Hắn không bị gì cả, hắn ko làm vậy dễ gì nó tha, con gái gì đâu mà zữ như sư tử hà đông. MÀ công nhận bé này ác thật,mk bị vậy mà nó ko hỏi lấy một câu đã vậy còn kêu k dâm tặc nữa chứ. Nhưng ko sao, thời gian sống chung với nhau còn dài. Hắn khẽ nhếch mép cười nhưng vẫn nằm ở đó. ( Tiểu Hoả: Đại ca gì ơi, giờ mùa đông rồi, mún nằm thì nên trên giường mà nằm,đừng nằm đất ko kẻo cảm lạnh nhá!:)) Hôm nay lỡ bị làm người xấu rồi thì tôi sẽ cho bé biết thế nào là người xấu.
Nó đã thay đồ xong, thản nhiên đi ra, ban đầu, nó tưởng hắn cút ra chỗ khác rồi chứ. Nhưng,
_ Oh no! Chuyện gì đây?- Nó tự hỏi mình
Trong phòng bây giờ chỉ còn vài cây nến sáng ở đầu giường. Còn trên giường thì... khỏi nói luôn, toàn cánh hoa hồng là hoa hồng. Đối với những cặp vợ chồng khác thì đây là cảnh tượng rất lãng mạn nhưng đối với nó cái này được gọi là " Quỷ ám"
Nó đã biết được người bắt nó về là hắn, tên này thông minh gớm, còn bày đặt ra trò đêm tân hôn lãng mạn. Nó cười khinh: " Được, tốt thử coi ai sợ ai."
Nó cười hạnh phuc nhìn hắn, tiến thẳng lại giường. Hắn đag nằm trên đó đợi nó.
_ Anh đợi em lâu không? Lúc nãy anh có seo ko? Thấy vậy em đau lòng ko tả nổi. - Giọng nó nũng nĩu như cô dâu nhỏ
Làm bộ gớm nhỉ?! Hắn choàng tay lên kéo nó về phía hắn, do mất thăng bằng nó ngã nhào ra người hắn. Dám lợi dụng sàm sỡ tôi, được lắm
_ Chồng à, chân em hơi đau. - Nó làm mặt tội nghiệp đưa chân lên cho hắn xem, nhưng thật ra là lấy đầu gối nệnh một cái rõ đau vào "hạ bộ" của hắn
Mẹ ơi, chơi xấu, hắn bị một cú đau điếng. Mặt mày tái xanh, nhìn nó bằng ánh mắt hình viên đạn
_ Em....
Mồ hôi hắn ướt đẫm trên mặt hắn chỉ có ôm cái chỗ đau của mình mà nhúng nhảy cho đỡ đau. Nhưng nó đá quá mạnh hắn đau muốn khóc mà không được.
Nó nhìn mặt hắn muốn cười lắm chứ nhưng không nó chơi chưa đã.
_ Anh, anh bị làm sao mà mặt mày ướt đẫm mồ hôi dữ vậy nè? - Nó lấy tay lau mồ hôi trên mặt hắn làm bộ mặt đau lòng.
_ Nhiều mồ hôi quá, để em lấy khăn lau cho anh.- Nó nói rồi đi thẳng vào trong nhà tắm. Trong tay đag giấu một thứ vũ khí bí mật
Hắn nhìn nó không nói được lời nào, được lắm. Ngon rồi. Thù này không trả tôi không mang họ Hàn. Không biết nó đag định giở trò gì đây. Nhưng hắn không nghĩ được gì nữa càng lúc càng đau, không phải dùng hết sức đó chứ?
Nó đi vào nhà tắm cười té lên té xuống cho bỏ cái tật ghẹo tôi. Nó ra sức đổ tiếp
Đi ra thấy hắn còn đag bò lên bò xuống trên giường, bình tĩnh nhịn, không được cười.Nó chạy lại lấy cái khăn lập tức lau lên khuôn mặt đẹp trai của hắn.
_ Khụ....khụ...- Hắn ho liên tục đến xanh mặt. Hớt ha hớt hải chạy vào nhà tắm.
_ Ha..ha..ha....- nó cười nghiêng ngả như một con điên. Cái thứ vũ khí bí mật hồi nãy nó giấu là chai dầu nước xanh, nó phát hiện ra hắn rất ghét mùi dầu. ( Tiểu Hoả: Ác ghê! Thế này khổ thân đại ca tui coá! =_=.!!)
Lúc đi về nó hơi chóng mặt nên lấy dầu ra bôi, nó thấy hắn nhăn mặt, bịt mũi lại. Lúc đó nó đã biết hắn ghét dầu. Nhưng không ngờ khi biết người khác ghét cái gì cũng có lợi thật.
Thứ gì ngươi ghét thì đó là thứ mà bổn cô nương ta thích. Nó lấy nguyên chai dầu mới mở nắp đổ vào trong nước rồi nhúng cái khăn vào. Ra sức vò cho khăn thấm thật nhiều, đem ra lau hết lên mặt hắn.
Nó đag tưởng tượng chắc bây giờ hắn tức lắm, mắc cười lắm.
Sao hắn vẫn chưa ra ta? Không phải chết trong đó rồi chứ? Nó thấy lâu quá liền vào nhà tắm xem tình hình ông chồng đáng ghét của mình như nào. Nhưng khi nó vào thấy hắn bất tỉnh nằm dưới sàn nhà mặt xanh như tàu lá chuối không còn xíu máu.
_ Á mẹ ơi, giỡn xíu mà thật hả trời?- Nó hoảng hốt chạy lại đỡ hắn lên
Nó biết mình đã giỡn hơi quá thành ra hại hắn, nên nó điện cho xe cấp cứu tống hắn vào nhà thương luôn ( không phải nhà thương điên đâu nhé mấy bạn)
Hắn vào trong cũng đã hơn nửa tiếng rồi nó cũng hơi lo. Nó không ngờ lại đến nỗi nhập viện.Bác sĩ cuối cùng cũng ra.
_ Anh hai, Đình Phong sao rồi? - Ông bác sĩ này là anh nuôi của nó, nhận nó làm em gái nuôi. Cũng là bạn thời cấp 3 của hắn mà nó không biết
Lãnh Thiên Thiên ho nhẹ một cái rồi nói:
_ Minh Nguyệt, em làm gì mà để chồng mình ngay đêm tân hôn phải nhập viện thế? - Anh cố tình trêu nó.
_ Em...em... - Nó không biết phải trả lời như nào, đời nào lại đi nói là em làm hắn như vậy.
Thiên Thiên nghi ngờ là do nó làm vì anh quá rành tính cách của nó. Đình Phong à, coi như cậu xui xẻo gặp phải con nhóc này.
_ Thôi, em khỏi nói anh cũng biết.- Anh lắc đầu bó tay bó chân với nó.
_ Anh, em không biết lại ra nông nỗi này, à mà anh í có sao không? - Nó lo lắng hỏi
_ Em còn biết lo nữa à, lạ nha! Không sao, chỉ là dị ứng với dầu dẫn đến hô hấp khoog đều nên ngất xỉu.
Cái này này anh biết từ hồi cấp 3, và rất nhiều lần hắn bị thế này.
_ Mà anh có cái này thắc mắc. - Nãy giờ anh thấy lạ mà ko hỏi
_ Em ngoài việc cho nó ăn dầu còn làm gì nữa ko?
End chap
______________
Tuần này mk rảnh nên sẽ dành t/g để vt truyện, mong m.n ủng hộ! Cảm ơn m.n nhìu ạ!