này.
Cứ thuận theo tự nhiên là được.
Chiều hôm đó, Phương Lạc Phàm về tới, y đưa hai bản hợp đồng cho Kinh Vũ: "Em đọc kỹ đi, nếu không có vấn đề gì thì ký tên vào, đưa chứng minh thư cho anh mượn một chút."
"Dạ." Kinh Vũ ngoan ngoãn đáp lời, cậu lật đến trang cuối của hai bản hợp đồng rồi ký tên lên.
Chữ viết mềm mại tinh tế, cứ như là chữ của con gái.
Sau đó, cậu lại đưa bản hợp đồng cùng chứng minh thư cho Phương Lạc Phàm.
Phương Lạc Phàm có chút do dự: "Em không định xem thử à?"
"Không cần ạ." Kinh Vũ cười.
Chỉ cần có thể được chung một màu áo với Tần Phi, dù có là hợp đồng nô lệ thì em cũng ký luôn anh ơi.
"OK, Diệp Tử, đi sao y chứng minh thư của Kinh Vũ ra làm hai bản cho anh đi." Phương Lạc Phàm vừa nói vừa đưa giấy tờ của Kinh Vũ cho Diệp Hồng.
Diệp Hồng cảm thấy cạn lời: "Sao ai cũng thích sai vặt em hết vậy hả?" Tuy nói thế thôi, nhưng hắn vẫn cầm chứng minh thư của Kinh Vũ rồi bước tới bên cạnh máy in.
Tần Phi nhìn Phương Lạc Phàm, thấy vẻ mặt y đang rất nghiêm túc, anh nhíu mày: "Sao vậy? Ai thiếu nợ anh hả?"
Phương Lạc Phàm liếc anh một cái, lạnh lùng nói: "Có một cái tin tốt cùng một tin xấu, các em muốn nghe tin nào trước?"
"Tin tốt." Tần Phi lựa chọn rất nhanh, "Tin xấu thì khỏi nói."
Tất nhiên là Phương Lạc Phàm sẽ không làm thế rồi: "Anh sẽ nói tin xấu trước —— Giải đấu chuyên nghiệp lần thứ 4 sắp tới, trong số tám đội được mời, không có chúng ta."
Im lặng như tờ.
Tần Phi nhíu mày, muốn nói rồi lại thôi.
Cuối cùng, vẫn là Lạc Nhất Minh lên tiếng: "Không phải chúng ta vẫn nằm trong top 8 sao! Là cái đội chết tiệt nào đã chiếm slot rồi vậy?!"
"SOS." Phương Lạc Phàm trả lời, "Top 8 vòng tích điểm trong giải chuyên nghiệp lần 2."
"SOS? Không phải đội đó đã bị chúng ta bón hành trong mùa trước hả?" Lạc Nhất Minh tỏ vẻ không phục, "Sao bọn họ được mời mà chúng ta lại không?"
Vào những lúc như thế này, Tần Phi lại là người bình tĩnh nhất: "Ít nhất thì SOS cũng chưa bao giờ đánh ra mức điểm đáng xấu hổ như -14."
Trong giải chuyên nghiệp lần thứ 3, PG lọt vào top 8 để rồi bị 7 đội còn lại đè bẹp trong vòng tích điểm, điều này đã khiến người khác phải đặt câu hỏi về thực lực của PG. Cùng với việc PG liên tục thay đổi thành viên, thế nên cũng không có gì khó hiểu khi phía ban tổ chức lại muốn loại bỏ những đội tuyển không ổn định như PG mà mời SOS - một đội tuyển kỳ cựu vốn đã bị đào thải khỏi giải đấu sau giải đấu chuyên nghiệp lần 3.
"Tin tốt là gì vậy?" Hàn Lãnh hỏi.
Phương Lạc Phàm rất bình tĩnh: "Chúng ta có thêm một tuần để train team, hơn nữa còn là train team với bên SOS."
Lại im lặng như tờ.
Lúc này, Diệp Hồng đã giúp Kinh Vũ sao y chứng minh thư xong.
Hắn đưa hai bản sao chép cho Phương Lạc Phàm, trả bản gốc cho Kinh Vũ rồi ngồi vào chỗ ngồi của mình với vẻ mặt rất căng thẳng.
Kinh Vũ cất chứng minh thư trong im lặng, thở cũng không dám thở mạnh. Mãi cho đến khi ——
"Ha......" Tần Phi bỗng nhiên cười một tiếng, đó là một nụ cười vô cùng ngả ngớn, "Bị gì vậy hả? Sao cứ như thua hết rồi vậy, còn chưa bắt đầu thi đấu mà nhỉ?"
Trong tích tắc, ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía anh, mà anh dường như lại không cảm giác được gì, thản nhiên nói tiếp: "Vòng loại thôi mà? Đâu phải chưa đánh bao giờ. Chúng ta đã có thể leo lên top 8 một lần, thì có thể leo được lần hai mà, hơn nữa giờ mục tiêu của PG đã không chỉ dừng lại ở top 8."
[Tui dần hiểu được thể thức của giải đấu trong này rồi, nó cũng same same với AOG thôi nhưng khác là AOG có vòng bảng, sau vòng bảng là Play-off -> Bán kết -> Chung kết, còn trong truyện là giải đấu chuyên nghiệp (Tạm gọi là giải lớn cho nó dễ phân biệt) thì sẽ có Vòng bảng -> Vòng tích điểm -> Bán kết -> Chung Kết, còn giải nhỏ, là giải mà PG sắp leo vì bị loại ra khỏi khuôn khổ giải lớn thì nó chính là giải "leo tháp", tức là xuống đấu với những đội mới, đứng đầu giải nhỏ rồi thì phải tiếp tục đấu với hai đội cuối top 8 (vị trí 6 & 7) trong giải lớn, thắng mới được lên giải lớn đấu lại =.=, tui giải thích vậy không biết mn có hiểu không nữa]
"Đúng vậy, chúng ta muốn đoạt cúp vô địch!" Lạc Nhất Minh như được khai sáng.
"Cũng chỉ là đánh giải chính thức thôi chứ gì? Không mời thì không mời, dù gì thì hai đội bét bảng cũng phải xuống đấu vòng loại thôi mà?" Hàn Lãnh cũng bừng tỉnh, "Chức vô địch thì có gì chứ? Bắt đầu từ vị trí thấp nhất, tự mình đi hết một chặng đường dài thì sao, dưới tình huống bị người khác coi khinh mà giành lấy chức vô địch, thế mới sướng!"
"Đọc truyện thăng cấp lưu nhiều quá rồi đúng không?" Diệp Hồng thấy muốn chửi ghê, nhưng không thể không thừa nhận, hắn cũng bị những lời của Hàn Lãnh làm cho sôi sục, "Nhưng mà cũng đúng, cùng lắm là làm lại từ đầu thôi."
Bầu không khí vốn đang căng thẳng đã dịu lại được đôi chút, Phương Lạc Phàm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, y vỗ vai Tần Phi: "Buổi train team với SOS sẽ diễn ra vào 6 giờ tối mai, mấy đứa phải chuẩn bị cho kĩ vào đấy. Kinh Vũ, tài khoản mới của em còn chưa đánh rank bao giờ, trong ngày hôm nay em phải đánh lên hạng Kim Cương cho anh, được không?"
Kinh Vũ gật đầu: "Được ạ."
"Được, khi em lên Kim Cương rồi thì cả đội ghép team đánh chung với nhau. Tần Phi đã nói về phương hướng tập luyện cho em biết chưa?"
"Đã nói rồi ạ."
"Vậy được." Phương Lạc Phàm nhìn về phía những người khác, "Trước khi Kinh Vũ lên Kim Cương, Nhất Minh cùng Hàn Lãnh đi đôi, Tần Phi cùng Diệp Hồng đi đơn, trận nào cũng phải trên 30 phút mới đủ tiêu chuẩn, đặc biệt là Diệp Hồng đó, late game em đánh quá kém, cần phải luyện cho thật tốt, nghe rõ hết chưa?"
"Rõ rồi ạ!"
"Bắt đầu đi!"
*
Phương Lạc Phàm đóng dấu mộc vào hợp đồng của Kinh Vũ rồi gọi điện cho giám đốc, nhờ cô đăng thông báo lên Weibo chính thức của PG:
[@PG Club: Để cải thiện sức mạnh của cả đội tuyển, sau những cuộc thảo luận nghiêm túc, PG đã quyết định đi đến những thay đổi như sau:
Tuyển thủ đi đường trên cũ của chúng tôi là một người rất xuất sắc, thế nhưng vì không phù hợp với PG nên hiện cậu ấy đã rời đi.
Trong mùa giải mới, tuyển thủ @PG-Sleep sẽ chuyển từ vị trí đi rừng sang đi đường trên, còn vai trò người đi rừng sẽ do thành viên mới của PG - GF @Cá Vàng không phải Cá Muối đảm nhiệm.
Các thành viên còn lại vẫn giữ nguyên vị trí của mình. ]
Tin trên Weibo vừa được đăng lên không bao lâu đã có người vào bình luận.
Dù gì thì mọi người cũng đã quá quen với sự thay đổi thành viên của PG rồi, nhưng lần này thì lại khác —— thành viên mới không đi đường trên, mà là đi rừng?!
【 Phi ca đi đường trên?! 】
【 Người đi rừng mới chắc phải trâu bò lắm đây? Vừa vào đã chiếm vị trí trung tâm rồi? 】
【 Thím lầu trên nói cái gì vậy hả? Dù có đi đường trên thì Phi ca vẫn sẽ mãi là trung tâm của PG! 】
【 Đúng vậy! Dù ảnh có ngủ gật trong trận cũng vẫn có thể cân 4! 】
【 Ủa? Hình như cái cậu đi rừng mới này là streamer thì phải? 】
【 a a a! Tui biết streamer này! Chồng iu Cá Vàng của em! 】
Sau đó, một đống bình luận lập tức ập tới:
【 Băng Tuyết Chi Tâm là mạnh nhất! 】
【 Cuối cùng cũng có thể nhìn thấy Băng Tuyết Chi Tâm tại giải chuyên nghiệp rồi sao?! 】
【 Cá Vàng, cậu chính là tia hy vọng của Băng Tuyết Chi Tâm! Xin đừng khuất phục trước cả đội nha! 】
【 Có chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao toàn nhắc Băng Tuyết Chi Tâm thế? 】
【 Cái bọn này chui từ chỗ nào ra vậy? Ấm đầu hết rồi hả? 】
Phương Lạc Phàm dành chút thời gian xem bình luận, không khỏi nhướng mày —— Băng Tuyết Chi Tâm của Kinh Vũ nổi tiếng vậy sao?
Y bỗng thấy tò mò, thế là bèn mở Weibo của Kinh Vũ ra xem, nhấp vào một số video mà cậu đã từng đăng lên, càng xem càng thấy kinh ngạc.
Người chơi Băng Tuyết Chi Tâm số 1 trong cả nước...... Tuy rằng đó chỉ là một danh hiệu do cư dân mạng đặt, nhưng ai biết được đâu, có lẽ sau khi giải đấu chuyên nghiệp lần thứ 4 này qua đi, danh xưng này sẽ thực sự thuộc về Kinh Vũ.
Phương Lạc Phàm cười một tiếng, y bỗng cảm thấy rất mong chờ —— giải đấu chuyên nghiệp sắp tới, sẽ rất thú vị đây.
*
Kinh Vũ không làm mọi người phải thất vọng. cậu thật sự có thể leo lên được hạng Kim Cương chỉ trong một ngày.
Ăn tối xong, cậu đăng nhập vào Weibo, muốn thông báo chuyện mình gia nhập PG vừa để xin người xem cho mình nghỉ livestream trong hai ngày, kết quả lại nhận được một đống thông báo cùng bình luận.
Sau đó cậu mới biết được tin mình trở thành thành viên của PG đã được công bố rồi.
"Năng suất thật đấy." Kinh Vũ cười, cậu chia sẻ bài đăng của Weibo chính thức kia rồi sẵn tiện xin nghỉ luôn.
Sau khi nghỉ ngơi trong chốc lát, năm người bắt đầu ghép đội đánh chung đến 11 giờ rưỡi.
"Hôm nay tới đây thôi, mọi người đi tắm rửa, nghỉ ngơi sớm đi." Phương Lạc Phàm nói, "Tần Phi đừng đăng xuất vội, để anh xem lại video mấy trận đấu ngày hôm nay của bọn em đã, xem có gì để tổng kết lại không."
"Ok." Tần Phi ngáp một cái rồi đứng dậy, "Đi tắm nhanh lên đấy nhé, anh về phòng trước đây."
Phòng tắm của PG là phòng tắm đơn, lầu 1 và lầu 2 mỗi lầu một phòng.
Trước khi Kinh Vũ tới, thứ tự tắm rửa sẽ là Lạc Nhất Minh và Hàn Lãnh tắm trước, sau đó mới tới lượt của Diệp Hồng cùng Tần Phi.
Sau khi Kinh Vũ tới thì......
"Cá Vàng, anh tắm trước đi!" Lạc Nhất Minh vô cùng xởi lởi.
"Đúng vậy, Cá Vàng tắm trước đi em!" Hàn Lãnh cũng không kém là bao, "Nhất Minh tắm luôn đi, anh sẽ tắm sau."
Đối với Hàn Lãnh thì Lạc Nhất Minh không khách sáo tới vậy, "Được, Cá Vàng, anh tắm lầu 2 đi, em tắm ở lầu 1."
Tất nhiên là không thể từ chối lòng tốt của người ta rồi, Kinh Vũ chỉ có thể ngoan ngoãn đồng ý: "Ừm, cảm ơn mọi người."
Nhóm đầu tiên đi tắm đã được xác nhận, nhóm thứ hai thì........... Diệp Hồng và Hàn Lãnh cùng nhìn về phía Tần Phi.
Khóe môi Tần Phi giật giật: "...... Nhìn cái gì mà nhìn? Tắm xong nhớ kêu anh!"
"Okela~" Diệp Hồng đưa tay ra hiệu ok —— đó là điều mà hắn muốn!
Tần Phi đảo mắt, đi lên lầu.
Anh vừa bước vào trong phòng, điện thoại trong túi quần bỗng rung lên.
Giờ này rồi còn ai gọi vậy chứ?
Tần Phi nhíu mày, vừa đóng cửa vừa móc điện thoại ra, trên màn hình là hai chữ "Tiêu Vận".
"Chậc." Tần Phi dùng vẻ mặt không có chút tình nguyện nào mà ấn nút nghe máy, "Vẫn chưa ngủ à, giám đốc Tiêu."
"Gọi chị." Một giọng nữ chín chắn phát ra từ trong điện thoại, không thể nghe ra cô đang có cảm xúc gì.
"Vẫn chưa ngủ à chị." Tần Phi lặp lại một lần nữa, anh đi đến ngồi xuống bên cạnh bàn làm việc, dùng một tay thu dọn những thứ trên mặt bàn, bỏ mấy tờ giấy có liên quan đến chiến thuật game xuống, để lộ ra một tờ giấy nháp toàn là tên anh.
"Có một tin tức tốt cùng một tin xấu, em muốn nghe tin nào trước?"
"......" Câu hỏi quen thuộc này khiến Tần Phi cảm thấy nghi ngờ về mối quan hệ của bà chị mình cùng Phương Lạc Phàm, "Chị bị Phương Lạc Phàm lây bệnh rồi à?"
Tiêu Vận ở đầu dây bên kia vờ như không nghe thấy, cô lạnh lùng nói tiếp: "Chị đã nói chuyện với bố mẹ của em rồi, tin tốt là, từ giờ về sau, bọn họ sẽ không ép em lấy vợ, thậm chí sẽ không kiểm soát em nữa."
"Ồ?"
"Tin xấu là, toàn bộ tài sản do bố em đứng tên, sau này sẽ do em trai của em thừa kế toàn bộ, em sẽ không được chia một xu."
"Còn gì nữa không?"
"Không."
"Ha......" Tần Phi cười, anh cầm lấy, tiếp tục kí tên mình lên giấy nháp, ở dưới còn có thêm dòng "PG-Sleep", "Tin đó có xấu lắm đâu, dù gì thì ngay từ đầu em đã không cần tiền của ông ta rồi. Không nói chuyện này nữa, giờ em đang có một vấn đề rất nghiêm trọng, còn nghiêm trọng hơn những gì chị vừa nói nữa."
"Vấn đề gì cơ?"
"Chữ ký của em xấu quá, chị thiết kế giúp em một cái chữ ký được không?"
"...... Đi chết đi."