Trở về phòng của mình Uyên Nhi mềm nhũn nằm úp sấp xuống giườngvùi mặt vào gối phát ra những tiếng kêu nho nhỏ
- Điên rồi thực sựđiên rồi
Càng nghĩ càng rối , tại sao cô lại có thể thích Uy Vũ cáitên kiêu ngạo tự kỉ ấy chứ ?
“ Ting ting “
Đang vò đầu bứt tai vì những suy nghĩ rối loạn thì điện thoạireo vang , Uyên Nhi mệt mỏi cầm máy lên là tin nhắn từ Uy Vũ … Trong lòng hồi hộpnhư sắp nổ tung Uyên Nhi khó khăn mở tin nhắn đọc một lượt cô suýt ném bay cáiđiện thoại xuống đất , trong tin nhắn mà cô hồi hộp như sắp nổ tung để mở ra chỉcó vài chữ như sau “ ra vườn chúng ta cần nói chuyện “ Anh ra đang gọi chó nhỏsao cái kiểu ăn nói không đầu cũng chẳng có đuôi này ở đâu ra vậy chứ ? Tronglòng thì muốn đem anh ra lăng trì xử tử nhưng trái tim đã đánh bại lí trí UyênNhi vẫn đi ra chỗ hẹn trong đầu không ngừng tự nhủ là vì tò mò anh muốn nói gìthôi chứ không phải vì lo sợ anh đứng đó đợi lâu quá sẽ bị muỗi cắn chết.
Ra tới chỗ hẹn cô nhìn thấy anh đang ngồi trên chiếc ghế đádáng vẻ ung dung nhàn nhã ánh nắng vàngchiếu lên gương mặt góc cạnh của anh , mái tóc được cắt gọn khéo léo ôm lấygương mặt đẹp trai mang chút lạnh lùng của Uy Vũ khiến anh càng bắt mắt hơn lànda dám nắng càng làm anh thêm mạnh mẽ cứng cỏi, Tim bỗng nhiên đập thật nhanh Uyên Nhi đưa tay lên cảm nhận trái timđang đập liên hồi nhăn mặt mắng thầm
- Mày thật ngu ngốc
Nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ phía sau Uy Vũ biết chắcchắn là Uyên Nhi nhưng khi anh quay lại thì thấy cô đang đứng đó vẻ mặt nhănnhó khó chịu , cô đang không vui vì phải gặp anh sao ? Suy nghĩ này khiến tâmtrạng chán nản của anh nay càng trở nên nghiêm trọng cô ghét anh tới như vậysao ?
- Không lại đây còn đứngđó làm gì cô nghĩ tôi thừa thời gian sao ?
Giọng nói lạnh lùng xa cách khác xa với sự dịu dàng trướcđây của anh khiến lòng cô chợt đau , Uyên Nhi bĩu môi đi tới cạnh anh cố tỏ vẻkiêu căng để che dấu sự hụt hẫng
- Sao ?
Uy Vũ ngồi xuống nói bằng giọng nói lạnh lùng khiến ngườinghe không cảm nhận được một tia ấm áp
- Tôi muốn nói sắp tớibạn gái tôi sẽ tới đây ở vì vậy cho dùcô có cảm thấy khó chịu cũng nhịn một chút vì chỉ trong một thời gian ngắn thôitôi và cô ấy sẽ chuyển đi
Nghe anh nói rõ từng câu từng chữ Uyên Nhi chợt sững lại “Tôi “ trước nay anh luôn nói chuyện với cô bằng một giọng nói dịu dàng ấm ápanh anh em em nhưng từ bao giờ anh lạithay đổi cách nói chuyện thành lạnh nhạt như vậy
Uy Vũ thấy cô thẫn thờ trong lòng lại bắt đầu nhen nhóm nhữngtia hy vọng nhỏ nhoi cô đang ghen sao ?
- Này rốt cuộc cô cóđồng ý hay không ?
Anh cố ý nói lớn tiếng thu hút sự chú ý của cô
Uyên Nhi đang mải chìm đắm trong những hụt hẫng của bản thânnghe thấy anh lớn tiếng như vậy cô giận dữ quát lên
- Biết rồi im đi đượckhông ?
Mở to mắt nhìn cô gái trước mặt Uy Vũ không nói thêm gì nữaxoay người rời đi , Nhìn theo bóng lưng của anh tận sâu trong lòng Uyên Nhi cómột cảm giác đau đớn trào dâng cô không muốn như vậy , cô chỉ là quá tức giận vềthái độ lạnh lùng của anh gần đây thôi , cô chỉ là khó chịu khi nhận ra bảnthân đã thích anh mà thôi …
************************
Bảo Ngọc ngồi trên bàn ăn cảm thấy hôm nay thật là một ngàyđầy những chuyện kì lạ , Uy Vũ mặt mày nhăn nhó thì ngày nào cô cũng thấy nhưngUyên Nhi thì đây là lần đầu tiên , kể từ khi cô và Uyên Nhi nói chuyện về việccô ấy thích Uy Vũ thì thái độ của Uyên Nhi rất lạ cô ấy buồn bã chán nản ít nói. Bảo Ngọc tới gần Uyên Nhi kéo cô ấy lên phòng , đóng chặt cửa lại cô nhìnUyên Nhi vẫn đang ngơ ngác hỏi thẳng
- Cậu đã tỏ tình vớianh Vũ ?
Uyên Nhi lắc đầu
Bảo Ngọc tiếp tục tra hỏi
- Vậy tại sao cậu lạithành ra thế này ?
Thở dài ngồi xuống ghế Uyên Nhi cúi đầu buồn bã nói
- Anh ta có bạn gái rồilà một cô gái người Mỹ xinh đẹp
Bảo Ngọc nghiêng đầu nhìn Uyên Nhi cảm giác thú vị dâng tràocô không ngờ Uyên Nhi trước nay luôn hồn nhiên vui vẻ đặc biệt ghét Uy Vũ lạicó một ngày vì Uy Vũ mà tiều tụy như vậy , cô cố gắng nín nhịn nụ cười của mìnhhỏi Uyên Nhi
- Vậy thì sao dù saocô ấy cũng chẳng có ở đây cậu cứ lao vào đi mình không tin anh ấy không siêulòng
Uyên Nhi ngẩng đầu lên dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn người bạnthân nhất của mình ngạc nhiên hỏi
- Từ bao giờ cậu cóthể nói ra những lời như vậy ?
Nụ cười trên môi vụt tắt ánh mắt Bảo Ngọc trở nên bi thươngvô hồn , Uyên Nhi biết bản thân lại nói những điều không nên nói cô níu tay BảoNgọc hỏi cô ấy
- Cậu không sao chứ ?
Không muốn khiến Uyên Nhi lo lắng Bảo Ngọc cố nặn ra một nụcười gật đầu
- Mình không sao ,nào cậu có muốn lao vào không mình sẽ giúp
Bảo Ngọc chuyển chủ đề nhanh như vậy khiến Uyên Nhi choángváng cô nhăn nhăn mũi
- Không có cơ hội đâu, ngày mai anh ta sẽ đưa cô gái đó về đây ở đấy
Thấy Uyên Nhi chán nản như vậy Bảo Ngọc ngồi xuống cạnh côkhẽ nói
- Cậu biết rằng Uy Vũthích cậu chứ ?
Buồn bã gật đầu , đương nhiên cô biết , bốn năn trước ngàyanh đi du học cô đã biết anh thích cô có lẽ từ khi đó cô đã dần dần thích anhđem anh để vào trong mắt chỉ là cô không nhận ra mà thôi nhưng không ngờ đếnkhi cô nhận ra điều đó anh đã chán đoạn tình cảm với cô bắt đầu một cuộc tìnhkhác . Bảo Ngọc nín cười vỗ vai Uyên Nhi
- Anh ấy đã từngthích cậu rất nhiều , tuy bây giờ anh ấy đang yêu đương cùng cô gái khác nhưngcậu cứ thử nói ra xem có lẽ sẽ có cơ hội
Ánh mắt thẫn thờ hướng ra phía bầu trời tối đen ngoài cửa sổUyên Nhi thì thào
- Thôi đi cái gì đếnsẽ đến mình tin rằng mọi chuyện đều là định mệnh thứ gì không phải của mình thìmình sẽ không cố chấp níu kéo đâu
Nhìn đôi mắt ngày thường chứa đựng biết bao nhiêu vô tư vuivẻ nay lại mang một nỗi u buồn khiến người khác nhìn mà muốn rơi nước mắt BảoNgọc thầm cảm than , tình yêu quả là một điều kì diệu có thể khiến một cô gáinhư Uyên Nhi biết buồn khiến một Bảo Ngọc yếu đuối trở nên mạnh mẽ , cô chậmrãi tới gần bạn thân nắm lấy tay cô ấy nói giọng chân thành
- Dù có ra sao cậu vẫncó mình , Uyên Nhi nếu thực sự thích anh ấy thì hãy cố gắng theo đuổi đừng khiếnbản thân sau này phải hối hận …
******************
*** Sân bay***
Uy Vũ gỡ chiếc kính râm trên mặt xuống nhìn chằm chằm vềphía trước một lát sau khi đã xác định được mục tiêu khóe môi anh khẽ nở nụ cườinhìn về phía cô gái xinh đẹp anh vẫy tay
- Here ( ở đây )
Jenny đưa đôi mắt to màu xanh lam xinh đẹp nhìn về phíachàng trai cao lớn trong bộ đồ màu đen mỉm cười chậm rãi tới gần anh , mọi ánhnhìn đổ dồn về phía cặp nam thanh nữ tú này Uy Vũ thoáng nghe được những câukhen ngợi hai người rất đẹp đôi vân vân và mây mây …
Cô gái xinh đẹp dịu dàng đi tới vỗ một cái thật mạnh vào vaichàng trai khiến anh đau tới nhíu mày nhìn thấy anh như vậy cô vui vẻ cười lớn, hình ảnh đẹp đẽ tan nát mọi người lại trở về với công việc của mình …
Jenny cười đủ rồi bắt đầu cằn nhằn
- You are gangsterhuh ? ( bạn là xã hội đen hả ? )
Vừa nói tay cô vừa kéo kéo chiếc áo đen của Uy Vũ
Nhìn cô gái vẻ ngoài thục nữ bên trong lưu manh trước mặt UyVũ chỉ cười không nói anh không muốn cãi nhau với cô vào những ngày này , họ phảithân thiết rất thân thiết …
Tự thôi miên bản thân xong Uy Vũ cười với cô nói
- Let’s go ( Đi thôi)
- Ok
Jenny vui vẻ bước đi để lại một đống hành lí lại cho Uy Vũ ,khiến anh tức muốn thổ huyết nhưng vẫn phải tự thôi miên bản thân hộ phải thânthiết rất thân thiết …
********* đường phân cách thân thiết *********
Về tới biệt thự đã 2 giờ chiều Uy Vũ cất đồ của Jenny lênphòng của cô rồi đi xuống phòng khách , đi qua phòng Uyên Nhi anh tò mò đẩy cửa ra nhìn vào trong chỉ thấy cô đang đứngtrước gương ngăm nghía xoay qua xoay lại , hôm nay anh đưa Bạn Gái về vậy mà côvẫn còn tâm trạng làm đẹp ? Uy Vũ xoay người bỏ xuống phòng khách .
Đứng trước gương ngắm nhìn chính mình Uyên Nhi nhíu màykhông hài lòng , cô lùn quá đi có 1m 67 con gái nước ngoài lại cao như vậy , tựtin giảm xuống còn 9/10 lại nhìn đến khuôn mặt da cô rất trắng nhưng con gái nướcngoài còn trắng hơn í chứ lại còn 8/10 dánh người Uyên Nhi có chút mũm mĩmnhưng trong ảnh cô thấy cô gái kia rất gầy dáng đẹp như người mẫu vậy lại chỉcòn 7/10 , thứ cô hài lòng duy nhất ở bản thân nhất chính là mái tóc dài đến thắtlưng đen nhánh của mình , từ nhỏ cô đã thích tóc dài nên chưa bao giờ cắt đi cảvì vậy tóc cô vừa dài vừa dày rất đẹp . Nhưng tóc đẹp thì có ích gì chứ ? côgái kia rất đẹp cô có thể cướp được Uy Vũ từ tay cô ấy sao ? tự tin tụt thảm hạichỉ còn 0/10 …
Nhìn chính mình lần cuối cùng trong gương Uyên Nhi gật đầuhài lòng đi xuống phòng khách , Thấy cô đi xuống Uy Vũ dang tay khoác lên vaiJenny nhìn cô chìu mến . Cảnh tượng đó đập vào mắt khiến lòng Uyên Nhi nhức nhốicô thay đổi quyết định quay lại hướng phía phòng bếp đi tới , thấy cô gái bé nhỏxinh đẹp đã bỏ đi Jenny gằn giọng
- Let go ( bỏ ra )
Uy Vũ nhướng mày buông tay xuống thong thả uống nước , Jennynhìn vào phòng bếp rồi lại nhìn Uy Vũ cười hỏi
- She is … ( cô ấy là)
Uy Vũ không do dự gật đầu anh nói
- next time remembercoordinate ( lần sau nhớ phối hợp )
Jenny gật gù
- Ok
Đứng trong phòng bếp Uyên Nhi nhìn ra ngoài thấy anh và côgái kia đang cười nói vui vẻ cô ấy còn chạm vào anh một cách thật tự nhiên nữa, Uyên Nhi cười đau khổ đây là quả báo sao trước đây anh thích cô , cô không biếtnên đã rất tệ với anh nhưng bây giờ mọi chuyện lại đảo lộn cô hiện tại trởthành kẻ yêu đơn phương , thở dài một hơi Uyên Nhi thầm cổ vũ bản thân mình phảitự tin lên không được yếu đuối không được bỏ cuộc …