Em Dám Nói Em Không Tính Phúc

Chương 49: Bực chết Anh



Edit: Linh Tinh Lung Tung

Beta: Hana

Cha mẹ nhà họ Lộ nhìn đến Đinh Đinh Đang Đang, quả nhiên vui mừng ánh mắt cười híp lại, hết lời khen ngợi làm cho Mạnh Dịch Nam cùng Lộ Hiểu Vụ nắm chắc cố gắng, ôm con người khác nhiều chưa đã nghiện, vẫn là con của chính mình càng tốt hơn.

Hai người đành phải mỉm cười yên lặng chấp nhận.

Mạnh Dịch Nam chỉ trong chốc lát trở về công ty.

Lộ mẹ dạy Hiểu Vụ bế bé con như thế nào, vừa nghe nói cô nửa đêm cũng không mang bé con đi xi tiểu được, lúc ấy liền phê phán cô một phen, nói bé con còn nhỏ như vậy, như thế nào nửa đêm cũng không trông được. Hơn nữa, sinh đôi không thể cùng nhau tắm rửa, phải từng bước từng bước tắm. Hiểu Vụ chỉ có thể thưa dạ nghe, chính mình hoàn toàn không kinh nghiệm a, pháp bảo mẹ chồng để lại cũng không viết rõ ràng như vậy.

Lộ mẹ ngồi trên giường nhìn món đồ chơi của trẻ con, nói với Hiểu Vụ, “Lần trước mẹ và con nói chuyện, con đi sao?”

Hiểu Vụ trong lòng căng thẳng, biết mẹ chỉ chuyện kiểm tra sức khoẻ, “Con đi rồi .”

“Kết quả như thế nào?” Lộ mẹ khẩn trương truy vấn.

“Cuối tuần tới mới có kết quả. Mẹ, kỳ thật……” Lộ Hiểu Vụ có chút khó mở miệng, kỳ thật là Dịch Nam dùng thuốc tránh thai.

“Cái gì?” Lộ mẹ vừa nghe nghĩ đến có cái gì, càng khẩn trương .

“Kỳ thật, là Dịch Nam dùng thuốc tránh thai.” Hiểu Vụ dù khó xử nhưng cũng muốn nói thật .

“A??” Lộ mẹ nhất thời ngây ra như phỗng, bà vạn vạn không nghĩ tới là con rể dùng tránh thai. “Dịch Nam như thế nào lại dùng?”

“Anh nói chúng con mới kết hôn, không cần phải gấp gáp có con.” Hiểu Vụ cúi đầu, nói có chút khó chịu.

“Nói chuyện ma quỷ gì thế? Tuổi trẻ mới tốt, sinh sớm sẽ tốt cho em bé, đối với thân thể phụ nữ cũng tốt, hơn nữa chúng ta cũng có thể thừa dịp giúp các con trông. Con không thấy chúng ta hai ông bà già cô đơn ở nhà nhiều nhàm chán, có cháu trai ôm thật tốt.” Lộ mẹ vừa nghe liền hoàn toàn không ủng hộ, hiện tại những người trẻ tuổi thật là, chỉ lo hưởng lạc của chính mình.

“Ân, chúng con bây giờ bắt đầu có kế hoạch, hẳn là, hẳn là rất nhanh có thể mang thai.” Hiểu Vụ càng nói mặt càng đỏ.

“Con chờ lấy bản báo cáo sức khỏe, hỏi lại bác sĩ một chút, hiện tại cần bồi bổ cái gì, thân thể con cũng yếu đuối, sợ đến lúc đó sinh con lại không có sức.” Lộ mẹ còn thật sự nghiêm túc nói.

Hiểu Vụ đành phải gật đầu nhận làm.

Cả ngày, cha mẹ nhà họ Lộ nhìn hai đứa trẻ y y oa oa món đồ chơi, thích vô cùng, khát khao muốn ôm cháu trai quá lớn.

Hiểu Vụ nhìn cha mẹ cứ mặc cho bé con đi lên đi xuống trên người, rất là cao hứng, trong lòng cũng vui vẻ đi theo. Đúng vậy, hẳn là nên cô có con chắc sẽ làm cho cha mẹ cũng có thể hưởng phúc con cháu.



Buổi tối, Mạnh Dịch Nam tan tầm chuẩn bị về nhà họ Lộ. Vừa ngồi lên xe, lại nhận được điện thoại của Lộ Hiểu Vụ, bảo anh về nhà lấy đồ dùng của bé con đến đây.

Mạnh Dịch Nam có chút kỳ quái truy vấn, “Làm sao vậy?”

“Quần áo của hai bé ướt hết, không có để đổi, anh mang chút quần áo với tã đến đây.” Hiểu Vụ ở đầu kia điện thoại giao việc.

Dịch Nam đành phải về nhà trước, tìm kiếm đồ cho bé con, cũng không biết nào thích hợp, kết quả, anh đem một túi lớn đồ cho bé con đến.

Đến nhà họ Lộ, nhà họ Lộ đã chuẩn bị cơm xong, đang chờ anh ăn cơm.

Hiểu Vụ vừa thấy anh đến, cười đi lên đón nhận, tiếp nhận gói to trong tay anh, nhìn cái túi lớn kia, ánh mắt chợt lóe, Dịch Nam vội nói, “Chính em chọn.”

Đúng, chính em tự chọn, thực hợp ý em. Lộ đem túi mang lên phòng mình, bảo Dịch Nam rửa tay ăn cơm.



Lộ mẹ cùng Hiểu Vụ ôm hai bé con cho bé ăn, thật vất vả dỗ ăn nửa bát, Đang Đang không chịu ăn nữa. Hiểu Vụ đành phải ôm Đang Đang đi một bên chơi, bảo bọn họ ăn trước, Lộ mẹ nói ăn xong sẽ đổi cho Hiểu Vụ.

Dịch Nam nhìn Hiểu Vụ trông đứa nhỏ cũng quả thật vất vả, trong lòng cảm thấy có lỗi.

Cha mẹ vợ tiếp tục không ngừng khuyên bảo Dịch Nam sớm một chút cố gắng có con, Lộ mẹ đối với chuyện Dịch Nam tránh thai phản ứng vô cùng mạnh mẽ, Dịch Nam biết Lộ mẹ lại bức Hiểu Vụ, chỉ có thể mỉm cười nói là chính mình ích kỷ, Hiểu Vụ cũng không cảm kích.

Ăn cơm xong, hai ông bà ôm bọn nhỏ ngồi trên sô pha chơi, Hiểu Vụ vào phòng bếp rửa chén.

Dịch Nam cũng lặng lẽ tiến vào phòng bếp, “Không có việc gì chứ?” Lén nhìn mặt cô, giáo huấn của mẹ vợ không phải lợi hại bình thường.

“Cái gì?” Hiểu Vụ dường như suy nghĩ chuyện khác, nhất thời không phản ứng lại.

“Mẹ có phải hay không lại thúc giục em.” Dịch Nam nghĩ đến cô suy nghĩ đến chuyện mẹ vợ nói, ôm nhẹ vai cô an ủi.“Không quan hệ, chúng ta cố gắng mau chóng làm theo ý nguyện của họ.”

Hiểu Vụ cười nhẹ không lên tiếng.



Cả tối, Hiểu Vụ cùng Lộ mẹ chơi đùa cùng bọn nhỏ, Dịch Nam cũng không qua, chỉ có thể cùng cha vợ nói chuyện phiếm, xem TV.

Dịch Nam nhìn đồng hồ đã gần 9 giờ, nghĩ cũng nên đi về, anh hướng Hiểu Vụ đang chơi cùng Đinh Đinh nháy mắt, ám chỉ cô cần phải trở về. Hiểu Vụ lại giống như chưa thấy, tiếp tục cùng Đinh Đinh chơi. (LTLT: và rồi lại thấy, thấy anh nhìn em~~~ nhưng em không nhìn…*nghêu ngao*…….hana: cẩn thận bị uýnh em…)

Dịch Nam ho nhẹ vài tiếng, Hiểu Vụ ngẩng mặt nhìn anh, Dịch Nam miệng khoa chân múa tay, về nhà.

Hiểu Vụ đưa Đinh Đinh cho mẹ, sau đó vào phòng chính mình, Mạnh Dịch Nam cũng vội vàng theo vào.

“Về thôi, đã 9 giờ rồi.” Dịch Nam vừa tới cửa, liền ôm nhẹ Hiểu Vụ.

Hiểu Vụ chậm rãi đẩy anh ra, đứng trước mặt anh, mỉm cười nói, “Dịch Nam, đêm nay em ở lại, không quay về.”

“Vì sao?” Dịch Nam vẻ mặt kinh ngạc, vì sao không trở về nhà?

“Anh cũng thấy đấy, cha mẹ thích Đinh Đing Đang Đang như vậy, cho họ chơi với hai bé nhiều một chút, em đêm nay ở đây cùng bọn nhỏ một đêm.” Hiểu Vụ nhẹ đỡ vai anh, khẩn cầu.

Này, Dịch Nam nhìn chằm chằm ánh mắt khẩn cầu của Hiểu Vụ, có chút do dự, cha mẹ vợ thích Đinh Đinh Đang Đang, anh biết, nhưng là, Hiểu Vụ không về, điểm ấy anh không thích.

“Anh cũng qua đêm ở đây.” Dịch Nam đem Hiểu Vụ ôm nhẹ, anh không cần cô không ở bên người.

Hiểu Vụ mặt ửng đỏ, “Không được, anh cùng em ở lại trong nhà, mẹ sẽ nói. Hơn nữa anh qua đêm ở đây, bọn nhỏ sẽ làm ầm ĩ đến anh, anh ngày mai còn phải đi làm.” Này dù sao không thể so với trong nhà.

“Nhưng là……” Dịch Nam vẫn là cảm thấy khó chịu.

“Dịch Nam, làm ơn, coi như thông cảm cho cha mẹ em một chút.” Hiểu Vụ sắc mặt khổ sở, ánh mắt có chút đáng thương.

Ai, được rồi, “Chỉ có thể một buổi tối a.” Dịch Nam cuối cùng cũng không chống đỡ được ánh mắt cầu xin của cô.

Hiểu Vụ sắc mặt vừa chuyển, nở nụ cười, “Được.”

Hai người ra phòng, Dịch Nam xin phép đi. Lộ cha Lộ mẹ nghe nói bọn nhỏ ở lại qua đêm, cũng đều cực kì cao hứng. Dịch Nam chỉ chốc lát rời đi trở về.



Lộ Hiểu Vụ vào phòng, xuyên qua cửa sổ nhìn phía dưới tầng. Mạnh Dịch Nam khởi động xe, chậm rãi rời đi. Lộ Hiểu Vụ chậm rãi kéo rèm cửa sổ lên, tựa vào bên cửa sổ.

Mạnh Dịch Nam, anh có phải hay không cho rằng cái gì cũng không nói, em liền thoải mái hơn? Cô không khỏi nghĩ tới câu nói kia của Diệp Tỳ, “Cô không hiểu anh ấy, có lẽ anh ấy cũng không muốn cho cô hiểu.” Tâm càng thoáng lạnh, việc này cũng việc em không nên biết sao?

Lộ Hiểu Vụ hạ mắt xuống, nhìn mũi chân của mình, mình vì cái gì mà để ý? Trước kia không phải không để ý đến chuyện của anh, con người của anh, chỉ cần anh mỗi ngày đúng giờ về ăn cơm, cô cũng không hỏi đến công việc, giao lưu bạn bè của anh.

Trước kia cho rằng anh vì mục đích nào đó mới cùng cô thân thiết kết hôn, mà sau khi kết hôn anh lại đòi hỏi vô độ, làm cho cô cảm thấy mình như một cái công cụ không phải vợ của anh. Cô đối với anh trừ bỏ cảm giác an phận nghe lời thì sợ nhiều hơn, sợ anh đột nhiên bùng nổ nhiệt tình, cái loại nhiệt tình này giống như có thể hoà tan cô, mà trong đầu cô vẫn không thoát khỏi suy nghĩ bảo thủ. Cho nên, một đoạn thời gian rất dài, cô thường vướng mắc trong mâu thuẫn anh là yêu cô hay là yêu thân thể của cô.

Thậm chí khi Diệp Tỳ xuất hiện, cô đều không có cảm giác có nguy cơ, cái cảm giác xa lạ giữa cô cùng anh trong lúc đó lại nhiều hơn thật sự không giống vợ chồng. Mà hôm nay nhìn đến Phương Khi Tranh, cô mới giật mình, phụ nữ bên người Mạnh Dịch Nam không thiếu, chính là cô không phát hiện, cũng chưa bao giờ để ý qua. Mà hôm nay, cô để ý! (LTLT: hô có người đc ăn dấm lần đầu kìa)

Khi rời khỏi công ty của Mạnh Dịch Nam, nhìn đến ánh mắt của Phương Khi Tranh, trong lòng cô như bị đè bởi một khối sắt dày, nặng nề rầu rĩ. Trong mắt người phụ nữ kia lộ rõ vẻ hoài nghi, Phương Khi Tranh nhất định rất nghi hoặc vì sao Mạnh Dịch Nam lại lấy một người vợ như cô.

Đúng vậy, đối với Phương Khi Tranh khí chất thanh lịch, chính mình càng giống một cô nhóc nữ sinh, ngoài vẻ đơn thuần vẫn là đơn thuần, cô thậm trí ngay cả công ty nghiệp vụ của Dịch Nam cũng không hiểu biết, lại càng không cần phải nói có thể giống Phương Khi Tranh trong công việc làm trợ thủ đắc lực của anh.

Mà để cô trong lòng khó chịu nhất là, Mạnh Dịch Nam hiển nhiên biết tâm ý của Phương Khi Tranh. Ngoài lần anh đưa Phương Khi Tranh về nhà ra, đương nhiên, cô vẫn hoài nghi, dù sao bình thường ở công ty nghe bát quái cũng không thể tin tưởng, bởi vì bình thường sẽ bị phóng đại. Nhưng Mạnh Dịch Nam là người giảo hoạt như vậy, sao lại không rõ ánh mắt Phương Khi Tranh biểu hiện cái gì? Cô không tin!

Cho nên, Lộ Hiểu Vụ tức giận. Cùng lúc là tức chính mình vì sao lại để ý chuyện này, Mạnh Dịch Nam cùng với trợ lý ái muội thì cứ ái muội đi, dù sao anh tham luyến sắc đẹp như vậy, cùng cái ở chung với loại người ham sắc như Chung Bình, khẳng định cũng lây chút tính của Chung Bình; Vả lại, anh biết rõ tâm ý của Phương Khi Tranh, lại còn yên tâm thoải mái cho cô ta ở bên người. Điều này làm cho Lộ Hiểu Vụ thực buồn bực, anh chính là muốn ở nhà hưởng thụ sự nhu thuận nghe lời của cô, nhưng trên sự nghiệp, lại hưởng thụ sự tận tâm hết sức vì mình của Phương Khi Tranh. Thật giận, thật đáng giận! Mạnh Dịch Nam, anh nghĩ hay quá nhỉ! (LTLT: thùng dấm này vừa chua vừa bự…chết Nam ca)

Lộ Hiểu Vụ đột nhiên có một chút tính nết rồi, tựa như trước đây mặc dù mẹ đã nghiêm khắc quản giáo, cô có rất nhiều việc không thể làm, nhưng ở những lần hội họp thường kì cô thường lặng lẽ đem khát vọng của mình nói cho Minh Quyên, sau đó mượn miệng của chị ấy nói với mẹ, mẹ vừa thấy bộ dạng nhu thuận của chính mình, cũng sẽ không còn nhiều lo lắng, chính là ngàn vạn lần dặn dò giao cho, Hiểu Vụ tuyệt đối không thể làm gì. Nhưng là, khi cô cùng Minh Quyên sau khi đi ra ngoài, Minh Quyên thường vụng trộm mang cô đi chơi, mà trước khi mẹ tức giận, Minh Quyên đều có thể đem cô an toàn về nhà.

Cho nên, cô không muốn về nhà nên mới dùng lí do cha mẹ muốn chơi với hai bé con thêm lúc nữa. Kỳ thật là trong lòng thật sự bực bội, nhưng cô lại không muốn đi chất vấn Mạnh Dịch Nam. Dù sao, anh không đúng, anh đem mỹ nữ giấu ở bên người, để có thể vụng trộm yêu đương mà không cần vất vả! Vậy làm gì khi ở nhà lại biểu hiện đói khát như vậy!



Mạnh Dịch Nam cả đêm nằm trên giường trống trơn không thoải mái, đều là do hai tiểu quỷ kia, nếu hai bé không đến, Hiểu Vụ sẽ không phải chăm sóc, cha mẹ vợ cũng sẽ không đoạt lấy giữ lại hai bé qua đêm, vậy anh cũng sẽ không cần phải gối đầu một mình khó ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Dịch Nam liền gọi điện cho Hiểu Vụ, nói buổi tối đến đón cô cùng hai bé, Hiểu Vụ mỉm cười đồng ý.

Kết quả, khi Mạnh Dịch Nam trên đường đến đón Hiểu Vụ cùng hai bé, lại phát hiện nhà họ Lộ đóng cửa. Dịch Nam vội gọi điện cho Hiểu Vụ, Hiểu Vụ mới nói cho anh, cùng cha mẹ mang hai bé đi ra ngoài chơi, phải đến tối mới về. Dịch Nam lúc này nói muốn đi đón mọi người, Hiểu Vụ nói bọn họ đang trên đường, rất nhanh sẽ trở về, bảo anh đi ăn cơm trước.

Mạnh Dịch Nam đành phải một thân đến nhà hàng gần đó ăn cơm. Chờ Mạnh Dịch Nam cơm nước xong, lại gọi cho Lộ Hiểu Vụ, mọi người đã về nhà.

Dịch Nam chạy nhanh lên tầng, vào nhà họ Lộ.

Lộ cha ôm Đinh Đinh ở trong phòng khách xem TV, Đinh Đinh ánh mắt như muốn nửa khép, bộ dáng nhìn như muốn chết mệt.

“Cha, Hiểu Vụ đâu?” Dịch Nam không thấy Hiểu Vụ, kỳ quái hỏi.

“Hai mẹ con đang tắm cho Đang Đang.” Lộ cha chỉ chỉ phòng tắm.

Dịch Nam đến gần cạnh cửa phòng tắm, nhìn đến Hiểu Vụ tóc hơi loạn, đang ở bồn tắm giúp Lộ mẹ, bôi sữa tắm tắm vòi sen cho Đang Đang.

Hiểu Vụ vừa nhìn đến anh, nâng mặt cười, “Anh đã đến rồi.”

Dịch Nam đành phải đi ra ngoài bồi Lộ cha xem TV, đem Đinh Đinh ôm lại đây, thằng bé vừa động bị đánh thức, chu cái miệng nhỏ khóc.

Hiểu Vụ vội lau tay chạy nhanh đến, ôm lấy bé con trong lòng anh, nhẹ giọng hát ru, Đinh Đinh rất nhanh liền im lặng .

Dịch Nam nhìn vẻ khẩn trương Hiểu Vụ với bé con so với chính mình hơn nhiều, trong lòng hơi hơi khó chịu, mà đang trước mặt Lộ cha nên không tiện phát tác, chỉ có thể kéo nhẹ tay Hiểu Vụ, ánh mắt trông mong nhìn cô.

Hiểu Vụ nhìn anh, mỉm cười an ủi, “Bé con một ngày không thấy liền sợ người lạ” Dịch Nam bất đắc dĩ buông tay cô ra, Hiểu Vụ không hiểu anh đang buồn bực gì sao.

Thật vất vả, chờ Hiểu Vụ tắm cho bọn nhỏ xong, nói chính mình một thân đầy mồ hôi cũng cần phải tắm rửa.

Dịch Nam đành phải tiếp tục chờ, nhìn mẹ vợ dỗ Đinh Đinh Đang Đang, hai đứa nhỏ chậm rãi mệt nhọc, mẹ vợ chạy nhanh đem lên phòng Hiểu Vụ, dỗ bọn nhỏ ngủ.

Hiểu Vụ tắm rửa xong đi ra, vào phòng nhìn thấy mẹ ngồi ở bên giường, đứa nhỏ đã đang ngủ.

Dịch Nam cũng đi theo vào phòng, đứng sau Hiểu Vụ, dán bên tai cô nói nhỏ, “Trở về đi.”

Hiểu Vụ quay mặt nhẹ giọng nói, “Bọn nhỏ đang ngủ, trở về sẽ đánh thức hai đứa .”

Mặt Dịch Nam nhíu lại, cô có ý tứ gì? Lại không quay về?

Hiểu Vụ lôi kéo Dịch Nam nhẹ nhàng ra khỏi phòng, “Dịch Nam, ngại quá, hai bé hơi mệt, cho hai bé ngủ ở đây đi. Em buổi tối ở lại trông, anh đành về một mình.” Hiểu Vụ mặt lộ vẻ vẻ xấu hổ, mắt cúi đầu buông xuống .

Dịch Nam buồn bực ngẩng đầu lên, “Em nói chỉ ở lại một đêm.”

“Đúng vậy, em cũng nghĩ sẽ về, nhưng là không thể không trông hai bé a. Lái xe trở về như vậy, hai bé khẳng định sẽ bị đánh thức.” Hiểu Vụ khó xử nhìn phía trong phòng, nhẹ nắm tay Dịch Nam, “Dịch Nam, ngại quá, em hẳn là nên cho hai bé về sớm một chút, là em không tốt.” Nói xong, ánh mắt cúi đầu, Dịch Nam nhìn xem không đành lòng lại thầm oán.

“Được rồi, một đêm cuối cùng, ngày mai dù có chuyện gì cũng phải về nhà.” Dịch Nam véo nhẹ tay Hiểu Vụ, xả gần bên tai, “Không có em ở bên anh không ngủ được.”

Hiểu Vụ mặt ngượng ngập, nhanh chóng thối lui chút khoảng cách, hoa đào trên mặt như lan cả vào hốc mắt, hơi hơi đỏ tươi.

Dịch Nam nhìn trong lòng càng khó chịu, ở nhà cha mẹ vợ, muốn ôm không thể ôm, hôn cũng không thể hôn, buồn bực a! Dịch Nam tay còn muốn ôm cô trong ngực, Hiểu Vụ đã muốn xoay người vào nhà, để lại tay anh giữ trong không trung.

Mạnh Dịch Nam đêm nay lại gối đầu một mình khó ngủ rồi !

Đáng tiếc anh không biết ý nghĩ trong lòng vợ yêu, Lộ Hiểu Vụ chính là không để ý đến anh, cố ý lạnh nhạt với anh!

Thì ra tiểu bạch thỏ cắn người không cần răng, chỉ cần dùng thái độ cũng đủ khiến người khác buồn chết a!

Mạnh Dịch Nam ngày thứ ba rốt cục cũng ý thức được có chút không thích hợp, vợ yêu căn bản không muốn về nhà! Bởi vì Hiểu Vụ lại gọi điện thoại cho anh nói buổi tối còn phải ở nhà cha mẹ. Mạnh Dịch Nam rốt cục ngồi không yên, nếu vợ yêu không về nhà, anh sẽ phát điên!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv