Em Có Thể Giúp Anh Chữa Lành Vết Thương Được Không?

Chương 107: Dê con đói



Nam bước ra khỏi phòng bác sỉ qua phòng dê bế con bé lên, cảm giác thật kỳ diều. Đây là con gái mình sao, mình thật sự có con sao? Con bé nhỏ chút xíu và nhẹ lắm. Anh bế nó cứ sợ làm rơi nó thôi, vì lần đầu tiên anh bế bé nhỏ như thế. Nước mắt anh rớt xuống ướt mặt dê, nước mắt hạnh phúc. Vì anh đã có kết tinh tình yêu của anh và Dương. Lúc bé vừa sinh vì anh mãi lo cho Dương nên chưa kịp nhìn nó. Giờ nhìn kỹ nó giống vợ anh, đáng yêu như nhau... Daddy yêu hai ba con con lắm,đặt nụ hôn trán nhẹ nhàng lến trán dê. Con bé nhìn Nam cười, miệng thì chẳng có chiếc răng nào... Đáng yêu vô cùng.

Nam đặt nụ hôn nhẹ nhàng lên trán con gái bé bỏng của mình. Rồi từ từ luồn tay xuống gáy đỡ đầu bé lên, bế áp sát người bé vào lồng ngực của cậu. Cảm giác ấm áp lạ kỳ. Anh bế con như thế qua phòng vợ anh đang nằm..

Vừa nhìn thấy "dê" Dương cừoi reo vì vui sướng. Cậu cố gắng ngồi dậy, nhưng nhói lên vì vết khâu ở bụng. Dương nằm xuồng mắt không rời Nam và dê.

"Nhanh lên bế nó lại đây cho em đi" Dương giơ hai tay ra để đón dê. Nam cũng vừa đi tới, nhẹ nhàng đặt con bé nằm xuống sát Dương.

Con gái em đây sao, em đã có con của riêng nình rồi. Ông trời thật tốt với em và anh. Dương nằm nghiêng người nhìn con mà cười và khóc trong hạnh phúc. Cậu vuốt mặt, vuốt cánh mũi, vuốt đôi mắt. "Trộm vía dê của ba ba đáng yêu quá."

Dương giơ một ngón tay của mình ra. Dể dùng bàn tay đó nằm lấy ngón tay của Dương. Thật lạ kỳ, vậy mà con bé lại nhìn Dương mà cười. Có lẽ vì nó nhận ra ba ba của nó. Nam thấy vậy cũng đưa ngón trỏ của mình ra sát tay của dê. Dê cũng dùng bàn tay còn lại nắm lấy ngón tay trỏ của Nam. Con bé nhìn cả hai và cười,cả gia điình họ ngồi chơi vui đùa với nhau hạnh ohucs biết bao. Ông bà nội ngoại tới, cũng ngồi đời vì không nỡ làm phiền gia đình nhỏ đang hạnh phúc. Chơi được một lúc thì bé dê khóc ré lên. Đưa tay bỏ vào miệng nút chụt chụt. Thì ra là dê đói rồi, mãi chơi với ba và daddy mà quên ăn.

"Anh mau đi lấy sữa non, nước nóng, bình sữa, khăn màn tới đây cho em..."

Ở ngoài mấy ông bà nội ngoại muốn vào để giúp nhưng ông ngoại dê bảo "Chúng ta phải để tự nó thử chắm con tụi nó xem sao. Nếu không được chúng ta mới giúp.

Nam nghe con khóc luống cuống, tay chân lóng ngóng. Anh chạy đi lấy mấy đồ vợ dặn, mà cứ quên này quên kia hoài à...

" Rồi anh lấy xong rồi"

"Anh lấy bình sữa nhỏ xíu của dê ra, rót sữa non vào. Đậy nắm bình kín lại. Lấy một cái ly đổ nước nóng vào, rồi bỏ bình sữa non đó vào hâm cho ấm lên rồi cho con uống....

Nam làm y như lời Duong bảo. Sữa ấm rồi cậu đem cho dê uống. Dê uống no nê, nhìn cái miệng bú bình sữa mà cưng không chịu nổi. Uống no rồi, Nam ngồi đó vỗ về nhẹ nhành rồi hát cho Dê ngủ. Anh hát những bài nhẹ nhành và sâu lắng. Anh hát hay tới mức cả vợ và con ngủ lúc nào không hay. Giờ cậu mới để ý bai người đã ngon giấc rồi. Tay của Dương vẫn không quên sờ lên người dê.. Nam đặt nụ hôn lên trán "Chúc em ngủ ngon" "Chúc con gái của daddy ngủ ngon"

.. Giờ thì ông bà mới vào.

"Hai đứa nó ngủ rồi sao"

"Dạ"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv