Editor: Nguyetmai
Thẩm Lương Niên nhìn không chớp mắt vào chiếc vòng cổ, mãi đến khi nghe thấy tiếng giày cao gót của Kiều Ôn Noãn từ đằng sau, anh mới nhanh chóng nắm chặt chiếc vòng cổ trong tay, chậm rãi rít một hơi thuốc.
Kiều Ôn Noãn yên lặng đứng bên cạnh anh hồi lâu, cẩn thận quan sát anh mấy lần, rồi mới nói: "Lương Niên, anh đang nghĩ gì vậy?"
Anh vẫn không lên tiếng, sau khi hút thuốc xong mới chậm rãi quay đầu, nhìn Kiều Ôn Noãn, hỏi một câu như sét đánh bên tai: "Tiểu Noãn, hôm nay em cố tình đúng không?"
Kiều Ôn Noãn ngây ngẩn cả người.
"Tiểu Noãn, em đã thấy Hảo Hảo đi vào cửa tiệm đó từ trước nên mới dẫn anh tới. Em cố tình khiến Hảo Hảo hiểu nhầm là chúng ta đã ở bên nhau có đúng không?"
Kiều Ôn Noãn lập tức căng thẳng. Ngay lúc cô ta đang phân vân không biết có nên giải thích hay không, một suy nghĩ thoáng khiến cô ta bình tĩnh lạ thường. Cô ta gật đầu với Thẩm Lương Niên, đáp: "Đúng thế, em cố tình đấy. Nhưng em có làm gì sai à?"
Thẩm Lương Niên nghẹn lời, không biết phải nói gì.
Hai năm, cô ta đã không danh không phận theo anh suốt hai năm ròng. Rõ ràng cô ta ghen đến điên cuồng nhưng vẫn phải liều mạng giấu giếm khiến mình trông có vẻ thật rộng lượng.
Bây giờ anh và Hảo Hảo đã cắt đứt quan hệ, cô ta cần gì phải che giấu như ngày trước nữa chứ?
Kiều Ôn Noãn hít thật sâu, nói hết tất cả tủi thân và không cam tâm đã đè nén suốt hai năm qua: "Lương Niên, trước kia anh sợ cô ta biết, em hiểu điều đó. Bây giờ anh còn sợ gì nữa? Anh đã chia tay với Cảnh Hảo Hảo rồi, hai người không còn là gì của nhau nữa! Em làm thế với anh thì có gì sai? Tại sao anh lại chỉ trích em như thế?"
"Cảnh Hảo Hảo đã là người của Lương Thần rồi. Anh với cô ta không thể quay lại được nữa, Thẩm Lương Niên, anh tỉnh lại đi…"
Nghe câu cuối cùng của Kiều Ôn Noãn, vẻ mặt Thẩm Lương Niên tức khắc trở nên hoảng hốt. Không thể ư? Kiều Ôn Noãn nói, anh và Cảnh Hảo Hảo không thể quay lại được nữa ư… Những lời này như một ánh mắt chế giễu rọi thẳng về phía anh, xé nát trái tim anh thành từng mảnh nhỏ, khiến anh đau đến không thể đứng vững. Thật lâu sau, anh mới nhìn thẳng vào mắt Kiều Ôn Noãn, gật đầu, chậm rãi nói: "Tỉnh lại ư? Đúng vậy, hai năm trước, trước khi anh và em mắc phải sai lầm đầu tiên thì anh đã nên tỉnh lại rồi…"
Nhìn mà xem, người đàn ông vốn dịu dàng săn sóc, hết lòng vì Cảnh Hảo Hảo, khi đã muốn nói những lời tuyệt tình sẽ càng tàn nhẫn biết bao?
Kiều Ôn Noãn nhắm nghiền mắt, cắn chặt răng nhìn về phía Thẩm Lương Niên. Thẩm Lương Niên cười giễu, rồi xoay người bỏ đi như thể không hề nhìn thấy nỗi đau đớn khổ sở của cô ta vậy.
***
Cảnh Hảo Hảo và Phương Lộ rời khỏi trung tâm thương mại rồi cùng lên xe của Phương Lộ. Phương Lộ cũng không mảy may hỏi đến chuyện đã xảy ra giữa Cảnh Hảo Hảo và Thẩm Lương Niên.
Thấy còn sớm, Phương Lộ nói: "Hảo Hảo, chị có thẻ thành viên ở một câu lạc bộ spa trên đường Học Viện, chúng ta đến đó nhé?"
Cảnh Hảo Hảo chỉ yên lặng ngồi trên ghế phụ lái, không biết đang nghĩ miên man những gì.
Phương Lộ gọi cô hai tiếng liền, cô mới ngơ ngác phản ứng lại, nhìn Phương Lộ, "hả" một tiếng với vẻ khó hiểu.
Phương Lộ biết chắc cô đang nghĩ tới Thẩm Lương Niên, bèn dí tay vào trán Cảnh Hảo Hảo, nói: "Chị nói, chị sẽ dẫn cô đến một nơi tuyệt vời."