Kim Ahn đi đằng sau thấy vậy thì mỉm cười. Có vẻ như từ khi Yoon Bae xuất hiện, cuộc sống của Aeron càng ngày càng thay đổi theo hướng tốt đẹp hơn. Yoon Bae đưa Aeron lên phòng, giúp anh thay một bộ quần áo thoải mái. Vốn dĩ cậu cũng chỉ giúp anh thay đồ thôi, thế nhưng Aeron lại rất biết nắm bắt cơ hội, tỏ vẻ yếu đuối muốn cậu thay cả quần cho mình.
Yoon Bae đương nhiên vô cùng ngại ngùng. Nhưng không hiểu sao cậu không thể từ chối anh được. Cậu mở tủ quần áo lấy một chiếc quần dài bằng vải mềm, quyết định sẽ nhắm mắt thay quần cho anh. Yoon Bae nhắm chặt mắt, ngồi bên cạnh anh tay mò mẫm tìm cặp quần. Hành động lúng túng khiến anh phì cười. Vô tình Yoon Bae khựng lại. Đến đây, cậu cảm nhận được bàn tay ấm áp của Aeron đang đặt bên má mình. Cho đến khi cậu mở mắt ra thì khuôn mặt của Aeron chỉ còn cách mũi cậu khoảng 5cm. Đối diện với ánh mắt dịu dàng của anh, Yoon Bae hồi hộp ngây người như thể đang mong đợi điều gì đó.
“Này, bé con! Em thích không?”
Câu hỏi càng khiến Yoon Bae ngơ ngác hơn.
“Thích gì cơ…?”
“Tôi thấy có vẻ như tay của em không hề có ý định bỏ ra khỏi chỗ đó nhỉ?”
Bấy giờ, Yoon Bae mới hiểu ra ý anh mà vội vàng nhìn xuống tay mình. Thứ cộm cộm mà cậu đang chạm vào chính là…
“Tôi xin lỗi…”
Yoon Bae lập tức rụt tay lại càng vẻ mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Cậu luống cuống đứng dậy.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sau Khi Gả Đến Mạc Bắc
2. Hết Thảy Mộng Đẹp Đều Dành Cho Em
3. Quy Đức Hầu Phủ
4. Khoảng Trời Phương Nam
=====================================
“Tôi nghĩ anh vẫn nên… tự mặc thì hơn.”
Nói rồi, cậu không chút do dự mà đi thẳng ra ngoài cửa. Ấy thế nhưng cậu vừa kéo tay cầm mở cửa, một bàn tay to lơn xuất hiện trước mắt lại ấn cho cánh cửa đóng lại, đồng thời khoá cơ thể cậu lại ngay chỗ đó. Yoon Bae tim đập thình thịch, căng thẳng không dám quay đầu sợ Aeron sẽ phát hiện ra sự ngại ngùng của mình. Thế nhưng Aeron nào có chịu chỉ nhìn gáy của cậu. Anh đưa một tay xoay người cậu lại, nhoẻn miệng cười.
“Yoon Bae à, có vẻ như em đã thay đổi rồi. Dáng vẻ dễ thương này những ngày đầu về đây em không hề có. Sao thế? Có phải bây giờ em bắt đầu thích tôi rồi không?”
Bị nói trúng tim đen, Yoon Bae càng lúc càng khó xử. Vậy ra không chỉ có mình Aeron thay đổi, ngay cả cậu cũng thay đổi rồi sao? Cậu lúc này cặ bản là không dám nhìn thẳng vào mặt anh. Thấy cậu chỉ nhìn xuống chân, Aeron nâng cằm cậu lên buộc cậu phải nhìn thẳng mắt rồi nói.
Rốt cuộc, Yoon Bae không còn cách nào khác. Đầu thoáng nghĩ đến những lời Marry nói, cuối cùng chỉ đành lấy hết can đảm thốt ra một câu:
“Đúng vậy! Tôi yêu anh, Aeron.”
Bỗng nhiên, không gian yên lặng. Yoon Bae không dám ngẩng mặt. Nói trắng ra là cậu không dám nhìn vào phản ứng của anh lúc này. Aeron nghe xong lời này thì vô cùng bất ngờ. Anh tròn mắt nhìn Yoon Bae không ngờ tình cảm của cậu đã phát triển đến từ yêu. Khi trước an vốn chỉ cần cậu chấp nhận anh, vậy mà bây giờ…
“Yoon Bae à, nhìn tôi đi.”
Sự hạ giọng bất thường của Aeron khiến Yoon Bae lo lắng. Thế nhưng cậu vẫn cố gắng, liều mình ngẩng đầu lên. Vậy mà vẻ mặt của Aeron lúc này lại khiến cậu ngạc nhiên. Cũng giống như cậu, hai má của anh cũng đỏ ửng, một tay vẫn chống vào cửa, tay còn lại thì đưa lên che miệng, che đi sự phấn khích của mình.
Yoon Bae lại lần nữa ngây người, nhưng lần này rất nhanh cậu đã định hình lại được. Cậu không đoán được Aeron bày ra vẻ mặt như vậy có phải là chấp nhận tình cảm của cậu rồi không. Nhưng cậu như thể chẳng qua tâm, cứ thế nghe theo con tim vươn một tay lên choàng qua cổ anh, tay còn lại kéo bàn tay anh đang che miệng xuống. Cậu kiễng chân hết cỡ, cuối cùng mạnh dạn đặt một nụ hôn lên môi anh.
Hàng loạt những hành động này đều không trong dự đoán của Aeron. Nhưng cơ hội để được Yoon Bae chủ động thế này chính là ngàn năm có một, anh đương nhiên không thể bỏ lỡ, cũng ôm lấy éo cậu mà hưởng ứng theo. Thế rồi, hai đôi môi cứ vậy quấn lấy nhau. Yoon Bae chẳng còn cảm thấy ngại ngùng, những vết thương của Aeron cũng không còn thấy đau nữa.
Aeron bỗng nhiên dừng lại. Anh chẳng hề do dự lập tức bế cậu lên giường. Anh đặt Yoon Bae nằm xuống giường, vừa định tiếp tục hôn cậu thêm thì cậu lại chui vào trong chăn, nói lý nhí:
“Anh… anh thay quần đi. Bậy giờ… tôi phải đi tắm đã.”
Yoon Bae dứt câu ở đó, Aeron thẳng thừng lật chăn cậu ra. Anh nhoẻn miệng cười hắt một hơi rồi cứ thế vác cậu lên vai, đưa xuống nhà tắm bên dưới. Vì ngại ngùng nên ở trên vai Aeron, Yoon Bae không ngừng ngọ nguậy. Ấy thế nhưng Aeron lại chẳng hề quan tâm tới điều đó, xuống đến cầu thang thậm chí còn nhờ người hầu chuẩn bị quần áo cho cả hai.
Vài nữ người hầu thấy hai người thân thiết như vậy thì chụm đầu nói với nhau cười tủm tỉm. Có vẻ như họ rất thích thú trước những cảnh tượng như vừa rồi. Kim Ahn ngồi ngoài phòng khách thấy vậy thì khẽ cau mày: