Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

Chương 6: Muốn đấu với đại sói xám – thất bại đi



Edit: hana

Sáng sớm chủ nhật, Mạnh Dịch Nam bị đánh thức bởi một âm thanh rầm rầm, ai mà sớm như vậy đã gây ra tiếng ồn thế? Tay vắt sang ngang, giường trống không, Mạnh Dịch Nam mở mắt, Hiểu Vụ đã không còn ở trên giường.

Mạnh Dịch Nam thức dậy xuống giường, cầm lấy khăn tắm trên ghế, quấn quanh eo, bước ra khỏi phòng ngủ.

Đi tới phòng bếp, không biết Hiểu Vụ đang làm gì, tủ lạnh mở rộng, cô ấy không phải mới sáng sớm đã trèo lên dọn sạch tủ lạnh đấy chứ? Mạnh Dịch Nam nhìn chiếc eo mảnh khảnh của cô hơi khom khom, trong lòng không khỏi thầm nghĩ, đêm qua lại là một đêm yêu cô ấy điên cuồng, vậy mà cô vẫn còn có thể dậy sớm, xem ra thể lực của cô cũng không dễ khinh thường.

“Có cần giúp không?” Mạnh Dịch Nam không muốn cô biến phòng bếp thành siêu thị, thức ăn chất đầy trên tủ bếp.

Lộ Hiểu Vụ vừa nghe thấy tiếng hắn, đột nhiên quay người, kết quả là đầu không cẩn thận, va vào cánh cửa tủ lạnh đang mở ra. Đùng… Lồng ngực Mạnh Dịch Nam nhói lên, cô ấy… không cần khẩn trương như vậy chứ.

“A…” Lộ Hiểu Vụ đau khổ thét lên, hắn không có chuyện gì để làm hay sao mà rất thích dọa cô!

Mạnh Dịch Nam bước đến, khẽ đưa tay kéo cô vào trong lòng, tay nhẹ ngàng xoa lên trán cô vừa bị va vào đỏ hồng. Anh thật sự nghi ngờ rốt cuộc cô sống đến hai mươi lăm tuổi như thế nào?

“Anh dậy rồi.” Lộ Hiểu Vụ giọng ủ rũ. Thật ra trong lòng sớm đang mắng chửi điên cuồng, hắn không đến quấy rối, cô còn cảm ơn trời đất. Chỉ cần hắn xuất hiện trong phạm vi ba mét của cô, tần sóng của cô sẽ bị nhiễu, mới có thể hay mắc mấy lỗi ngốc nghếch này.

“Mới sáng sớm đã làm gì vậy?” Mạnh Dịch Nam nhìn lướt qua rau củ trên tủ bếp, còn có máy xay sinh tố ở bên cạnh, bữa sáng của anh cũng không có thói quen ăn đồ rau củ xay, nghĩ vậy lông mày anh nhíu lại.

“Không phải đã nói với anh rồi sao? Hôm nay em mời đồng nghiệp đến nhà mình chơi.” Lộ Hiểu Vụ len lén liếc hắn một cái, đừng bao giờ nói chuyện với người đàn ông này ở trên giường, vì chắc chắn khi ngủ dậy hắn sẽ quên ngay. Ở trên giường, những thứ chứa trong đầu hắn vĩnh viễn là làm thế nào để ăn sạch cô!

A ~ Ánh mắt Mạnh Dịch Nam sáng lên, nhưng ngẫm lại thì, đó chẳng phải là muốn hắn hy sinh thời gian ở riêng với vợ yêu sao, hắn không thích!

Lộ Hiểu Vụ đẩy hắn ra, “Nhanh đi tắm đi, thay quần áo, các cô ấy chừng hơn mười giờ sẽ đến đó.” Thấy bộ ngực trần của hắn, đôi mắt cô không dám tùy tiện nhìn chăm chú, người đàn ông này có bệnh thích khoe hàng à? Ngủ dậy đều không thích mặc quần áo. {hana: ngủ không mặc rùi dậy cũng không mặc, biến thái}

Mạnh Dịch Nam nhìn chằm chằm mặt Lộ hiểu Vụ, ánh mắt từ từ sâu dần, cô đã ăn vụng cái gì, khóe miệng hơi hồng hồng, có chút mê người. Hắn quyết định tự mình nếm thử, cúi đầu xuống, đầu lưỡi khẽ liếm lên khóe miệng cô, ừm, có vị chua, là tương cà, mùi vị không tệ.

Lộ Hiểu Vụ bị hắn hù dọa, mở miệng định cắn, nhưng môi vừa hé ra, lưỡi của hắn liền nhảy vào, chua chua, chát chát, hắn chưa đánh răng, trong đầu Lộ Hiểu Vụ chỉ nhớ được điểm này. Đừng ~ Lộ Hiểu Vụ lắc đầu muốn né tránh.

Nhưng Mạnh Dịch Nam đã muốn ăn, có lúc nào không ăn được? Khi Mạnh Dịch Nam vẫn còn chưa hết hứng thú ngẩng đầu lên, môi Lộ Hiểu Vụ đã sưng phù như trái cà chua nhỏ, hắc hắc, cô gái nhỏ đáng yêu này từ lúc nào đã mê người đến thế?

Lộ Hiểu Vụ vẻ mặt đỏ bừng đẩy hắn ra, hắn sáng sớm có thể đừng có bộ dạng ham muốn không đủ được không! Cô đã liều mình cầu lòng nhân từ, thành toàn cho tất cả dục vọng mạnh mẽ của hắn, dù thế nào hắn cũng nên bớt phóng túng chút chứ! Nếu như đồng nghiệp của cô nhìn thấy bộ dạng này của hắn, nhất định mắt sẽ lóe lên lục quang, trực tiếp diệt luôn cô, đánh gục hắn ngay tại chỗ! {hana: loé lục quang là kiểu tự nhiên mắt sáng lên khi nhìn thấy một thứ gì đó mình cực kỳ ham muốn ấy, hố hố}

Mạnh Dịch Nam chính là mãnh nam mà đám phụ nữ háo sắc ấy khát khao mơ ước!

Mạnh Dịch Nam cúi đầu khẽ cười, thả cô ra, bước ra khỏi phòng bếp. Lộ Hiểu Vụ trừng mắt nhìn theo bóng lưng hắn biến dần, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ nhăn lại, cô sẽ đợi xem hôm nay đám sắc nữ ấy sẽ ăn sống hắn như thế nào!

…..

Khi Lộ Hiểu Vụ nghe thấy tiếng chuông cửa, mở cửa chính ra, cô trợn tròn mắt!

Đây… đây đều là đồng nghiệp của cô? Trời ơi, cô xác định chính mình không phải là đã đề nghị bọn họ mở tiệc nữ thần gợi cảm đấy chứ? Bọn họ ăn mặc… thật sự là thời thượng!

Lộ Hiểu Vụ trong nháy mắt mỉm cười, dịu dàng chào đón, “Mời vào, mời vào.” Vừa đưa họ vào nhà, vừa ngắm nhìn Mạnh Dịch Nam đang ngồi trong đại sảnh, ha ha, để xem lần này hắn còn không bị đám sói hung ác này ăn sống nha!

“Woa, Hiểu Vụ, nhà của cô thật đẹp nha!” Dương Mi Nhi là người biết nói những lời ngọt ngào nhất.

“Trời ơi, tôi rất thích phòng khách này, phong cách châu Âu, thật có khí thế.” Giản Ngọc Tình càng tiếp lời. Có phải cô muốn nói chính là muốn ở trong căn nhà như vậy, tốt nhất là chủ nhân của nó cùng tặng kèm luôn cho cô. Còn phong cách châu Âu hả? Kiến trúc sư rõ ràng đã nói với cô là phong cách Bohemian, tiểu bạch, cậu lại nhầm rồi đấy.

Nhưng Lộ Hiểu Vụ vẫn cười xán lạn như hoa, phía sau còn có hai người đồng nghiệp, đều lộ ra ánh mắt hâm mộ, chậm rãi cởi giày bước vào nhà.

“Dịch Nam, đây là đồng nghiệp của em, người này là Dương Mi Nhi.” Giới thiệu đương nhiên là phải bắt đầu từ sắc nữ số một trước, cách ăn mặc của Dương Mi Nhi hôm nay đúng là bày ra hết vốn liếng, cổ áo trễ khiến ngực như muốn rơi ra ngoài, hai bầu ngực tròn đầy hiện ra sinh động, Hiểu Vụ nhìn chằm chằm vào hai bán cầu trắng sáng kia, thật lo lắng không biết tấm vải mong manh kia có bao chặt được không!

Dương Mi Nhi sóng mắt đong đưa, đôi mắt quyến rũ sở trường nhất không cần châm lửa cũng phát hoả, thong dong bước về phía người duy nhất còn lại trong mắt cô, không ai khác chính là chồng yêu của Lộ Hiểu Vụ – Mạnh Dịch Nam. Âm thanh nhỏ nhẹ có thể làm tê dại cả đàn voi tràn ra khỏi miệng, “Này…” wow, cô tưởng đang ở trên giường sao, ngập mùi dục vọng a, thật không ngờ a!

Lộ Hiểu Vụ cười chuyển sang Giản Ngọc Đình, sắc nữ số hai lên sàn, “Đây là Giản Ngọc Đình, một cô gái trẻ và rất tài giỏi.” Phù, Lộ Hiểu Vụ vừa nói ra ba chữ cô gái trẻ mà chính cô còn cảm thấy buồn nôn sặc máu. Được rồi, để thể hiện mấy người đang thời kỳ xuân sắc thanh xuân sung sức, đương nhiên tôi phải tận lực nói tốt cho mấy người rồi, đàn ông mà, bình thường có mới nới cũ, nhiệm vụ của hôm nay chính là muốn dựa vào hai cô để hoàn thành a.

“Soái ca, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.” Giản Ngọc Đình mỉm cười một cái, ánh mắt bắn thẳng về phía Mạnh Dịch Nam.

Mạnh đại soái ca từ đầu đến cuối duy trì nụ cười. Đương nhiên, Lộ Hiểu Vụ biết hắn đang giả vờ. Trước mặt người khác không giả vờ chẳng phải đã phụ cái danh hiệu thiên hạ đệ nhất ngụy quân tử của hắn sao, được, cho hắn giả vờ. Dù thế nào tôi cũng phải để cho đám sắc nữ này mê hoặc hắn.

Giới thiệu tất cả đồng nghiệp xong, Lộ Hiểu Vụ cuối cùng liếc Mạnh Dịch Nam một cái, trịnh trọng giới thiệu với mọi người, “Mọi người hẳn sớm đã gặp rồi, chồng của mình, Mạnh Dịch Nam.” Trong lòng không khỏi bồi thêm một câu, sắc nữ cộng mãnh nam, đây mới gọi là xứng đôi tuyệt đối.

Mạnh Dịch Nam khẽ ôm vai Lộ Hiểu Vụ, tao nhã nở nụ cười, “Hoan nghênh, cám ơn các cô ngày thường đã chiếu cô Hiểu Vụ.” Nói xong còn mỉm cười nồng nàn nhìn Hiểu Vụ, Lộ Hiểu Vụ ngây người, hắn… làm gì mà cười kinh dị như vậy?

Nhưng mà, các sắc nữ tại đó không ngoại lệ đều bị điện giật choáng váng, woa, chồng Lộ Hiểu Vụ thật đẹp trai, thật dịu dàng nha! Thật sự là thèm chết đi được. {hana: *mơ màng ing*}

“Lộ Hiểu Vụ bình thường rất khéo léo, khiến người ta yêu quý.” Dương Mi Nhi vừa cảm thấy ghen tỵ, vừa cười khanh khách khen ngợi Lộ Hiểu Vụ.

Lộ Hiểu Vụ thoát ra khỏi ánh mắt xẹt điện của Mạnh Dịch Nam, quay mặt nhìn sang Dương Mi Nhi, làm ơn đi, ngày thường cô chính là một cô gái vô hình, bọn họ tám nhảm viển vông, một câu cô cũng không chen vào được. “Cũng đừng đứng đó nữa, mau ngồi đi.” Lộ Hiểu Vụ không chút dấu vết tách khỏi cái ôm của Mạnh Dịch nam, gọi mọi người vào phòng khách.

Lộ Hiểu Vụ mỉm cười ngẩng đầu lên, ngọt ngào cười với Mạnh Dịch nam, “Dịch Nam, anh nói chuyện cùng các cô ấy, em đi chuẩn bị chút.” Lộ Hiểu Vụ nói xong liền muốn trốn vào phòng bếp, cô sẽ xem đám sắc nữ này ra chiêu như thế nào?

“Anh giúp em.” Mạnh Dịch Nam không vội vàng cùng cô đi về phòng bếp.

“Không cần, không cần, anh giúp em chào hỏi khách một chút đi mà.” Lộ Hiểu Vụ đẩy đẩy hắn, vừa mỉm cười với đám sói hung dữ ngoài đại sảnh, khát vọng trong mắt họ cô sớm đã biết rõ, lúc này không thả Mạnh Dịch Nam đi động viên một chút, tâm tư bọn họ sao có thể thỏa mãn đây.

Mạnh Dịch Nam khoát tay, kéo cô vào phòng bếp, “Anh giúp em ngâm rau.”

Lộ Hiểu Vụ trừng mắt nhìn Mạnh Dịch Nam đang bận rộn ở đó, nghiến răng nghiến lợi thầm mắng chửi, anh cứ giả vờ đi, hai mươi bốn đạo làm người chồng tốt của anh cứ mang ra hết đi, đáng tiếc người ta không phải đến ngắm người chồng tốt, mà là đến để ngắm mãnh nam đấy, mãnh nam…..{hana: cái này chắc là đại loại như mấy cái kiểu lời vợ nói là thần là thành, vợ gọi thì dạ bẩm bà có con ấy…ha ha}

Lộ Hiểu Vụ và Mạnh Dịch Nam cùng nhau bưng trà đi ra, mời mọi người dùng trà, ăn điểm tâm.

*****

Đột nhiên, chuông cửa lại vang lên.

Lộ Hiểu Vụ nghi ngờ ngẩng đầu lên, còn có người đến sao? Mọi người cũng không biết lắc lắc đầu, họ hẹn nhau cùng tới mà, không có ai nói còn muốn tới nha.

Lộ Hiểu Vụ buồn bực đi ra, nhìn xuyên qua thấu kính một cái, trong lòng bỗng giật mình, Chung Bình? Anh ta sao lại đến đây? {hana: ở của hay có cái thấu kính nhìn ra ngoài coi ai đang tới ấy}

Mở cửa ra, Chung Bình liếc nhìn cô, rồi niềm nở tiến lên ôm lấy, “Hiểu Vụ, anh tới rồi.” Lộ Hiểu Vụ toàn thân cứng đờ, hắn…hắn sao lại ôm cô chặt như thế, muốn chết à! Lộ Hiểu Vụ nhấc cánh tay, chọi thẳng vào phổi hắn, Chung Bình oái một tiếng, thả cô ra.

“Lâu không gặp em như vậy, ôm một cái thì chết à.” Chung Bình than khóc liếc nhìn về phía Mạnh Dịch Nam đã đứng ở trước cửa, ha, mặt A Nam đã đen thành than rồi.

Mạnh Dịch Nam chìa tay bắt lấy, nắm tay Chung Bình thật chặt, “Cậu đến rồi.” Woa, Chung Bình cảm thấy bàn tay đau nhức một trận, A Nam chết tiệt, muốn bóp đứt tay hắn à!

Chung Bình thật không dễ dàng vùng khỏi tay của Mạnh Dịch Nam, mỉm cười với Lộ Hiểu Vụ, “Hiểu Vụ, nghe nói hôm nay em muốn thể hiện tài nghệ nấu ăn, cho nên anh qua đây để kiếm chút lộc ăn.” Đôi vợ chồng này thật đúng là chí thú hợp nhau, không lẽ đã tham gia vào con đường của những người trẻ tuổi bạo lực

Lộ Hiểu Vụ ngẩn ra, nhìn sang Mạnh Dịch Nam, là anh ta gọi Chung Bình tới? Mạnh Dịch Nam nhíu mày, tỏ ý ngầm thừa nhận.

Lộ Hiểu Vụ mạnh mẽ đè chặt cơn thịnh nộ trong lòng, “Mang thuốc dạ dày đến không?” Nói xong không hề để ý đến hắn, chậm rãi đi về phía phòng khách.

Chung Bình ôm lấy vai Mạnh Dịch Nam, ánh mắt đảo qua các mỹ nữ trong phòng khách, khẽ huýt sáo, woa, A Nam sao lại không nói với hắn, ngoài có lộc ăn còn có lộc ngắm! Không tồi không tồi, vóc dáng cũng khá tốt nha, vẫn là người anh em tốt, biết hắn thích hương vị mặn mà.

*****

Kết quả, phiền muộn của Lộ Hiểu Vụ đã bắt đầu.

Mạnh Dịch Nam dán chặt bên người cô, cùng vào cùng ra, dễ nghe thì gọi là, không thể để vợ yêu một mình vất vả.

Mà trọng trách bắt chuyện với đám sắc nữ kia lại rơi xuống trên vai Chung Bình, Chung Bình rất sảng khoái, mỹ nữ vây quanh, hắn không chỉ bày ra hết mức sự hài hước hóm hỉnh của mình, còn lợi dụng mọi sở trường bác sĩ của hắn lừa gạt những sắc nữ này, từng người như ngây ngẩn, si mê. Trái tim các sắc nữ một lần nữa xôn xao, lại để cho họ phát hiện ra một người đàn ông hảo hạng, lại còn là bác sĩ anh tuấn.

Một bữa cơm ăn mà tình cảm thật sự dạt dào mãnh liệt, còn nghe cái tên Chung Bình ở đó ba hoa khoác lác, những tâm đắc về thẩm mỹ giảm béo đối với phụ nữ, chiếm được một lòng ái mộ của đám sắc nữ ấy, người đàn ông này thật sự là quá đẹp trai, hơn nữa vẫn còn độc thân, ồ ồ, trong mắt các sắc nữ phát ra tia lục quang trần trụi viết rõ – tôi muốn làm vợ bác sĩ!

Mà Mạnh Dịch Nam chỉ thỉnh thoảng tiếp lời, thời gian còn lại đều chuyên tâm chăm sóc Lộ Hiểu Vụ. Lộ Hiểu Vụ thấy sự chú ý của các sắc nữ hoàn toàn chạy sang người Chung Bình, phiền muộn trong lòng không cần nói cũng hiểu!

*****

Ăn cơm xong, Lộ Hiểu Vụ thu dọn bát đũa vào phòng bếp, định chuẩn bị chút hoa quả sau bữa ăn cho các đồng nghiệp.

Mạnh Dịch Nam lại xông vào.

Lộ Hiểu Vụ liếc nhìn hắn, trong lòng lại buồn bực, hắn không có chuyện gì gọi Chung Bình đến để làm gì, hại kế hoạch chu đáo của cô đều bị phá hỏng rồi.

Mạnh Dịch Nam đi tới, đón lấy dao gọt trái cây trong tay cô, rất tự nhiên bắt đầu thế chân gọt hoa quả.

Lộ Hiểu Vụ nghe thấy tiếng cười hoan hô của đám phụ nữ bên ngoài, bất đắc dĩ khẽ thở dài, các sắc nữ thật đúng là thực tế, nhanh như vậy đã chuyện mục tiêu rồi.

Mạnh Dịch Nam bỏ dao gọt trái cây xuống, xoa nhẹ khuôn mặt Hiểu Vụ, ân cần hỏi, “Làm sao vậy? Có gì mà không vui thế.”

Lộ Hiểu Vụ bĩu môi lắc đầu, nói thầm trong miệng, “Buồn phiền.”

Mạnh Dịch Nam khóe miệng lộ ra tia cười quỷ dị, “Đúng thế, cuối tuần tốt thế lại bị làm phiền như vậy.” Hắn coi phiền muộn của cô hiểu thành bị người ngoài quấy rầy thế giới của hai người.

Lộ Hiểu Vụ trừng mắt nhìn hắn, cầm lấy một miếng cam nhét vào trong miệng, ế… chua quá, khuôn mặt nhỏ nhắn ngay lập tức nhăn lại thành bông súp lơ.

Mạnh Dịch Nam nhìn vẻ mặt sinh động của cô, trái tim khẽ lay động, “Anh cũng muốn.”

Lộ Hiểu Vụ phồng miệng, cầm một miếng cam nhét vào miệng hắn, nhưng Mạnh Dịch Nam quay đầu đi, nhào thẳng về phía cái miệng nhỏ nhắn của cô.

Đừng… hắn ngang ngược xâm nhập trong miệng cô, đầu lưỡi khẽ cuộn, cuốn toàn bộ mẩu cam còn sót lại trong miệng cô vào miệng, Lộ Hiểu Vụ ngượng ngùng khẽ đấm ngực hắn, hắn lại không hề có chút phản ứng, bàn tay to lớn ôm vào, đè cô lên tủ bếp, đòi thêm nhiều nụ hôn lưỡi nóng bỏng.

Đừng, đừng… Lộ Hiểu Vụ ngửa cổ, bị động tiếp nhận nụ hôn mãnh liệt của hắn, hơi thở hắn hít vào thở ra chiếm lấy hô hấp của cô, quấy nhiễu khiến cho trái tim cô đập nhanh hơn, máu huyết sôi sục, anh không phải là muốn ăn cam, rõ ràng chính là muốn ăn cô!

Cơ thể cô bị đè lên càng ngày càng thấp, cả người cũng sắp đứng không vững rồi, tay chỉ có thể ôm chặt lấy cổ anh, rất sợ trượt ngã lên tủ bếp.

“Cạch,” một tiếng, dường như là tiếng một đồ kim loại nào đó, tay Lộ Hiểu Vụ siết chặt, muốn đẩy Mạnh Dịch Nam ra, nhưng mà, hắn đang nếm hương vị, đương nhiên không nỡ buông tha cô.

Lộ Hiểu Vụ đành phải để hắn hôn thật sâu. Cả ngày hôm nay hắn nói không nhiều, có lẽ là trong nhà có quá nhiều người, hắn không vui lắm! Còn các đồng nghiệp đều bị Chung Bình mê hoặc, bộ dạng của cô bây giờ, nhất định đừng bị đồng nghiệp nhìn thấy là tốt rồi, nếu không, cô thật sự hàng đêm hầu hạ quân vương, trở thành người phụ nữ hạnh phúc tiêu chuẩn trong mắt đám sắc nữ kia mất.



Hai người đang lúc hừng hực khí thế hôn nhau nồng nhiệt, đâu thể ngờ phía sau có một đám khán giả sớm đã xem đến ngây người.

Khụ khụ, cuối cùng Chung Bình vô duyên lên tiếng cắt ngang bọn họ.

Lộ Hiểu Vụ trong lòng kinh sợ, a, bọn họ nhìn thấy rồi, giãy giụa muốn đẩy Mạnh Dịch Nam ra.

Mạnh Dịch Nam nghe thấy âm thanh, hơi giật mình, lại chưa buông Hiểu Vụ ngay, mà chậm rãi nới lỏng gần gũi, trong tay còn ôm chặt lấy cô vợ nhỏ phía trước, quay đầu lườm một cái, tên tiểu tử dám quầy rầy hắn, đợi đấy!

Lộ Hiểu Vụ mặt đỏ bừng tới tận mang tai giương mắt nhìn phía cạnh cửa, … khuôn mặt từ từ căng lên đỏ ửng, giống như lò nướng đột ngột nổ bùng, 88 độ C còn dư sức, tất cả bọn họ đứng bên cửa nhìn họ!

A, cô không muốn sống nữa, sao cô lại đi diễn nụ hôn nồng nhiệt tình cảm mãnh liệt ngay trước mặt nhiều người như vậy!

Chung Bình khẽ mỉm cười, nháy mắt với Mạnh Dịch Nam, “Bạn thấy, lúc này không còn sớm nữa, bạn về trước đây.” Hắn đã thấy trong mắt A Nam đang tóe lửa rồi, tốt nhất là nhanh chóng chuồn đi, để tất cả ngọn lửa của hắn bắn lên người Lộ Hiểu Vụ, như thế mọi người đều an toàn. Chỉ có Lộ Hiểu Vụ mới làm tiêu tan dục vọng hừng hực của hắn ta thôi.

Các vị sắc nữ đã nhìn thấy ngay lập tức cũng đi tới, luôn miệng nói, “Chúng tôi cũng cáo từ đây.” Quả nhiên, quả nhiên, Lộ Hiểu Vụ là người phụ nữ hạnh phúc nhất nhất, chồng cô ấy thật sự siêu mạnh!

Chung Bình vội vàng nói, “Xe của anh ở dưới lầu, anh tiễn các em.” Vừa dứt lời, một đám người đã xông ra khỏi cửa chính.

Ba phút nhau, trong nhà khôi phục lại sự tĩnh lặng.

Lộ Hiểu Vụ trừng mắt nhìn trong nhà đột nhiên yên tĩnh, buồn bực đẩy Mạnh Dịch Nam ra, đi về phòng, chôn mặt ở trên giường, mất mặt chết đi được! Bọn họ lại nhìn thấy hết, hu hu, hình tượng con gái nhà lành của cô bị hủy hết rồi…!

Mạnh Dịch Nam dựa bên cạnh tủ bếp, cầm lấy một miếng táo, nhét vào miệng, trên mặt cuối cùng cũng lộ ra nụ cười, em muốn tính toán với anh ư, vẫn còn sớm lắm!

Sự thực chứng minh lần nữa, tiểu bạch thỏ đúng là đấu không lại đại sói xám!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv