Nhâm Cảnh Thâm như con thú lâu ngày bị bỏ đói, còn Tình Nhu là miếng thịt ngon béo bở xuất hiện thật đúng lúc. Nam nhân vần cô từ nãy đến giờ vẫn không tha, đêm đến rạng là lúc con người ta buồn ngủ nhất, Tình Nhu cũng vậy, cô vừa mệt vừa muốn ngủ nhưng nam nhân phía trên đâu có dễ buông tha. Chiếc ga giường nhàu nhĩ đã nhuốm hết thứ ngọt ngào của cả hai, mảng lưng cô rịn mồ hôi, có chút lạnh. Bên dưới h*yệt nhỏ vẫn ủy khuất để côn th*t kia hung hăng chơi đùa, d*ch thủy bắn ra liên tục càng khiến Nhâm Cảnh Thâm thêm hào hứng. Nữ nhân nỉ non:
- Hức... em mệt... thực sự, không còn sức ah...
Nhâm Cảnh Thâm như cố nốt một chút, sau cùng dòng ti*h hoa của mình cũng chịu xuất để bắn thật mạnh vào sâu bên trong cửa h**ệt của Tình Nhu, hắn mới chịu ngừng. Đến lúc này nam nhân như được giải tỏa, hắn cũng thở hồng hộc rồi nằm úp xuống khe ng*c của vật nhỏ, hít hà hương thơm một cách thoải mái. Cả hai nằm im lặng như sự hồi sức sau đợt luận động điên cuồng vừa rồi, bàn tay Tình Nhu đan lên chân tóc nam nhân, khẽ rờ nhẹ
Một lúc sau
Nhâm Cảnh Thâm một lần nữa bế thốc cô dậy, hắn bỉ ổi đâm lại gậy lớn vào tư m*t, Tình Nhu thoảng thốt:
- Ưm...anh..
Hắn nhẹ nhàng hôn lên quầng mắt “em gái nuôi”, giọng khàn trầm:
- Ngoan... chúng ta vào tắm qua rồi đi nghỉ nhé
Tình Nhu khó chịu trong lòng, hắn đơn giản chỉ cần bế cô vắt ngang nhưng không, còn cố tình thao chặt nơi này một lần nữa. Từng bước đi là một lần côn th*t được đưa đẩy sâu vào, Tình Nhu giật nảy mình lên, ấm ức:
- Hức hức.. nó..trướng to lên thì phải...
Nhâm Cảnh Thâm phì cười, hắn mặt dày đáp:
- Cảm ơn em vì lời khen nhé. Tôi sẽ để trong đó cho em được “hưởng thụ” thêm chút nữa
Nữ nhân đen kịt mặt lại, rốt cuộc là ai được thỏa mãn nhất? Là hắn hay là cô? Câu trả lời dĩ nhiên đã rõ
Bên trong bồn tắm
Nhâm Cảnh Thâm ôn nhu xoa xà phòng quanh thớ da vật nhỏ, cả cơ thể nõn nà, bình thường sẽ trắng hồng nhưng hôm nay đỏ tím loạn xạ. Hai bên chân Tình Nhu run run không khép lại nổi, đành phó mặc cho hắn tắm rửa. Sau cùng, Cảnh Thâm căng mặt lên, nói:
- Tình Nhu... em ngồi ngoan để tôi lấy giúp ra nhé?
Cô e thẹn gật đầu, dựa vào thành bồn, hai chân dựng thẳng lên, ngón tay của tên biến thái này bắt đầu len lỏi vào sâu bên trong, lấy từng đợt t*nh hoa đã bắn vào ban nãy. Bụng dưới bắt đầu xẹp kép xuống chứ lúc trước còn phình lên vì đầy ứ. Đã xong xuôi rồi, có vẻ đã sạch hết nhưng Cảnh Thâm mãi không chịu đưa tay ra mà ở lì trong đó, hai ba ngón đưa đẩy vào càn quấy nộn ng**ệt
Tình Nhu vừa xấu hổ vừa sốt ruột:
- Anh.. ưm.. xong chưa ạ?
Nam nhân bỉ ối, ngồi sát lại cô một chút, các ngón tay rõ ràng đã lấy ra hết nhưng không chịu rút ra, ngược lại còn vê quanh các nộn th*t trong h**ệt. Cảnh Thâm đểu giả cà rỡn:
- Tiểu Nhu ngoan.. em muốn mang thai không?
Tình Nhu nghe đến vậy liền trắng bệnh mặt lại, cô sợ sệt đến tột cùng. Mới quan hệ lần đầu sao có thể để “dính” ngay được? Vả lại cô còn chưa suy tính xem tương lai sẽ ra sao? Ông bà Nhâm liệu biết chuyện sẽ như nào? Tuyệt đối không thể có sơ sẩy nào vào hiện tại
Nữ nhân lắc đầu nguây nguẩy, rụt rè:
- Không...không ạ...
Nam nhân trông thấy biểu cảm của vật nhỏ thì ưng ý, cô cứ tiếp tục e thẹn và hắn biết điểm yếu của nữ nhân là gì thì sẽ chiếm đoạt cô thuộc về mình nhanh hơn thôi. Cảnh Thâm dỗ dành:
- Vậy để im, tôi lấy hết ra giúp em... Chẳng may dính lại một chút là ba mẹ có cháu sớm hơn bình thường đấy, Tiểu Nhu
Hắn cố tình nhắc đến ông bà Nhâm như một cách kiểm nghiệm nỗi sợ của cô và đem điều này ra cái cớ đe doạ to lớn. Tình Nhu sợ hãi đến căng thẳng, quầng mắt khéo khi lại chuẩn bị khóc nức nở lên rồi. Nhâm Cảnh Thâm trông thấy mà thương, hắn bỗng rút tay ra rồi nghịch ngợm quanh nộn th*t, vuốt ve dọc hạt lự* để kích thích trở lại sự mẫn cảm của Tình Nhu. Cô vẫn vậy, có lẽ là lần đầu nên liên tục giật nảy lên, mè nheo:
- Um...sao anh.. phải động ở ngoài?
Nhâm Cảnh Thâm đảo mắt nhìn quanh, khuôn mặt tâm cơ không rõ ý đồ, rất nhanh đã có một cái cớ hoàn hảo:
- Phải massage bên ngoài thì nơi này sẽ kích thích.. mà đưa ra hết t*nh hoa ban nãy
Tình Nhu ngơ ngác không hiểu, sau cùng chấp thuận để hắn làm càn, cô chỉ sợ “dính”, chứ còn lại đành theo ý nam nhân. Cô ngồi bẽn lẽn một chút, chắn các đầu ngón tay mình, có những lúc Cảnh Thâm càn quấy vào sâu, cô cũng phải nén lại mà chỉ khe khẽ một tiếng, thủ thỉ:
- Am...um..um...
Tiếng kêu rất ý tứ, không kinh động hay giật mình, chỉ nhỏ nhẹ và đầy cam chịu, tất thảy đều khiến Nhâm Cảnh Thâm có ý đồ muốn cưỡng ép nữ nhân một lần nữa. Nhưng thôi... dù gì là lần đầu của tiểu thỏ, không thể để cho cô có ấn tượng xấu hay nỗi sợ hãi nào về người “anh hai” đáng quý này được
P/s: hehe chap 2 trong ngày tới đêy. Ông bà tiếp tục thả tim, tặng điểm quà và phiếu vote cho tui nha ihyhy