Mở quyển "Nhật Ký" của Bảo Nam ra đọc, bên trong có rất nhiều tâm sự của anh, Bảo Long đọc từ đầu đến gần cuối vẫn không thấy có gì là bất thường.
Nhưng khi đọc đến ngày cuối cùng viết trong "Nhật Ký" cũng là ngày Bảo Nam tự tử, thì Bảo Long tức giận đến run rẩy hết cả người bởi vì trong đó viết là:
"Tường Vy chúng ta đang rất vui vẻ mà, tiền bạc đối với em quan trọng như vậy sao? Em chê anh là thằng nhà quê ở một vùng núi quê mùa, nhưng anh đã nói anh có một ngọn núi của riêng mình, anh sẽ tặng em làm quà kết hôn tại sao em không tin anh? Em nói anh ăn mặc quê mùa, nhưng khi anh mặc một bộ đồ do nhà thiết kế nổi tiếng ở Italia thì em chê anh mặc đồ không giống ai.
Khi anh đeo chiếc đồng hồ được anh hai tặng vào sinh Nhật, đó là chiếc đồng hồ của Patek Philippe một trong những chiếc mất nhất thế giới, em lại nói là anh đeo đồ nhái, trước đây em không như vậy?
Nhưng tại sao em không tin anh? Bởi vì anh trai của anh sợ anh bị bắt cóc nên muốn anh dấu thân phận, chứ anh có thể chăm sóc em cả đời được mà vì sao em không tin anh? Khi chúng ta mới quen nhau em đâu phải là người như vậy?
Tường Vy anh yêu em, anh thật sự rất yêu em nhưng tại sao em lại dùng những lời nhục mạ với anh? Em còn kêu anh đi chết đi, được anh sẽ chết cho em xem khi anh chết đi em nhất định sẽ hối hận và nhớ đến anh suốt đời.
Tạm biệt em Đỗ Tường Vy yêu dấu của anh...Hoàng Bảo Nam."
Bảo Long đọc đến đây thì tay anh run lên đập mạnh xuống bàn, tại sao đứa em trai ngu ngốc của anh lại vì một người phụ nữ không ra gì, lại tìm đến cái chết mà không suy nghĩ gì đến anh chứ?
Anh mới là người thân của cậu ấy mà dù cho cả thế giới quay lưng lại với Bảo Nam, thì anh mãi mãi sẽ không quay lưng lại với em trai của mình, tại sao em trai của anh lại suy nghĩ nông cạn như vậy chứ?
Tức giận vô cùng anh đứng lên để đi gọi người của anh đến để điều tra, anh muốn biết cô gái tên Đỗ Tường Vy đó thật sự là người như thế nào mà khiến em trai của anh lỵ tình đến như vậy?
Nhưng khi anh đóng quyển "Nhật Ký" lại để rời đi, thì trang cuối cùng rớt xuống một tấm hình.
Khi Bảo Long cầm lên xem là ai thì bên trong là một cô gái sinh đẹp, cô ấy có đôi mắt to tròn, sống mũi dọc dừa, mái tóc dài đến hơn nữa lưng dài bóng mượt, cuối cùng điểm nổi bật nhất của cô ấy là đôi má lúm đồng tiền rất đáng yêu.
Thế nhưng trong mắt anh cô ấy không có gì là đẹp hết, đây chắc chắn là người phụ nữ đã làm cho em trai của anh tự tử, anh sẽ đem cô ấy về và tự tay mình trừng trị mà không cần nhờ đến pháp luật.
...****************...
Ở Đỗ gia Uyên Vy đang ép nước cam cho Tường Vy, người chị gái này của cô rất thích nước cam nên mỗi buổi sáng đều uống một ly.
Ba mẹ của cô gặp tai nạn giao thông từ nhỏ nên Uyên Vy sống với bà nội, khi lên đại học bác hai của cô cũng là ba của Tường Vy kêu cô lên ở nhà của ông để cô tiện đi học.
Người bác này từ khi cô còn nhỏ đã rất yêu thương cô, ông thương cô như con gái ruột của mình hầu như Tường Vy có cái gì? Ông cũng đều cho Uyên Vy cái đó.
Đều này làm cho người bác gái không ít lần cãi nhau với ông, nhưng Uyên Vy là cháu gái của ông nên bà ấy cũng không thể cản, riết rồi ông muốn làm gì thì làm bà không nói đến nữa.
Mà Uyên Vy lại rất hiền lành và rất thương chị gái của cô, bởi lúc nhỏ nếu như Tường Vy không cứu cô khỏi hồ sen ở phía sau nhà nội, khi hai người chơi và té xuống đó thì không chừng cô đã chết rồi.
Đó cũng là một phần lý do Uyên Vy rất yêu thương và nhường nhịn Tường Vy, từ khi cô lên đây ở thì mọi sinh hoạt của chị gái, cô đều một tay làm hết.
Một phần là do cô muốn trả ơn cứu mình khi bé của Tường Vy, một phần cũng là Uyên Vy thật sự yêu thương người chị gái này rất nhiều.
Đang vắt nước cam thì cô nghe ở trên tầng một Tường Vy hét lớn với người hầu:
-Cô làm cái gì vậy hả? Cô có biết cái áo đó của tôi đáng giá bao nhiêu tiền không? Tại sao cô lại làm rách nó?
Người giúp việc cúi đầu nói:
-Cô chủ tôi xin lỗi, nhưng cái áo đó không phải do tôi làm rách nó bị đứt chỉ đường mai thôi ạ.
-Cô còn cãi lại không lẽ tôi đây đi vu khống cô.
Uyên Vy nghe thấy tiếng hét um sùm trên phòng của Tường Vy, cô liền chạy lên cầm lấy cái áo lên xem thì nó thật sự bị đứt chỉ, cô nói:
-Chị ơi đừng giận nữa, cái này em có thể làm lại được hoàn toàn như mới cho chị, nên chị đừng giận nữa để em làm lại cho chị nhé!
-Ừ, không có em gái của chị thì cô ta liệu hồn đó, vậy cưng làm đi chị đi chơi một chút.
Nói rồi Tường Vy bỏ đi một nước không quay đầu lại, cô người hầu đó cúi đầu nói cám ơn với Uyên Vy:
-Tiểu thư Uyên Vy tôi cảm ơn cô nhiều lắm.
Uyên Vy mỉm cười nói:
-Không có gì đâu ạ, chị đi làm việc của mình đi cái này để cho em lo.
Người giúp việc đó cúi đầu chào cô rồi rời đi, thật ra Uyên Vy ở trong nhà này không lâu nhưng rất được người hầu yêu thương, bởi vì cô hiền biết tôn trọng người khác và không bao giờ trách móc người làm như Tường Vy.