Bên trên nam nhân tập trung cắn nhẹ vào đỉnh t*, bên dưới bàn tay cũng không quên hoạt động mà len lỏi hai bên đùi non của Tình Nhu, một ngón tay lướt nhẹ vào lớp th*t nộn non mềm, ngay tức khắc khiến nữ nhân giật nảy lên, cơ thể bỗng ưỡn cao hơn chút “Ha… Ách…”. Nhâm Cảnh Thâm nghe vậy thì lại càng nổi hứng hơn, hắn chầm chậm thưởng thức thứ thạch mềm bên dưới rồi ngẩng lên:
- Tình Nhu, để dành sức cho chút nữa
Cô lắc đầu ngoe nguẩy, cố tình co cụm đùi chạm vào nhau để ngăn cho bàn tay tên biến thái này đang làm càn bên trong, gan bạo:
- Anh, đồ biến thái… Ưm, mau cút đi
Hết vẻ nhún nhường cầu xin khi nãy, nữ nhân sớm biết có khẩn thiết ra sao cũng không lay động được con sói hăng nên chuyển sang công kích và chống cự. Trái lại, Cảnh Thâm không hề hà gì với hành động này, hắn chỉ đơn giản vuốt dọc bầu má mịn của tiểu thỏ, trầm mặc:
- Tôi còn có thể biến thái hơn nhiều, A Nhu… Hôm nay em có mệt đến ngất lịm lên xuống, tôi cũng bắt em tỉnh để tiếp tục. Không đời nào tôi tha thứ cho kẻ mang mình ra tiêu khiển!
Lời tuyên bố đầy đanh thép như đấm mạnh vào ý chí của Tình Nhu, hắn để cô nằm đó còn bản thân đi ra lấy lại quả trứng rung hồng hồng ban nãy, đưa lên trước mặt nữ nhân, hỏi nhỏ:
- Em thích món này nhất phải không? Nào, để tôi giúp em
Nhâm Cảnh Thâm mạnh mẽ kéo căng hai đùi non của Tình Nhu sang hai bên, quặp chặt vào eo mình để hướng huy*t mật nghênh ngang, hắn liếc nhìn món đồ chơi rồi không nói không rằng, thẳng tay nhét vào thật sâu trong l* nhỏ, có vẻ còn sâu tận hơn cả ban nãy khi Tình Nhu tự xử. Cô sợ sệt liền hạ giọng:
- Ưm… Cảnh Thâm, sâu…sâu quá ưm…
Hắn chỉ tà tà cười, sau đó với lấy chiếc điều khiển, bật ngay nấc 4 - nấc gần như mạnh nhất. Món đồ này ngay lập tức hoạt động, lấy lực rung nhẹ ban đầu rồi sau cùng càn quấy mạnh khắp nộn th*t của nữ nhân, cả bầu mông bị run rẩy theo nhịp rung của quả trứng. Tình Nhu chưa thử qua từng nấc một hay chưa nhét sâu đến vậy, dĩ nhiên ngay dạo đầu nam nhân đã bật tới nấc 4 khiến thần trí cô điên đảo không thôi, quằn quại không thể thoát dưới thân hắn:
- Ưm… Ách, mạnh… mạnh quá rồi…ah… ah…
Nam nhân bỏ ngoài tai lời tiểu thỏ rên rỉ, hắn cúi xuống đỉnh n*m hồng hào, lại tiếp tục cắn m*t đến đỏ tấy, mỗi lực răng cạ vào như một lần trút giận muốn cắn đứt lìa viên kẹo ngọt này ra vậy. Một tay Cảnh Thâm đưa xuống dưới đón lấy lớp d*ch mật ồ ạt chảy ra từ tư m*t, tiện đó bôi trơn cho khắp vách th*t nộn bên ngoài, cấu mạnh lên hạt trân trâu hồng đang sợ hãi trốn tránh. Thứ hạt th*t nhỏ mềm đáng thương không chạy khỏi được bàn tay Nhâm Cảnh Thâm, bị đầu ngón tay hắn vê tròn bóp nghẹt đến biến dạng, mỗi lần hắn bóp là một lần Tình Nhu giật nảy mạnh lên, tiếng rên rỉ cũng bị ngắt đi một nhịp:
- Ưm… ah… ah… Ưm… chỗ đó… ách…hmm…
Nhâm Cảnh Thâm chưa dừng lại ở đó, hắn lại rời đi và quay trở lại với một món đồ khác, lần này là hai dây kẹp, Tình Nhu chưa nhìn qua thứ này bao giờ cả. Nam nhân an nhàn xoa bóp hai chiếc bánh bao lớn, hôn lên chúng đầy yêu chiều rồi giăng mỗi bên một đầu kẹp, hai đỉnh t* bị nắn chặt trong chiếc kẹp đến đau nhức, cả bầu v* liền đỏ ửng lên ngứa ngáy
Tình Nhu sợ hãi, nước mắt chảy đầm đìa rồi van cầu:
- Cảnh Thâm.. hức hức… đứt mất, đứt mất
Tiếng cô cầu xin đến đáng thương, đáp lại đó là sự bàng quang của nam nhân, hắn tiếp tục trò tiêu khiển của mình, cố ý bật lên nấc 5 - nấc cao nhất để quả trừng rung bật lên trong sò huy*t, đến độ ấn tay nhẹ vào bụng dưới cũng cảm thấy lực rung tác động lên. Tư m*t này cũng thật biết hưởng ứng, dòng d*ch chảy ra như suối nguồn, không để ý mà đã thấm đẫm trên tay Nhâm Cảnh Thâm
Hắn cười nhẹ, cảm giác sau 3 tháng đợi chờ tưởng như một kẻ du mục bị mắc kẹt trên hoang mạc tận 3 năm, đói khát và khổ sở đến cùng cực. Ngay đêm nay, Tiểu Nhu lại tự tìm đến và dâng đến miếng mồi không thể ngon hơn, cơ hội nào để hắn thương tình cho cô được chứ?
Nhâm Cảnh Thâm trườn tay lên mặt bụng phẳng lì, giọng nói khàn đặc:
- Tiểu Nhu… có phải đang rất tận hưởng không?
Hắn vớ lấy chai rượu vang, đổ từ từ nhuộm sẫm màu đỏ trên thớ da trắng mịn của Tình Nhu. Chất rượu cay nhẹ len lỏi khắp xung quanh, chảy dọc xuống tư m*t đang ẩm ướt lại đỏ tấy, khiến khung cảnh nơi đây trở nên tuyệt hảo hơn bao giờ hết
Nhâm Cảnh Thâm cuối cùng chịu rút quả trứng rung kia ra, hắn dựng hai chân của Tình Nhu thẳng tắp trên vai trên thân dưới bị nâng lên rất cao. Bàn tay thô ráp một lần nữa đụng chạm vào huy*t nhỏ, chiếc lưỡi hắn liếm láp một dọc cơ thể để thưởng thức vị rượu rồi dừng lại nơi cửa huy*t, khuôn mặt anh tuấn của Cảnh Thâm cười nhẹ, mấy cử chỉ hết sức ôn nhu nhẹ nhàng nhưng sau đó mới có lực tấn công mạnh mẽ nhường nào
Tình Nhu sụt sịt nước mắt, nỉ non:
- Anh…ah…nghỉ một lúc… có được không? Ưm…
Nhâm Cảnh Thâm thay câu trả lời bằng hành động của mình, hắn cúi xuống hôn nhẹ lên đầu m*, lân la chiếc lưỡi dài thưởng thức vị ngọt của d*ch mật, vị cay nồng của rượu rồi như thứ thức uống tuyệt hảo, mãi không muốn rời
P/s: keke nay ra truyện vào t2 đầu tuần, mng có phiếu vote choa tui xin một vé nha ?. Đừng quên thả tim or tặng đỉm quà cho truyện với nha, thankiu mng nhìuuuu