Không không con nhất quyết không lấy chồng..
Ở dưới bếp tôi nghe thấy giọng Kiều Oanh, sơ sơ tôi cũng hiểu tình hình gì đang xảy ra..
Mấy năm nay dù gì cũng là người sống chung một mái nhà thú thật không biết nhiều thì cũng biết chút ít, gia đình bố mẹ nuôi càng ngày càng làm ăn thua lỗ sa sút nghiêm trọng.Đứng trên bờ vực bị phá sản mới có ý định gã con gái với hôn sự được hứa từ trước rất lâu với một thương gia vô cùng tiếng tăm nhất nhì cả nước.Là một cơ hội vô cùng hiếm hoi có thể giúp công ty vực dậy.
Ở cái tuổi 20 ấy với một cô gái mà nói,độ tuổi đẹp nhất để vi vu trải nghiệm,đi đây đi đó hà cớ gì vùi dập để cưới ck sinh con.Đằng này nghe đâu người được hứa hôn là một chàng trai vô cùng kinh dị tính cách lại kì quái,hóng hách,cực kì ghét phụ nữ đánh đập phụ nữ không thương tiếc biết rằng là con của một thương gia nhất nhì cả nước phải nói là gia thế cực khủng. Nhưng mà một người con gái ở độ tuổi 20 này làm sao có thể lấy một người chồng mà mình chưa biết mặt như thế cơ chứ.. nghe thôi cũng thấy sợ.
Kiều Oanh là con gái được cha mẹ rất cưng chiều vì thế nhất quyết ko lấy chồng còn một mực lấy cái chết ra để hù dọa,hết lần này đến lần khác rồi cha mẹ sớm bỏ cái ý định đó đi. Nhưng mà làm sao được đây là cơ hội duy nhất cứu công ty với lại là hôn sự được ấn định từ trước làm sao có thể nói hủy là hủy được cơ chứ. Tiến không được lùi không xong cũng vì quá thương con...
Hôm ấy đang loay hoay sửa soạn cơm nước bố nuôi liền gọi tôi vào phòng nói chuyện.Dự cảm thì chẳng có chuyện gì lành vừa lo vừa sợ, không biết tôi có làm gì sai,không vừa ý chuyện gì hay ko? nhiều câu hỏi được đặt ra trong đầu!!
- Nhã ta có chuyện muốn nói với con.
- Dạ thưa cha.
- Con cũng biết gia đình mình đang trong bờ vực sa sút.Chỉ còn cách phải gã con gái theo hôn ước từ trước đó là cách duy nhất cứu sống công ty.
- Đằng này Kiều Oanh ko chịu lấy,hôn sự thì không thể hủy bỏ được chỉ còn cách là con
Một câu nói sét đánh ngang tai khiến nước mắt tôi giãy dụa trong im lặng.
- Tuy con không phải là con ruột ta,nhưng cũng cũng là con nuôi ta vì thế chỉ còn cách con thay thế Kiều Oanh với hôn sự lần này là thõa đáng nhất.
Nước mắt chạy ngược vào trong biết rằng bản thân không có một chút tư cách gì để lên tiếng. Công ơn nuôi dưỡng tôi chừng ấy năm tôi đành phải làm một điều gì đó giúp cha mẹ trên bờ vực khó khăn.Chỉ cần tôi đồng ý thì mọi chuyện sẻ ổn thõa.Cuộc đời tôi từ trước tới giờ cái cảm giác hạnh phục nghe mà mong manh quá đi, giờ đây đi đâu về đâu với tôi chả mấy quan trọng nữa.Suy nghĩ 1 lát tôi đành trả lời.
- Dạ con đồng ý.