Ê, Nhóc Cận, Em Chọn Ai?

Chương 23: Chúng ta... có từng quen nhau không? (phần 2)



- Đây.. đây.., 5 phần hăm-bơ-gơ và 5 cốc capuchino của anh nè, ngon lắm đấy nhé,từ giờ nhớ phải rủ thêm người vô cửa hàng của tôi nha...Chúc anh ngon miệng.- Nó bưng ra một khay đựng đồ ăn,đặt ra chỗ Nam rồi rất ' tiện thể' yêu cầu anh câu khách giùm tiệm.

-Anh ỉ ến ăn ôi a, òn cái ia anh kệ em, à mà em ho anh hỏi hút ( anh chỉ đến ăn thôi,còn cái kia anh kệ em,à mà em cho anh hỏi chút) - Nam vừa đưa cả miếng ham bơ gơ vô miệng vừa nhồm nhoàm nói.

-Hở,anh nói cái gì thế? Tiếng Tàu hở? Nói tiếng Tàu thì đề nghị anh đi ra khỏi tiệm cho tôi nhờ. Thứ nhất: tôi không hiểu; thứ hai: anh có biết tình hình biển Đông đang rất căng thẳng rồi không? Hừ,đều do cái nước Tàu kia đó.. anh theo phe Việt Nam hay nước ý hở? - Nó cau có nói.

( Hime-ka: Hime rất biết cập nhật thông tin a :3)

- Hớ,anh đâu có, anh là một công dân vô cùng tốt bụng của Việt Nam mà, đương nhiên sẽ về phe Việt Nam rồi..- Nam phản kháng ngay lập tức.

- Mà nè, rõ ràng Hoàng Sa- Trường Sa là của Việt Nam từ thời xa xưa rồi đúng không?-Nó kéo ghế ngồi đối diện Nam với ý định ngồi tâm,lâu lâu còn véo lấy ít bánh của anh mà ăn. ( Hime-ka: -.-)

-Ừm, chuẩn rồi,thế mà sao cái nước kia lại còn đưa ra cái gì mà ' Đường lưỡi bò' , làm gì có cái đường ý cơ chứ.-Nam gật gù.

-Đúng đúng, làm gì có cái đường ý,từ lúc cha sinh mẹ đẻ tới giờ lần đầu tôi nghe thấy a..- Nó xoa xoa cằm.

...........

Thế là hai người cứ ngồi đó tám chuyện suốt, hết biển Đông rồi lại đến mấy ngôi sao K-pop. Nam quên luôn cái vấn đề mà anh định hỏi nó. Hai người cứ mải mê tám...

( Hime-ka: potay.com)

Hết nói nổi hai người đó luôn..

- Hơ, thôi chết, anh quên không hỏi em một việc rồi, aiss...- Nam chợt nhớ ra cái gì đó tròn mắt nói, cắt ngang cuộc trò chuyện đang trong say sưa..

-Hở? Hở? Hỏi tôi gì?- Nó cũng lơ đơ hỏi.

- Em cho anh hỏi cái này nè,.. Chúng ta.... có từng quen nhau không?- Nam nghiêm túc hỏi nó. Thiệt sự,anh rất tò mò và cực kì muốn biết lý do tại sao khi gặp nó, anh lại có cái cảm giác thân thuộc,hơn nữa , còn có một chút... thích thích...

Nó thì ngẩn người sau câu hỏi đó của Nam. Thực chất thì, ngay cả chính nó cũng muốn tìm,muốn biết được câu trả lời cho câu hỏi đó.

- Còn anh,anh nghĩ sao? Anh có nghĩ như vậy không? Có nghĩ rằng chúng ta đã từng quen nhau không?- Nó hỏi ngược lại.

-Anh.. anh cũng không rõ nữa,không rõ chúng ta đã từng biết nhau hay chưa,chỉ là anh có chút ..có chút...cảm thấy như là chúng ta đã từng biết nhau và còn khá là thân thiết..- Nam ngập ngừng nói.

-Tôi cũng giống như anh thôi,cũng không rõ nữa,thiệt sự kì lạ..- Nó ảo não lắc đầu trả lời . Rốt cuộc..rốt cuộc thì tại sao nó lại cảm thấy thân thuộc với anh như vậy, anh mang đến cho nó loại cảm giác gần gũi, nhớ nhung. Hơn nữa nụ cười kia của anh cùng với cái cảm giác thân thuộc, gần gũi kia đã thực sự, thực sự làm tim nó loạn nhịp. Mỗi khi đứng gần anh,tìm nó..con tim nó thực sự rung động khá mạnh, không chỉ riêng với anh,kể cả..kể cả 5 người kia cũng vậy,chỉ là riêng đối với Năm,sự rung động của nó với anh mạnh hơn mấy phần...

Hít hà.. trời ơi, sao lại như vậy cơ chứ?

Nó có biết Nam hay không? Làm ơn,ai đó có thể cho nó biết câu trả lời không,rốt cuộc là có hay không? Mệt người thiệt a...

- Vậy...em có bạn trai rồi sao?- Nam ngước mắt lên hỏi , chính anh cũng không biết tại sao anh lại hỏi như vậy,chỉ là anh cảm thấy có tim anh đang thôi thúc anh làm như vậy.

- Hở...ờ ờ...- Nó đang mải miết suy nghĩ ,vẩn vơ trả lời lung tung mà không biết mình đang trả lời cái gì. Sau khi nói xong nó mới biết mình lỡ miệng nhưng kệ đi,đang nào hồi sáng nó cũng đã nói với mấy anh là nó có bạn trai rồi mà,giờ ai lại nói không,nhỡ đâu Nam lại bày trò trêu nó thì sao, không được không được, xí hổ a...

Nghe xong câu trả lời của nó, khuôn mặt Nam buồn đi mấy phần,không còn vẻ vui tươi gì nữa, anh không nói gì ,đứng dậy đi về không nói một lời....

Nó thì cứ đơ người ở đó không hiểu gì hết...

'King koong..'

Tiếng chuông cửa lại vang lên, nó chuyển tầm mắt về phía đó, tưởng Nam trở lại nhưng không,hóa ra là Thư đi giao hàng về...

Thư nhìn nó cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ,vỗ vỗ tay...

- Ê, sao thế?

-Hở? Không không có gì hết, đi làm việc đi,sắp có khách rồi kìa ,đi đi...-Nó xùy xùy tay làm Thư khó hiểu ,cô nhún nhún vai rồi bắt đầu đi làm việc của mình vì hiện tại cũng là giờ cao điểm,sẽ đông khách a...

Nhưng có một điều Thư chắc chắn, lúc cô đi giao hàng đã bỏ lỡ chuyện gì hay ho rồi...

(Hime-ka: Chị Thư nói đúng ghê a... *_*)

-----------------------Hết C23------------

Hime-ka: Chương này hơi ngắn ,do Hime chỉ viết đủ nội dung phần 2,mọi người thông cảm nha... <3 <3

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ...


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv