Nói rồi anh dùng hai tay giữ chặt lấy eo cô, rút c* l*ng của mình ra, h*a huy*t của cô không nở mà hút lấy anh, phát ra một thứ tiếng kì diệu khi anh rời khỏi. Anh nặng nề thở dốc, va chạm vào bức tường non mềm của cô mỗi lúc mỗi mãnh liệt. Trong không gian im lặng không ngừng vang lên những âm thanh mê người, tạo ra một bản nhạc vô cùng ám muội.
- Ưm~ chậm chút…nhanh quá…ưm…
Cô bị anh xuyên xỏ thở không ra hơi, những ngón tay xinh đẹp bấu chặt lấy tấm lưng to lớn của anh. Long Thần nhìn chằm chằm cơ thể vì sự tấn công của anh mà không ngừng run rẩy, hạt đào đỏ hồng trong cực quyến rũ, cúi đầu xuống ngậm lấy nhũ hoa của cô không ngừng liếm láp, núi đồi của cô cực kì mềm mại nhưng đầu nhũ hoa lại cứng rắn như viên trân châu nhỏ.
- Bé con, kêu tên anh…_ Long Thần dụ dỗ
Thân dưới của anh không ngừng ra vào, cô bị sự cuồng dã của anh sâu xé, yêu kiều gọi.
- Ưm… Thần…ư…chậm…lại…a…
Tiếng nói vừa dứt anh không những không chậm lại mà còn tăng nhanh tốc độ, phân thân thô to cắm vào rút ra liên tục, âm thanh thân thể va chạm ngày một lớn. Dưới ánh đèn mờ ảo đôi mắt xinh đẹp của Ngọc Băng dần trở nên mơ màng.
- Ưm~
- Bé con, kêu to một chút.
Anh rút vậy nam tính ra xong lại hung hăng cắm mạnh vào muốn chọc cho cô phát ra âm thanh đáng yêu như vừa rồi.
- A…ưm… Thần… đừng làm vậy!
Bên trong cô chặt chẽ ấm áp khiến Long Thần không cẩn thận bị hãm sâu vào trong tình dục, liên tục mài qua mài lại cánh hoa của cô.
Đôi môi anh đào vừa hé ra thở dốc liền bị một đôi môi khác chặn lại. Môi lưỡi dây dưa một lúc lâu, cảm nhận được hơi thở rối loạn của người trong lòng, anh buông môi cô ra, tiếp tục lặp đi lặp lại động tác cắm vào rút ra của mình. Há miệng đem lỗ tai mẫn cảm của cô ngậm vào, đầu lưỡi vươn ra trêu chọc. Quá nhiều khoái cảm đè ép cùng điểm yếu bị người ta bắt được khiến Ngọc Băng gần như mất đi định lực, chỉ có thể nhỏ giọng rên rỉ. H*a huy*t như có sinh mệnh hút lấy *** *** của anh. Long Thần chợt gấp gáp ra vào ôm siết cô trong lòng ngực như như muốn sát nhập cô vào người mình.
- A…ưm…hhh…
**** ***** bắt đầu khép chặt lại, biết cô sắp tới, anh càng hung mãnh đánh tới. Ngọc Băng run rẩy một trận, ngón chân cũng co lại. Long Thần đồng thời gầm nhẹ một tiếng, sau đó phân thân thô to giần giật, chợt bắn ra toàn bộ tinh hoa trắng đục đều phun trào vào tử cung của cô.
- Aaaaa… M** d*ch cùng t*nh d*ch trộn lẫn vào nhau khiến thân dưới của cô ẩm ướt nhớp nháp không thể chịu nổi. Anh cố tình không rút ra, tất cả t*nh d*ch đều bị ép lại trong tử cung của cô. Long Thần đợi một lát, chợt cúi đầu hôn lên gò má hồng hào của cô khiến cô ngượng ngùng quay đầu đi. Bàn tay không yên phận di chuyển trên bầu ngực căng tròn khẽ xoa nắn, bên dưới cũng bắt đầu có chút khởi sắc. Ngọc Băng cũng phát hiện ra người nào đó có phản ứng chợt trừng mắt rồi cất tiếng nũng nịu:
- Thần! Em mệt lắm! Đừng làm nữa!
Nhưng đáng tiếc lời nói của cô không có chút tác dụng uy hiếp nào, ánh mắt của cô vừa trải qua cao trào mà trở nên mong lung, nhiễm chút tình d*c như khiêu khích anh vậy. Long Thần ôm chặt lấy thân thể của cô sau đó cứ để vật nam tính bên trong **** ***** của cô cứ thế di chuyển vào trong phòng tắm. Đặt cô lên thành bồn tiếp tục công cuộc đại chiến. Một đêm cuồng dã, mãng liệt, tiếng rên rỉ pha cùng tiếng thở dốc tạo ra một âm thanh tuyệt hảo đầy d*c vọng phát ra khắp cả căn phòng. Ngọc Băng đầu óc mơ hồ, cô không biết mình được anh " yêu" bao nhiêu lần, cô chỉ biết khi trời bắt đầu hửng sáng anh mới tha cho cô.