Tử Yên giật nảy mình khi bỗng dưng bị Sơn
Lâm đập chiếc điện thoại xuống trước mặt mình. Cô ngỡ ngàng nhìn Sơn Lâm khó
hiểu. Bà Giai Kỳ thấy Sơn Lâm hành động lỗ mãng với Tử Yên như vậy liền tức
giận quát:
“Con làm cái gì vậy Sơn Lâm?”
“Mẹ xem đi! Cô ta…” Mặt anh ta đỏ phừng
phừng không nói hết câu liền nhặt điện thoại trước mặt Tử Yên lên đưa cho bà
Giai Kỳ xem.
Bà Giai Kỳ thấy vậy cũng cầm điện thoại
lên xem một cách chăm chú. Trong clip là một hình ảnh một người đàn ông đang cùng
một cô gái làm chuyện nhạy cảm. Cô gái này có gương mặt rất giống Tử Yên. Bà
Giai Kỳ nhíu mày khó chịu sau đó chuyển dần sang nét mặt rất thản nhiên.
Một lát sau, bà quay lại phía Sơn
Lâm, nói:
“Con tức giận vì cái clip này sao?” Giọng
điệu bà khá là điềm tĩnh, không tỏ một chút tức giận hay ngạc nhiên nào như
cách mà mẹ con Yến Uyển và Sơn Lâm vừa thể hiện.
“Mẹ! Mẹ nhìn thấy chuyện xấu xa nhơ bẩn mà
cô ta đã làm như vậy mà còn thản nhiên như thế được sao? Con thật không thể
hiểu nỗi mẹ nữa rồi”
Sơn Lâm liền cầm lấy điện thoại từ tay mẹ mình rồi quăng lại phía
Tử Yên một lần nữa.
"Cô xem chuyện tốt của cô đi"
Tử Yên liền cầm lấy điện thoại. Vừa xem clip vài giây cô đã giật
thót mình đánh rơi điện thoại xuống đất.
"Không! Con không có"
"Chị còn chối cãi nữa sao? Người trong clip đó rõ ràng là chị
mà. Thật xấu hổ quá!" Yến Uyển khiêu khích, trong cái giọng đó xen lẫn sự
đắc ý. Cô ta vừa nói vừa nhìn về phía Sơn Lâm ra hiệu.
"Chuyện này là thế nào Tử Yên?" Ông Gia Hiền thấy mọi người xào xáo bàn tán về con
gái mình thì tức giận quát lớn.
"Không phải con! Cô gái trong clip đó không phải con mà! Xin
mọi người hãy tin con"
"Rốt cuộc là có chuyện gì? Mấy cái người này không nói rõ còn
ngồi đó mà cãi nhau um lên là sao?"
Ông Mạc Dương cũng lên tiếng vì sự xào xáo của mấy người phụ nữ
khiến công việc đang bàn dở dang dừng lại, không khí buổi gặp gỡ thì như một
cái chợ chốn đông người.
"Chuyện này, tốt nhất bác không nên xem! Thật xấu hổ
quá" Yến Uyển liền nói với ông Mạc Dương.
"Yến Uyển! Không được hỗn. Người lớn đang nói chuyện ai cho
con được xen vô" Ông Gia Hiền trừng mắt mắng Yến Uyển.
Bà Thanh Tâm thấy vậy cũng liếc con gái ra hiệu im miệng đi. Có lẽ
ông Gia Hiền cũng đang khó xử và xấu hổ lắm. Tốt nhất là không nên chọc giận
ông ấy.
"Tử Yên! Con nói đi! Chuyện này là thế nào?"
"Con... Không phải con..." Tử Yên lắp bắp, gương mặt lộ
rõ sự sợ hãi.
"Con không cần sợ. Mọi người nghe tôi giải thích đây. Đây là
một clip nhạy cảm của một kẻ xấu nào đó đã tung lên mạng nhằm bôi xấu Tử Yên. Cô
gái này thoạt nhìn thì rất giống Tử Yên nhưng nếu quan sát kĩ sẽ thấy, gương
mặt này là gương mặt được cắt ghép vào. Những trò thế này tôi không lạ. Chỉ có
điều người làm clip này tay nghề kém quá. Cắt ghép quá lộ liễu, để một bà già
như tôi cũng có thể phát hiện ra"
Bà Giai Kỳ nói. Những trò tiểu xảo này bà đã từng nghe và thấy qua
rồi. Các clip cắt ghép nhằm hãm hại, trả đũa đối thủ hay người tình là chuyện
không hiếm trong xã hội này. Ngày xưa bà cũng từng là nạn nhân của một trò cắt
ghép kiểu này. Khi một người bạn gái lấy hình ảnh tập thể dục của bà ghép vào
một clip nhạy cảm truyền tay nhau cho cả lớp xem, báo hại bà một thời gian xấu
hổ không dám đi ra đường dù sự thật cũng được làm rõ ngay sau đó vài ngày. Thời
đó, công nghệ chưa hiện đại như bây giờ nên khá lộ liễu. Người bình thường có
thể không nhận ra nhưng một người có chuyên môn một chút sẽ dễ dàng nhận ra
ngay. Bà Giai Kỳ lại từng trải qua rồi nên hiểu hơn ai hết.
"Cắt ghép ư? Ai mà rảnh hơi như vậy chứ?" Yến Uyển thấy
bà Giai Kỳ bênh vực Tử Yên thì tức giận lên tiếng phản bác.
"Yến Uyển!" Bà Thanh Tâm thấy con gái mình có vẻ mất
bĩnh tình, sợ để lộ sơ hở liền lớn tiếng quát cô ta "Không được xen vào
chuyện của người lớn"
"Con nói không đúng sao? Tử Yên lâu nay nổi tiếng là ngoan
hiền, chưa từng có hiềm khích với ai, làm sao có thể có ai đó giở trò hại chị
ấy được?"
"Con lại sai rồi. Tử Yên đúng là hiền lành, tử tế, không
tranh chấp với ai nhưng chắc gì người khác cũng sẽ đối xử với nó như vậy. Trên
đời này, loại người nào cũng có. Mình không hại họ nhưng họ vẫn rắp tâm hại
mình"
Bà Giai Kỳ nhìn Yến Uyển. Có vẻ như bà không hài lòng lắm về cô em
gái này của Tử Yên thì phải.
"Mẹ!
Sao mẹ có thể khẳng định clip này là giả chứ?" Sơn Lâm thấy mẹ mình bênh
vực Tử Yên, lại còn có vẻ như muốn đối đầu Yến Uyển thì có chút khó chịu liền
lên tiếng bênh vực người tình.
"Mấy
cái tiểu xảo này làm sao có thể qua mắt được mẹ. Con đừng quên mẹ là ai. Trước
đây vây quang cha con cũng có biết bao nhiêu người đàn bà luôn thèm khát vị trí
Mạc phu nhân này của mẹ. Chuyện họ giở trò với mẹ không phải ít. Nếu không tin,
ta có thể nhờ người phục hồi lại clip gốc cho con xem"
"Bà
thông gia nói rất có lý. Chuyện này tôi cũng nghĩ là đã có ai đó giở trò hãm
hại Tử Yên rồi. Tử Yên nhà chúng tôi xưa nay rất ngoan, không thể làm những trò
đáng xấu hổ như thế này được" Bà Thanh Tâm liền hùa vào, đồng tình với bà
Giai Kỳ.
"Mẹ"
Yến
Uyển thấy mẹ mình cũng đứng về phía Tử Yên liền tức giận huých tay vào mẹ mình.
Bà Thanh Tâm liếc sang nhìn Yến Uyển ra hiệu "im miệng" rồi cười cười
nói với giọng điệu hòa giải. Bà ta cũng là một phụ nữ lắm trò mưu mô quỷ quyệt.
Chả thế mà từ cô nhân viên quèn bà ta có thể leo lên vị trí phu nhân một tập
đoàn lớn, trở thành mẹ kế của Tử Yên. Chuyện lần này quá sơ hở nên bà ta đành rút
lui cho êm đẹp.
"Mọi
chuyện chỉ là hiểu nhầm thôi. Mọi người cũng đừng bận tâm quá"