Lam Linh đang ngồi trên sofa say mê với bộ phim hoạt hình vui nhộn, bỗng một bóng người mập mạp từ bên ngoài tiến vào cúi chào, theo sau anh ta là hai cô gái khệ nệ hộp lớn hộp nhỏ trên tay xếp chồng ên nhau khiến Lam Linh chẳng thể thấy mặt. Giúp việc đưa tay làm động tác giới thiệu
-Thiếu phu nhân, vị này là nhà thiết kế John Wang, Thiếu gia mời tới để giúp cô chuẩn bị cho tiệc sinh nhật Lục phu nhân ạ!
Lam Linh ngơ ngác đứng dậy cúi chào, chỉ là tiệc sinh nhật thôi mà, tới trung tâm thương mại chọn một cái là được rồi, nhất thiết phải mặc đồ thiết kế riêng sao? Hộp lớn hộp bé thế kia là đã chuẩn bị hết rồi chỉ đợi cô chọn sao? Hai cô trợ lý, cẩn thận xếp từng chiếc hộp xuống, lần lượt mở ra bày trước mắt cô, thấy Lam Linh trố mắt nhìn John Wang nói bằng giọng đầy tự hào
-Tôi là John Wang người sáng lập của Wangga Fashion chắc thiếu phu nhân cũng biết, kiêm nhà thiết kế riêng của Trương tổng, rất vui được làm quen
Lam Linh mỉm cười nhìn anh, đưa tay bắt lấy tay anh lịch sự chào hỏi. Sống cùng một thời gian, tuy không phải là dài nhưng cô cũng đủ hiểu vị trí của Trương Ngạn thế nào nhưng đến mức như thế này thì cô thật sự chưa nghĩ tới, John Wang người sáng lập lên Wangga Fashion một hãng thời trang nổi tiếng mang phong cách thượng lưu, sang trọng, người này trước giờ chỉ thấy trên TV, không ngờ lại là nhà thiết kế riêng cho Trương Ngạn, chính Lục Lam Anh còn muốn mặc váy của Wangga vào ngày sinh nhật nhưng không được sau đó khóc ầm ĩ làm loạn cả một ngày, điều này cô nhớ rõ. John Wang hướng tay về phía những chiếc hộp bày trước mặt cô giới thiệu
-Tất cả mẫu trước mặt thiếu phu nhân đây, đều được thiết kế theo cặp với Vest của Trương tổng, thiếu phu nhân cứ từ từ chọn, sau khi chọn xong váy tôi sẽ gọi chuyên viên tới làm tóc và trang điểm giúp cô
-Lỡ như không vừa phải làm sao? Tối nay là tiệc rồi
-Thiếu phu nhân cứ yên tâm, số đo của cô Trương tổng đã gửi qua cho chúng tôi, hơn nữa theo tôi biết cô đang mang thai, nhưng phần bụng rất nhỏ nhìn kỹ mới có thể thấy phần bụng dưới hơi nhô lên một chút. Những mẫu váy tôi thiết kế cho cô đây đều rất đặc thù, ôm phần eo trên nhỏ của cô, nhưng phần bụng dưới phồng thoải mái, giày cũng là giày thấp chắc chắn hoàn toàn không ảnh hưởng!
Lam Linh gật gù, đúng là nhà thiết kế lớn làm việc chuyên nghiệp lại vô cùng có tâm. Cô ngắm nghía 5 chiếc hộp được xếp trên bàn, nhìn qua nhìn lại cuối cùng dừng lại ở chiếc váy đơn giản nhất, dù sao đây cũng là màu cô thích. Cô chỉ cào chiếc váy, hai cô gái nhanh chóng cầm hai chiếc hộp theo cô giúp cô mặc đồ, một hộp đựng chiếc váy một hộp đựng đôi giày được thiết kế cùng kiểu với váy.
Trung tâm thương mại lớn nhất thành phố của Trương Ngạn, Lucy sải từng bước mỗi bước đi của cô đều cho mọi người thấy cô là một cô gái sang trọng, thành đạt. Cô nhìn quanh một vòng, quyết định tiến vào khu trang sức trước, đang ngắm nhìn chiếc nhẫn kim cương trên tay bỗng truyền tới tai cô một giọng nói khiến Lucy giật mình
-Rất hợp với cô, tiểu thư Thẩm Nguyệt!
Lucy cau mày nhìn cô gái bên cạnh, khá xinh đẹp vẻ đẹp sắc sảo, tinh ranh... vấn đề là tại sao cô ta lại biết tên thật của cô? Từ khi cô trở thành Lucy thân phận Thẩm Nguyệt không tới 3 người biết được, cô ta rốt cuộc là ai?
-Cô là ai?
Cô gái bên cạnh vén mái tóc tím, nhìn vào gương ngắm nhìn sợi dây chuyền cùng đôi khuyên tai trên cổ mình, tuy trả lời cũng không nhìn thẳng vào mặt cô
-Lục Lam Anh!
-Cô có chuyện gì?
Lucy vẫn không hiểu, rốt cuộc cô gái này muốn làm gì với cô, nhìn qua một chút có vẻ việc cô ta định làm cũng không phải chuyện tốt gì, Lục Lam Anh? Con gái cả của Lục gia? Lục...họ Lục chẳng phải là cùng họ với vợ của Ngạn sao? Sau ngày hôm đó cô có về tìm hiểu một chút, Trương thiếu phu nhân là nhị tiểu thư của Lục gia tuy vậy số lần cô xuất hiện cùng Lục gia vô cùng hiế hoi, chỉ có một scandal nổi bật nhất chính là lộ ảnh nhạy cảm cùng Trương tổng, sau đó là đám cưới của họ! Rốt cuộc cô gái này muốn gì? Lam Anh nhìn Lucy nở một nụ cười ngọt ngào đầy mị lực, rút trong túi xách ra một tấm thiệp được thiết kệ sang trọng, xinh đẹp đẩy về phía Lucy
-Tối nay tại Lục gia là tiệc sinh nhật của mẹ tôi. Hy vọng Lucy tiểu thư đây có thể tới!
Lucy nhướn mày nhìn cô, mới lúc nãy còn gọi ra tên thật của cô bây giờ lại gọi Lucy vậy rốt cuộc là ý gì, Lucy mỉm cười nhìn cô gái trước mặt, đánh giá của cô hoàn toàn đúng cô gái này không hề đơn giản, tất cả đều hiện trên khuôn mặt cô ta, định đưa tay đẩy tấm thiệp ngược lại liền bị Lam Anh chặn lại
-Có lẽ cô không biết tôi là ai, nhưng bây giờ cứ tạm hiểu là người cùng phe với cô. Tôi cũng là một cô gái căm ghét Lục Lam Linh
Lam Anh mỉm cười với Lucy nụ cười đó tuy rất tươi nhưng lại mang nét độc ác vô cùng, cô ả chìa chiếc thẻ về phía nhân viên bán hàng
-Tôi lấy bộ này, thanh toán luôn cả chiếc nhẫn của cô ấy, coi như quà gặp mặt
Lục Lam Anh nhìn Lucy càng tươi cười, không quên ghé tai cô:
-Trương Ngạn và Lam Linh cũng tham gia, đựng vội trả lại thiệp, hãy từ từ suy nghĩ. Cô đã nghe câu kẻ thù của kẻ thù chính là bạn chưa? Hy vọng buổi tối có thể thấy cô Lucy xuất hiện ở bữa tiệc, tôi xin phép!
Lục Lam Anh rời khỏi, Lucy cầm tấm thiệp mời lên nhìn ngắm, rồi lại nhìn chiếc nhẫn trên tay mình, mỉm cười đút tấm thiệp vào túi xách, rời khỏi. “Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn” câu nói hay thế này tại sao cô đã nghe rất nhiều lần bây giờ lại cảm thấy thú vị như vậy? Lucy đứng trước một khu đầm dạ tiệc đắn đo một lúc cuối cùng vẫn quyết định bước vào, xem ra tối này không chỉ là tiệc sinh nhật bình thường, Lục gia cũng không phải gia tộc nhỏ bé, hôm nay Lucy cô lại có thêm một “người bạn” họ Lục, dù thế nào sau này cũng dễ dàng hơn một chút rồi. Lục Lam Anh....dù thù hay bạn cũng nên đề phòng một chút!