Ngu Thư Hân trước đây ngủ không được Tiểu Đường sẽ vẫn hay kể chuyện cho nàng nghe, Thư Hân nằm ở trên giường mở to hai mắt nhìn chăm chú vào cô nhưng càng nghe càng không muốn ngủ. Có lần vào buổi tối nọ Tiểu Đường uống mấy ly nước ấm xong lại đọc chuyện cho nàng nghe ròng rã hai cuốn sách có chút bất đắc dĩ nhìn nàng còn chưa ngủ thiếp đi: "Vẫn không muốn ngủ sao?"
Ngu Thư Hân không có cảm giác buồn ngủ nàng chỉ muốn nhìn cô thế này hưởng thụ sự xuất hiện của Tiểu Đường bên cạnh nàng bầu bạn tuy có hơi lạnh nhạt nhưng ấm áp.
Hiện tại hồi tưởng lại vẫn có chút khó chịu.
Ngu Thư Hân hoàn hồn: "Không cần em có thể tự ru mình vào giấc ngủ."
Lời nói của Tiểu Đường bị cắt đứt, cô buông hai cánh tay xuống bên người tự nhiên nói: "Vậy em nghỉ sớm một chút đi."
Ngu Thư Hân khép cánh cửa gỗ lại dựa lưng vào ván cửa liếc mắt qua khe hở, ngoài cửa một chút âm thanh đều không có vừa nãy còn có âm thanh từ TV phát ra hiện tại tựa hồ cũng bị cô tắt đi rồi. Ngoài cửa hoàn toàn yên tĩnh, Thư Hân đưa tay ra sờ sờ chính mình bụng dưới vẫn còn bằng phẳng đi đến bên giường nghỉ ngơi.
Ngoài cửa Tiểu Đường vẫn đợi đến nửa đêm thì Lisa trở về đẩy cửa tiến vào. Cô ấy nhìn thấy Tiểu Đường trên ngồi một mình trên ghế sofa nghiêm túc thẳng lưng Lisa nhíu mày đi tới nhìn góc nghiêng bên mặt cô nói: "Triệu tổng?"
Triệu Tiểu Đường quay đầu, Lisa mới vừa trở về từ bên ngoài đem theo hàn khí bước vào giữa căn phòng, gương mặt cô bị gió thổi có chút tái, khóe mắt đỏ lên, Tiểu Đường không hỏi nhiều khẽ gật đầu : "Chào cô, Lisa."
Lisa nhìn cô ngồi ở chỗ này trong lòng rối loạn: "Thư Hân bị làm sao? Xảy ra chuyện gì?"
"Có chút chuyện ngoài ý muốn xảy ra." Triệu Tiểu Đường không có thói quen hướng về người khác giải thích nhưng việc này có liên quan đến Thư Hân cô đặc biệt quan tâm mới kể lại cho Lisa nghe hết những gì đã xảy ra tối nay. Lisa nghe xong tâm tình hốt hoảng mãi không đặt xuống được.
Thật sự quá nguy hiểm.
Thư Hân té xỉu ở trong phòng đạo diễn Cố cả hai đều trong trạng thái hôn mê nếu để kẻ xấu làm ra mấy cái tư thế ám muội chụp lại tung ra ngoài mới nghĩ thôi cũng cảm tưởng được nó kinh khủng đến mức nào rồi. Lisa đứng ngồi không yên lo lắng đi lại trong phòng: "Đến cùng là ai, Triệu tổng cô bên kia tra được chưa?"
Triệu Tiểu Đường nghĩ đến chuyện kia sắc mặt nghiêm túc lắc đầu đối với Lisa nói: "Vẫn chưa tra được, tôi đi trước có việc gì cô gọi điện thoại cho tôi."
Lisa nhìn cô đứng lên có chút không tự nhiên, cũng không biết cô ở chỗ này ngồi bao lâu, Lisa theo cô đi đến: "Triệu tổng, tôi tiễn cô đi ra ngoài đi?"
Triệu Tiểu Đường ánh mắt hướng về cửa phòng ngủ dặn: " Cô đi vào xem em ấy một chút trước đi."
Lisa đứng ở sau lưng cô: "Tôi hiểu rồi."
Triệu Tiểu Đường từ phòng khách sạn của Thư Hân rời đi, trên hành lang rất yên tĩnh cô không có lập tức trở về mà hướng đi đến gian phòng của Cố đạo diễn. Cô đứng trước cửa phòng thử nắm tay nắm cửa vặn đẩy vào cửa đã khóa chặt, hồi tượng lại chuyện khi nãy lúc cô đẩy cửa phòng này đi vào bắt gặp ánh mắt của người kia ngoại trừ sự kinh hãi còn ẩn chứa sự cáu giận. Cô ta biết cô, trong ánh mắt còn có sự chán ghét biểu lộ rõ ràng.
Mùi hương cơ thể giống với mùi trên người Đoàn Tiểu Linh có, cô ta nhận ra cô còn có ánh mắt thập phần chán ghét thậm trí ẩn chứ hận ý với Ngu Thư Hân những chi tiết này xâu lại với nhau tạo thành một manh mối lớn trong đầu léo lên một ý nghĩ Tiểu Đường rút điện thoại gọi một cuộc.
Tần Dao từ khách sạn chạy trốn ra ngoài vẫn ẩn nấp ở xung quanh nơi này, cô ta thật không nghĩ tới kế hoạch của chính mình hết lần này đến lần khác bị Triệu Tiểu Đường phá hoại, người này quả thực bám dai như đỉa nơi nào đều có mặt. Tần Dao luôn có suy nghĩ bây giờ cô ta gặp tình cảnh này tất cả là do Triệu Tiểu Đường ban tăng. Từ lần thứ nhất nghe Tiểu Linh nói Triệu Tiểu Đường để em ấy đi thử vai nhưng lại cố tình để Tiểu Linh bại trận trước Ngu Thư Hân cố ý chọn Ngu Thư Hân vào vai diễn, cố ý dùng Tiểu Linh làm bàn đạp để cô ta nâng đỡ Ngu Thư Hân.
Chiêu này thật sự ác độc, ỷ vào Tiểu Linh yêu thích cô ta liền như thế đem Tiểu Linh của cô đạp ở dưới bàn chân, không thể tha thứ!
Triệu Tiểu Đường còn dám nói cùng Ngu Thư Hân không có quan hệ mờ ám sao, nếu không có thì mỗi lần Ngu Thư Hân gặp nguy hiểm Triệu Tiểu Đường lại dũng cảm đứng ra như thế? Hai người bọn họ không chỉ có quan hệ mà mối quan hệ thâm sâu hơn cô ta nghĩ!
Tần Dao cắn chặt răng, cô ta trước đó đã điều tra Ngu Thư Hân cùng Triệu Tiểu Đường quan hệ gì với nhau nhưng cái gì đều không có thu được. Hai người sạch sành sanh như một tờ giấy trắng, thật là sạch sẽ sao? Là cố tình xóa sạch sẽ đi, Tần Dao nheo mắt lại đáy mắt tràn đầy tàn nhẫn cô ta đứng trước đầu gió nghiến răng nghiến lợi, mới vừa chuẩn bị ra về lại nghe được điện thoại di động của mình vang lên.
"Dao Dao, Tiểu Linh về nước?"
Tần Dao nhìn bạn tốt gửi tin nhắn đến có vài giây do dự, sau đó lập tức gọi điện thoại qua đó: "Cậu nói cái gì?"
Bạn tốt nhận được điện thoại của Tần Dao có chút không tên nói: "Mình nghe trong nội bộ phóng viên nói hình Tiểu Linh về nước, mình liền hỏi một chút xem có phải là thật hay không, cô ấy không phải nói thân thể không tốt xuất ngoại an dưỡng sao?"
Tiểu Linh về nước?
Không thể nào?
Tần Dao trong lòng biết đây là việc không có khả năng xảy ra thế nhưng đáy lòng cô ta hiện lên một tia may mắn, có thể em ấy ở nước ngoài không vui cũng có thể bên người Tiểu Linh không có chính mình liền không quen. Cho nên Tiểu Linh mới lại trở về nhưng tại sao em ấy lại không liên hệ với mình?
Cúp điện thoại, Tần Dao liền gọi điện cho Đoàn Tiểu Linh, nàng tắt máy, Tần Dao nhìn thấy thông báo tin tức từ Weibo liền đăng nhập vào xem thấy hot search chách đây không lâu: Đoàn Tiểu Linh ba giờ chiều về nước 【 Hình minh hoạ 】.
Trong hình chỉ có một bóng lưng mơ hồ, người trong hình vóc người cao gầy mặc áo khoác màu trắng, đi đôi giày bốt cao gót, từ trang phục có thể nhận ra đây là nhãn hiệu Tiểu Linh yêu thích, Tần Dao biết điều đó cô ta đáy lòng mơ hồ vui sướng tạm thời quên đi sự phẫn nộ trong lòng. Cô ta mở Weibo phần bình luận nhìn thử:
-- Linh Linh thật sự trở về, tôi sẽ luôn bên người nàng! A a a a a a đây là điều hạnh phúc của tôi rồi.
-- Ngươi vận may cũng quá tốt rồi đi, hâm mộ khóc rồi.
-- Chờ chút lầu trên, các ngươi bảo nàng đi chuyến bay lúc 3h chiều tôi cũng ở trên máy bay, ô ô ô ô tôi không thấy Tiểu Linh a!
Tần Dao nhìn thấy những bình luận này lại nảy sinh nghi hoặc, cô ta tắt điện thoại di động trực tiếp ngăn cản một chiếc taxi đi đến khu nhà ở của Đoàn Tiểu Linh xem thử.
Khu nhà này là lúc trước cô ta cùng Đoàn Tiểu Linh cùng nhau chọn, ngay gần Kinh Nghi. Cô ta biết Tiểu Linh là muốn ở gần Triệu Tiểu Đường nhưng Triệu Tiểu Đường tên rác rưởi kia không xứng! Nghĩ tới đây Tần Dao vẻ mặt lại thêm hận ý, hai người bọn họ giở trò xấu sâu lưng cô ta. Tần Dao muốn nhanh chóng gặp Tiểu Linh nói cho em ấy biết về việc của Triệu Tiểu Đường và Ngu Thư Hân, hai người này có ma! Chỉ có cô ta mới đối với Tiểu Linh một lòng một dạ, Tần Doa có chút không thể chờ đợi được nữa muốn gặp được Tiểu Linh càng nhanh càng tốt.
Nửa giờ sau, Tần Dao đứng trước cửa nhà Đoàn Tiểu Linh có chút do dự, cô ta nàng có chìa khoá nhà nhưng là vẫn không xác định bản thân có nên đi vào hay không, vạn nhất đi vào Tiểu Linh trách tội cô ta tùy tiện đến đây làm sao bây giờ? Tần Dao đứng trước cửa nhất thời bồi hồi bất định muốn đưa tay lên gõ cửa nghĩ thế nào lại bỏ xuống.
Đèn của phòng khách đang mở ánh đèn vàng ấm áp tỏa ra, TV đang mở tiết mục tống nghệ giải trí. Tần Dao đứng ở cửa đột nhiên có chút không nỡ đi vào, nghĩ đến trước đây Tiểu Linh tâm tình không tốt liền yêu thích lôi kéo cô ta xem tống nghệ. Lúc đó Tần Dao nhìn thấy nàng ngồi trên ghế sofa vừa xem vừa ôm bụng cười ánh mắt có chút nước vì cười quá nhiều quay qua nhìn hỏi cô ta không có buồn cười sao?
Không buồn cười sao?
Tần Dao ngày đó chỉ lo nhìn Tiểu Linh căn bản liền không nhìn trên TV diễn cái gì.
Thở dài một hơi chấn tịnh lại Tần Dao rón ra rón rén đi vào, trên ghế sofa có người ngồi quay lưng về phía Tần Dao, cô ta khẽ gọi : "Linh Linh?"
"Tại sao lại làm như thế?" Nhàn nhạt chất vấn từ sofa bên kia truyền đến là tiếng của Đoàn Tiểu Linh, Tần Dao vừa nghe có chút hoảng hốt: "Làm gì chứ?"
Đoàn Tiểu Linh nói: "Chị biết em đang nói cái gì mà."
Tần Dao hai tay nắm lại bước nhanh hướng về phía Đoàn Tiểu Linh đi đến lại bị quát lớn: "Đừng tới đây!"
"Linh Linh, chị. . ."
Tần Dao có chút bối rối sắc mặt khẽ biến thành trắng, bị quát lớn sau đó cô ta không dám di chuyển nửa bước liền cứ như thế đứng ở nơi đó.
Đoàn Tiểu Linh lạnh nhạt nói: "Tại sao hãm hại Ngu Thư Hân ."
"Chị không có hãm hại cô ta." Tần Dao đứng tại chỗ rít gào, Đoàn Tiểu Linh thái độ lạnh lùng khiến cô ta như bị bức điên phản bác lại nàng: "Đó là do cô ta đáng chết, Ngu Thư Hân từ khi vừa mới bắt đầu thì không nên xuất hiện!"
"Còn có Triệu Tiểu Đường cái tên kia cô ta cũng vậy, cô ta cũng nên chết đi mới phải!"
Tần Dao tâm tình rất mất khống chế, từ khi Đoàn Tiểu Linh về nước cũng không có cùng cô ta liên lạc qua, tâm tình Tần Dao vẫn nằm ở trạng thái tan vỡ. Việc hãm hại Ngu Thư Hân lôi kéo tinh thần Tần Dao tập trung lại, chỉ là ý nghĩ càng ngày càng cực đoan: "Nếu không phải có Triệu Tiểu Đường, Ngu Thư Hân đã sớm không còn. Linh Linh em biết không, Triệu Tiểu Đường căn bản chính là tên khốn kiếp, cô ta là cố ý, mỗi lần đều là cố ý."
Tần Dao nói chuyện mất kiểm soát, cô ta mạnh mẽ biểu đạt một trận sau đó đối với Đoàn Tiểu Linh nói: "Em yên tâm, Ngu Thư Hân rất nhanh sẽ không còn, em rất nhanh sẽ có thể trở về nước phát triển. Linh Linh chị cái gì cũng đều sẽ sắp xếp ổn thỏa cho em, em hãy tin tưởng chị rất nhanh sẽ đưa em trở về. . ."
"Chị điên rồi." Đây là câu vạch trần nói rõ một sự thật cho cô ta biết thế nhưng Tần Dao không hài lòng: "Chị không có điêm, chị rất khỏe mạnh. Là hai người họ có lỗi với em, bọn họ nên chịu sự trừng phạt này!"
Đoàn Tiểu Linh chậm rãi đứng lên, Tần Dao nhìn bóng lưng của nàng từng bước từng bước lùi về sau trên mặt bi thương rút đi, ánh mắt hung ác nói: "Cô không phải Tiểu Linh , cô là ai?"
Đoàn Tiểu Linh quay đầu dưới ánh đèn vàng nàng thần sắc nghiêm túc, ánh mắt sắc bén, Tần Dao nhìn thấy khuôn mặt này cả người cứng đờ lập tức chạy đi về hướng cửa nhưng bên ngoài sớm đã có người chờ sẵn ngăn cô ta lại bắt lấy Tần Dao!
"Tiện nhân!" Tần Dao vẫn không cam lòng chửi rủa: "Tao sẽ công bố quan hệ của mày cùng Ngu Thư Hân, tao sẽ để toàn thế giới đều biết quan hệ của hai đứa mày, một mối quan hệ dơ bẩn!"
"Triệu Tiểu Đường đồ tiện nhân! Mày đi chết đi!"
Tần Dao bị cảnh sát khống chế áp giải đi.
Ngu Thư Hân ngày hôm sau từ chỗ quản lý Lisa nhận được tin tức liền sửng sốt một chút, nàng đối với cái tên Đoàn Tiểu Linh nghe rất quen tai thế nhưng đối với Tần Dao liền không phải như vậy quen thuộc. Nàng chỉ nhớ rõ trước kia thử vai diễn gặp một lần sau đó mua lễ phục lại thấy một lần. Về sau cũng chưa từng gặp lại, cô ta tại sao lại oán hận mình như thế?
Lisa lắc đầu: " Cô ta có tham vọng quá lớn làm ra mấy trò bỉ ổi biếи ŧɦái cũng chẳng có gì lạ."
Nhưng Thư Hân vẫn cảm thấy kỳ quái: "Nhưng em cùng cô ta thật sự không có quan hệ gì."
Lisa đứng dậy: "Quên đi đừng nghĩ tới cô ta nữa, buổi chiều chị đưa em đến đồn cảnh sát đưa khẩu cung giúp đỡ lập án, việc này coi như xong đi."
Lisa nói xong nhìn về phía Thư Hân muốn nói cho nàng tối hôm qua chuyện về Triệu Tiểu Đường nhưng Lisa khóe môi khẽ động cuối cùng không nói gì thêm. Ngu Thư Hân nghe được âm thanh rời đi của chị Lisa cả người nhẹ nhõm, tối hôm qua cho tới hiện tại nàng đều không thể nghỉ ngơi thật tốt. Làm sao đều ngủ không được chuyện này giống như quả bom hẹn giờ cũng không ai biết lúc nào thì nó sẽ nổ tung, hiện tại rốt cục buông xuống được trong lòng nàng đột nhiên liền thả lỏng.
2 giờ chiều, Ngu Thư Hân cùng Cố đạo diễn cùng đi đến đồn cảnh sát lấy khẩu cung, cân nhắc đến nàng là nghệ sĩ, Cố đạo cũng là người thuộc giới giải trí vì lẽ đó sự kiện lần này cũng không có công khai. Mọi người từ bên ngoài đi vào trong, vừa đến cửa Ngu Thư Hân liền đụng phải người quen. Triệu Tiểu Đường cũng có mặt tại đây, mặc bộ đồ công sở màu lam nhạt, tóc dài cẩn thận tỉ mỉ buộc lên, sắc mặt nghiêm túc cùng cảnh sát quan đang nói chuyện, cuối cùng nói: "Vậy thì phiền phức các vị cảnh sát."
"Triệu tổng không cần khách sáo, lần này nếu không có cô giúp đỡ phá án chúng tôi khả năng còn gặp chút khó khăn mất thêm thời gian điều ta."
Lời này cũng không phải giả, Tần Dao tinh thần đã không bình thường người như vậy bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng có thể làm ra chuyện nguy hiểm. Lần này cũng may Triệu Tiểu Đường tìm tới cô ta uy hiếp, câu dẫn Tần Dao đi ra làm cho cô ta bó tay chịu trói. Nếu như muốn dùng thái độ cứng rắn chắc chắn sẽ không thoải mái như vậy, nói không chừng còn có thể đả thương tới người vô tội nên cảnh sát phụ trách vụ án lần này đối với Tiểu Đường rất cảm kích.
Triệu Tiểu Đường vẻ mặt lãnh đạm, ánh mắt vô tình lướt về phía cửa ra vào liền bắt gặp Ngu Thư Hân đang đi đến, cô khẽ gật đầu.
"Triệu tổng, chúng ta nên đi rồi." Hồ Ba đánh gãy ánh mắt vẫn còn chăm chú nhìn về một hướng của cô, Ngu Thư Hân nhìn thoáng qua bên người cô quay lại ghé sát tai Cố đạo diễn cùng cảnh sát hỏi nhỏ: "Triệu tổng làm sao mà lại đến đây."
Cảnh sát cười mở hồ sơ ra: "Cô ấy đến đưa vật chứng, lần này nếu không phải có Triệu tổng giúp đỡ e là chúng tôi cũng không thể nhanh như vậy bắt được người."
Ngu Thư Hân nghe được lời này quay đầu nhìn về phía Triệu Tiểu Đường vừa rời đi, cũng vừa lúc Triệu Tiểu Đường ngoái đầu lại hai người boín mắt nhìn nhau. Ngu Thư Hân thần sắc phức tạp, nàng có chút không tự nhiên đem tầm nhìn rơi đi nơi khác. Tiểu Đường cũng không có thêm động tác gì đó sau cái nhìn vừa rồi cô quay đầu lại tiếp tục ra bên ngoài chỗ đậu xe.
Lấy khẩu cung không mất quá nhiều thời gian, kỳ thực cũng không yêu cầu phía bọn họ cung cấp thêm chứng cứ. Ngày hôm qua Tần Dao hầu như đều tự mình để lộ bằng chứng chống lại cô ta hơn nữa cảnh sát đi đến khu nhà ở của Tần Dao từ bên trong tìm được không ít đồ vật nguy hiểm. Ngu Thư Hân từ sở cảnh sát đi ra, Lisa theo sau nói với nàng: "Buổi chiều có muốn hay không nghỉ ngơi nửa ngày?"
Cố đạo diễn cũng phụ họa: "Nghỉ ngơi nửa ngày đi."
Ngu Thư Hân khéo léo từ chối: "Không sao, tôi có thể tiếp tục đóng phim mà đạo diễn."
Chuyện lần này cũng không có thương hại đến nàng, chỉ là làm cho nàng có chút sợ hãi, đóng phim vẫn là không thành vấn đề huống hồ nàng cũng không muốn lại kéo dài thời gian. Lisa nghe Thư Hâ nói như vậy không thể làm gì khác hơn là nói: "Vậy được cũng được, Cố đạo diễn chúng ta gặp lại ở đoàn phim."
Cố đạo diễn tự mình lái xe tới đây, ông ta gật đầu: "Hẹn gặp ở đoàn phim."
Sau khi lên xe Lisa liền cùng Thư Hân trò chuyện : "Chị cùng Cố đạo thương lượng qua phân cảnh của em gần như còn một tháng là kết thúc, tháng này chị sắp xếp thời gian cho em hợp lí để còn ghi hình gameshow【 Tuần trăng mật 30 ngày] ."
"Quảng cáo sữa tắm HIU chị đã nhận giúp em, cuối tuần này bắt đầu quay."
Ngu Thư Hân gật gù: "Sau đó thì sao?"
Lisa vừa lái xe vừa đáp lại nàng: "Chuẩn bị giúp em tiến vào đoàn phim mới."
Ngu Thư Hân kinh ngạc: "Vẫn là đóng phim?"
Lisa gật đầu: "Vẫn là đóng phim."
Ngu Thư Hân hỏi cô: "Là bộ phim gì ạ ?"
Lisa dùng ánh mắt ra hiệu cho nàng ngoảnh lại ghế đằng sau xe, Thư Hân nghe lời quay lại nhìn xem thấy sau ghế có vài tập văn kiện.
"Lấy cái màu đỏ."
Ngu Thư Hân từ bên trong rút ra văn kiện màu đỏ nhìn xem, trang đầu tiên viết tiêu đề tên tác phẩm【 Phản Quang] , đạo diễn Trương Tố Nhân. Lại mở một tờ kế tiếp, có phần tóm tắt nội dung đơn giản ý chính là một vụ sạt nở đất đá diễn ra ở địa phương nọ khiến thôn trang có rất nhiều người gặp nạn. Thi thể của những người này vì không kịp thời xử lý mà sản sinh ra mầm bệnh, một loại vi khuẩn lây lan diện rộng độ nguy hiểm cao gây tử vong nhanh chóng. Bắt đầu từ nông thôn nhỏ bé lên các tỉnh lẻ sau đó lây lan ra cả toàn thành phố lớn trên cả nước. Ngu Thư Hân đọc đi đọc lại mấy lần khẽ cau mày nói : "Này là phim thảm họa?"
Hiện tại trong phim về đề tài thảm họa cũng không nhiều, một hai năm đều không nhất định ra một bộ, đa số đều là phim giải trí ngôn tình hành động kiếm hiệp cổ trang làm chủ. Lisa trước muốn cho Thư Hân nhận lấy một bộ phim ngôn tình tương đối dễ dàng hút fan thế nhưng hiện tại tình thế không cho phép Lisa cũng chỉ đành thay đổi đối sách.
"Là phim thảm họa, em trở về coi lại kịch bản thật kỹ, chị cảm thấy rất thích hợp em."
Ngu Thư Hân cau mày: "Nhưng là em sợ. . ."
"Đừng sợ." Lisa tập trung lái xe, vẻ mặt trấn định nói: "Em chỉ cần cố gắng đóng phim những chuyện khác có chị lo."
Ngu Thư Hân nghe được câu này chóp mũi đau xót, nàng gật đầu: "Vâng."
Đến đoàn phim Ngu Thư Hân nghỉ ngơi một chút liền trực tiếp đi đổi trang phục, Hứa Giai Kỳ ôm kịch bản đứng một bên. Bên người cô có vài nghệ sĩ mới xuất đạo đang cùng cô bắt chuyện : "Hứa biên kịch nghe nói chị cùng Thư Hân tham gia chương trình 【 Tuần trăng mật 30 ngày 】sao?"
Việc này ở đoàn phim đã không còn là bí mật, tất cả mọi người đều biết. Bọn họ còn trêu ghẹo chuyện này đối với siêu thoại CP có thể thuận lợi xuất đạo, Hứa Giai Kỳ gật đầu: "Ừm."
"Thật tốt, em ngày hôm qua cho các chị bỏ phiếu."
Hứa Giai Kỳ nghe được điều này cúi đầu cười: "Cảm ơn."
Lần này tống nghệ cùng các chương trình tống nghệ khác cũng không giống nhau, khán giả có thể tham dự vào từ đầu đến cuối. Tổ chương trình trên Weibo vì để khuấy động khán giả người qua đường tích cực vẫn chưa có ghi hình cho phép mọi người cơ hội tự do ghép đôi mà mình muốn.
Trên mạng Ngu Thư Hân cùng Hứa Giai Kỳ số phiếu nhiều nhất, thứ hai là Ngu Thư Hân cùng Tuyết Nhi, tuy rằng chính thức đưa ra quy tắc là nhất định phải một nghệ sĩ cùng một người thường phối hợp. Thế nhưng Ngu Thư Hân cùng Tuyết Nhi lúc tết có một số chuyện nổ ra dẫn đến nhóm antifans Tuyết Nhi tóm lấy không tha, còn ở trên Weibo tổ chương trình phía dưới điên cuồng bình luân đại loại như Ngu Thư Hân cùng Tuyết Nhi một đôi trời sinh tạo đề tài, không biết làm sao đề tài này lại bị antifans mang ra kiếm cớ hạch sách rồi. Sau đó liền bắt đầu không hiểu ra sao có vài nhóm người quan tâm đến chuyện này rồi thành CP fans. Hai người mới ban đầu bị antifans kích động đến về sau cảm thấy hai người các cô thật sự xứng, dùng không tới thời gian một tháng tạo lên CP mới. Vì lẽ đó trên mạng này fans CP của hai bên tại mọi thời khắc trên Weibo tranh giành quyết đấu nhau vote.
Ngu Thư Hân cùng Hứa Giai Kỳ có fans CP Ngu Hứa, Ngu Thư Hân cùng Tuyết Nhi fans tự xưng CP Hân Nhi. Hai phe fans CP ai cũng đều không chịu nhường ai, từ tối hôm qua náo loạn đến bây giờ vẫn còn đang kéo dài không ngừng.
【 Ngu Hứa CP là đỉnh nhất! Các tỷ muội cho ta xông lên! 】
【 Hân Nhi CP cho ta lên lên lên! ! ! ! Ta muốn nhìn thấy cánh tay vung vẩy của các ngươi! 】
【 Có muốn xem hay không Ngu Hứa CP trong gameshow phát đường? 】
【 Tương ái tương sát này kịch bản vốn là vì Hân Nhi CP viết, vị nào biên tập cho hai người một bộ phim a? 】
Ngu Thư Hân ảnh trước đây diễn cổ trang bị đem ra ghép với Tuyết Nhi thành một bộ phim ngắn đã đến tập thứ 4. Trong phim hai người lúc đầu chán ghét đối phương về sau bị hấp dẫn lẫn nhau không thể tự thoát ra được, nội dung vở kịch có thể nói là lôi cuốn khiến người ta xem muốn ngừng mà không được. Không ít người bởi vì cái này 'Phim truyền hình' mê mẩn mà thành fan CP luôn. Còn Ngu Hứa CP bởi vì không có tư liệu sống vì lẽ đó từ bỏ con đường biên tập này, đi chê bai fan CP bên kia nói là giả không đúng sự thật. Hai bên tranh nhau cao thấp, ai cũng không phục ai, Ngu Thư Hân vẫn chưa thoát khỏi bóng ma từ vụ của Tần Dao gây ra căn bản liền không biết trên mạng đang diễn ra cái gì, đợi được nàng buổi tối ôm kịch bản bộ phim mới trở về phòng thì liền bị những tin tức này táp vô mặt một cái.
【 Ngu Hứa CP muôn năm, bàn tay điêu luyện eo dẻo dai thể lực tốt, lão bà mỗi ngày vui mừng! 】
【Hân Nhi CP muôn năm, da trắng chân dài vóc người đẹp, mỗi ngày quấn quít lấy lão bà ! 】
Ngu Thư Hân nhìn này hai phe này khác nào tà giáo lộng hành có chút khóc không ra nước mắt, bên cạnh chị Lisa nói rằng: "Rất tốt, chị tiết kiệm được rất nhiều tiền mua hot search."
Ngu Thư Hân dở khóc dở cười: "Chị Lisa, chị là thật lòng sao?"
Lisa cười: "Thật lòng a, hiện tại nhiệt độ chẳng lẽ còn không đủ cao sao?"
Xác thực cao, nguyên bản tiêu điểm hẳn là đặt ở trên người Hứa Giai Kỳ cùng Tuyết Nhi kết quả hai người này đều có quan hệ thân thiết đến Thư Hân, còn tạo thành hai CP khó mà tin nổi nguyên bản hai người đi biến thành thuyền ba người. Ngu Thư Hân quay đầu nhìn cô: "Nhưng là có Tuyết Nhi a."
Lisa nghe được hai chữ Tuyết Nhi dừng một chút: "Rất tốt."
"Nơi nào tốt."
Lisa thở dài: "Cùng với scandal của em bị truyền ra không phải tốt hơn sao, dù sao cũng hơn là cùng những người khác truyền scandal."
Ngu Thư Hân vừa mới chuẩn bị hỏi cô tiếp nàng lại nghĩ đến cái gì nhấp môi bật cười, đúng vậy cùng nàng truyền scandal vĩnh viễn không thể trở thành sự thật, cùng những người khác liền không nhất định. Vì lẽ đó cùng nàng truyền scandal, chị Lisa trái lại an tâm, có mấy người ngoài miệng nói cái gì không thèm để ý trong lòng còn không phải quan tâm sao. Ngu Thư Hân quay đầu nhìn cô, Lisa khó hiểu nhìn lại nàng : "Nhìn chị làm gì?"
"Xem chị nói một đằng làm một nẻo."
Lisa : . . .
Hiếm khi bị Ngu Thư Hân chơi chiêu khích tướng, Lisa trở về phòng có chút không dễ chịu cô cầm hộp thuốc lá nói: "Chị đi ra ngoài hút điếu thuốc, em cơm tối muốn ăn cái gì chị mang về cho em ?"
Ngu Thư Hân nghĩ một hồi: "Đợi lát nữa em tự mình xuống dưới ăn, hai ngày nay chị cũng mệt muốn chết rồi đi làm chuyện của chính mình đi."
Lisa cầm hộp thuốc lá lắc qua lại cười: "Cũng tốt."
Cô cầm túi xách đi ra ngoài, Thư Hân trở về phòng ngủ vào nhà tắm nước nóng thay một bộ đồ thể thao rộng rãi màu đen tuyền. Nàng vừa đi vừa dùng dây buộc tóc buộc mái tóc gọn gàng, trên bàn trà có kịch bản mà Thư Hân mang về. Nàng chuẩn bị tốt mọi thứ ngăn nắp mới đi lại sofa ngồi xem.
Kịch bản tên gọi Phản Quang, đạo diễn Trương Tố Nhân, rất yêu thích đề tài ngày tận thế cùng phim thảm họa, trước đây vẫn hay giành các giải thưởng chỉ là độ nổi tiếng vẫn không cao lắm. Ngu Thư Hân mở kịch bản ra, mở đầu phim là từ trận sạt sở đất đá khiến người dân xung quanh tử nạn rất nhiều thi thể không kịp xử lý nên đã nảy sinh ra một mầm bệnh nguy hại. Đội tình nguyện tham gia cứu viện tiếp xúc trực tiếp với thi thể bị lây nhiễm sau đó bọn học tiếp xúc cùng y bác sĩ khiến bọn họ cũng bị lây. Sau đó bệnh ngấm ngầm lan ra rộng rãi từ bệnh viện đến toàn thành phố, tốc độ lan tỏa ra diện rộng ngày một nhanh hơn tỉ lệ tử vong cao. Trong 24 giờ bắt đầu có triệu chứng phát bệnh một vài nhóm y tá bác sĩ bất ngờ ngã xuống phát bệnh, trong bệnh viện trên đường trong tiểu khu hành lang nơi nào cũng có thể bắt gặp xác chết. Bên ngoài có mấy người đi tới đường liền phát bệnh, có mấy người đi vào cửa hàng mua đồ liền không trở về được nữa, toàn bộ thành phố hỗn loạn căn bản là không kịp ứng phó. Người dân bàng hoàng kinh hãi lo sợ, xung quanh thành phói trả mấy chốc trở lên tiêu điều không mọt bóng người bọn họ ở trong nhà không dám bước chân ra ngoài sợ nhiễm phải nguồn bệnh. Tuy nhiên trong vô số người nhiễm bệnh còn có một thai phụ miễn nhiễm không làm sao.
Nhưng cũng không phải tất cả phụ nữ mang thai đều không bị nhiễm bệnh mà chỉ có một bộ phận nhỏ mà thôi. Nhóm nghiên cứu rất nhanh phát hiện ra điều này, những phụ nữ mang thai không bị nhiễm dịch bệnh đều là lesbian. Bọn họ đều dùng thuốc trọe thai để có con, tin tức này nhanh chóng lan truyền khắp nơi, người dân thi nhau đi mua loại thuốc này tuy nhiên sau đó nửa giờ tin này được bác bỏ. Bởi vì một số người nhận ra nếu như loại thuốc này thật sự có tác dụng chống lại dịch bệnh vậy tại sao bạn gái của họ vẫn bị nhiễm, huống hồ dùng loại thuốc này cũng chưa chắc mang thai được. Nhóm nghiên cứu nhanh chóng chuyển hướng điều tra qua những người phụ nữ có thai làm nghiên cứu. Mọi thứ đều không dễ dàng gì khi bệnh dịch ngày càng cao ngoài tầm kiểm soát rất nhiều tin nặc danh được tung ra người dân hoang mang mát niềm tin vào chính phủ đội ngũ y tế, không một ai nguyện ý tham gia nghiên cứu. Lời đồn khủng bố đến mức nói thuốc phòng nghiên cứu dùng sẽ biến con người trở thành quái vật càng làm người dân mất lòng tin. Chính phủ quân đội cũng không thể dùng vũ lực cưỡng ép nhóm phụ nữ mang thai được mọi quy trình nghiên cứu tìm ra thuốc chống dịch bệnh bị ngưng trệ.
Ngu Thư Hân đọc hết một trang còn chưa kịp lật qua trang mới liền nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên, nàng theo bản năng lên tiếng hỏi: "Ai vậy?"
Ngoài cửa không ai trả lời, Ngu Thư Hân bỗng nhiên cảm thấy lo sợ nghĩ đến hai lần trước gặp nguy hiểm khiến trái tim nàng bất giác đập nhanh hơn, Thư Hân để kịch bản xuống nhìn chằm chằm về hướng cửa.
Tiếng gõ cửa lại vang lên tần suất ngày một dồn dập thúc giục nàng, Ngu Thư Hân cơ thể căng thẳng đi tới cửa hỏi lại: "Ai ở bên ngoài?"
"Là tôi."
Âm thanh của Triệu Tiểu Đường vang lên, Ngu Thư Hân thở ra một hơi nàng mở cửa, ngoài cửa là cô đang đứng chờ vẫn bộ đồ hồi chiều ở sở cảnh sát. Triệu Tiểu Đường đi đôi giày cao gót, tóc dài cẩn thận tỉ mỉ buộc lên, gương mặt bình tĩnh, Thư Hân đứng ở cửa hỏi: "Triệu tổng, có việc gì ạ?"
Nàng mới vừa tắm rửa sạch sẽ trên người còn phảng phất mùi sữa tắm nhàn nhạt, vừa thơm vừa ngọt. Tiểu Đường ngửi thấy mùi này tim đập nhanh hơn một cái, sắc mặt bình thường nhưng bên tai lại ửng đỏ.
Ngu Thư Hân thấy cô không lên tiếng bèn nghiêng đầu nhìn cô, Triệu Tiểu Đường thấy mái tóc dài của Thư Hân tùy ý cặp gọn lên vẫn còn vài sợi tóc rối rơi xuống cổ, so với làn da trắng mịn của nàng càng nổi bật hơn. Thư Hân không có trang điểm nhưng lại vô cùng xinh đẹp làn da được bảo dưỡng vô cùng tốt. .
"Triệu tổng?" Ngu Thư Hân khẽ gọi cô Tiểu Đường hoàn hồn chậm rãi lấy một hộp quà cầm ở sau lưng đưa cho Thư Hân. Nàng nhíu mày tiếp nhận nghe cô nói: "Công ty tôi có người là fans của em, lúc tan việc người ấy nhờ tôi giúp chuyển món quà này đến tay em, hi vọng em sẽ thích."
Ngu Thư Hân nét mặt khẽ biến, cái hộp quà này bề ngoài cùng với hộp quà lần trước Tần Dao đưa cho nàng giống như đúc. Lúc đó Thư Hân không có mở ra xem chỉ biết là bên trong chứa đồ không tốt, bây giờ nhìn đến hộp quà y như đúc này nàng có chút mâu thuẫn nhưng Thư Hân cũng biết Triệu Tiểu Đường sẽ không làm thương tổn nàng. Tiểu Đường thấy Thư Hán biểu cảm không tự nhiên có phần chần chừ mới nói rằng: "Mở ra nhìn thử đi?"
Bàn tay Thư Hân đặt lên chiếc nơ con bướm nín thở gỡ bỏ nó ra, mở nắp hộp trước mắt hiện ra một con rối màu xanh nhạt, Tiểu Đường cầm con rối lên nhấn vào công tắc con rối nhẹ nhàng kêu to, thanh âm hài hước trêu chọc Thư Hân cười lên, cơ thể căng thẳng của nàng chậm rãi thả lỏng.
"Hân Hân, fans của em nhờ tôi hỏi em một câu, em có yêu thích món quà này không ?"
Ngu Thư Hân căn bản là không muốn nhận thế nhưng nàng nghĩ đến Tiểu Đường tối hôm qua giúp nàng, Thư Hân trầm mặc tiếp nhận con rối thấp giọng nói: "Phiền phức Triệu tổng giúp em nói tiếng cám ơn."
Triệu Tiểu Đường dương môi, càng gan to một điểm hỏi: "Vậy fans của còn nhờ tôi hỏi thêm, đêm nay thuận tiện cùng cô ấy ăn cơm tối được không ?"
Được voi đòi tiên, Ngu Thư Hân hướng về cô lườm một cái, làm mặt lạnh, lãnh mạc vô tình nói: "Phiền phức Triệu tổng nói với cô ấy em không tiện."
Cửa gỗ phịch một tiếng đóng lại, Triệu Tiểu Đường ngón trỏ gãi gãi trán lui về phía sau hai bước.