Cũng đã 5 năm kể từ khi hôn lẽ của Mỹ Linh và Thanh Tùng diễn ra. Khi cưới nhau được 2 năm họ sinh ra một thằng quý tử tên là Hoàng Lâm Minh Thiện. Sở dĩ hắn đặt cho thằng quý tử cái tên này bởi tại cái tên này mà hắn không nhận ra nó.Cho đến bây giờ thằng quý tử họ Hoàng đã được 3 tuổi, càng ngày thằng nhỏ càng đẹp trai và càng ngày nó càng phá.
Một ngày kia
- Mẹ ơi, tối nay mẹ ngủ với con đi - thằng Thiện nhõng nhẽo
- Mẹ chú phải ngủ với ba - hắn cao giọng nói
- Không, mẹ là của con - thằng quý tử liếc xéo hắn
- Mẹ chú là của ba - hắn phù mang trợn má cãi lại
- Không, mẹ ngủ với con - thằng Thiện lăn ra sàn ăn vạ
- Ngủ với ba - hắn không vừa cãi lại
- Thôi, hai người chặt tui ra luôn đi một người một nửa - nó ức chế la lên
- Ờ được đó - hai cha con đồng thanh
- Ham hố hà - nó liếc xéo hai cha con
- Đứa nào nói khoái con Nhi nhà chú Vũ ta, còn nói kêu ba dẫn qua nhà chú Vũ chơi với con Nhi vậy ta? - hắn xoa cằm
- Thôi, Minh Thiện ta đây lớn rồi phải tập sống một mình khi không có gia đình kế bên thôi - thằng Thiện thở dài - Nhường mẹ cho ba đó, đừng làm mẹ mệt.
- Tối nay ôm gấu ngủ nha con - hắn nhìn thằng con ủ rũ lên lầu nói vọng theo
" Khổng Minh nói: Quân tử trả thù mười năm chưa muộn. Ngộ sẽ báo thù. " Suy nghĩ của thằng quý tử nhà họ Hoàng. (Khổng Minh nào nói câu đó ông thần)
- Giờ sao em yêu - hắn nhìn nó cười đểu
- Sao trăng gì? - nó hỏi lại
- Lên ngủ - hắn nói
- Không, chưa buồn ngủ - nó nói
- Lên đó vận động tí là ngủ được chứ gì - hắn cười đểu sau đó bế xốc nó đi lên phòng
Sáng hôm sau
Do tối hôm qua vận động quá mệt nên hắn lăn ra ngủ tới trưa còn nó thì ra ngoài.
"Hô hô, đây là thời cơ để Thiện ta trả thù"
Thằng quý tử lẻn lên phòng mẹ nó lấy cây son thoa lên mỏ sau đó trườn lên người ba nó hôn lên trán rồi lên má rồi lên vai, ôi đủ thứ chỗ, sau khi hôn xong nó vào nhà vệ sinh lau son và xuống nhà chờ mẹ về. Một kế hoạch hoàn hảo, nhưng mà nếu như hắn tỉnh dậy thì kế hoạch của thằng Minh Thiện sẽ thất bại thảm hại.
Nhưng do ông trời thương thằng nhỏ cho nên ba nó vẫn ngủ say như chết.
Một lúc sau nó về
- Ba con chưa dậy à? - nó hỏi
- Hồ nãy con thấy có chị nào đẹp lắm đi lên phòng á - thằng quý tử chỉ tay lên phòng nói.
- Về chưa? - nó đã hơi tức giận hỏi
- Rồi - thằng nhỏ ngây thơ nói
Nó nghe vậy tức giận đi lên phòng, đạp cửa ra một cách không thương tiếc sau đó đi vào, đập vào mắt nó là hình ảnh hắn nằm trên giường với bao nhiêu là vết son. Nó tức giận đạp hắn ra khỏi giường, hắn bây giờ mới thức dậy và lò mò bò dậy, ngu ngơ như bò đek nơ chả biết cái gì. Và sau khi biết chuyện thì hắn đi năn nỉ nó, năn nỉ hết lời nó mới tha thứ.
Và sau khi biết chuyện này do thằng quý tử làm thì hắn giận lẫy thằng nhỏ không cho thằng bé qua chơi với bé Nhi con Phong Vũ luôn (Tội nghiệp cho một mảnh đời)
Âu cũng là do hai chữ "định mệnh".
Một lần kia.
Vì hôm nay công ty được nghỉ nên nó và hắn ở nhà, hai vợ chồng đang ngồi xem TV và đợi thằng con về.
Một lúc sau thằng quý tử ủ rũ đi vào nhà cùng bác quản gia
- Sao mặt buồn vậy con? - nó ân cần hỏi
- Môi chú bị sao thế? - hắn nhìn thấy môi thằng nhỏ chảy máu hỏi
- Hôn gái, gái nó cắn - thằng quý tử ỉu xìu nói
Sau khi nghe câu nói của thằng Thiện nó và hắn lăn bò ra cười.
- Con sinh ra trong cái gia đình này thật là bất hạnh mà - thằng quý tử buồn lại thêm buồn
- Thôi đừng buồn, ngày mai thứ 7 được nghỉ ba chở chú qua nhà chú Vũ chơi với bé Nhi-hắn xoa đầu thằng bé nói
- Thương tiá quá - thằng bé ôm cổ hắn hôn chụt chụt
Âu cũng là do hai chữ "định mệnh".
Gia đình của cô và cậu sau khi cưới nhau sinh được hai đứa, 1 gái và 1 trai. Anh và nhỏ sau khi cưới sinh ra được hai bé gái. Chàng và nàng sinh được một bé trai, một bé gái. Còn Phong Vũ và Nhật Nguyệt sinh được 3 đứa, 2 trai và 1 gái (Sinh đẻ không có kế hoạch).
Họ sống rất hạnh phúc, dù có đôi lần cãi vả nhưng họ vẫn bỏ qua cho nhau vì họ rất yêu nhau và tình yêu có thể vượt qua tất cả. Con cái của họ sau khi lớn lên đều trở thành trai xinh gái đẹp và thành đạt trên con đường tương lai.
End
_____________^^____________
Mình định sẽ viết một truyện về Soobin Hoàng Sơn (Idol mình đấy). Bạn nào thấy được thì cho mình cái ý kiến ạ.
Cảm ơn nhiều ạ.