Kỳ thực Triệu Tiểu Đường đã sớm chuẩn bị tinh thần chính mình sẽ có một đứa con, vào buổi tối hôm đó khi cô đồng ý cùng với Thư Hân cô cũng đã chuẩn bị sẵn sàng bằng không cô cũng sẽ không cùng em ấy uống thuốc, không cùng Thư Hân phát sinh quan hệ như vậy, thế nhưng cô không nghĩ tới em ấy lại không thích có con.
Vẫn là không hề có một chút yêu thích nào.
Ánh mắt Triệu Tiểu Đường chăm chú nhìn vào bụng dưới của Ngu Thư Hân, đột nhiên cảm thấy chính mình sắp hỏi tới một câu hỏi có chút dư thừa nếu như Thư Hân đã có dự định của riêng em ấy thì cô có tư cách gì mà xen vào?
Bây giờ hai người bọn họ đã không còn là quan hệ hôn nhân Thư Hân quyết định như thế nào cũng không cần cô đồng ý, bản thân em ấy hoàn toàn có quyền quyết định muốn giữ đứa nhỏ này hay không.
Triệu Tiểu Đường giấu đi tâm tình kích động chạy tới chạy lui ở trong lòng lại bị xối một thân nước lạnh, xối xuống từ đầu đến chân.
Trái tim giống như là bị người ta siết chặt lại ở trong tay, nhíu lại đến đau đớn, vừa đau lại vừa chua xót.
Lúc trước không biết được sự tồn tại của bé con này, Triệu Tiểu Đường cũng không nghĩ tới chính mình sẽ có cảm tình gì đặc biệt. Cô cho rằng cảm tình của chính mình thì phải bồi vào từng chút từng chút một liền giống như giữa người với người, cần phải có sự tiếp xúc từ từ mới có thể truyền được cảm tình với nhau. Nhưng kỳ thực cũng không phải vậy, ngay thời khắc biết được con của chính mình có thể tồn tại, Tiểu Đường rất cao hứng, rất kích động, loại phản ứng tự nhiên này xuất phát từ trong thân thể lẫn thần kinh Tiểu Đường ép xuống như thế nào cũng đều không ép xuống được. Thật giống như là từ lúc sinh ra đã mang theo một loại cảm tình như vậy, trong nháy mắt liền nhấn chìm cô nhấn chìm tới mãnh liệt.
Tâm tư Triệu Tiểu Đường rối loạn, cô cúi đầu đứa bé nằm ở bên trong vòng tay đã uống hết bình sữa, cô đem bình sữa trống rỗng đặt ở bên người, đứa bé vừa hay cũng cười với cô. Đôi mắt tròn xoe phản chiếu hình bóng của cô ở bên trong, Tiểu Đường nhìn xem vài lần khóe miệng liền kéo lên. Ngu Thư Hân ở một bên nhìn thấy động tác của cô đang nắm tay cùng với đứa bé nàng cưỡng bức chính mình dời tầm mắt đi nơi khác.
Màn cửa bị xốc lên, mẹ của đứa bé trở về, nàng bước tới gần thì nhìn thấy Triệu Tiểu Đường đang ôm lấy đứa bé có chút sửng sốt chào hỏi: "Cô... chào cô."
Triệu Tiểu Đường nghe được âm thanh thì ngẩng đầu lên, nữ nhân đứng ở trước mặt duỗi hai tay đưa ra để Tiểu Đường đem đứa bé trả lại cho nàng. Hai tay Triệu Tiểu Đường chăm chăm ôm lấy đứa bé hạ tầm mắt xuống, ở trong khuỷu tay là một tiểu hài tử mềm mại yếu ớt, da dẻ trắng nõn nà, cười lên liền lộ hàm răng chưa mọc đủ, khóe miệng vẫn còn sáng lấp lánh nước bọt. Nếu là bình thường cô đều không muốn nhìn tới lần thứ hai, thế nhưng bây giờ lại muốn ôm không nỡ buông tay.
"Triệu tổng." Ngu Thư Hân thấy cô không có cử động gì liền ôm đứa bé từ trên tay cô đi chuyển lại cho mẹ đứa bé: "Vừa rồi con bé đói bụng chúng tôi có đút cho con bé một ít sữa."
Mẹ đứa bé cười ha ha: "Cảm ơn Ngu tiểu thư a."
Ngu Thư Hân khi tới gần có thể ngửi thấy được mùi sữa thơm tho ở trên người đứa bé, khác biệt với tất cả các loại mùi hương mà nàng đã từng ngửi trước đây, là loại mùi hương rất ấm áp, nàng cười cười: "Không có chuyện gì, vậy cô mang đứa bé đi đi tôi đi ra ngoài đóng phim trước."
"A, được." Nữ nhân ôm lấy đứa bé đặt vào trong xe đẩy, nhẹ nhàng nói chuyện cùng với đứa bé, đứa bé a a a a phụ họa theo, Ngu Thư Hân dừng lại vài giây sau đó xoay người rời khỏi lều nghỉ. Triệu Tiểu Đường ngồi yên ở tại chỗ rất lâu, cô quay đầu nhìn xem mẹ của đứa bé kia cô ấy nằm nhoài ở bên cạnh xe đẩy đưa tay ra lau nước miếng của con bé bên khóe miệng, cuối cùng là chỉnh sửa lại vạt áo giúp con mình. Triệu Tiểu Đường cúi đầu trong lòng cô giống như còn lưu lại nhàn nhạt mùi sữa thơm của đứa bé, cô ngồi yên nửa tiếng đồng hồ cuối cùng cũng đứng dậy rời đi.
Khoảng thời gian này Triệu Tiểu Đường rất thường xuyên ra vào đoàn phim, có rất nhiều người cô nhìn đến quen mắt bọn họ cũng không thận trọng kính nể sợ hãi giống như trước kia, mấy người kia nhìn về phía cô tự nhiên gật đầu chào hỏi: "Triệu tổng."
Triệu Tiểu Đường khẽ gật đầu từ sát bên người bọn họ lướt qua, chưa được vài bước cô liền quay đầu lại nhìn xem ở phía sau lưng vừa rồi đi tới có 4-5 người nhân viên mà đi bên cạnh bọn họ là một nữ nhân ăn mặc áo khoác màu đen, đội mũ cúi thấp đầu một mực bước đi không giống như mấy người nhân viên ở bên cạnh vừa đi vừa nói chuyện.
"Triệu tổng." Cố đạo diễn đã quay xong một phân cảnh trùng hợp lại nhìn thấy Triệu Tiểu Đường đi tới, ông ta chào hỏi: "Buổi trưa Triệu tổng có muốn cùng mọi người trở về khách sạn ăn một bữa cơm trưa hay không?"
Triệu Tiểu Đường giương mắt lên nhìn thấy Ngu Thư Hân đang đứng ở bên người Hứa Giai Kỳ, hai người bọn họ giống như là đang diễn thử tập lời kịch với nhau. Thư Hân lắc đầu thầm thì trong miệng một cái gì đó Hứa Giai Kỳ cười vỗ vỗ bả vai nàng, sắc mặt Triệu Tiểu Đường hơi trầm xuống: "Không cần."
"Tôi còn có chút việc bận ở trong công ty."
Cố đạo diễn không dám giữ cô lại: "Vậy để tôi gọi trợ lý đưa cô ra ngoài?"
Triệu Tiểu Đường lắc đầu: "Không cần, cám ơn đạo diễn."
Cô nói xong nhìn về phía đằng sau hỏi: "Nơi này đều là nhân viên của đoàn phim hay sao?"
Cố đạo diễn không hiểu tại sao cô lại hỏi như vậy, giải thích: "Bên này đều là của đoàn phim, bên kia thì còn có một cái đoàn phim khác cũng đang quay phim, Triệu tổng có chuyện gì sao?"
Triệu Tiểu Đường lắc đầu: "Không có gì."
Vừa rồi cái mùi nước hoa kia, rất quen thuộc, rõ ràng là mình đã từng ngửi qua ở một nơi nào đó.
Mãi cho đến khi Triệu Tiểu Đường leo lên xe mới nhớ tới đây chính là mùi hương nước hoa mà Đoàn Tiểu Linh hay sử dụng, trước kia cô đã từng đề cử qua là một nhãn hiệu xa xỉ chuyên sản xuất nước hoa theo yêu cầu. Mùi hương này là điều chế riêng biệt cho Đoàn Tiểu Linh người bình thường căn bản đều không mua được vậy làm sao người ở trong đoàn phim này lại có? Triệu Tiểu Đường nghĩ tới đây liền cảm thấy không đúng kết hợp với những việc làm mà trước đây Đoàn Tiểu Linh đối xử với Ngu Thư Hân tim cô đập nhanh hơn hai nhịp cấp tốc xuống xe.
Bên trong đoàn phim vẫn giữ nguyên dáng vẻ lúc Tiểu Đường mới rời đi, Ngu Thư Hân đang ngồi nói chuyện cùng với Cảnh Viên ở trên băng ghế đá, Hứa Giai Kỳ cầm kịch bản tán gẫu cùng người bên cạnh, Cố Khả Hinh đang lướt điện thoại di động. Những nhân viên khác mỗi một người đều đang làm việc theo chức vụ của mình ai nên làm gì thì làm đấy, ánh mắt Triệu Tiểu Đường lướt nhìn qua một vòng không hề nhìn thấy bóng người mặc áo khoác màu đen ngược lại nhìn thấy người nhân viên mới vừa chào hỏi mình.
"Vừa rồi?" Người nhân viên mặc một chiếc áo bông màu lam nhạt đột nhiên bị chặn đường, nàng cau mày nhớ lại: "Đúng thật là vừa rồi bên cạnh tôi có một người của đoàn phim khác, người kia có mang khẩu trang tôi không nhìn thấy rõ."
Xung quanh đây còn có hai, ba cái đoàn phim đang quay phim nhân viên thường xuyên đi đi lại lại cùng một chỗ cho nên cô ấy thật sự cũng không có để ý tới, Triệu Tiểu Đường gật đầu: "Không có gì, cô đi làm việc đi."
Người nhân viên kia vỗ ngực một cái thở phào một hơi, rời đi tầm mắt của Tiểu Đường. Triệu Tiểu Đường ngẫm nghĩ vài giây lắc đầu xoay người rời khỏi đoàn phim.
Cô trở về công ty mới vừa bước vào văn phòng liền nhìn thấy Hồ Ba đi theo bước vào: "Triệu tổng, đây là tổng giám đốc Triệu Hy gửi tới."
Là một cái biểu đồ lịch trình, trước khi bắt đầu ghi hình [ Tuần trăng mật 30 ngày ] chương trình sẽ để cho các nghệ sĩ có một khoảng thời gian tiếp xúc ngắn ngủi cùng với khách mời, sau đó căn cứ theo quá trình tiếp xúc của mọi người để xem xét có thể cọ sát phát sinh ra ái tình đốm lửa hay không. Lần này bắt cặp là theo hình thức bỏ phiếu, toàn bộ người qua đường đều có thể tham gia từ khâu bắt đầu liền không giống với cái chương trình ở nước ngoài kia.
Triệu Tiểu Đường nhìn vào các cặp được ghép đôi trong danh sách:
Hứa Giai Kỳ -- Tuyết Nhi.
Thành Diệc Dung -- Triệu Thanh Thanh.
Hàn Tiếu Đông -- Tiền Thành.
Hạ Vân -- Tưởng Ức Nhu.
Triệu Tiểu Đường -- Ngu Thư Hân.
Bên trái là khách mời người ngoài giới, bên phải là nghệ sĩ, giống như danh sách lần đầu được đưa sang đây. Phần danh sách này ngoại trừ nàng cùng người của tổ chương trình biết thì không ai biết bởi vì vẫn còn chưa công bố ra bên ngoài, Triệu Tiểu Đường nhìn thấy địa điểm Triệu Hy lựa chọn là tại một làng du lịch cô liền gọi điện thoại cho em ấy: "Làng du lịch? Là tổ chức trò chơi ở tại đó sao?"
Nội dung ghi hình ngay cả Tiểu Đường cũng không biết bởi vì cô cũng là khách mời, vì lẽ đó phải bảo mật. Triệu Hy nhận được điện thoại của chị gái ruột thì có chút không quen, nàng xem qua xem lại thu gọn sắp xếp nói rằng: "Không có tổ chức trò chơi."
Triệu Tiểu Đường nhàn nhạt ừm một tiếng chuẩn bị cúp máy, Triệu Hy thuận tiện phát ra tiếng cười hề hề nói rằng: "Chị hai, chị đang xem danh sách sao? Có thoả mãn hay không?"
Đáp lại nàng chính là một âm thanh điện thoại bị cắt đứt, khóe miệng Triệu Hy khẽ động tắt máy một tiếng, sau khi tắt điện thoại đi Lâm Diệp gõ cửa tiến vào trong văn phòng hỏi: "Lão Đại, có thả tin tức khách mời ra hay không?"
Sáng sớm 9 giờ bọn họ đã tung ra áp phích giới thiệu các nghệ sĩ tham gia, trên mạng bây giờ vẫn còn đang cãi nhau, fans Triệu Thanh Thanh không nhiều bị nhắc tên đến cũng khá ít, Tiền Thành có một chút lưu lượng fans lão bà của hắn rất đông đều đang bình luận muốn nhìn một chút xem đến cùng thì lần này hắn hợp tác với vị khách mời nào, nhan sắc thấp bọn họ liền không ghi thù! Tưởng Ức Nhu là nghệ sĩ chuyên tham gia gameshow, nàng thu hút không ít lượng lớn fans của các chương trình gameshow, cho nên fans của nàng đã sớm tham gia tuyên truyền ra ngoài. Rồi tới Ngu Thư Hân cùng Tuyết Nhi, từ lúc sang năm hai người này liền trở thành tiêu điểm, chuyện của hai người bọn họ xảy ra ở quán bar sau đó được Tuyết Nhi làm sáng tỏ thế nhưng có một số bộ phận fans cho rằng cô ấy bị uy hiếp, còn có một số bộ phận thì ủng hộ cô cùng Ngu Thư Hân làm bạn bè thậm chí còn có một số thành phần từ fans biến thành anti. Những fans này của Tuyết Nhi đều đã theo cô đến mấy năm, vẫn luôn giúp cô mắng Ngu Thư Hân cùng Lisa, đột nhiên nhận được thông báo hai người là bạn bè khẳng định bọn họ không chịu được vì đó không ít fans đều biến thành antifans.
Sức mạnh của antifans rất là khủng bố, bọn họ biến thành antifans liền bất chấp không chịu thừa nhận, trước đây yêu thích bao nhiêu thì bây giờ căm ghét bấy nhiêu. Thậm chí miệng mồm cũng cực kỳ ác độc tất cả những từ ngữ không tốt đều dùng lên trên người Tuyết Nhi, lời lẽ khó nghe gì cũng đều mắng chửi:
-- Chúc Tuyết Nhi cùng Ngu Thư Hân trăm năm hảo hợp, một đôi giả tạo!
-- Tuyết Nhi cùng Ngu Thư Hân thật sự rất xứng a, hai người đều không phải là kẻ tốt lành gì cút khỏi giới giải trí!
--Trước đây fans Tuyết Nhi đều não tàn, bây giờ đến lượt Tuyết Nhi não tàn, Tuyết Nhi cô lừa gạt chúng tôi nhiều năm như vậy rất vui sao?
-- Tuyết Nhi cùng Ngu Thư Hân không hổ là bạn của nhau đều khiến con người ta cảm thấy buồn nôn như vậy!
Những antifans này càng mắng càng ác liệt, cộng đồng fans của hai người cũng càng bảo vệ dữ dội hơn đặc biệt là fans Ngu Thư Hân. Bọn họ vô duyên vô cớ bị mắng mấy năm trời bây giờ thật vất vả lắm mới được làm sáng tỏ làm sao chịu được những antifans này làm loạn, vì thế trên mạng không ngừng tranh luận, từ khi tung tin tức về nghệ sĩ tham gia cho đến bây giờ vẫn chưa ổn định lại.
Mà nếu khi tung ra tin tức khách mời người ngoài giới liền bị một trận lại một trận như thế, Lâm Diệp cảm thấy mình thực sự chịu nhiệt không nổi liền chạy đi hỏi Triệu Hy.
"Tung ra đi." Triệu Hy nói: "Chú ý khống chế bình luận."
Lâm Diệp đáp lại cô một cái OK.
12 giờ trưa mới vừa vào thời gian ăn cơm trưa, đội ngũ [ Tuần trăng mật 30 ngày ] của Kinh Nghi tung ra một tấm áp phích khác, khách mời bên trong danh sách lần lượt là: Triệu Tiểu Đường , Hứa Giai Kỳ, Thành Diệc Dung, Hạ Vân, Hàn Tiếu Đông.
Áp phích vừa mới được tung ra cộng đồng mạng liền bối rối tiện đà náo động la to:
-- Hứa thần! Hứa thần! Hứa thần của ta! Cùng Ngu Thư Hân ghép thành một đôi đi! Ta yêu các ngươi moah moah moah! Fans CP rốt cục cũng có kẹo ăn hạnh phúc muốn khóc, ma ma ơi!
-- Lại có thể mời được Hứa thần tổ chương trình thật trâu bò! Trời đất! Còn có Hàn Tiếu Đông! Ta thúc giục thúc giục thúc giục cực kỳ thúc giục tranh của ngươi lộ ra ngoài những mấy năm, có thể cho ta một cái kết quả được không a?
-- Đợi một chút, bốn người ghi ở phía sau ta đều biết còn cái tên đầu tiên ghi là Triệu Tiểu Đường ? Là cái người tên Triệu Tiểu Đường mà ta đang nghĩ đến đúng không? Là lão bản Kinh Nghi, người yêu tin đồn trong scandal của Đoàn Tiểu Linh?
-- W... T... F...!
Ngu Thư Hân nhận được điện thoại của Lisa thì mới vừa vào thời gian nghỉ ngơi, nàng ngồi ở trong lều ăn cơm trưa, Lisa ở đầu dây điện thoại bên kia hỏi tới: "Thư Hân xem tuyên truyền chưa?"
"Tuyên truyền gì?" Ngu Thư Hân khều khều mấy hạt gạo trắng bỏ vào trong miệng, cuối cùng nói: "Là tuyên truyền của [ Tuần trăng mật 30 ngày ] sao? Em còn chưa có kịp xem, là muốn chuyển em đi sao?"
"Không phải." Lisa cân nhắc dùng từ: "Là như thế này, em có biết khách mời cuối cùng là ai không?"
Trong lòng Ngu Thư Hân hơi hồi hộp một chút: "Ai?"
"Là Triệu tổng."
Triệu Tiểu Đường ?
Triệu Tiểu Đường sẽ tham gia những chương trình như thế này sao?
Trong phút chốc Ngu Thư Hân thoáng hoài nghi mình nghe nhầm, nàng đặt đũa xuống: "Ai?"
"Triệu tổng." Lisa nói: "Chị vừa mới đi xác nhận là Triệu tổng không sai được."
Nháy mắt Ngu Thư Hân liền không còn khẩu vị gì, nàng đem hộp cơm đặt chếch ở một bên, màn cửa bị xốc lên có mấy người nghệ sĩ đi vào.
"Triệu tổng lại tham gia gameshow?"
"Triệu tổng đây là muốn đi vào con đường hôn nhân hay sao?"
"Tôi cảm thấy cô ấy hẳn là muốn đi vào giới giải trí."
"Không đến nỗi vậy đi, Kinh Nghi cũng thật trâu bò rồi a..."
Ngu Thư Hân đứng lên từ giữa người bọn họ lướt qua đi ra khỏi lều, trước mặt chính là một tràn khí lạnh nàng nói: "Làm sao chị ấy lại tham gia chương trình này?"
Lisa nói: "Nghe nói khách mời vốn dĩ là Trương Cường nhưng liên lạc với Trương Cường không được cho nên mới tìm đến Triệu tổng."
Vậy cũng không thích hợp a, loại người bận bịu như Triệu Tiểu Đường làm sao lại tham gia chương trình gameshow, chuyện này quả thật là không thể tưởng tượng nổi. Lisa không nghe nàng nói gì, hỏi tới: "Có phải Triệu tổng biết cái gì rồi không?"
Ngu Thư Hân không có giấu diếm: "Chắc là chị ấy cũng biết đi."
"Chị cũng đoán vậy." Lisa nói: "Cho nên cô ấy mới đặc biệt chăm sóc em như thế, lần này cô ấy tham gia chương trình chị đoán phỏng chừng cũng là vì em."
"Cô ấy có biết em không muốn đứa bé này không?"
Ngu Thư Hân trầm mắt: "Đại khái cũng biết đi."
"Cô ấy nói thế nào?"
Ngu Thư Hân nghĩ đến vẻ mặt Triệu Tiểu Đường lúc sáng trầm mặc vài giây: "Không có nói thế nào cả."
Lisa thở dài: "Quên đi, tạm thời đừng suy nghĩ những chuyện này chị đi sang bệnh viện gặp bác sĩ định ra thời gian phẫu thuật, đợi đến khi phẫu thuật qua đi rồi hẳn nói."
"Đúng rồi, hai ngày trước quên hỏi em, em biết Hạ Ý sao?"
"Hạ Ý?" Lập tức trong đầu Ngu Thư Hân liền hiện lên dáng vẻ Hạ Ý, nàng nói với Lisa: "Gặp qua hai lần, không quen biết."
Lisa nói: "Hắn ta bảo trợ lý gọi điện thoại cho chị, nói muốn hẹn gặp mặt em, hỏi tới có thể nói chuyện trao đổi nghề nghiệp hay không, chị từ chối. Thư Hân nếu như hắn ta tìm người đến hẹn em, em không được đi."
Hạ Ý cái người này danh tiếng vô cùng tệ chuyên dùng thủ đoạn dơ bẩn, Lisa cực kỳ cảm thấy phản cảm đối với hắn. Lúc trước nếu không phải tại hắn ngày hôm nay cô cùng Tuyết Nhi cũng sẽ không đi tới mức này, Ngu Thư Hân mím môi: "Vâng."
Gió đông lạnh lẽo thổi đến mức đầu nàng cảm thấy đau đớn, rõ ràng là rất lạnh thế nhưng Ngu Thư Hân lại không muốn trở lại lều sưởi ấm một chút nào. Nàng đặt điện thoại di động xuống tùy ý rối loạn dạo chơi một vòng dọc theo bên ngoài đoàn phim, đầu cúi thấp xuống mặt mày tối tăm, cách ở phía sau nàng không gần không xa có một người vẫn luôn luôn đi theo ăn mặc áo khoác màu đen mang theo mũ. Giữa hai người tình cờ có một người nhân viên đi qua, Ngu Thư Hân cũng không hề phát hiện ra phía sau mình có người.
"Ngu Thư Hân ?" Cảnh Viên bước ra từ trong phòng vệ sinh liền nhìn thấy Ngu Thư Hân đứng ở bên vườn hoa, nàng hỏi: "Em đang nhìn cái gì vậy?"
Ngu Thư Hân quay đầu: "Cảnh tiểu thư."
Vẻ mặt lạnh nhạt của Cảnh Viên đều không thay đổi, giọng nói đều ngậm lấy cảm giác rung rinh lạnh lẽo: "Gọi tôi Cảnh Viên là được rồi."
Thời gian Ngu Thư Hân cùng Cảnh Viên ở chung một chỗ rất ngắn tuy rằng hai người ở trong bộ kịch đóng vai chủ tớ thế nhưng Cảnh Viên người này tính tình lại khó chịu, không thích giao lưu bình thường lúc họp cũng không chủ động phát biểu ý kiến nên ấn tượng của Ngu Thư Hân đối với Cảnh Viên chính là một người khá lãnh mạc, nàng thuận nói theo: "Vâng."
Khi nãy Cảnh Viên chuẩn bị vòng qua trở về lều của mình lại nhìn thấy Ngu Thư Hân đứng một mình ở chỗ này không hiểu sao lại nghĩ đến buổi sáng nàng khóc đến không ngừng lại được, cô nói: "Ngu Thư Hân tuy rằng tôi không biết em gặp phải chuyện gì thế nhưng tôi muốn nói với em, không có chuyện gì là không qua được."
Ngu Thư Hân không nghĩ tới sẽ có ngày Cảnh Viên an ủi mình, nàng hơi kinh ngạc đáp lại: "Cảm ơn."
Cảnh Viên khẽ gật đầu từ bên người nàng vòng qua, Ngu Thư Hân ngồi ở bên cạnh vườn hoa không một bóng người. Hai ngày trước tuyết vừa mới bắt đầu rơi, trước mắt vẫn là một mảnh trắng xóa Ngu Thư Hân tùy ý nắm lấy một nắm tuyết ở trên mặt đất vào trong lòng bàn tay, lành lạnh sau khi tan ra nhiệt độ lại biến thành ấm áp, nàng cảm thấy nắm tuyết này có mười phần giống với Triệu Tiểu Đường. Cô vẫn luôn lạnh lẽo như thế nàng nắm ở trong lòng bàn tay đến mấy năm cũng đều không tan ra được, bây giờ tách ra Triệu Tiểu Đường ấy vậy mà lại tan chảy bắt đầu có độ ấm, đáng tiếc là cô bởi vì con của chính mình nên mới có nhiệt độ.
Ngu Thư Hân nghịch lấy hoa tuyết sau đó lại nghĩ đến vừa rồi chị Lisa có nhắc tới Hạ Ý, nàng cầm điện thoại lên muốn gọi cho An Kỳ một cuộc điện thoại, điện thoại vừa mới đổ chuông được hai tiếng liền nghe đến đầu dây bên kia bắt máy kêu lên: "Thư Hân?"
"Mình vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại cho cậu, cậu liền gọi tới."
Gió thổi hoa tuyết bay lên Ngu Thư Hân nheo mắt lại: "Cậu gọi điện thoại cho mình làm cái gì?"
"Còn làm cái gì nữa chứ?" An Kỳ nói: "Mình đều đã xem tin tức hết rồi, có phải cái gameshow kia của các cậu Triệu Tiểu Đường cũng muốn tham gia?"
Ngu Thư Hân không nghĩ tới An Kỳ cũng biết được tin tức, gật đầu trả lời: "Ừm, nghe nói là vậy."
"Cậu nói thử xem đến cùng thì Triệu Tiểu Đường đang muốn làm cái gì a? Mình đều bị chị ấy làm cho hồ đồ rồi trước đây hai người ở chung một chỗ thì chị ấy cả ngày đều tránh né cậu một năm không thấy được mặt đến hai lần, bây giờ lại xảy ra chuyện gì chủ động tiến gần đến chỗ của cậu đây?"
Ngu Thư Hân lườm một cái: "Chị ấy không có chủ động hợp lại."
"Này còn không phải là chủ động a!" An Kỳ líu lưỡi: "Cậu nghĩ mình ngốc sao a, buổi tối ngày hôm đó là chị ấy cố ý tới đón cậu đi, bây giờ người ta lại vô duyên vô cớ tham gia chương trình gameshow? Lẽ nào Kinh Nghi bọn họ là muốn đóng cửa hay sao?"
Ngu Thư Hân bất đắc dĩ nói: "An Kỳ."
"Làm sao đây, mình nói xấu chị ấy cậu đau lòng a."
Không phải đau lòng mà là bất lực, Ngu Thư Hân có một loại cảm giác vô cùng bất lực, nàng phí hết tâm tư muốn trốn khỏi tất cả vậy mà lại một mực xoay chuyển trở về như trước, nàng không muốn nghĩ tới nữa dứt khoát nói: "Được rồi, không nói tới chị ấy nữa."
"Được thôi, cậu gọi điện thoại cho mình để làm gì nhớ mình sao?"
Ngu Thư Hân : "Hạ Ý không có đến tìm cậu gây phiền phức chứ?"
"Hạ Ý?" An Kỳ nghĩ một hồi: "Cái người cậu nói là lão bản của Sáng Thế à, hắn ta để lại một tờ chi phiếu cho đến bây giờ cũng đều không thấy được bóng người, nhắc tới hắn ta làm gì?"
Ngu Thư Hân nói: "Không có gì, mình sợ hắn ta lại đi quấy rối thôi."
"Sẽ không." An Kỳ động viên nàng: "Hai ngày trước hắn ta gây sự ở quán bar không biết làm sao lại bị đưa tin ra ngoài phỏng chừng bây giờ hắn đang bận rộn lắm đây."
Xác nhận thì Hạ Ý thật sự rất bận rộn, không biết làm sao chuyện hắn uống rượu đến điên loạn gây sự ở quán bar Tiểu Thành bị truyền thông biết đến. Đầu tiên là nổi lên một làn sóng giải trí mới mẻ, tiếp theo đó lại leo lên đến hot search, hắn phải mua một chút thuỷ quân đè xuống sau đó mới dám xách mặt đi về nhà. Đương nhiên về nhà liền bị người trong nhà chỉ trích một trận những thứ này đều là chuyện nhỏ quan trọng nhất chính là ngày đó thật giống như hắn đắc tội với Triệu Tiểu Đường, vì lẽ đó hai ngày nay vừa vặn để hắn suy nghĩ làm sao để tự cứu lấy chính mình.
"Triệu tổng, Hạ tổng hẹn buổi tối mời cô đi ăn cơm, nói có một cái hạng mục mới muốn hỏi cô có hứng thú hay không." Hồ Ba đứng trước bàn làm việc của Triệu Tiểu Đường hỏi: "Giúp cô đẩy đi sao?"
Tuần này Hạ Ý đã ba lần gửi lời mời qua đây, Triệu Tiểu Đường cũng không ngẩng đầu lên nói: "Đẩy."
Hồ Ba đứng ở một bên cung kính nói: "Vâng, Triệu tổng sắp đến 2h 30p, chúng ta nên đi sang bệnh viện thôi."
Triệu Tiểu Đường nghe thấy cậu ta nói đến bệnh viện mới nhớ tới chấn thương ở trên eo, cô cử động thân thể vẫn cảm thấy cơn đau có chút lúc ẩn lúc hiện cô gật đầu: "Đi chuẩn bị xe trước đi, tôi lập tức đi ra."
Hồ Ba cúi đầu bước ra ngoài, không lâu sau Triệu Tiểu Đường cũng đi ra, sau khi lên xe cô tựa lưng ở trên ghế xe nghỉ ngơi, ngoài cửa xe hoa tuyết bay phiêu phiêu cô ngắm nhìn chằm chằm vài giây cúi đầu lấy điện thoại di động ra. Mở hội thoại tin nhắn nhìn thấy Triệu Hy gửi tới cho mình một bức ảnh, trong hình là cô cùng Thư Hân bốn mắt nhìn nhau, lúc này cô thậm chí còn có thể xuyên qua màn hình nhìn thấy được những bọt nước nằm trên hàng lông mi của Ngu Thư Hân, óng ánh long lanh, rung rinh động lòng.
Triệu Tiểu Đường nhìn sang Hồ Ba nói: "Đoàn du lịch đã liên hệ được chưa?"
Hồ Ba không chần chừ nói: "Đều đã liên hệ được rồi."
Triệu Tiểu Đường nhàn nhạt ừm một tiếng, Hồ Ba nói: "Triệu tổng, cô muốn đi ra ngoài du lịch sao a?"
"Cũng không hẳn."
Trả lời mơ hồ, Hồ Ba gãi đầu một cái tiếp tục lái xe.
Triệu Tiểu Đường thoát mục tin nhắn ra, tắt điện thoại đi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ vẻ mặt không khác gì so với thường ngày vậy mà toàn thân lại bao phủ nhàn nhạt một sắc ưu thương. Không biết từ khi nào Hồ Ba lại nhìn thấy cảm giác này trên người của Triệu Tiểu Đường, hắn kinh sợ đến mức suýt chút nữa thì vượt đèn đỏ thật vất vả lắm mới đi đến bệnh viện, Hồ Ba vội vàng xuống xe bước tới bên cạnh xe mở cửa xe: "Triệu tổng, đã đến rồi."
Triệu Tiểu Đường giẫm giày cao gót bước ra ngoài, trước cửa bệnh viện có rất nhiều người tới lui, Hồ Ba nói rằng: "Bác sĩ Kiều chờ chúng ta ở tầng 16."
Cậu ta nói xong liền đi theo Triệu Tiểu Đường đi tới cửa thang máy, cùng đi thang máy với cô có rất nhiều người, người già trẻ em cũng đều có còn có cả phụ nữ mang thai, đứng bên người Triệu Tiểu Đường là một người phụ nữ mang thai có bụng rất lớn nhìn ra là đã sắp đủ tháng, cái bụng chả khác nào được thổi khí vào vô cùng lớn. Triệu Tiểu Đường đứng bên cạnh người phụ nữ mang thai hô hấp đều thay đổi, cẩn thận từng li từng tí.
Ánh mắt Triệu Tiểu Đường lén lút liếc nhìn người phụ nữ kia, trong đầu đang suy nghĩ tới nếu như là Ngu Thư Hân ...
Cô hoàn hồn, phủi đi những suy nghĩ không thiết thực ở trong đầu rất nhanh một tầng rồi lại một tầng người người cũng đều đi xuống, đến tầng 16 thì đã không còn ai. Hồ Ba bước ra khỏi thang máy trước Triệu Tiểu Đường đi theo phía sau cậu ta đến cửa phòng làm việc của bác sĩ thì Hồ Ba đứng ở bên ngoài, Triệu Tiểu Đường gõ cửa bước vào.
Bác sĩ Kiều là một nữ bác sĩ, khoảng chừng 40 tuổi, là bác sĩ kiểm tra định kì mỗi tuần cho Triệu Tiểu Đường, đối với Triệu Tiểu Đường cũng coi như là quen thuộc. Bác sĩ nhìn thấy cô đẩy cửa bước vào ngẩng đầu lên nói: "Đến rồi, chỗ nào không thoải mái sao?"
Triệu Tiểu Đường đi tới một bên bàn làm việc của bác sĩ, chỉ phía sau lưng: "Ngày hôm qua eo bị va chạm tới đây làm kiểm tra thử."
"Eo?" Bác sĩ Kiều vừa nghe liền đặt cây bút trên tay xuống: "Để tôi nhìn một chút."
Triệu Tiểu Đường theo bác sĩ tiến vào bên trong phòng kiểm tra.
Nửa giờ sau, Hồ Ba nghe được âm thanh cửa bị mở ra hắn hỏi: "Triệu tổng xong rồi sao?"
Bác sĩ Kiều đưa cho cậu ta một tờ giấy: "Trợ lý Hồ, đi lấy thuốc đi."
"Cô nhớ nghỉ ngơi nhiều vào một chút, eo bị thương không phải là việc nhỏ."
Triệu Tiểu Đường gật đầu bác sĩ Kiều lại dặn dò thêm hai câu cô mới mang theo Hồ Ba rời đi, sau khi xuống lầu Hồ Ba đưa chiếc chìa khóa xe cho Tiểu Đường để cô lên xe trước còn chính mình đi lấy thuốc. Triệu Tiểu Đường sau khi nhận lấy chìa khóa xe liền đi về phía cửa bệnh viện, đi ngang qua cửa thang máy thì ánh mắt của cô nhìn thấy một người.
Là Lisa sao?
Triệu Tiểu Đường lui về phía sau hai bước nấp ở cạnh tường thang máy, Lisa khoác áo gió màu xám đậm, cổ áo gió kéo cao lên che đi nửa khuôn mặt bên dưới thế nhưng Triệu Tiểu Đường vẫn có thể nhận ra, bởi vì bộ y phục này cô đã từng nhìn thấy Lisa mặc qua.
Lisa đứng chờ thang máy vẫn còn đang gọi điện thoại: "Lập tức đến đây chờ mình 2 phút."
Thang máy đã đến Lisa bước vào bên trong phía sau cũng có một số người lần lượt bước vào, Lisa ấn vào tầng 6 đợi đến khi lên đến tầng 6 thì Lisa từ đám đông chen ra ngoài vừa hay Triệu Tiểu Đường cũng đuổi tới ở phía sau.
Tầng 6 là khoa phụ sản, Triệu Tiểu Đường đưa mắt nhìn bảng ký hiệu khoa phụ sản ở dưới thang máy thì nhíu nhíu mày, cô nhìn thấy Lisa bước nhanh về phía một phòng khám cô lập tức đuổi theo phía sau.
Bác sĩ cùng với Lisa là bạn cùng lớp thời tiểu học hai người đều chơi với nhau đến mười mấy năm quan hệ rất thân thiết. Lisa đi vào văn phòng của nàng ngồi vào băng ghế, bác sĩ bưng tới một ly nước cho cô: "Vẫn quyết định không muốn sao?"
Lisa gật đầu: "Không muốn, làm phiền cậu rồi."
Bác sĩ ngồi ở đối diện Lisa: "Nguy hiểm cùng nguy hại cậu đều nói qua cho cô ấy biết chưa?"
Lisa đặt ly nước xuống: "Đều nói rồi mà về phương diện thuốc cậu cứ dùng loại tốt nhất, còn phải tiêm thuốc gây tê a mình nghe nói cái kia không đau lắm hẳn là tiêm rồi thì không có cảm giác gì đúng không? Không được ảnh hưởng tới sinh hoạt sau này đi, đúng rồi còn phải không được ảnh hưởng tới sinh dục sau này..."
Lisa nói ra một đống dặn dò lớn nhỏ, bác sĩ nghe xong liền ấn ấn cái trán: "Ở trong mắt cậu mình không phải là một bác sĩ hay sao?"
Lisa buông lỏng đôi vai: "Mình chỉ quá lo lắng thôi."
Bác sĩ vỗ vỗ bả vai Lisa : "Khi nào thì có thể tới đây làm phẫu thuật."
"Cậu định đi."
Bác sĩ nghĩ một chút: "Vậy thì ngày kia đi, ngày mai mình có hai cuộc phẫu thuật nếu không có vấn đề phát sinh thì sau buổi xế chiều có thể đến."
Bác sĩ nói xong thì rút ra một tờ giấy nằm ở trên bàn: "Những gì cần chú ý đều ghi ở phía trên."
Lisa đi ra khỏi phòng bệnh thì không có chú ý đến bên cạnh mãi cho tới khi đi ra ngoài được mấy bước mới nghe có người gọi: "Lisa tiểu thư."
Lisa tiểu thư.
Âm thanh hơi lạnh, rõ ràng, trong chớp mắt sống lưng của Lisa liền thẳng tắp chậm rãi quay đầu lại.
"Triệu ... Triệu tổng?"
Lisa không hề nghĩ tới chính mình sẽ đụng phải Triệu Tiểu Đường ở ngay bệnh viện, mặt mày Lisa hơi trắng theo bản năng giấu đi tờ giấy ở trên tay. Triệu Tiểu Đường từ trên hàng ghế chờ đứng lên hai tay cô khoanh ở trước ngực, đuôi mắt mang theo nét sắc bén ánh mắt sắc lẻm, hàm dưới căng thẳng phát âm: "Cô tới nơi này làm cái gì?"
Lisa ho nhẹ: "Triệu tổng, tôi đến để thăm một người bạn."
Triệu Tiểu Đường ánh mắt thâm trầm, nghiêng đầu nhìn thấy cánh tay ở sau lưng Lisa mặt mày tràn đầy sương lạnh: "Vậy cái kia cũng là bạn của cô đưa cho cô sao?"
Dưới ánh mắt ép người của cô tim gan Lisa đều đột nhiên đập nhanh hơn mấy nhịp, nàng lui về phía sau một bước: "Triệu tổng."
"Em ấy mang thai có đúng không."
Không phải là câu nghi vấn mà là một câu trần thuật, Lisa còn muốn phản bác lại thì nghe được Triệu Tiểu Đường nói: "Cô đoán thử xem tôi đi điều tra chuyện này thì cần mấy tiếng?"
Thân thể căng thẳng của Lisa thả lỏng một chút, nàng lấy tờ giấy trên tay ra gật đầu: "Đúng, em ấy mang thai."
Triệu Tiểu Đường buông tay xuống ở bên người, giọng nói càng ngày càng căng thẳng: "Em ấy muốn làm cái gì?"
"Không phải rất rõ ràng hay sao?" Lisa rút bớt đi sự căng thẳng vừa rồi khôi phục lại nét trầm ổn, nàng nói rằng: "Cô đoán ra được mà."
Ngu Thư Hân mang thai, cô đoán ra được.
Ngu Thư Hân không muốn đứa nhỏ, cô cũng đoán ra được.
Thế nhưng nghe được chính miệng Lisa nói chắc chắn như vậy nói cho cô biết Ngu Thư Hân không muốn đứa nhỏ này thì tâm của Triệu Tiểu Đường vẫn không thể ức chế được mà thắt chặt lại. Có một cái gì đó đổ vào bên trong cuống họng đến cả thở cũng đều cảm thấy đau đớn, toàn thân người Tiểu Đường bất động đứng yên tại chỗ, sắc mặt khẽ biến thành trắng toát, cô lại mở miệng giọng nói trầm thấp run run phát ra: "Có phải là em ấy không có một chút nào muốn giữ lại đứa nhỏ này?"
Không phải là không muốn giữ mà là không có cách nào để giữ.
Lisa suy nghĩ vài giây giọng nói ôn hòa nói: "Triệu tổng, tôi biết tôi không nên nói ra những lời này cũng không có tư cách nói ra những lời này thế nhưng tôi vẫn muốn nói, hai người đã kết thúc rồi liền nên dễ đến thì dễ đi đi."
"Cô buông tha cho Thư Hân đi."
Triệu Tiểu Đường nghe được câu này thì chóp mũi đau xót, cô buông hai tay đang nắm chặt bên người, hàm dưới vẫn căng thẳng cứng nhắc hỏi: "Lúc nào thì làm phẫu thuật?"
Lisa cau mày: "Triệu tổng..."
"Cô không cần lo lắng, tôi biết tôi không có tư cách để khiến em ấy phải giữ lại đứa nhỏ, chỉ là tôi không muốn để em ấy một mình nằm ở trên bàn mổ." Giọng nói của Triệu Tiểu Đường nghẹn lại: "Tôi sẽ ở lại đây với em ấy."