Đây là một câu chuyện thầm mến cẩu huyết.
Yên lặng chờ đợi đổi lấy luôn là thái độ lạnh nhạt như lẽ dĩ nhiên.
Đến khi hoàn toàn từ bỏ lại biến thành đối phương không chịu buông tay.
Tiểu công kỳ thật không tính là cặn bã. Đại khái là bởi vì tác giả không thể viết ngược như vậy.
Đối tượng thầm mến thích bạn của mình, cực kỳ xem nhẹ cảm nhận của mình, nói nhẹ là làm tổn thương người, nói nặng chính là ngược tâm cẩu huyết… nhưng mà cũng chỉ là chút xíu bên ngoài thôi.
Đến lúc tiểu thụ cùng người khác hẹn hò, tiểu công lại bắt đầu cảm thấy vô cùng tức giận. Rõ ràng là của mình… sau đó phát hiện được lòng mình.
Nhưng tiểu công thật sự là ngu ngốc, nhận ra rồi còn bày đặt tìm người giả bộ cố ý chọc giận tiểu thụ, muốn làm người ta ghen.
Đáng tiếc tiểu thụ từ lâu đã thành thói quen cho nên vẫn rất bình tĩnh. Tiểu công rốt cục phát điên, sau đó là giả vờ… H, sau đó nữa chính là tiểu công tận tâm làm cho người ta tin tưởng mình thiệt lòng.