Đi được một đoạn đường, bỗng dưng Kiệt ngồi xuống, ngước mặt lên than thở với nó:
- Sao em không gọi taxi đi? Đi bộ vậy mỏi muốn chết ấy!
- Gọi taxi làm gì? Tốn kém dữ lắm à, nên sống tiết kiệm chút chứ. - Nó tỉnh bơ nói với Kiệt.
- Em biết sống tiết kiệm từ bao giờ vậy? - Kiệt tỏ ra hết sức ngạc nhiên hỏi nó.
- Cái tính này có từ lúc em mới sinh ra rồi a. - Nó cười cười.
- Thế cơ? Vậy mà giờ anh mới biết... - Kiệt bĩu môi nói.
Tự nhận mình sống tiết kiệm? Đúng là đứa em mặt dày của anh. Nó mới là cái đứa sinh ra đã có cái tính phung phí ấy!
Lúc ở bên Thổ Thiên Long, cứ có cái gì mới mà có chút hay ho là nó lại lôi về nhà cả đống, rồi được hai, ba bữa thì lại vứt xó. Giờ, nhà kho chất đống mấy thứ đồ linh tinh ấy. Hừ, ' tiết kiệm ' thật đấy!
Nó thì không biết Kiệt đang nghĩ gì về mình, chỉ cười cười đi trước...
o0o
Hai anh em nó dừng chân trước một căn nhà nhỏ. Đó là nhà của Thư và Như.
" Ring "
...
- Hể? Nhi, về rồi hở? Sao? Tìm được việc làm rồi đúng không? Chỗ đó có tốt không? Tiền lương có cao không? Canteen ở đó có rộng không? Nhân viên có nhiều ảnh đẹp trai không vậy?
Nó vừa mở cửa, còn chưa kịp nhìn thấy mặt thì một đống câu hỏi của Thư đã chất đầy mặt.
Ôi, đúng là con nhỏ lắm mồm mà!
- Bà đó, tôi còn chưa kịp bước vào nhà đâu. Hỏi gì rõ nhiều... - Nó chu môi.
- Thì tại tôi quan tâm bà chứ bộ. - Thư cười cười rồi định kéo tay nó vào nhà. Những, cô bỗng thấy đằng sau nó có một người con trai trông khá cao to đang quay lưng cởi giày.
- Ủa, ai kia? Bà dẫn trai về nhà làm chi? - Thư nói nhỏ vào tai nó.
- Hử? Trai kia á? Hừm... thì, cơ mà chị Như có nhà không? - Nó suy nghĩ một lúc rồi hỏi Thư.
- Chị ấy ở trên lầu.
Thư trả lời. Nhưng mà, chị Như thì có liên quan gì tới câu hỏi mà cô hỏi nó?
- Khà khà, mau gọi chị ấy xuống đây hộ tôi. - Nó thì thầm vào tai Thư.
- Gọi làm gì? Nhỡ đâu chị ấy đang bận làm việc gì thì sao? Mà bà còn chưa trả lời câu hỏi của tôi đau; người kia là ai? - Thư bất mãn.
- Thì tẹo nữa bà khác được biết. Gọi chị ay giúp tôi đi. - Nó chẹp miệng.
Thư bĩu môi ngó ngó bóng lưng người kia.
" Có vẻ là trai đẹp nha."
Sau đó cô mới hậm hực bước lên lầu.
Nó ở phía sau cười hì hì.
Đợt trước cho Như xem ảnh của anh Kiệt, thấy chị ấy có vẻ thích lắm. Giờ cho chị gặp mặt thật. chắc chị sẽ vui lắm đây. Không biết Như sẽ có phản ứng ra sao ta?
...
Một lúc sau...
" Bộp "
- Chị Như ấy, không biết có chuyện gì mà trông bực bội lắm với cả chị ấy gọi bà vào kêu có chuyện gì ấy! - Thư nói nhỏ vào tai nó.
Nó nghe vậy thì nghĩ nghĩ một lúc, sau đó nói:
- Bà vào trước đi, tôi có việc muốn nói với người con trai kia tẹo.
- Không, tôi vào cùng ba cơ, tôi còn chưa được nhìn thấy mặt mũi người kia ra sao mà... - Thư ngõng nhẽo không chịu.
- Khỏi lo, tẹo nữa tôi cho bà ngắm đủ luôn. - Nó hứa hẹn gật gật đầu nói.
Thư phồng má rồi dậm chân đi vào nhà.
Nó buồn cười nhìn cô sau đó chạy ra chỗ Kiệt đang đứng.
- Này, anh chờ ở đây một chút nhé rồi tẹo em kêu anh thì anh vào. Em vô trước! - Nó cười nói rồi chạy đi luôn không để Kiệt nói câu nào.
Kiệt ngơ ngác nhìn nó.
Hể? Kêu anh đứng ngoài này đợi làm chi?
..
Giờ, nó, Thư và Như đang ngồi yên vị trên ghế, mỗi người bày ra một vẻ mặt...
Như thì trông khá bực bội.
Thư thì trông có vẻ suốt ruột lắm, chắc là do chưa được nhìn mặt anh trai nó đang đứng ngoài kia.
Nó thì trưng ra bộ mặt ngu ngơ, ngồi yên không nhúc nhích.
- Nhi! - Như bỗng lên tiếng.
- Có em! - Nó.
Nó và Thư ngồi nghiêm chỉnh lại.
- Chị không biết em đã tìm được công việc gì hay chưa nhưng em phải vào làm ở Tập đoàn này ngay cho chị. - Như nói rồi đưa cho nó một tờ giấy.
Nó cầm lấy rồi giở ra xem.
Tập đoàn ABN??
Nghe nói đây là tập đoàn rất nổi tiếng và rất là lớn đó nha. Chị ấy kêu nó vào đây làm chi? Nó làm sao mà đủ trình độ vào đây được? Với lại nó định vào công ty của Laura rồi a.
- Chị ơi, nhưng đây là một tập đoàn lớn lắm đấy, em làm sao mà vào được đó? Với lại em cõ chỗ để làm rồi chị.
- Không được, em phải vào đó ngay cho chị, bỏ cái chỗ kia đi! - Như đập bàn.
Nó và Thư giật mình, đưa mắt nhìn nhau.
- Chị làm sao thế Như? - Thư mạnh dạn hỏi.
- Chị đang rất rất bực mình đây!! - Như.
- Thế có..
- Không cần hỏi nhiều, Nhí, em phải vào ngay Tập đoàn đó cho chị và phải làm trợ lí cho phòng làm việc ba vị tổng giám đốc chính của công ty đó nữa!
Nó đang định hỏi Như có chuyện gì thì đã bị cô ngắt lời.
- Trời đất, vào được đó đã khó rồi mà chị còn kêu em leo lên vị trí cao như vậy. Em không làm nổi đâu! - Nó bất bình.
Vào Tập đoàn lớn như thế đã gọi là quá mức với nó rồi, vậy mà chị còn kêu nó làm trợ lí cho phòng làm việc của tổng giám đốc.
Chắc chắn một điều: Nó không làm được a.
- Em yên tâm đi, ba vị tổng giám đốc đó chúng ta đều biết cả, Tập đoàn đó là Tập đoàn của anh Tình Anh, anh Bảo và anh Nhật - đó là ba vị tổng giám đốc quyền lực của Tập đoàn ABN!
....
---------