Duyên Hay Nghiệt, Cốt Chỉ Một Chữ Ái

Chương 72: Pn4



Tịch: Thân chào các đại mĩ nhân, đại mĩ nam. Hôm nay là một ngày đẹp trời: không mây, không mưa, không nắng, cũng không gió, trời thanh… (Quần chúng nhao nhao: hãn, mau vào đề chính) Chúng ta vinh dự được mời đến đây hôm nay hai vị mĩ nam tuyệt thế vô song, uy phong lẫm liệt, tài cao học rộng, trên thông thiên văn dưới tường địa lý… blah… blah… (Quần chúng thở dài) Xin mời…

Hạ Mẫn bước vào, ánh mắt lạnh băng liếc quanh một vòng dừng lại trên người Tịch: Ngươi là tác giả?

Tịch mắt long lanh gật đầu như giã tỏi

Mẫn: Vì cớ gì gán ta cho cái tên kia? Hạo Tuấn cũng tốt, Hàn Lân cũng không tồi. Vì cớ gì lại là tên ăn hại đó?

Hàn Băng dậm chân bành bạch chạy ra: Mẫn!

Tịch toát mồ hôi hột: Ngươi không thích? Ân, ta liền đổi.

Băng liếc Tịch: Ngươi dám? Bay đâu, lôi ra ngoài cẩu đầu chảm chờ lệnh. (Quần chúng nhao nhao: Phải, mau xử. tên đó hành hạ Hạ Mẫn của ta.)

(Tịch: Cẩu đầu chảm? hề, ta là mụ mụ ngươi đó, ít cũng phải long đầu chảm. Uy, mà ngươi nói cái gì?)

Tịch ánh mắt bi ai: Các ngươi —

Mẫn vỗ vai Tịch: Hảo, còn ta thương ngươi. Nguwoi giết nàng thì liền cùng tay phải của ngươi cả đời đi.

(Tịch gật đầu tán thành: Ta là mụ mụ ngươi, chỉ cần ngươi làm ta không vui, ngươi cùng Hạ Mẫn liền âm dương cách biệt… khụ… buông, buông ta ra.)

1. Dang xưng

Băng: Hàn Băng, Tiêu Lâm, Thịnh Minh đế.

Mẫn:…

Tịch: Uy, ngươi không trả lời là sao?

Băng liếc Tịch xem thường: Hắn đang đếm.

Tịch: Ân?

Mẫn: Hàn Mẫn, Hạ Mẫn, Đoan Mộc Hạ Mẫn, Hạo Triệt, Lăng Mẫn hoàng hậu.

(Tịch thầm cảm thán)

2. Hai người bao nhiêu tuổi

Băng, Mẫn: 28

3. Giới tính

Tịch: Hãn, chuyển…

4. Hai người lần đầu gặp mặt ở đâu?

Băng: Thảo nguyên.

Mẫn: Thảo nguyên.

Tịch: Hai người hảo ăn ý.

5. Ấn tượng đầu tiên về đối phương?

Băng: Xinh đẹp lạnh lùng. Cập nhậ𝘵 𝘵𝑟𝓾yện nhanh 𝘵ại ~ Т𝑟Um𝘵𝑟 𝓾yện.V𝙉 ~

Mẫn: Trẻ con thích khóc.

Băng: Ta có rất nhiều thứ tốt.

Mẫn: So với ta để biết nó còn tốt hay không.

Băng lẩm bẩm:…

Tịch: Thỉnh ngươi nói to một chút.

Mẫn: Kệ hắn đi, bệnh thường xuyên tái phát.

Băng: Mẫn!!!!!!!!!!!!!!!

6. Vì sao yêu đối phương?

Băng: …Yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Tịch: Lúc đó ngươi mới có 4 tuổi.

Băng: Có vấn đề?

Tịch lắc: Không… Mẫn?

Mẫn liếc Băng xem thường: Đuôi lớn như vậy không yêu cũng khó.

Băng: Ngươi không thể giữ cho ta một chút thể diện sao?

7. Ghét đối phương ở điểm nào?

Băng: Hoàn hảo.

Tịch: Ân? Ngươi nói rõ một chút.

Băng: Ta nói Mẫn hoàn dảo.

Tịch: ==!!!!!! Ngươi nên trả lời cho đúng trọng tâm.

Mẫn: Không sao, mai hắn có thể học lại bài “trả lời đúng trọng tâm” cùng Hàn Minh sau.

Tịch: Ta cảm giác có căng thẳng ở đây.

8.Xưng hô với đối phương

Băng: Mẫn.

Mẫn: Hàn Băng.

Băng: gọi vậy hảo xa cách.

Mẫn: Ta không thích khi gọi ngươi lien tưởng đến nữ nhân. (ý chê tên anh đàn bà đó)

Băng: Uy, là nữ nhân nào?

Mẫn: …

Băng: Không trả lời là sao?

Mẫn:…

Tịch: Chuyển chuyển.

Băng: Hãn… yên… uy… không được chuyển!!!!!!

9. Hy vọng đối phương gọi mình là gì?

Băng: Tướng công…

Mẫn: Ngươi nói cái gì?

Băng: …hảo dễ nghe.

Tich: Hãn, các ngươi trả lời nghiêm túc đi.

10. Nếu lấy động vật ra so sánh thì đối phương là loài vật nào?

Băng: Mèo.

Mẫn: So sánh vậy thật mất mặt động vật.

Tich: Mẫn, quy ra ngươi đang giận y cái gì a?

11. Nếu tặng lễ vật cho đối phương sẽ tặng gì?

Băng: Ta.

Mẫn: Ta.

Tịch mắt chớp chớp (Quần chúng: hãn, ngươi lại đang nghĩ bậy bạ.)



12. Mong muốn đối phương tặng gì?

Băng: Hắn.

Mẫn: Hai chữ “bình yên”.

Băng: Mẫn!!!!!

Tịch chấm mồ hôi Có lẽ hôm khác quay lại cũng được.

13. Có chỗ nào bất mãn cùng đối phương?

Băng: Không có gì bất mãn.

Tịch: Ngươi nói thật?

Băng: Thực ra thì cũng chỉ có đôi lúc khoogn nhiệt tình…

Tịch vểnh tai Nhiệt tình gì a?

Băng: [rè —] và cả [rè —], còn có [rè —], tên hỗn đản không được [rè —] nữa.

Tich: Ân?

(Quần chúng đập ghế: Mau đuổi việc tên chỉnh âm thanh.)

Mẫn: Đuổi cũng vô dụng, hắn vốn chẳng trong sáng.

Tịch lạnh sống lưng: Chúng ta hảo hảo nghỉ ngơi hôm khác lại đến.

14. Tật xấu của đổi phương.

Băng: Cái gì cũng không nói.

Mẫn: Xấu toàn tập.

Tịch đập bàn: Ta đã nói đế sau trả lời rồi mà. Đạo dễn đâu, cắt, cắt ngay.

(Quần chúng ồn ào Ngươi chính là đạo diễn a.)

15. Đang có gì giận đối phương?

Tịch: Câu nà là ta thêm cho phù hợp với hoàn cảnh.

Băng: Không có.

Mẫn: Không có.

Băng bất bình Dó, ta đã nói, hắn cái gì cũng không nói. Tối qua còn [rè —] rất vui vẻ, sang dậy đã lập tức trở mặt.

Tịch vểnh tai: rè… là cái gì?

Băng: Là [rè —] đó. Uy, tên chỉnh âm thanh. Dừng ngay.

Mẫn kéo tay Tịch: Ta cùng ngươi đi chơi.

Băng kéo tay kia của Tịch: Ngươi đứng lại. Ta hỏi ngươi chưa có trả lời.

Mẫn kéo: Ta đi.

Băng kéo: Đứng lại.

Mẫn: Đi.

Băng: Đứng.

Tịch chớp mắtHảo cảm động, từ bé đến giờ lần đầu tiên được hai nam nhân tranh giành như vậy.

(Quần chúng: Hãn, là họ tranh giành nhau.

Tịch gào khóc Buông, các ngươi đánh thì cứ đánh sao lại lôi ta vào? T.T Uy, màn hình không được tối, các ngươi còn phải giải cứu ta nữa chứ.

Quần chúng bỏ về

Tịch: Uy, đứng lại.)

Sau một thời gian, Tịch thê thảm theo đúng nghĩa đen bước ra: Chào mừng quay trở lại với chương trình truyền hình trực tiếp 100 câu hỏi phỏng vấn. Tình hình là bạn đã đuổi việc tên hiệu chỉnh âm thanh do làm việc thiếu chuyên nghiệp. Hai bạn nhân vật chính đang cãi nhau chí chóe ngoài kia. Chúng ta cùng ngồi hảo hảo nói xấu hai người – thủ phạm làm ta thê thảm như vầy.

Băng: Tên nào muốn nói xấu ta? Cẩu đầu trảm chờ lệnh.

(Tịch: Uy, ta còn chưa kịp nói gì.)

Mẫn: Phải đó, là tên nào, qua đây cho bản cung xem.

(Tịch oa khóc: Hai người bắt nạt ta.)

Phần giả đáp thắc mắc.

16. Câu thứ 13, xin hỏi, Băng đại nhân muốn nói gì mà đã bị tên hiệu chỉnh âm thanh che mất?

Băng: Dỗ ngọt ta, đấm lưng cho ta, hầu hạ ta.

Tịch: Hầu hạ làm những việc gì a? (Quần chúng: Tịch hỗn đản, ngươi toàn lái câu trả lời thành không trong sáng cực điểm.)

Băng: Gậu hạ theo kiểu [rè —] đó.

Tịch: Ân? Tên chỉnh âm thanh yên ngay.

Mẫn: Tịch, ngươi là giả ngốc hay ngốc thật đấy?

Tịch ai oán-ing

17. Câu 15, Băng đại nhân, từ gì đã bị che mất vậy.

Băng: ĂN CƠM TỐI

Tịch: che miệng cười À, vâng ăn cơm tối…

(Quần chúng: Tịch, ngươi hiểu sao?

Tịch: Tại sao không? Các nàng lên xem hỏi xoáy đáp xoay một lượt.)

18. Giống câu 15, hai người vừa nãy có gì giận nhau?

Băng: Ta không cho hắn áp.

Mẫn: Cái miệng thối nhà ngươi. Hừ.

Băng: Ta chỉ nói sự thật.

Tịch: Dừng, vừa mới làm hòa thôi, đừng cãi nhau nữa mà.

Băng, Mẫn: Ngươi biến cho ta.

19. Đối phương làm gì sẽ khiến ngươi không hài lòng?

Băng: Tất thảy đều hài lòng.

Tịch mắt long lanh: Ta không có chọn nhầm con rể.

Mẫn: Đánh Chiêu nhi.

Băng: Ta chỉ đánh nó lúc nó không chịu học.

Mẫn: Còn có…

Băng: Còn có lúc hắn đòi ngủ cùng người.

Mẫn: Còn có…

Băng: Còn có lúc nó làm phiền ta với ngươi.

Mẫn: Còn có…

Băng khoanh tay hậm hực quay đi: Hết rồi.

20. Quan hệ giữa hai người đã đạt đến mức nào?

Băng: Chiêu nhi làm minh chứng.

Tich: mụ mụ hiểu.

21. Hàn Băng có nguyện ý vì Hạ Mẫn sinh hài tử không?

Băng: Ta không thể sinh.

Mẫn: Có dược sinh tử, Kỉ Hàn cũng đã dung thử.

Tịch: Ta đang hỏi người có nguyện ý hay không.

Băng: Không!

Mẫn: Ngươi nói cái gì? Nhắc lại.

Băng: Nguyện ý.

(Tịch: Không nghi ngờ, cái này người ta gọi là thê nô.)

22. Như vậy, Hạ Mẫn có nguyện ý để Hàn Băng sinh hài tử cho ngươi không?

Mẫn: Rất nguyện ý.

Băng: Coi ngưoi có thể đè được ta không.

Tịch gật gù Thực ra thì nếu hai ngươi muốn ta có thể hoàn toàn giúp Mẫn đảo chính. Ngòi bút vung lên, Băng liền trở thành tiểu mĩ thụ… khụ… khụ…

23. Nếu nghi ngờ đối phương thay lòng đổi dạ ngươi sẽ làm gì?

Mẫn: Quan sát.

Băng: Hỏi cho ra nhẽ.

Tịch: Tiểu Mẫn luôn tự mình chịu thiệt vậy sao?

Mẫn: Ta chưa nói xong vế sau mà.

(Tịch: Ta cảm giác coá nguy hiểm.)

Mẫn:… Lôi hắn đi lột da hỏi tội.

Tịch: Ngươi…

Mẫn liếc: Thực ra ta chỉ…

Băng: Nói đùa thôi. Mẫn!!!!!!!!!!!!!! Sao ngươi lúc nào cũng đùa chẳng đúng lúc vậy?

24. Nếu đối phương thực sự thay lòng thì sao?

Mẫn: Ôm Chiêu nhi rời bỏ hoàng cung, vĩnh viễn không gặp lại hắn.

Tịch: Ngươi nhẫn tâm vậy sao?

Mẫn: Đối với một người như vậy cso gì để luyến tiếc.

Tịch gật gật

Mẫn cười: Nhưng ta biết hắn không dám làm thế đâu.

(Tịch: Thiên điạ quỷ thần, hoá ra tại ngươi quá tự tin!!!!)

Tịch: Băng?

Băng: Trói vào cột, bắt hắn chỉ được yêu mình ta.

Tịch: Độc chiến.

Băng: Nhưng ta biết…

Quần chúng đồng thanh hắn không dám làm thế đâu.

Băng cười hiền gật



26. Người nào thu hút được nhiều nhân vật lớn hơn?

Mẫn: Là hắn!

Băng: Hắn!

Mẫn: Ngôn Kỉ Hàn người định giẩi thích sao?

Băng: Bên người còn có Hạo Tuấn với Hàn lần!!!!!

Mẫn: …..

27. Ngươi đã từng nói dối đối phương chưa?

Băng: Chưa từng.

Mẫn: Ngươi dám chắc?

Băng: Dấu giếm thì có còn nói dối thì không!!!!

(Tịch: Ta nghi ngờ…)

28. Nếu Hàn Lân một ngầy đột ngột trở lại cướp Hạ Mẫn đi, Hàn Băng, ngươi sẽ làm thế nào?

Băng: Hắn dám?

Tịch gật Ngươi không phải là to nhất đâu. Không phải việc gì cũng thuận ý ngươi.

Băng: Chỉ cần ngươi thuận ý ta thì việc gì cũng sẽ thuận ý ta.

Tịch đạp Mơ đi cưng!!!!!!!

29. Nếu Hạo Tuấn một ngày phát hiện ra Hạ Mẫn còn sống và muốn đưa hắn về làm phi ngươi sẽ làm thế nào?

Băng: Ta nói rồi, ngươi thuận ý ta, mọi việc sẽ thuận ý ta.

30. Nếu như Hạ Mẫn bị bỏ thuốc, cùng Hạo Tuấn ooxx một đêm, ngươi có chịu thả người.

Mẫn nhịn không nổi nữa Ngươi lảm nhảm đủ chưa?

Tịch chấm mồ hôi gật gật

31. Nếu như Hạ Mẫn không cùng nam nhân mà cũng nữ nhân có tình cảm ngươi sẽ sẵn sàng lập sủng cho hắn chứ?

Băng: Tên thối tiểu tử, ta giết ngươi.

Tịch: Khụ Khụ buông, Băng nhi đẹp trai, buông, buông….

32. Sang chùm câu hỏi cho Hạ Mẫn. Nếu như Kỉ Hàn nhân lúc ngươi đến Ngạn Long sơn mà cướp mất trái tim Hàn Băng ngươi sẽ làm thế nào?

Mẫn: Hỏi ngu ngốc. Nếu thật sự giờ chúng ta đã không đứng ở đây.

33. Nếu như Hàn Lân khôgn đóng giả ngươi sang Nguyên quốc thăm dò, ngươi sẽ cùng hắn sống cả đời chứ?

Mẫn: Đương nhiên.

Băng trừng mắt: Ngươi nói sao?

Mẫn: Hắn là em ngươi nghiễm nhiên là em ta…

Tịch: Hãn, hai con người này…

34. Hai người đã từng nghĩ về kiếp sau chưa?

Mẫn: Chưa từng, sống kiếp này cho tốt cái đã.

Băng nhìn Mẫn tán thành

35. Nếu một trong hai người chết trước, ngươi mong muốn người chết trước là ai?

Mẫn: Hắn.

Băng: Hắn.

Tịch: Tại sao?

Băng, Mẫn: Ta không muốn hắn phải sống cô đơn trên đời mà không có ta.

Tịch chấm nước mắt Hai người thật làm ta cảm động. Oa, cho than mũ ôm hai đứa cái.

36. Hỏi vui một chút, ngươi thấy đối phương giống thứ gì nhất.

Băng, Mẫn: trừng mắt Con người.

Băng: Uy, Tịch ngươi mắt bị đui sao, chúng ta không phải con người tì con gì.

Mẫn: Ta khôgn ngờ ngươi lại hỏi một câu ngớ ngẩn vậy.

(Tịch ai oán Các ngươi hiểu sai hết rồi.)

37. Tình yêu hai người là công khai hay bí mật?

Băng: Công khai trong Quốc.

Mẫn: Tự nhiên sẽ công khai với toàn thiên hạ.

Tịch: Vậy tính là công khai đi.

38.Cách ngươi thể hiện tình yêu là?

Băng: Mọi việc ta làm…

Mẫn: Hắn nói mọi vệc hắn làm.

Tịch: Ta hỏi ngươi.

Mẫn: Chưa nghĩ ra.

(Quần chúng bất bình: Này, hai người đã yêu nhau hơn 20 năm rồi đấy.)

39. Thường cãi nhau về chuyện gì?

Băng, Mẫn: Thần quốc, Nguyên quốc, Chiêu nhi.

40. Sau đó làm lành thế nào?

Băng: Không nhớ.

Mẫn: Hắn không nhớ.

Tịch: Còn ngươi?

Mẫn: Đương nhiên cũng không nhớ.

(Tịch: Mẫn, ngươi có đúng là con thân sinh của mụ mụ không đấy?)

Bác Cù Trọng Xoay trong Hỏi xoáy đáp xoay đã dịch “Chấm chấm chấm” là ăn cơm tối cho dễ hiểu.:v đã ai hiểu chưa nào?

(Sau một hồi cứng đờ, Tịch cuối cùng cũng bất mãn tỉnh lại nhìn Hạ Mẫn một cái. Thật là muốn xông vào đấm cho hắn một trận. Thiếu niên anh tuấn ngọc… lâm phong của mụ mụ đâu rồi nghiến răng ken két tên Hàn Băng bỉ kia. Ngươi dạy dỗ con cưng của mụ mụ như thế đấy.)

Khụ… tiếp tục.

41. Hai người quen nhau được bao lâu?

Băng quay sang liếc Mẫn, cười: Lâu lắm rồi. Tầm… 24 năm.

Mẫn nhìn băng cười không đáp.

(Tịch bất mãn: ta chỉ hỏi một câu như vậy. Hai người có nhất thiết phải liếc mắt đưa tình trước thân mụ vẫn đang F.A như vậy không?)

42. Miêu tả tình huống gặp mặt.

Băng liếc Mẫn: Cấm ngươi nói.

Mẫn: Không sao mà. cười ngọt ngào

Tịch mắt sáng như đèn pha ô tô kể đi. Tò mò quá. Băng nhi lúc đó chắc hẳn rất mất mặt.

Băng bất mãn bĩu môi làm nũng Mẫn, ta mới là trượng phu của ngươi, đừng nghe lời tên kia sui dại.

Tịch trợn mắt tiểu tử thối. Ta mới là mụ mụ của hai người bọn ngươi.

Băng liếc mắt xem thường nắm tay Mẫn Ta dù gì cũng là đế vương một nước. Ngươi nói ra e ta không dám vác mặt đi gặp ai nữa.

Tịch vểnh tai Mẫn, ta đối tốt với ngươi bao nhiêu, vì mụ mụ bán đứng phu quân một lần đi.

(Quần chúng: Hãn, ngươi nói không biết ngượng mồm.

Tịch: Nhất đẹp trai nhì chai mặt. Ta không thể có cái thứ nhất, cái thứ không không có nữa thì… thở dài)

Mẫn: Thôi vậy.

(Quần chúng nhao nhao ta muốn biết.

Tịch tươi cười: vậy thỉnh đón đọc Ly Ngôn.)

43. Câu đầu tiên hai người nói với nhau là gì?

Mẫn cười tủm tỉm

Băng bịt miệng Đã bảo không có gì rồi mà.

Tịch đần mặt Có nghi án.

44. Hành động đầu tiên ngươi làm với đối phương.

Mẫn cười nghiêng cười ngả, thiếu nước lăn ra đất

Băng giơ nắm đấm tên chết tiệt, coi ta dám lột da ngươi không?

Tịch: Ầy dà, bình tĩnh, bình tĩnh, mụ mụ đổi liền.

45. Trong hai năm chung sống trên thảo nguyên, ngươi nhớ nhất lúc nào.

Băng: Lúc chơi trò tân lang tân nương bái đường. quay sang nhìn Hạ Mẫn mỉm cười

Mẫn: lúc gặp mặt.

Băng thò tay qua nhéo một cái

(Tịch: Hai cái đứa này, ngồi trước mặt mụ mụ mà còn linh tinh.)

46. Khi hai người gặp nhau, câu đầu tiên muốn nói với đối phương là gì? (Nếu Hạ mẫn lúc đó không bị ngất. Ta khuyên các ngươi nên nói lời thật tâm một chút.)

Băng: Ngươi lớn lên còn xinh hơn vạn nữ tử ta trông thấy.

Mẫn trừng mắt

(Tịch: Thật sến.)

Mẫn: …

Tịch: Mẫn, ngươi mau trả lời đi.

Mẫn: Nói thật là ta cũng chẳng biết lúc đó muốn nói cái gì.

Tịch: Vậy giả sử bây giờ là lúc đó. Ngươi nói lại đi. kéo tay áo năn nỉ

Mẫn liếc Tịch: Người đâu, lôi tên này ra ngoài.

Tịch đơ toàn tập

47. Hai người quan hệ lần đầu khi nào?

Băng: Trên đường đi săn.

48. Lúc đó cả hai cùng tự nguyện?

Băng, Mẫn gật đầu nhìn nhau đắm đuối



(Tịch: Nhìn ánh mắt hai người thật sến đến buồn nôn.)

49. Lúc đó ai ở trên ai ở dưới.

Băng: không ai ở trên cả.

Tịch: Hứm?

Băng: Chúng ta nằm nghiêng.

Tịch đần mặt Như vậy cũng làm được sao?

Băng: Tại sao không?

Tịch thẹn quá hóa giận Các ngươi đúng là muốn bắt nạt ta mà.

50. Sửa câu hỏi. Lúc đó ai “nằm trong”, ai “nằm ngoài”?

Băng: Đương nhiên là ta nằm trong. phổng mũi

Mẫn: giật mình Ta nhớ lúc đó ta nằm trong mà.

Tịch: Mẫn nằm trong? kinh ngạc

Mẫn gật đầu chắc nịch Lúc đó người buông rèm là ngươi mà Hàn Băng, ta không có khả năng nằm ngoài.

(Tịch, Băng liếc nhau thở dài: Hắn vẫn còn rất trong sáng.)

51. Vì sao lại như vậy?

Băng: Từ lần đầu đã thế.

Mẫn thộn: Ta nhớ có lúc ta nằm ngoài mà.

52. Các ngươi có muốn đổi lại trật tự không?

Băng: Đương nhiên không.

Mẫn: Chúng ta nằm rất linh hoạt, hôm thế này hôm thế khác.

Tịch: Mẫn, ngươi không hiểu.

Mẫn: …

53. Lúc đó các ngươi là lần đầu tiên?

Mẫn: Không phải.

Băng quay sang trừng mắt: Ngươi nói cái gì?

Mẫn: Ta đã từng cùng nữ nhân trước đó. Cả nam nhân cũng…

Băng tá hỏa: Ngươi lặp lại lần nữa.

Mẫn: Ta đã cùng… mà bình tĩnh… Tịch, ngươi đang hỏi gì vậy?

Tịch, Băng lăn ra đất ngất xỉu

54. Nếu có thay đổi một lần nữa, các ngươi có nguyện ý thay đổi?

Mẫn im re

Băng: Ta nghĩ như vậy rất tốt. cười gian

Mẫn giật giật góc áo: Trong với ngoài nghĩa là gì vậy?

thì thà thì thầm đỏ mặt tay sờ loạn giả vờ ho khan

Tịch ném dép Đứng đắn lại mau.

55. Trong lúc làm, các ngươi có từng dùng dược hỗ trợ?

Băng: Có. cười xấu xa

Mẫn co chân đá

56. Nói đến Hàn Minh, các ngươi có dự định truyền ngôi vị cho nó?

Băng: Hàn Minh quả thực thông minh hơn người…

Mẫn gật gù May mà nó giống ta…

Băng: Lại yêu thương mọi người, sau này ắt thành một vị hoàng đế tốt.

Tịch: =.= Ta đâu hỏi ngươi chuyện đó.

Mẫn ==”

Băng: Ngôi vị thường truyền cho trưởng tử. Hạ Mẫn bây giờ lại khó… quay sang vuốt ve khuôn mặt có lẽ Hàn Minh sau này sẽ nối nghiệp đế vương.

Tịch: Yên tâm, các ngươi sẽ không chỉ có một đứa.

56. Lại nói về Ngôn Kỉ Hàn, Hạ Mẫn, ngươi thấy người anh cùng cha của mình thế nào?

Mẫn: về cơ bản thì… hắn rất tốt.

57. Nếu biết thân phận của Lâm Kỉ Hàn sớm hơn, Hàn Băng, có lẽ nào ngươi sẽ thương xót mà sinh tình?

Băng: Ta nghĩ không. Ta chỉ có mình Hạ Mẫn.

Tịch: Nhưng lúc đó ngươi đã ôm hắn.

Mẫn trừng mắt ngạc nhiên Ngươi nói lại… Hắn làm gì cơ?

Băng bịt miệng Tịch Nàng nói Kỉ Hàn rất đáng thương.

Mẫn: Không đúng…

Băng: Chuyển câu hỏi khác mau.

58. Hàn Băng, Kỉ Hàn dù gì cũng đã là vợ ngươi một thời gian, hai người có thật chưa từng động chạm?

Mẫn sắc mặt ngày càng kém

Băng giãy đành đạch Chúng ta chưa từng. Là chưa từng động chạm ngươi hiểu không?

Tịch ngoáy ngoáy lỗ tai: Câu trả lời không được chấp thuận.

Mẫn đứng dậy rời khỏi ghế

Băng cuống quýt chạy theo Hạ Mẫn túm tay Ta thề mà lay lay ống tay áo

Mẫn liếc mắt rời đi

Băng túm áo kéo lại đưa môi tới

Hai bờ môi chỉ còn cách nhau 1cm

RỤP

Tịch nhảy dựng: Là tên thối nào cúp điện, bật lên, bật lên cho ta. Ta muốn xem mà.

Quần chúng nhao nhao: Mau bật lên. Ta muốn xem.

Một người nào đó mỉm cười, khẽ cưỡng hôn ái nhân trong bóng tối.

Một người nào đó không từ chối, nhẹ nhàng dung túng.

Sau một hồi điện sáng trở lại, hai người kia đã không thấy đâu.

Tịch nghiến răng chết tiệt, dám trốn.

Quần chúng bổ nhào ra ăn vạ Tiếp tục chương trình mau. Còn hơn 40 câu nữa.

Tịch xách váy Các ngươi nghĩ ta thánh chắc. Sao làm việc mà thiếu hai nhân vật chính đây. Tẩu vi thượng. Hẹn gặp lại ở các truyện sau. chạy

–Hoàn– Đăng bởi: admin

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv