Sản phẩm mới của Noãn Phong được quảng bá trước một ngày, Hứa Tử Tiếu và Lưu Trần cùng nhau phát lại Weibo chính thức của Noãn Phong. Fans hâm mộ của Hứa Tử Tiếu nhiệt liệt chúc mừng tỷ tỷ nhà mình nhận đại ngôn mới, Lưu Trần thân là người mới, không có fans hâm mộ, nhưng bởi vì giá trị nhan sắc cao, vẫn có rất nhiều người đi dò hỏi tư liệu của cậu nhóc, nhận được một lớp chú ý.
Tuyên truyền quảng bá giai đoạn đầu này có thể nói là có chút thành quả, nhưng cũng không tới mức leo lên được hot search.
Cố Hàm làm theo kế hoạch của mình, chiều thứ bảy lái xe đến cửa hàng của Noãn Phong, muốn mua mấy bộ ly đựng nến, sau đó chọn thêm mấy loại nến thơm nhỏ. Nhà anh nhiều người, tặng mỗi người một bộ cũng xem như tăng lượng tiêu thụ cho Noãn Phong. Nhưng mà nhân viên cửa hàng lại tiếc nuối nói cho anh biết, sản phẩm đã bán hết rồi, không còn hàng.
“Bán chạy như vậy?” Cố Hàm rất kinh ngạc, đây không phải chỉ là món đồ vật nhỏ thôi sao?
Nhân viên cửa hàng bất đắc dĩ nói: “Chúng tôi cũng không ngờ tới, công ty cung hàng không đủ, từ trưa đã không còn hàng.”
“Có thể điều hàng sang không?” Nếu như có thể điều hàng từ cửa hàng khác sang, anh có thể đợi một lát.
Nhân viên cửa hàng xin lỗi nói: “Xin lỗi tiên sinh, các cửa hàng khác của chúng tôi cũng đều đã bán hết, có lẽ ngày mốt mới có thể bổ sung hàng. Các cửa hàng trực tuyến trên mạng toàn bộ đều đã chuyển thành dự bán.”
Cố Hàm chịu thua, cũng rất mừng cho Trì Diệc Ôn, ít ra thì lần hợp tác này rất thành công. Một sản phẩm có thể bán cháy hàng mà không dựa vào bán hàng trực tuyến, đây là điều phi thường hiếm có, chứng minh ly đựng nến lần này rất được chào đón và công nhận.
Rời khỏi cửa hàng, Cố Hàm gửi tin nhắn than thở với Trì Nghiệp Đàn.
Trì Nghiệp Đàn cười nói phải đi tìm anh trai đòi lý lẽ, sau đó gọi điện thoại cho Trì Diệc Ôn, nói rằng Cố Hàm thân là bạn trai hắn, mà lại không mua được sản phẩm của Noãn Phong, nói xem đạo lý ở đâu?
Trì Diệc Ôn nhìn lượng tiêu thụ ngày hôm nay, tâm tình vui vẻ cười nói: “Ngay cả Hám Thù còn không mua được, nói gì tới Cố Hàm.”
Trì Diệc Ôn thật sự không ngờ tới lượng tiêu thụ lại cao như vậy, trong này đương nhiên cũng có công lao của Hứa Tử Tiếu và Lưu Trần, đồng thời cũng có công lao thiết kế của y.
Trì Nghiệp Đàn im lặng một lát, cảm thấy lời này của anh trai hắn có chút kỳ quái: “Ông chủ Hám có cái gì để so với Cố Hàm.”
Trì Diệc Ôn bên kia cũng im lặng, nhưng rất nhanh liền cười nói: “Anh chỉ thuận miệng nói thôi.”
Trì Nghiệp Đàn cũng không để trong lòng, lại hỏi: “Có thể đặt trước với anh vài bộ hay không? Cố Hàm muốn tặng cho người trong nhà.”
Về gia đình Cố Hàm, Trì Nghiệp Đàn vẫn chưa nói với Trì Diệc Ôn.
Trì Diệc Ôn cười hắn: “Em đã mở miệng nói, không được cũng phải được.”
Y đã đồng ý Cố Hàm, nhưng Trì Nghiệp Đàn vẫn chưa tới nhà Cố Hàm, Cố Hàm muốn tặng sản phẩm của Noãn Phong cho người trong nhà, y nhất định phải giúp đỡ, cũng là giúp em trai để lại ấn tượng tốt.
“Vậy lúc nào thì em đến lấy được?”
Trì Diệc Ôn nói: “Ngày mốt, em có thời gian không? Không thì bảo trợ lý đến chỗ anh lấy cũng được.”
“Được.” Trì Nghiệp Đàn đáp.
Trì Nghiệp Ôn nói: “Anh dự định đi du lịch vài ngày, thư giãn một chút.”
“Đi một mình à? Anh tính đi đâu?” Với tình huống thân thể của Trì Diệc Ôn, Trì Nghiệp Đàn không yên tâm để y đi xa nhà một mình.
“Vẫn chưa quyết định. Chỉ là muốn đi một chuyến.” Công việc của y bây giờ cho dù không làm đúng giờ cũng không ảnh hưởng gì, bất cứ lúc nào cũng có thể đi chơi.
Trì Nghiệp Đàn dặn dò: “Anh đừng đi một mình là được, nếu như thật sự không có ai thì để người trong nhà đi chung với anh.”
“Anh biết rồi, không cần lo lắng. Anh có chừng mực.”
Hai anh em lại nói về những chuyện khác thêm một lúc mới cúp máy.
Trì Nghiệp Đàn trả lời cho Cố Hàm, nói thứ hai sẽ đến phòng làm việc lấy ly đựng nến.
Cố Hàm gửi voice chat qua: “Anh thật sự là muốn đi sao?”
Trì Nghiệp Đàn: “Không đi khó mà tranh được. Đúng lúc tuần tới anh cũng phải đến Thịnh Thần để bàn chuyện hợp tác, mang theo cái này làm quà cũng không tệ, được không?”
Cố Hàm nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng được, dù sao quà này anh cũng muốn tặng cho Trang Duy và hai đứa nhỏ, tạo chút hảo cảm giúp Trì Nghiệp Đàn, hiện tại Trì Nghiệp Đàn muốn tự mình tặng cho lão Tứ một phần, cũng là lựa chọn tốt. Dù so với anh cả và lão Tam, lão Tứ vẫn có thể xem là thành thật.
Cố Hàm: “Cũng được, Cố Hủ sẽ không quá làm khó anh, anh không cần phải lo lắng.”
Trì Nghiệp Đàn: “Anh biết rồi. Thứ hai anh đi lấy đồ, sau đó về nhà ở một đêm, thứ ba đến Thịnh Thần. Tối thứ hai em đến nhà anh nhé!”
“Được. Tối thứ hai gặp.”
Buổi tối thứ hai, chào đón Cố Hàm không chỉ có bữa tối nóng hổi, mà còn có cả một phòng ánh nến ấm áp.
Trì Nghiệp Đàn chỉ thắp một ngọn nến thơm, còn lại toàn bộ đều là nến bình thường, trong phòng không quá thơm, rất có cảm giác nghi thức.
Cố Hàm ngày mai còn phải đi làm, Trì Nghiệp Đàn có muốn chơi ánh nến play cũng không thể nào là hôm nay.
“Lãng mạn như vậy?” Cố Hàm cười nói, “Em cũng không có hẹn đâu….”
Trì Nghiệp Đàn dùng một nụ hôn chặn lại từ “Không hẹn” trong miệng Cố Hàm, sau đó đuổi anh đi rửa tay ăn cơm.
Sau khi ăn xong, hai người rót rượu vang đỏ, ngồi trên ghế sôfa thả lỏng trò chuyện.
“Đêm qua em đến Why, thấy học trưởng đang nghiên cứu địa điểm đi du lịch.” Cố Hàm nhìn thấy mấy chỗ Hám Thù chọn đều là thánh địa du lịch, cũng có hơi rung động. Những kỳ nghỉ trước kia của anh phần lớn đều là đi đảo, hiếm khi đi đến mấy di tích lịch sử hay danh lam thắng cảnh. Lần này anh cũng có hứng thú đi khám phá mấy di tích lịch sử danh lam thắng cảnh, mặc dù kiểu du lịch này có hơi mệt.
Trì Nghiệp Đàn chớp chớp mắt: “Anh trai anh cũng nói với anh muốn đi du lịch, anh còn đang lo lắng anh ấy sẽ đi một mình, xem ra có thể bảo anh trai anh hẹn với ông chủ Hám coi thế nào.”
Cố Hàm nghĩ một chút, hỏi: “Anh không nghĩ tới thật ra là bọn họ đã hẹn cùng đi du lịch với nhau từ trước hay sao?”
Hôm phòng làm việc khai trương, Cố Hàm đã nhìn ra quan hệ của Trì Diệc Ôn và Hám Thù rất tốt: “Hôm qua nói chuyện với học trưởng, học trưởng nói anh trai anh thỉnh thoảng sẽ đến Why uống một ly, trạng thái rất tốt. Nghĩ theo hướng này, bọn họ đã biết ý tưởng muốn đi du lịch của đối phương, thậm chí ngay cả ý tưởng đi du lịch, không biết chừng cũng là hẹn trước với nhau rồi đấy.”
“Anh trai anh tại sao lại không nói với anh nhỉ?” Trì Nghiệp Đàn cảm thấy điều này quả thực là có khả năng, nhưng cũng đâu đến mức không thể nói với hắn chứ.
“Có lẽ là chưa nghĩ ra được sẽ đi đâu, thậm chí ngày đi cụ thể có khi cũng chưa xác định.” Theo hiểu biết của Cố Hàm, Hám Thù không tính là người thích đi du lịch, nhưng mỗi năm đều đi hai ba lần, tìm kiếm linh cảm sáng tác, hoặc chỉ đơn giản là đi thư giãn, nếu như Trì Diệc Ôn có thể làm bạn đồng hành với Hám Thù, vậy cũng rất tốt.
Trì Nghiệp Đàn chấp nhận cách nói này, dự định để hôm nào hỏi anh trai.
Sản phẩm mới của Noãn Phong rất thành công, Trì Nghiệp Đàn vui mừng cho Trì Diệc Ôn, trước khi ngủ phát lại Weibo của Noãn Phong, góp thêm một phần sức cho sản phẩm lần này.
Đây là lần đầu tiên Trì Nghiệp Đàn quảng cáo cho một sản phẩm, xưa nay Trì Nghiệp Đàn là một người rất ít đăng phát tin tức cá nhân, đa số nội dung trên Weibo chính là sách mới của mình lên kệ, hoặc là làm tuyên truyền quảng bá cho đoàn phim. Cho nên đám fans hâm mộ nhìn thấy Weibo này, vội vàng chạy tới chiếm chỗ chúc mừng.
[Trì lão sư rốt cuộc cũng đã ăn cơm* sao!?]
* Nguyên văn là 恰饭: đây là một từ thông dụng trên mạng, thường đề cập đến một loạt các hành động được thực hiện để kiếm sống. Ở đây ý là nói trước giờ Trì Nghiệp Đàn không kiếm tiền dựa vào lưu lượng, lần đầu tiên làm đại diện phát ngôn (Trì Nghiệp Đàn xưa nay không cần ăn cơm, bây giờ mới ăn một bữa.)
[Trì lão sư của chúng ta rõ ràng là có thể dùng mặt kiếm tiền, nhưng hết lần này đến lần khác đều dựa vào tài hoa, sau bao nhiêu năm vất vả, cuối cùng cũng có được bữa cơm đầu tiên, dập đầu cho thương hiệu ba ba!]
[Là thương hiệu trong nước à? Có ai gỡ lôi không?]
[Tôi đến, tôi đến. Noãn Phong là một thương hiệu tiểu chúng* trong nước, chủ yếu làm về hương liệu, mùi hương cổ điển vô cùng tốt. Sản phẩm mới lần này mời Hứa Tử Tiếu và Lưu Trần làm đại diện phát ngôn, mặc dù tôi chưa mua, nhưng chất lượng sản phẩm của Noãn Phong có thể nói là lương tâm của người làm nghề, hoàn toàn có thể nhắm mắt đưa chân.]
* Tiểu chúng: sản phẩm chỉ thịnh hành với một nhóm người. Ví dụ như người trong độ tuổi bao nhiêu đến bao nhiêu, người làm ngành nghề gì đó…..
[Đã mua ly đựng nến lần này, siêu đẹp, chất lượng cũng siêu tốt, không uổng công tôi từ sáng sớm đã đi tranh giành. Thương hiệu này sản phẩm nào cũng đều rất tốt, hoàn toàn không thua kém so với các thương hiệu hương liệu nước ngoài, mùi hương vô cùng cao cấp, các chị em có thể thử một lần, bảo đảm sẽ thích.]
[Chắc là diễn viên trong đoàn phim 《Nữ Thừa tướng》 nhận đại ngôn, Trì lão sư tiện tay giúp đỡ tuyên truyền.]
[Khả năng tiện tay giúp đỡ tuyên truyền tương đối cao, có điều tôi không muốn nghĩ như vậy, bởi vì như vậy có nghĩa là Trì lão sư vẫn lại không ăn cơm.]
[Noãn Phong không có chính thức @Trì Nghiệp Đàn, chắc là tự Trì Nghiệp Đàn tiện tay phát, hoặc là bản thân đã dùng, cảm thấy không tệ nên đề cử.]
Sau khi mọi người phân tích, đám fans hâm mộ lại bắt đầu đau lòng Trì Nghiệp Đàn, khó khăn lắm mới có một cái quảng cáo, nhưng vẫn không lấy được tiền, khóc!
Trì Nghiệp Đàn không để ý đến phản ứng trên mạng, ngày mai hắn còn phải đến Thịnh Thần, không thể tới trễ, phải đi ngủ sớm một chút.
Sáng ngày hôm sau, Trì Nghiệp Đàn trước tiên đưa Cố Hàm đi làm, thời gian vẫn còn sớm, Trì Nghiệp Đàn ghé vào quán cafe gần Thịnh Thần ngồi một lát, thấy thời gian đã gần đến, mới nhấc quà đi vào Thịnh Thần.
Trợ lý của Cố Hủ tự mình tiếp đón Trì Nghiệp Đàn, lịch sự mời hắn dùng thang máy chuyên dụng đi lên lầu.
Gõ cửa phòng họp, trợ lý đẩy cửa đi vào: “Cố tổng, Trì tiên sinh đã đến.”
Trì Nghiệp Đàn đi theo trợ lý vào phòng họp, nhìn thấy một người đàn ông mặc âu phục đang ngồi trên ghế chủ vị, vẻ mặt nghiêm túc, khí tràng mạnh mẽ, dường như căn phòng họp này không đủ xứng với anh. Phản ứng đầu tiên của Trì Nghiệp Đàn là vị này không phải Cố Hủ, tuổi tác nhìn qua không hề tương xứng, hắn mạnh dạn suy đoán, hôm nay người hẹn hắn là Cố Hủ, nhưng vị hắn nhìn thấy này, có lẽ chính là anh trai của Cố Hàm, Cố Diễm.