Em Chỉ Rung Động Khi Yêu Anh

Chương 33: Ân ái không rời



Sáng hôm sau.

Trên chiếc giường lớn, ánh sáng từ những tia nắng ban mai chiếu qua từ cửa sổ, tuy rèm cửa đã kéo chặt nhưng bọn chúng đang chen chút nhau hắt rọi vào đôi nam nữ đang ôm chặt lấy trên giường.

Người đàn ông dùng cánh tay dài của mình bao trọn lấy thân thể kiều diễm, trắng ngọc ngà của người phụ nữ.

Giật mình tỉnh giấc bởi cơn đau ê ẩm. Ngải Tịch cố gượng ngồi dây xác định tình hình. Cô kéo chăn ra. Quả nhiên, một ' đóa hoa sẫm màu đỏ ' nở rộ trên ga giường màu tối.

Cả thân thể Ngải Tịch bây như có hàng nghìn bánh xe lăn qua, cô nhức mỏi toàn thân. Cô nhìn xuống thân mình. Từ cổ đến nơi tư mật của Ngải Tịch đều chằng chịt những dấu hôn đỏ chói.

Trên người cô còn có mùi xạ hương nhàn nhạt..

Quay qua bắt gặp gương mặt ngủ say của Hắc Mộc Thần, cô nhìn anh quên cả chớp mắt. Đôi mắt anh nhắm chặt, hàng lông mày dãn ra êm đẹp. Môi anh còn có chút vài vết xước do tối qua hôn Ngải Tịch ngấu nghiến..

Đây là lần đầu tiên sau khi thức cô nằm gọn trong lòng anh, hơn nữa còn được ngắm nhan sắc trời sinh của Hắc Mộc Thần thế này. Có chút gì đó thèm muốn trong người Ngải Tịch.

Nói thẳng ra là trái tim cô đã biến thành một con quỷ! Nhưng con quỷ theo cách nghĩ của người khác là chuyên đi hút máu người. Còn con quỷ trong Ngải Tịch lúc này là khát vọng có được người đàn ông mình yêu thương.

Cô hạ gần gương mặt thanh tú của mình đến sát Hắc Mộc Thần. Hơi thở của Ngải Tịch trở nên dồn dập, lí trí kéo cô lại nhưng bị con tim đè bẹp không chút sức lực phản kháng.

Và thế là Ngải Tịch tặng cho Hắc Mộc Thần một nụ hôn vào sáng ban mai. Cô nhắm đôi mắt lại tận hưởng cảm giác lần đầu tiên hôn trộm!

Lưỡi cô liếm láp đôi môi mỏng của Hắc Mộc Thần, cái lưỡi ngọt ngào của cô cứ bao lấy đôi môi anh mà không chịu rời ra.

Một lát sau, Ngải Tịch mới chuẩn bị luyến tiếc rời khỏi môi anh. Ai dè, phần gáy cô bị bàn tay của người đàn ông kéo lại, tiếp tục nụ hôn còn dang dở.

Ngải Tịch vội hoảng loạn mở mắt ra, bắt gặp ánh mắt sâu hun hút của Hắc Mộc Thần. Anh đưa lưỡi mình vào quấy lấy vị ngọt chiếc lưỡi của cô. Ngải Tịch thì sao chịu nổi cách anh hôn đầy thâm tình như này được? Đưa tay quấn lên cổ Hắc Mộc Thần, ngửa đầu tiếp nhận nụ hôn một cách chân thành.

Người ta nói dục vọng vào sáng sớm của người đàn ông là mãnh liệt nhất. Hắc Mộc Thần cũng như vậy, anh lật người Ngải Tịch qua rồi tiện thể áp sát cô. Hai thân thể dính chặt lấy nhau không rời.

Ngải Tịch hơi dùng sức mới đẩy anh ra được, một cánh tay anh theo ngực cô mà trượt xuống, phát họa đường cong uyển chuyển của người phụ nữ. Tay còn lại nâng nê một bên ngực, nhào nhặn nơi tròn trịa mềm mại của cô thành đủ mọi hình dáng. Tay anh khá lớn nên mới bao trọn được bầu ngực mê người của Ngải Tịch. Hai bầu ngực trắng ngần của cô nhấp nhô, đung đưa trước đôi mắt của anh. Hắc Mộc Thần khẽ ngậm lấy bên nhũ hồng một lát rồi để lại dấu hôn đỏ rực nơi khe rãnh sâu hút hồn.

Quả thật ngực cô khiến Hắc Mộc Thần không nhịn được mà khẽ gầm lên một tiếng.

Tiếp đến, Hắc Mộc Thần liếm láp nơi cổ Ngải Tịch rồi trượt nụ hôn xuống dần..

Cậu em trai của anh đã từ bao giờ ở bên trong cô, thỏa mãn mà đâm vào..

" Ưm..a..đau..! ". Cô rên rỉ.

Ngải Tịch vẫn còn mệt mỏi do trận cuồng nhiệt tối qua. Nhớ lại cô vẫn còn sợ, anh không hề buông tha cho cô phút giây nào, suốt một đêm anh ra vào cô đều đều, tiếng rên rỉ nỉ non của Ngải Tịch đầy gợi tình mà mời gọi Hắc Mộc Thần.

" Đừng...". Cô hơi chống đối lại anh.

Hắc Mộc Thần dịu dàng hôn vào trán cô: " Sáng sớm em quyến rũ anh thế này..em không muốn xuống giường đi làm nữa sao? ".

Ngải Tịch đỏ mặt, không biết cái gan của cô lấy đâu ra mà ngẩng đầu lên cắn vào cổ anh một cái, như một nụ hôn dịu nhẹ còn có chút hờn dỗi. Hắc Mộc Thần bật cười khẽ. Ngải Tịch tiếp tục bổ sung: " Ai bảo anh đẹp trai thế này chứ? Ông trời quá thiên vị anh rồi! ".

Hắc Mộc Thần không ngờ cô lại nói như thế, anh nhếch đôi môi mỏng lên: " Vậy à? Nếu em đã thèm khát anh như vậy..anh đành chiều em thôi, bé cưng à! ".

Ôi thánh thần thiên địa ơi, anh mê hoặc Ngải Tịch bằng cách đó đó trời ạ! Dáng vẻ của Hắc Mộc Thần lúc này đố ai dù làm bằng sắt cũng có thể cứng rắn mà chịu được á?!

Ngải Tịch hờn dỗi, lại cắn vào môi anh một cái nhẹ: " Anh nói em làm như là dâm tặc không bằng? ".

Hắc Mộc Thần nhanh chóng tiếp lời cô, bàn tay còn tham lam vuốt ve bầu ngực và cặp đùi trắng trợn.

" Không phải sao? Tối qua..em rên rỉ dưới thân anh như vậy..".

Ngải Tịch vội dùng tay bịt miệng anh lại. Trời ơi! Anh có biết ngượng không vậy? Chứ Ngải Tịch là cô đỏ mặt lắm rồi đấy!

" Anh không thích sao? ". Ngải Tịch vẫn còn cứng miệng.

Hắc Mộc Thần một tay kéo tay đang đặt trên môi mình ra, còn dịu dàng hôn lên từng ngón tay dài trắng noãn của cô.

" Thích..nhưng mà hiện tại, em có thể làm anh thích hơn nữa..! "

Vừa nói anh vừa để cậu em trai của anh đâm thẳng vào cô. Động tác của anh cứ thế đều đều, ra ra vào vào đầy khiêu gợi.

Môi anh đã đặt lên cánh môi đỏ mọng của Ngải Tịch từ lâu, nơi đây vẫn còn mùi xạ hương thoang thoảng của Hắc Mộc Thần.

Ngải Tịch hoàn toàn chìm sắm vào lúc này, mặc kệ cơn đau âm ỉ ở phần thân dưới mà nhiệt tình tiếp nhận anh. Hai tay cô đặt nơi bả vai anh cũng dần đi lên đan vào mái tóc đen huyền của Hắc Mộc Thần.

Sáng sớm, trong căn phòng này lại diễn ra màn hoan ái đầy dục vọng bao trùm..

...

Tập đoàn Thần Tịch.

Ngải Tịch sau khi bị Hắc Mộc Thần giày vò nguyên một buổi sáng, đến khi anh thỏa mãn mà buông tha cho cô đã là lúc trưa tự bao giờ.

Cô bước vào trong sự ngỡ ngàng của mọi người. Ngải Tịch mặc một chiếc áo cổ cao, che khuất những dấu hôn đầy ám muội trên cổ. Ngải Tịch phối với chân váy đen dài qua đầu gối bằng chất liệu kaki, cô mặc như vậy cũng để che đậy mấy cái dấu vuốt ve của Hắc Mộc Thần.

Khi nhìn thấy Ngải Tịch ai cũng há hốc mồm mà nhìn nhau. Đây là lần đầu tiên Ngải Tổng của bọn họ đến trễ như vậy.

Đợi khi cô lên phòng làm việc thì toàn bộ tập đoàn đã bàn tán xôn xao.

Tâm Đông gõ cửa phòng làm việc của Ngải Tịch. Nghe tiếng cô nói: " Vào đi " rồi Tâm Đông đẩy cửa bước vào.

Sáng nay cô cũng bất ngờ khi thấy Ngải Tịch đến trễ. Cô còn tốt bụng dẹp lại mấy cái chuyện bàn tán sôi nổi ở tập đoàn.

Ngải Tịch uể oải dựa người vào ghế làm việc. Thấy người bước vào là Tâm Đông thì lên tiếng: " Em pha giúp chị một ly latte nhé! ".

" Vâng ". Tâm Đông rời đi khỏi phòng, trước khi đi còn quan sát kĩ Ngải Tịch. Bộ đồ kín đáo hôm nay của Ngải Tịch làm sao thoát khỏi đôi mắt tinh tường của Tâm Đông?

Một lát sau Tâm Đông bước vào rồi đặt ly latte thơm ngát lên bàn Ngải Tịch. Cô cảm ơn một tiếng rồi cầm lên thưởng thức.

Tâm Đông nhịn không được bèn hỏi: " Hôm qua chị ngủ không ngon sao? ".

Ngải Tịch nghe cô nói vậy thì hơi dừng lại động tác uống, tránh để Tâm Đông nghi ngờ cô nói một cách đầy bình thản: " Ừm, tối qua chị bị mất ngủ! ".

Đó là sự thật nha, thử hỏi cô bị Hắc Mộc Thần giày vò lên bờ xuống ruộng, à không, lên giường xuống tới sàn nhà. Hỏi sao cô có thể ngủ được đây?

Tâm Đông nghe vậy cũng không tiếp tục nữa. Cô nói: " Vâng, à lúc nãy có một cô gái tên Trần Hoa Minh Nhất tới tìm chị đấy. Cô ấy nói chị không có ở nhà, điện thoại lại không nghe thấy nên đến thẳng đây để tìm. Nào ngờ cũng không gặp được chị! ".

Ngải Tịch vội buông ly latte xuống bàn. Chết rồi! Cô quên mất người bạn thân yêu của cô rồi.

Gật đầu với Tâm Đông: " Chị biết rồi, em ra ngoài trước đi! ".

Tâm Đông cũng ra khỏi phòng làm việc tiện tay đóng cửa giúp Ngải Tịch.

Còn Ngải Tịch thì nhắm mắt lại nhớ một chút về cái gì đó xảy ra vào tối qua..

Thật ra hôm qua lúc cô và Hắc Mộc Thần đang say sưa thì Trần Hoa Minh Nhất gọi đến làm cho anh hơi mất hứng. Ngải Tịch chưa kịp nhận máy thì anh đã bá đạo tắt nguồn điện thoại của cô. Tiếp tục việc làm còn đang dang dở mà đâm mạnh vào, tiếng reo điện thoại cũng đã tắt thay vào bằng những tiếng rên rỉ khêu gợi của người phụ nữ và tiếng gầm nhẹ của người đàn ông..

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv