"Ồ." Chương Hạo Hiên thở hắt ra, khẽ nhướng mày cười mỉm. "Có thể kinh doanh chắc chắn là một người rất thành đạt. Tiểu Khả yêu anh xem ra cũng không thiệt thòi."
Cố Tiểu Khả khẽ hất mặt tự hào. Tất nhiên là vậy rồi. Trình Vương trong mắt cô đích thị là viên kim cương lớn rất có giá trị. Chương Hạo Hiên vốn không thể đem ra so sánh với anh.
Bố mẹ cô ngay từ đầu không biết chuyện cô đã có bạn trai, đối diện với hai người đàn ông cùng yêu thích bảo bối nhà mình liền không ngừng ngần ngại rồi á khẩu không biết nên hỏi gì. Chỉ có thể quay sang Cố Tiểu Khả, dùng ánh mắt trách móc nhìn cô như muốn dạy cho cô một bài học nhớ đời. Chương Hạo Hiên tốt như vậy...
Trình Vương nhấp một ngụm trà, khuôn mặt vốn tỏ vẻ không so đo, không chấp nhất với Chương Hạo Hiên. "Quá khen, dù tôi có nghèo khó thì Tiểu Khả tôi cũng nhất định không để cô ấy thua kém ai, cô ấy là bảo bối của tôi."
Cố Tiểu Khả hơi mỉm cười, Trình Vương cũng có lúc sến súa vậy sao.
Vốn định ngồi xuống bên cạnh Trình Vương nhưng lại bị bố mẹ cô ngầm dùng ánh mắt sát thủ tia thẳng về phía mình. Đôi chân lại như hóa đá.
"Thật trùng hợp thay, tôi cũng là một thương nhân." Chương Hạo Hiên bật cười.
Thôi xong! Cái gì đến rồi cũng phải đến!
Cố Tiểu Khả cắn môi. Nhìn bố mẹ cô có vẻ háo hức thế kia, nhất định đang chờ đợi Chương Hạo Hiên lên giọng khoe khoang tài sản cho Trình Vương sợ hãi.
"Vậy sao? Có lẽ tôi vô danh tiểu tốt, chưa biết đến cậu." Trình Vương có vẻ rất bình tĩnh.
"Không dám! Để anh Trình đây phải chê cười rồi. Tôi là giám đốc tập đoàn Dương Dương." Chương Hạo Hiên cười không chớp mắt, khuôn mặt mang theo sự chế nhạo. Anh không tin người đàn ông ngồi trước mặt này sẽ có danh tính tốt hơn mình, Cố Tiểu Khả rất nhanh phải nghe lời bố mẹ hợp tác hôn nhân với anh.
Chưa đầy mười giây Trình Vương đã trả lời. "Hình như tôi có nghe qua, tập đoàn chuyên sản xuất và kinh doanh về đồ gỗ xuất nhập khẩu."
"Đúng vậy." Chương Hạo Hiên gật gù.
Trình Vương khẽ nhếch mép, có lẽ đến lúc này anh không thể giấu nụ cười giảo hoạt này.
"Hình như anh Trình có điều gì muốn nói?" Chương Hạo Hiên nhìn nụ cười đó mà lòng khó chịu như ngàn gai châm.
Trình Vương hơi lắc đầu rồi nhắm mắt mỉa mai.
Thấy vậy mẹ của Cố Tiểu Khả cũng nhẹ giọng hỏi han Trình Vương, bà muốn xác nhận xem bạn trai của con gái mình kinh doanh về mảng gì.
"Cậu Trình thì sao?"
"Gia tộc cháu đã năm đời sản xuất, kinh doanh vũ khí cho quốc gia và các nước ở châu lục khác. Cháu là người tiếp quản tập đoàn đời thứ sáu. Hiện tại cháu đứng đầu hai tập đoàn chính, một là vừa nêu trên, hai là sàn giao dịch chứng khoán T&V, số còn lại là những khách sạn và nhà hàng kinh doanh nhỏ lẻ. Nhắc đến Vương gia, có lẽ anh Chương đây cũng có hiểu biết." Trình Vương lạnh lùng nhìn Chương Hạo Hiên bằng đôi mắt hình viên đạn, xung quanh tỏa ra mùi thuốc súng nồng nặc khiến đối phương phút chốc rơi vào hoảng loạn.
Một nhân vật lớn như vậy...bằng cách nào...
Chương Hạo Hiên khó tin nhìn Cố Tiểu Khả. Cố Tiểu Khả vốn cũng chưa từng nghe đến chuyện này, cô cũng ngẩn ngơ nhìn Trình Vương.
Chuyện này là sao? Cái gì mà Vương gia...cái gì mà giao dịch chứng khoán...
Người luôn giấu kín thân phận và tài năng của mình trên màn ảnh lớn nhỏ là Trình Vương sao? Vương gia là gia tộc lớn và có tầm nổi tiếng nhất cả nước, song song là việc buôn bán vũ khí giữa các nước giao thoa. Sàn giao dịch chứng khoán kia còn không phải là một trong những sàn giao dịch lớn nhất thế giới cho đến thời điểm hiện tại hay sao!
Cố Tiểu Khả chưa từng nghĩ...chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gặp được nhận vật lớn tầm cỡ như thế, huống hồ hiện tại hai người đang hẹn hò...
Cô rất ít xem tin tức...nhưng những tin về Vương gia và T&V luôn xuất hiện mọi lúc mọi nơi, đâu đâu cũng ca thán về người đứng đầu. Cố Tiểu Khả còn ngốc nghếch cho rằng đó hẳn phải là một ông chú đầu hói thông minh bụng phệ...
Nhìn lại người đàn ông bên cạnh mình, chân tay cô muốn rụng rời.
"Tr...Trình tổng. Anh là Trình tổng ư?" Chương Hạo Hiên tỏ vẻ sợ hãi, khác hẳn với thái độ ban đầu.
Bố mẹ của Cố Tiểu Khả tuy không hiểu biết về những tập đoàn Trình Vương vừa nói. Nhưng nghe đến sản xuất vũ khí là đã rất sợ, huống hồ thái độ của Chương Hạo Hiên khiến họ đều nhận ra cậu Trình này đúng là nhân vật có tầm cỡ. Con gái của họ sao lại gặp được người như này chứ! Không thể nào! Cố Tiểu Khả chỉ là một đứa con gái bé bỏng của họ mà thôi.
"Anh... Những gì anh nói là sự thật?" Cố Tiểu Khả giọng run run.
Trình Vương hơi mím môi khi nghe thấy giọng Cố Tiểu Khả, anh biết sau khi nói cô sẽ có thái độ như vậy. "Xin lỗi vì đã không nói cho em biết. Anh sợ em không chấp nhận..."
"Anh..." Cố Tiểu Khả nuốt một ngụm nước bọt, đôi mắt vẫn mở to.