Ban đầu, khắp màn hình TV chỉ có những điểm trắng nhỏ li ti và vài tiếng rào rào, tiếp đó, mới có hình ảnh xuất hiện.
Trên màn hình là nội thất khách sạn xa hoa, trông khá quen.
Khi còn chưa kịp nhớ ra được đó là nơi nào, cô đã thấy một nam một nữ khỏa thân xuất hiện trước ống kính.
Cô nhíu mày, đang thầm oán Lương Thần cho mình đĩa CD gì thế này, lại nghe thấy tiếng thở dốc của đàn ông vang lên từ phía TV.
Âm thanh trầm thấp lại mập mờ này khiến cô có cảm giác thật khó tả. Tiếp theo đó, cô còn nhìn thấy cảnh một nam một nữ đang quấn quýt lấy nhau, cảnh tượng vô cùng trắng trợn khiến cô có chút không dám nhìn thẳng.
Cô bất giác quay mặt đi, đứng dậy định tìm điều khiển tắt TV nhưng tìm hồi lâu vẫn không tìm thấy đâu. Cuối cùng, cô đành đi đến trước TV, đúng lúc chuẩn bị bị tắt nó đi, lại vô tình lướt mắt qua màn hình, nhìn thấy gương mặt của bản thân trong đó…
Cảnh Hảo Hảo sững sờ đứng tại chỗ, trừng to mắt nhìn màn hình. Và rồi, cô nhìn thấy cả gương mặt gợi cảm đến khiến người khác đỏ mặt kia của Lương Thần.
Cô bất giác lùi về sau một bước, hoa mắt chóng mặt, xụi lơ ngã phịch xuống sàn nhà.
Âm thanh khiến người ta phải đỏ mặt tía tai từ TV vẫn cứ văng vẳng bên tai cô, còn lòng cô thì đã sớm rơi xuống đáy vực sâu thẳm.
Cô không ngờ… trong tay Lương Thần còn có chiếc đĩa CD này, khó trách anh từng nói, cô đừng hòng giờ trò, anh có hàng nghìn hàng vạn cách để dồn cô vào chỗ chết….
Cô vẫn luôn ôm suy nghĩ tích cực rằng, chỉ cần mình có thể thoát khỏi tầm mắt anh, anh sẽ không còn nhớ đến cô nữa, cô vẫn có thể chung sống hạnh phúc với Thẩm Lương Niên. Thậm chí, vừa mới đây thôi, cô còn đang suy tính xem phải làm thế nào để thoát khỏi Lương Thần đêm nay nhưng giờ nghĩ lại, cô thật quá ngây thơ rồi. Không có thứ gì Lương Thần muốn mà không chiếm được.
Cảnh Hảo Hảo cảm thấy mình đúng là không biết tự lượng sức. Từ đầu đến cuối, chỉ mỗi mình cô vắt hết óc nghĩ cách đấu với anh, trong khi anh vốn không hề phí sức bận tâm. Đơn giản là vì, anh không cần làm gì thêm cả, chỉ mỗi chiếc CD này thôi đã có thể dễ dàng đẩy cô vào con đường không cách nào quay lại được.
Cô hiểu, Lương Thần cố ý, anh không nói cũng không làm gì, chỉ đưa chiếc đĩa CD này cho cô xem.
Hành động trông có vẻ thầm lặng của anh lại mang đầy tính uy hiếp.
Sự uy hiếp lặng lẽ này đã dễ dàng dập tắt mọi ý nghĩ lạc quan nhen nhóm trong cô một cách nhanh chóng. Tim cô lập tức chùng xuống, cảm giác tuyệt vọng đến nghẹt thở vây lấy cô. Cô biết lần này mình có chạy đằng trời cũng khó thoát!
Cảnh Hảo Hảo vẫn luôn nghĩ rằng, đêm hôm đó chỉ là một sai lầm tình cờ nhưng lúc này đây, cô mới thật sự hiểu ra, đêm hôm đó chính là sự bắt đầu cho chuỗi ngày "sai một bước, đi một dặm" của đời cô.
Cô không chỉ đánh mất sự trong trắng của bản thân mà còn có thể phải trả giá bằng hạnh phúc cả đời mình.