Hậu trường Ngu Thư Hân ôm trang phục tiến vào phòng thay đồ, một lúc sau cửa phòng thay đồ có tiếng gõ cửa Lisa bước vào, Ngu Thư Hân mặc một bộ đồ dành cho thai phụ khá là rộng rãi, thân hình gầy yếu của nàng lọt thỏm trong bộ đồ. Lisa sau khi vào phòng liền phụ Ngu Thư Hân đeo đạo cụ bụng bầu giả vào bụng sao cho giống với cảnh diễn thử vai, xác nhận không có sai sót cô mới khẽ gật đầu vừa ý: "Có thể bắt đầu rồi."
Ngu Thư Hân nhìn cô hỏi: "Chị Lisa vừa rồi chị làm sao thế?"
Lisa nửa ngồi nửa quỳ thân thể hơi không tự nhiên, cô hạ tầm mắt tiếp tục chỉnh lại đạo cụ: "Đụng mặt người quen thôi."
Ngu Thư Hân cúi đầu nhìn góc nghiêng một bên mặt cô có phần căng thẳng hiển nhiên không quá muốn nhắc tới người này, nàng chần chừ vài giây: "Ai vậy ạ?"
"Hạ Ý." Lisa không có suy tư nhiều thẳng thắn nói ra: "Đợi lát nữa em cũng sẽ chạm mặt hắn ta gặp, hắn là là nhà đầu tư mới cho bộ phim này."
Ngu Thư Hân sửng sốt ngừng tay lại : "Hạ Ý, hắn ta làm sao. . ."
Nàng nói không lên lời chỉ biết nhìn chằm chằm vào chị Lisa dò xét. Lần trước ở quán bar đụng phải Hạ Ý nàng trước cũng biết một chút chuyện xích mích giữa Tuyết Nhi và Hạ Ý thế nhưng cũng không quá rõ ràng. Sau đó chị Lisa nói cho nàng biết Hạ Ý muốn hẹn gặp mặt riêng chị ấy cũng nói Hạ Ý nhân phẩm không được, tuy rằng không nhiều lời nhưng ngăn ngắn mấy câu nói bên trong chứa đựng sự căm ghét rất rõ ràng. Ngu Thư Hân lúc trước không nghĩ nhiều, hiện tại mới bừng tỉnh: "Chị Lisa, chị có phải là không thích Hạ Ý?"
Lisa thu thập thỏa đáng cho nàng xong mới đứng lên, cô cùng Ngu Thư Hân mặt đối mặt nói: "Thư Hân, Hạ Ý chính là tên xấu xa."
Lisa hiếm khi trực tiếp biểu đạt tâm tình của chính mình như thế, chỉ cần là có thể lợi dụng dù không thích cô ấy cũng sẽ cố gắng dùng khuôn mặt tươi cười đón lấy. Dù gì cũng chỉ có thể nở nụ cười mà cho qua chuyện dùng nguyên văn lời nói của cô là ở cái này vòng tròn ai không có vết đen nói ít đi một chút cũng bớt đi một scandal cho nên Lisa xưa nay sẽ không tự ý bình luận về người khác. Nhưng với Hạ Ý lại làm cho Lisa có sự khác biệt về thái độ, Ngu Thư Hân rất nhanh có liên tưởng: "Chị Lisa, chị cùng Tuyết Nhi. . ."
Lisa chạm nhẹ vào bả vai nàng: "Được rồi, đi ra ngoài đi."
Ngu Thư Hân quay đầu nhìn bàn tay đặt trên bả vai mình chần chờ vài giây, nàng gật đầu đi ra khỏi phòng thay đồ. Ngoài cửa chuyên gia trang điểm đã chờ sẵn, thỉnh thoảng có nghệ sĩ đi đi lại lại còn có hai, ba người cùng nhau hướng về trước sân khấu đi đến. Lisa sau khi ra ngoài cũng đi đến trước sân khấu chờ, Ngu Thư Hân ngồi ở trước bàn trang điểm bên cạnh có nhân viên hóa trang cùng mấy nghệ sĩ đang nói chuyện phiếm.
"Nghe nói Thái Khôn lần này là nữ chính."
"Quyết định nội bộ đi, sau lưng chắc chắn có kim chủ đâu "
"Nàng ta bò lên giường tư bản cũng rất nhanh a, mới xuất đạo không đến mấy năm liền leo lên giường của Hạ tổng."
"Bộ phim thứ nhất là bò lên giường đạo diễn, còn có mấy cánh nhà báo viết ẩn ý nói cô ta dùng nhan sắc của bản thân để leo lên giường người khác không chỉ một hai lần cho nên đối với việc này chả có gì là kỳ quái nữa rồi."
"Cô nói cũng đúng, chuyện như vậy có thể lấy ra khoe khoang cũng chỉ có mình Thái Khôn cô ta mà thôi."
Ngu Thư Hân nghe được lời tán gẫu của mấy người hơi nghiêng đầu xem sân khấu phía trước có 1 tấm rèm lớn dày nặng bao phủ. Ngoài 1 tấm trên sân khấu còn có một tấm ở trên bàn dài trước bàn có đạo diễn, phó đạo diễn, phía đầu tư cùng nhà sản xuất ngồi, còn có Thái Khôn cô ta mặc chiếc váy chữ V cổ thấp hở bó sát body. Đem mọi đường nét trên cơ thể phơi bày hết ra ngoài, Hạ Ý ngồi ở trước bàn dài cúi đầu xem bảng, bên người Thái Khôn nói: "Hạ tổng, đêm nay đi chỗ của em sao?"
Âm thanh hơi thấp mang theo sự mê hoặc, Hạ Ý quay đầu nhìn cô ta, Thái Khôn trang điểm vô cùng diễm lệ gợi cảm không khác nào bông hoa hồng, vẫn đang ở giai đoạn nở rộ. Cô ta mày liễu song mắt phượng, da thịt bên trong trắng hồng lộ rõ, cười lên môi hồng răng trắng tư thái bình tĩnh.
Thái Khôn là một trong những bạn tìn mà Hạ Ý từng tiếp xúc hài lòng nhất, không chỉ là bởi vì cô ta có ngoại hình không tệ, càng quan trọng chính là cô ta công phu trên giường rất được, có người nhìn lớn mật câu dẫn hắn lên giường tư thái còn gượng gạo chả bằng. Hạ Ý không thích loại này, hắn ta yêu thích kẻ lạc quan phóng đãng hơn, chơi đến thỏa thích không câu nệ mà Thái Khôn lại rất phù hợp với tiêu chí này. Cô ta ở trên giường có thể đem hắn hầu hạ đến chín tầng mây, vì lẽ đó dù đã cùng cô ta lăn lộn trên giường nhiều lần Hạ Ý cũng không có chán. Ngược lại hai bên đều là theo như nhu cầu mà thỏa mãn đối phương, hắn ta thậm chí còn sẵn lòng mang Thái Khôn lại đây chuẩn bị thỏa mãn ả ta lấy vai nữ chính về.
Nhưng hiện tại, hắn ta lại có suy nghĩ khác rồi....
Vừa nghĩ tới lần trước gặp Ngu Thư Hân ở dạ hội trên sân khấu khiêu một điệu nhảy, nghĩ đến tấm lưng nuột nà mê người kia cộng thêm vòng eo thoắt ẩn thoắt hiện trắng căng mọng khiến trong thân thể hắn liền nổi lên du͙ƈ vọиɠ. Trước mặt mấy tiểu thịt tươi xinh đẹp mê người nhưng sớm đã bị hắn hái rồi hơn nữa hắn ta cũng hưởng qua vô số lần nên cũng rất chán. Nhưng Ngu Thư Hân đối với Hạ Ý mà nói lại không hề giống mấy đám tiểu thịt tươi kia, Hạ Ý gửi lễ vật cho nàng nhắn tin trước sau đều bặt vô âm tín, lấy lòng bao nhiêu lại như đá chìm biển lớn, càng như vậy hắn ta liền càng là đối với Ngu Thư Hân trong lòng ngứa ngáy lại càng muốn lấy được.
Con người đại khái đều có chút tâm lý tự trọng càng không chiếm được càng phải muốn đoạt lấy, huống hồ Ngu Thư Hân tuy rằng tướng mạo cũng rất xinh đẹp thế nhưng loại vẻ đẹp này lại không hề tầm thường, khí chất xuất trần cùng trước mặt Thái Khôn hoàn toàn khác nhau, Hạ Ý cười khẽ: "Đêm nay không đi tới chỗ em."
Thái Khôn nghe vậy nhíu mày, ả ta hai tay đặt trên đầu gối từ từ bò tới mu bàn tay của Hạ Ý vẽ vòng tròn mang theo khí lực không nhẹ không nặng. Hạ Ý phát hiện từ đầu ngón tay cô ta truyền đến một nguồn điện lưu, tê tê dại dại, hắn ta nhanh tay nắm lấy tay Thái Khôn, cô ta vừa nhận thấy có hi vọng nói: "Hạ tổng đêm nay không tới chúc mừng em sao?"
Hạ Ý đưa bàn tay mềm mại nhỏ nhắn của cô ta nắm ở lòng bàn tay, như cũ cười nói: "Vậy cũng phải cho em thử sức, mới có thể chúc mừng chứ."
Thái Khôn đôi mi thanh tú nhếch lên: "Hạ tổng đây là ý gì?"
Hạ Ý vỗ vỗ mu bàn tay cô ta: "Đi thay quần áo tham gia thử vai."
Thái Khôn có chút mơ hồ: "Nhưng là trước đó ngài nói. . ."
"Trước là trước, hiện tại là hiện tại, tôi cũng muốn lắm chứ nhưng đóng phim không phải trò đùa vẫn phải là dựa theo quy củ làm việc."
Thái Khôn bị hắn ta nói một câu nghẹn họng, kỳ thực trước khi leo lên giường của Hạ Ý cô ta cũng từng nghe nói qua Hạ Ý là hạng người gì, hắn là tên lật lọng không giữ lời hứa, làm sao hắn có thể đáp ứng nguyện vọng của bản thân cô ta. Thái Khôn nghĩ coi như lật lọng thì chí ít cũng cho cô ta một vài tài nguyên hơn nữa cùng hắn ta có quan hệ thì phía nhà đầu tư đạo diễn ít nhiều đều sẽ cho cô ta chút mặt mũi, cho cô ta thêm đất diễn. Cho nên Thái Khôn cũng không có đem thói hư tật xấu của Hạ Ý để ở trong lòng, còn nữa cô ta cùng Hạ Ý cùng một chỗ mới được một tháng, đều là đáp ứng nhu cầu hai bên. Vốn dĩ đã nói xong vấn đề vai nữ chính trong bộ phim này nhưng cô ta vạn lần không nghĩ tới ở thời điểm mấu chốt Hạ Ý sẽ lật lọng!
Cô ra rất tức giận nhưng không dám phát tiết ra ngoài, Thái Khôn biết rõ Hạ Ý người tính nết ra sao cho nên cô ta dù tức giận như thế nào đi nữa cũng chỉ biểu lộ giọng điệu rất ủy khuất nói: "Hạ tổng, ngài là đối với em nơi nào không hài lòng sao?"
Hạ Ý còn nắm tay cô ta: "Khôn Khôn em hẳn phải biết tôi đối với em hết sức hài lòng."
Thái Khôn bĩu môi: "Em thỏa mãn ngài rồi ngài cũng đồng ý với em rồi mà bây giờ còn bảo người ta thử vai nhân gia không cao hứng."
Hạ Ý không giống trước như vậy sủng cô ta nói lời ngon tiếng ngọt, hắn ta trái ngả lưng dựa vào ghế ngồi thẳng người, chậm rãi buông tay cô ta ra nói: "Khôn Khôn a, mọi việc có mức độ nhất định tốt quá hoá dở, em nói có đúng không nào? "
Thái Khôn nghe được lời này của Hạ Ý đầu quả tim mát lạnh buốt, miễn cưỡng cười, Hạ Ý nói: "Đi thay quần áo đi, ngoan."
Thái Khôn cười gượng : "Được."
Trước khi rời đi ra phía sau khán đài Thái Khôn mạnh mẽ giậm chân, quay đầu xem Hạ Ý đối diện trên khán đài cùng người mới cười híp mắt. Cô ta cắn răng một cái, đi tới hậu trường, hậu trường rất nhiều nghệ sĩ đang thay quần áo hoá trang Thái Khôn sau khi đi qua đoàn phim người phụ trách vội nói: "Thái tiểu thư?"
Thái Khôn theo quyết định nội bộ nữ chính sẽ thuộc về cô ta cho nên toàn bộ đoàn phim đều đã ngầm hiểu đối với tin tức này hơn nữa đổi phía nhà đầu tư, vì lẽ đó đoàn phim nhân viên đều đem những thứ tốt nhât cung cấp cho Thái Khôn dùng, nhìn thấy cô ta đến hậu trường mỗi một người đều ân cần khẩn trương.
"Thái tiểu thư đến đây tìm người sao?"
"Thái tiểu thư có chuyện gì ạ?"
Thái Khôn ánh mắt nhìn chung quanh một lượt cuối cùng dừng trên người Ngu Thư Hân mới trang điểm xong, cô ta hùng dũng hổ hổ khí phách hiên ngang đi tới đứng trước mặt Ngu Thư Hân cúi đầu tinh tế nhìn nàng.
Ngũ quan tinh xảo xinh đẹp, làn da bảo dưỡng trắng nõn nhẵn nhụi, đôi mắt trong trẻo sạch sẽ, trong vòng tròn dơ bẩn như giới giải trí tựa hồ ở trên người nàng không có để lại bất cứ dấu vết gì, một tư thái cao ngạo thanh cao, còn có mấy phần hờ hững, Thái Khôn thầm đánh giá nàng một lúc lâu hỏi: "Cô chính là Ngu Thư Hân ?"
Thái Khôn từng nghe Hạ Ý đề cập tới cái tên này, vừa vặn còn từng nghe được lời của trợ lý bên cạnh Hạ Ý thường thường sẽ nói đến Ngu Thư Hân gì mà lễ vật đưa đi không có nhận, cái gì mà gửi lời mời lại bị từ chối đi, cô ta khi đó có chút không cao hứng hỏi Hạ Ý ai là Ngu Thư Hân , Hạ Ý chỉ là nắm lấy tay cô ta mặt cười: "Em không quen biết."
Thái Khôn đối với trong vòng người nhận thức cũng không nhiều thông thường chính là chỉ biết về người ở bên cạnh mình, cũng không có hết sức đi hóng chuyện người khác. Nhưng sau này dù cô ta không đi tìm hiểu cũng tự biết rồi, Thái Khôn ở trên mạng nhìn thấy scandal của Ngu Thư Hân cùng Tuyết Nhi tiện đà mới nhớ tới đến Ngu Thư Hân trước đây cũng là một nghệ sĩ, chỉ là nghỉ ngơi rất lâu rồi mới vừa phục xuất quay trở lại. Nhìn thấy những scandal kia Thái Khôn cũng không có đem người này để ở trong lòng không nghĩ tới hiện tại lại đụng mặt, Hạ Ý hắn ta nhất thời thay đổi chủ ý là bởi vì tại sao Thái Khôn ngờ ngờ đoán được, hơn nửa đều là bởi vì Ngu Thư Hân đi.
Ngu Thư Hân nghe vậy gật đầu, mở miệng nói: "Là tôi, cô là?"
"Tôi tên là Thái Khôn." Thái Khôn chủ động đưa tay khiêu khích nói: "Đối thủ của cô."
Ngu Thư Hân cười khẽ: "Chào cô."
Thái Khôn sâu sắc liếc nhìn nàng một cái quay đầu đối với nhân viên trong đoàn nói: "Đem trang phục cho tôi."
Phía sau cô ta mấy nhân viên hai mặt nhìn nhau có chút mộng bức, những người khác cũng xì xào bàn tán: "Thái Khôn không phải quyết định nội bộ rồi sao?"
"Cô ta làm sao đến hậu trường?"
"Trời mới biết đây."
Ngu Thư Hân nhìn bóng lưng cô ta
tiến vào phòng thay đồ không có hé răng, chuyên gia trang điểm nói với nàng: "Ngu tiểu thư, chúng ta tiếp tục sao?"
"Tiếp tục đi." Ngu Thư Hân ngửa đầu để chuyên gia trang điểm làm tiếp, Lisa quay lại hậu trường liền nghe mấy người chụm đầu một chỗ nói nhỏ còn có cái tên Thái Khôn xuất hiện. Lisa nhìn qua mấy người đi tới bên người Ngu Thư Hân, cách đó không xa trước bàn trang điểm Thái Khôn cũng đang trang điểm. Ngu Thư Hân đã chuẩn bị kỹ càng, nàng nghe được âm thanh liền quay đầu khép kịch bản lại nói: "Chị Lisa."
Lisa đưa qua cho nàng một ly nước nóng nói với nàng: "Xảy ra chuyện gì?"
Ngu Thư Hân nhún vai: "Em cũng không biết ."
Lisa thấy vậy cũng không hỏi nhiều, cô cùng Thư Hân diễn tập một lần lời kịch sau đó nghe được nhân viên tới thông báo: "Ngu tiểu thư, đến cô rồi."
Ngu Thư Hân khép lại kịch bản đối với Lisa cười cười, chờ cô ấy giúp mình chỉnh trang lại giúp mình trang phục lần nữa mới hài lòng hướng về trước sân khấu đi tới. Tấm mành xốc lên, bên ngoài đã có một vài người ngồi chờ sẵn còn có Trương đạo người mà Thư Hân mới vừa chào hỏi qua, Trương Tố Nhân đối với bên người trợ lý gật gù dặn dò gì đó, trợ lý nghe xong đi tới bên người nàng: "Ngu tiểu thư, chuẩn bị xong chưa?"
Ngu Thư Hân cúi đầu xem vài lần, nàng gật đầu: "Được rồi."
Ngày hôm nay Thư Hân đi thử vai vào vai nữ chính họ Trần, gọi Trần Xảo Tâm. Nội dung thử vai là một phân đoạn trong cảnh Trần Xảo Tâm cùng những thai phụ khác bị đem đi cách ly làm nghiên cứu bên trong viện sinh học quốc gia. Trước đây không lâu một thai phụ bị mang đi làm nghiên cứu trở về chưa được mấy giờ đã tử vong khiến cho toàn bộ người trong phòng nghiên cứu bàng hoàng, Trần Xảo Tâm ở trong bầu không khí như vậy đứng lên dõng dạc phát biểu diễn thuyết một đoạn.
". . . Nếu không rời đi, một lúc nào đó người nằm xuống như cô ấy sẽ chính là một người trong số chúng ta đó! Các cô vẫn chưa rõ sao! Lần lượt sẽ đên từng người trong chúng ta đi tới đó làm vật thí nghiệm !" Trần Xảo Tâm nói tới chỗ này nhìn về mấy người phía ngồi ở bên bàn dài, ánh mắt sắc bén còn có chút phẫn nộ đấu tranh. Trương Tố Nhân đối với ánh mắt này của Thư Hân khi nhập vai vào nhân vật trong lòng bỗng rùng mình. Trần Xảo Tâm kiên trì ôm bụng bầu đi về phía trước vài bước, nàng hai tay đặt ở trên bụng vô tình hay cố ý làm động tác bảo vệ đứa nhỏ trong bụng, toàn bộ khán phòng rất yên tĩnh, Trần Xảo Tâm tiếp tục nói: "Các cô không suy nghĩ cho bản thân thì cũng nên nghĩ cho đứa bé trong bụng chứ. Các người liền cam tâm tình nguyện chính mình trở thành vật hy sinh? Để con của mình trở thành vật hy sinh? Chúng ta mang thai vốn là không dễ, hiện tại còn muốn tiếp thu thí nghiệm dựa vào cái gì! Các người nói dựa vào cái gì!"
Trần Xảo Tâm đi tới bên bàn dài nàng mạnh mẽ đập bàn, khắp khuôn mặt là sự phẫn nộ, tựa hồ trước mặt không đạt được gì không một thai phụ nào lên tiếng hoàn toàn khiến Trần Xảo Tâm bốc lên lửa giận. nàng không khỏi càng thêm tức giận. Trong con ngươi đen như mực bừng lên ngọn lửa ánh mắt toả sáng, mấy người diễn phụ họa bị nàng chất vấn nhập tâm vào lối diễn của Thư Hân khiến bản thân sinh ra ảo giác coi chính mình là phụ nữ có thai, thậm chí có hai người còn muốn mở miệng nói chuyện.
"OK!" Trương đạo diễn là người đâuc tiên vỗ tay tán thưởng, những người khác hoàn hồn cũng dồn dập vỗ tay, Ngu Thư Hân rút đi tư thái hung ác vừa rồi cả người khí thế đột nhiên liền mềm mại hạ xuống. Nàng đứng trước bàn dài hơi khom lưng, vẻ mặt ôn hòa cùng gương mặt sắc bén nãy như hai người khác nhau, Hạ Ý tay hoàn trước ngực hắn nhìn chằm chằm vào Ngu Thư Hân, chậm chạp không có nói gì, Trương đạo diễn quay đầu nói: "Hạ tổng, còn có Thái tiểu thư thử vai. . ."
Hạ Ý nhẹ khẽ gật đầu: "Ừm."
Trương đạo lập tức cho người đi mời Thái Khôn tới, Ngu Thư Hân từ trên khán đài đi xuống dưới đứng bên người Lisa. Nàng không có trực tiếp lui về phía sau hậu trường mà là đứng ở bên dưới sân khấu chờ Thái Khôn kết thúc, nàng còn muốn chờ một kết quả. Hạ Ý quay đầu đi liền nhìn thấy Ngu Thư Hân đang cùng Lisa nói chuyện, khí chất ôn nhu thanh nhã lại có cảm giác xa lạ hờ hẫng, loại thần thái này khiến cho Ngu Thư Hân có một tầng lớp thần bí bao bọc khiến người ta không nhịn được muốn tìm tòi hư thực.
Trên khán đài người kia đang diễn cái gì căn bản Hạ Ý không quan tâm, hắn chỉ lo nhìn về phía Ngu Thư Hân trong lòng lại hiện lên xao động quen thuộc xao động khiến hắn có ảo tưởng, ảo tưởng nằm ở trên giường Ngu Thư Hân có phải là nàng cũng như thế hờ hẫng kiêu ngạo. Cái ý niệm này một khi mở ra liền không thể ngăn cản, Hạ Ý ngồi ở trước bàn dài biến hóa vài cái tư thế, chính là vì che giấu bản thân hắn đang lúng túng, một lúc lâu sau bên tai truyền đến tiếng vỗ tay cùng tiếng vỗ tay nổi lên bốn phía khi nãy hoàn toàn khác nhau. Lần này chỉ là lác đa lác đác vài người, Thái Khôn cúi người xuống nhìn về phía Hạ Ý nhìn thấy hắn ta còn đang quay đầu ngắm nghía nơi khác, cô ta theo tầm mắt hắn nhìn sang lông mày liền nhíu lại không vui.
Nữ chính thử vai kết thúc, Thái Khôn cùng Ngu Thư Hân chờ tuyên bố kết quả, Hạ Ý bên người Trương đạo nói rằng: "Tôi cảm thấy Ngu Thư Hân không tệ."
Phó đạo diễn cùng nhà sản xuất dò xét ánh mắt của Hạ Ý nịnh hót: "Thái Khôn cũng có thể đảm nhiệm vai này."
"Ngu Thư Hân càng khá hơn một chút."
Càng khá hơn một chút cũng vô dụng, Thái Khôn sau lưng chính là Hạ Ý nói thế nào đều là nhà đầu tư, mọi người hỏi Hạ Ý vẫn tốt hơn: "Hạ tổng cảm giác thấy thế nào ?"
Hạ Ý nửa phần sau buổi thử vai không có để tâm coi vì lẽ đó Thái Khôn biểu hiện có được hay không hắn ta kỳ thực cũng không biết. Hiện tại tất cả mọi người đều nhìn hắn, bao quát Ngu Thư Hân cùng Thái Khôn, Hạ Ý suy tư vài giây: "Như vậy đi, bữa trưa thời gian sắp đến rồi, chúng ta trước tiên đi ăn cái bữa trưa, cơm nước xong lại nói các người cảm thấy thế nào?"
Lisa nghe được hắn nói như vậy sắc mặt hơi biến, nói cái gì ăn cơm trưa kỳ thực chính là muốn nhìn một chút Ngu Thư Hân có thể hay không lấy lòng hắn. Hiện tại là hắn muốn cho Thư Hân cơ hội, nếu như em ấy không lấy lòng hắn thì nhân vật chính liền cho Thái Khôn, trên bàn dài đều là lão hồ ly ai còn có thể không hiểu tâm tư của Hạ Ý, bọn họ dồn dập đứng lên: "Xác thực cũng đói bụng."
"Không còn sớm, là nên ăn cơm trưa."
Trương Tố Nhân nhìn những người khác đối với Hạ Ý nịnh bợ dáng vẻ có chút tức giận lại có chút bất đắc dĩ, cái vòng tròn này chính là như vậy giao thiệp, tiền tài, tài nguyên lớn tất cả diễn viên dù có thực lực hay không đều sẽ bị rơi vào vòng tròn quy tắc ngầm buộc phải lựa chọn. Có người xuất thân từ trường diễn xuất chính quy nhưng lại cạnh tranh không lại một người mới bước chân vào diễn xuất một chút kĩ năng cũng không có là chính vì cái vòng tròn quy tắc ngầm dơ bẩn này thật sự vừa thương xót.
Hạ Ý tiếp thu sự thổi phồng của mọi người hắn đứng lên đi tới trước mặt Thái Khôn và Ngu Thư Hân nói: "Không biết hai vị đây có rảnh rỗi hay không cùng nhau ăn bữa cơm trưa ?"
Làm sao có khả năng không đi, kết quả thử vai còn chưa có hắn đây là cố ý. Ngu Thư Hân hai tay buông xuống bên người, nàng nghiêng đầu xem quản lý thấp giọng nói: "Rảnh rỗi."
Thái Khôn đã rất tự giác đứng bên cạnh người Hạ Ý, cô ta một tay khoác lên cánh tay hắn ta, kiều tích tích mị hoặc nói: "Hạ tổng mời đương nhiên là em rảnh rỗi rồi."
Hạ Ý vẻ mặt bất động, tránh ra cô ta khoảng cách dùng tay ra hiệu: "Xin mời."
Ngu Thư Hân nói: "Tôi đi lấy túi xách, Hạ tổng đi trước đi."
Hạ Ý ánh mắt lạc ở trên người nàng: "Không vội vã, chúng ta có thể chờ Ngu tiểu thư ." Hắn nói xong nhìn về phía những người khác: "Các người hãy đi trước đi."
Thái Khôn có chút không cao hứng cô ta lắc cánh tay Hạ Ý phản ứng bị hắn ta dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn, Thái Khôn rụt dè thả tay xuống, Hạ Ý nói: "Em cũng hãy đi trước."
"Tôi cùng Ngu tiểu thư sẽ đến sau."
Những người khác đều tản đi, Trương Tố Nhân đối với Hạ Ý nói: "Hạ tổng, tôi bồi ngài cùng nhau chờ đi."
"Không cần." Hạ Ý cự tuyệt nói: "Trương đạo vẫn là trước tiên dẫn bọn họ đi khách sạn đi."
Khách sạn là đoàn phim định ra nguyên bản dùng để chúc mừng buổi thử vai kết thúc mỹ mãn, Trương Tố Nhân cùng mọi người ở sau lưng đi ra ngoài, hắn quay đầu lại nhìn bên người phó đạo diễn nói: "Đừng nhìn nữa, ông lẽ nào không thấy được Hạ tổng là đối với Ngu Thư Hân có hứng thú sao?"
Một phó đạo diễn khác nói chen vào: "Cũng không biết đây là chuyện tốt hay là chuyện xấu."
Ba cái đạo diễn đều trầm mặc, Ngu Thư Hân có kỹ năng diễn xuất nếu như chọn nàng thông qua năng lực là một lựa chọn tốt nhất hiện giờ nhưng nếu Hạ Ý muốn dùng quy tắc để tuyển chọn thì đối với Ngu Thư Hân vô cùng bất công. Mà bọn họ chỉ là mấy đạo diễn thấp cổ bé họng sao có quyền xen vào việc này với lại so về tài chính và quyền lực không khác nào trứng chọi đá với Hạ Ý.
Trương Tố Nhân đứng ở ngoài cửa khách sạn xem đi xem lại, vẻ mặt có chút không đành lòng, từng chiếc từng chiếc xe lướt ngang qua trước mặt hắn. Trương đạo chuẩn bị quay trở về tìm Ngu Thư Hân lại bị phó đạo diễn kéo cổ tay lại kéo lên xe, ngay lúc tất cả mọi người đều lên xe rời đi một chiếc xám nhạt chạy tới đậu trước cửa khách sạn, cửa sổ xe hơi hạ xuống bên trong lộ ra một gương mặt xinh đẹp. Triệu Tiểu Đường cúi đầu xem tin nhắn Lisa gửi cho nàng cô nhắn lại ????: Đã đến.
Tiểu Đường dương môi cười cười, quay đầu nhìn về phía đại sảnh khách sạn.
Ngu Thư Hân cầm túi xách đi ở bên người Lisa quản lý, Hạ Ý đi ở phía bên phải nàng, trên hành lang có tiếng cộp cộp của giày cao gót chạm vào nền đá cẩm thạch, Hạ Ý mở miệng nói: "Ngu tiểu thư, không biết cô còn nhớ tôi sao? Chúng ta ở dạ hội Kinh từng gặp qua một lần."
Ngu Thư Hân nhận thức hắn nhưng vẫn dứt khoát không chút chần chờ lắc đầu: "Xin lỗi Hạ tổng, tôi không quá có ấn tượng."
"Không sao không sao." Hạ Ý nói: "Hiện tại nhận thức cũng không muộn, tôi gọi Hạ Ý."
Hắn nói rồi đưa tay ra, Ngu Thư Hân cúi đầu nhìn bàn tay hắn ta nhẫn nại vài giây vẫn là đưa tay ra cho phải phép lịch sự: "Ngu Thư Hân ."
Hạ Ý nắm chặt tay Thư Hân làn da trắng mịn màng búp măng, sờ ở trên tay có cảm giác mềm nhũn rất tốt khiến hắn nhất thời không nỡ thả tay ra. Ngu Thư Hân cau mày dùng sức mạnh mẽ rút về tay, Hạ Ý có chút mất mát vội nói : "Thật xấu hổ Ngu tiểu thư, là tôi thất thố."
Hạ Ý hiện tại bày ra bộ dạng của một chính nhân quân tử khiêm tốn hoàn toàn không giống dáng vẻ lộ liễu lúc trước ở quán bar, Ngu Thư Hân không lười quản hắn chỉ khẽ gật đầu: "Không sao."
Hạ Ý đi ở bên cạnh người Thư Hân nhịn không được thầm đánh giá nàng, hắn ta so với Ngu Thư Hân cao không ít, nghiêng đầu liền nhìn thấy một nửa bên mặt. Ngũ quan tinh tế phảng phất như hoa như ngọc, từng đường nét đều rất hoàn mỹ, khóe mắt có một nốt ruồi nhỏ không chỉ không có phá hoại phần hoàn mỹ này mà còn giúp nàng tăng thêm dáng vẻ phong tình vạn chủng. Mái tóc dài được buộc gọn lên, lộ ra cần cổ thon dài dù mặc áo khoác cao cổ che đi cũng không giấu được vẻ đẹp này. Hạ Ý trong đầu cũng tự động hiện lên hình ảnh tưởng tượng Ngu Thư Hân chỉ xuyên một chiếc váy lụa mỏng dáng người như ẩn như hiện đi lại trước mặt hắn, nghĩ tới đó cổ họng Hạ Ý chợt khô khốc trong người nóng ran, ánh mắt nhìn Thư Hân càng nóng hơn.
Nữ nhân này hắn ta nhất định phải có được.
Khi đi tới cửa khách sạn Hạ Ý nhanh miệng nói: "Ngồi xe của tôi đi ."
Lisa còn chưa kịp khéo léo từ chối liền nghe một thanh âm vang lên truyền tới, từng chữ từng chữ rất rõ ràng: "Ngu Thư Hân ."
Ngu Thư Hân kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thấy cách đó không xa là Triệu Tiểu Đường, người kia đứng bên cạnh xe nhìn sang đối với nàng cười yếu ớt, Ngu Thư Hân có chút ngây ngốc so với nàng ngây người nhiều hơn chính là Hạ Ý. Triệu Tiểu Đường đi về phía trước hai bước, Hạ Ý như cũ sững sờ nói: "Triệu, Triệu tổng?"
Lần trước nhìn thấy Triệu Tiểu Đường là ở quán bar can thiệp vào chuyện của Tuyết Nhi và hắn, sau đó hắn gửi lời mời hẹn gặp cô để tạ lỗi nhiều lần đều bị cự tuyệt. Hạ Ý để trợ lý hỏi thăm xem mới biết ba của Triệu Tiểu Đường tiến vào công ty tiếp quản quyền điều hành lớn nhất còn Triệu Tiểu Đường lui khỏi vị trí, còn có người nói cô sinh bệnh nên tạm nghỉ để dưỡng bệnh. Mặc kệ có phải như vậy hay không Hạ Ý cũng rất lâu chưa thấy cô, hiện tại ở đây nhìn thấy Triệu Tiểu Đường hắn rất là bất ngờ.
Triệu Tiểu Đường đối với hắn cười nhạt chào lại: "Hạ tổng."
Hạ Ý thu hồi trạng thái sững sờ thất thố, hắn hoàn hồn nói: "Triệu tổng sao lại ở đây?"
Triệu Tiểu Đường nhìn về phía sau chỗ của Ngu Thư Hân đứng : "Tôi là tới đưa đồ."
Cô nói rồi từ trong túi cầm ra một cái hộp: "Em làm rơi vào khu nhà."
Hạ Ý nhìn qua nhìn lại đánh giá hai người các cô, vẻ mặt hắn có chút không hiểu nói: "Triệu tổng, cô cùng Ngu tiểu thư. . ."
Triệu Tiểu Đường môi đỏ khẽ mở, vẫn chưa lên tiếng Ngu Thư Hân đã giành lời nói: "Tôi cùng Triệu tổng tham gia gameshow ở trong đó là bạn cùng phòng, ở cùng một cái khu nhà."
Ngu Thư Hân nói xong nhìn về phía Triệu Tiểu Đường : "Cảm ơn Triệu tổng, phiền phức chị giúp em đưa tới đây."
Nàng nói xong thu nhận hộp đồ cô đưa mím môi cười, Triệu Tiểu Đường nhìn nàng vài giây bên môi cũng dương lên tràn ngập ý sủng nịnh, giọng nói đè thấp: "Đừng khách khí."
Hạ Ý nhìn hai người qua lại cùng nhau suy tư vài giây nói: "Triệu tổng đến cũng vừa đúng lúc tôi cùng Ngu tiểu thư vừa mới chuẩn bị đi ăn cơm trưa, Triệu tổng nếu như có thời gian rảnh cùng nhau đi ?"
Những người khác không biết nhưng Hạ Ý đối với Triệu Tiểu Đường hiểu rất rõ ràng, dù sao hắn ta đã từng bị cự tuyệt vô số lần biết rõ tính cách của Triệu Tiểu Đường tuyệt đối sẽ không tham gia mấy buổi tụ hội dư thừa như này. Ngay ở thời điểm hắn sẵn sàng chờ đợi lần thứ hai bị cự tuyệt thì Triệu Tiểu Đường lại nói: "Tốt."
Tốt.
Một chữ này rơi vào tai Hạ Ý như pháo nổ tung, hắn nhìn về phía Triệu Tiểu Đường cùng Ngu Thư Hân ánh mắt hơi đổi một chút, mấy giây sau hắn lấy lại tinh thần cười ha hả: "Vậy thì mời Triệu tổng cùng đi."
Triệu Tiểu Đường nhàn nhạt nói : "Tôi có xe, Hạ tổng có muốn đi cùng?"
Hạ Ý lắc đầu: "Không được, tài xế còn đang chờ tôi vậy để tôi đi trước dẫn đường."
Triệu Tiểu Đường gật đầu : "Được."
Hạ Ý lên xe nhìn về phía sau kính chắn gió nhìn thấy Triệu Tiểu Đường cùng Ngu Thư Hân đứng gần bên nhau khiến hắn thấy khó chịu. Đợi tới khi tài xế hỏi hắn có muốn hay không chạy Hạ Ý mới trầm giọng nói: "Lái xe."
Chiếc xe con màu đen chậm rãi rời đi Hạ Ý ngồi ở ghế sau gảy điện thoại, hắn nghĩ muốn gửi một tin nhắn cho Thái Khôn ????️: Đêm nay tôi tới chỗ em qua đêm.
Gửi tin nhắn thông báo xong hắn đưa điện thoại thả lại trong túi quần, nghiêng đầu xem ngoài cửa sổ.
Theo phía sau xe của Hạ Ý có một chiếc xe hơi màu xám đi phía sau giữ một khoảng cách nhất định chậm rãi chạy trên đường. Lisa ngồi ở trong xe nói rằng: "Triệu tổng, cảm ơn cô cất công chạy tới đây."
Ngu Thư Hân kinh ngạc quay đầu nhìn lại: "Là chị Lisa để Đường đến?"
Triệu Tiểu Đường không có mặc trang phục công sở như mọi ngày, cô một thân y phục màu kem nhàn nhã, mái tóc hỡ hẫng buông thả, rút đi sự nghiêm túc sắc bén hàng ngày trong công việc. Khí thế của Tiểu Đường ôn nhu không ít, cô thấy Thư Hân nhìn sang gật đầu nói: "Tôi căn bản liền dự định lại đây vừa vặn nhận được điện thoại của Lisa."
Ngu Thư Hân không rõ: "Đường tới đây làm gì?"
Triệu Tiểu Đường gương mặt bình tĩnh : "Xem em thử vai có thể hay không thông qua."
Thư Hân tiếp tục truy hỏi: "Nếu như không thể đâu?"
Triệu Tiểu Đường liếc mắt nhìn nàng : "Vậy tôi liền đem chuyện không thể biến thành có thể."
Tiểu Đường trả lời trắng ra như vậy ngược lại làm cho Ngu Thư Hân nhất thời á khẩu không trả lời được, nàng cảm thấy không khí trong xe bỗng chốc ngột ngạt khẽ nhìn về phía Triệu Tiểu Đường ánh mặt trời từ ngoài cửa xe chiếu rơi vào ngũ quan trên gương mặt cô. Như một bức tranh tô điểm thêm ánh nắng rực rỡ mọi góc cạnh trên gương mặt được khắc họa nổi bật, đôi mắt vốn dĩ âm u thâm trầm bây giờ lúc nào trong ánh mắt đó cũng ẩn giấu một tình cảm khó nói so với trước đây ánh mắt lạnh lùng quyết đoán tuyệt nhiên không giống. Ngu Thư Hân cắn môi: "Tại sao phải làm như vậy? Em nhớ Đường trước đây không phải như thế."
Triệu Tiểu Đường sắc mặt bình tĩnh: "Tôi trước đây là ra sao?"
Ngu Thư Hân âm điệu đè thấp, nhớ lại hồi ức xưa: "Đường trước đây không thích nhất chính là việc đi cửa sau, dùng tình cảm cá nhân để đổi lấy lợi ích."
Triệu Tiểu Đường nghiêng người sang, cô cùng Thư Hân hai mắt nhìn nhau. Hai người nhìn thẳng vào đối phương cô nói rằng: "Đó là trước đây, hiện tại không giống nhau."
Ngu Thư Hân bình tĩnh nhìn cô: "Nơi nào không giống nhau?"
Triệu Tiểu Đường vẻ mặt cùng thường ngày không khác biệt, không chút thở gấp giọng nói như cũ lành lạnh nói: "Hiện tại tôi thích cho em đi cửa sau, để tình cảm xen lẫn vào công việc, lấy quyền lực trong tay dọn sẵn đường cho em."
Cô nói xong thẳng sống lưng nhìn về phía Ngu Thư Hân, dường như muốn thông qua ánh mắt của Thư Hân nhìn thấy trong lòng nàng đang có cảm giác gì. Ngu Thư Hân bàn tay để ở bên người không nhịn được nắm lại khẽ run, cuối cùng nàng xiết chặt vạt áo dời tầm mắt quay đầu xem ngoài cửa sổ.
Viền mắt phát nhiệt, thật vất vả mới bằng phẳng nhịp tim lại bắt đầu không quy luật nhảy lên từng chút một chấn động tới màng tai nhĩ lắng nghe từng tiếng bịch bịch.