Duy Nhất Là Em

Chương 396: Ngoại Truyện Vấn Thính (16) Thức Ăn Chó Và Hương Vị Của Tình Yêu



Đương nhiên, không phải toàn bộ fan hâm mộ đều có thể lý trí tiếp nhận tình yêu của thần tượng.

Em Gái Hãy Dũng Cảm Đi Về Phía Trước: "Nói thật là Tô Vấn không xứng với Thính Thần, thà Thính Thần tìm người trong giới thể thao còn hơn, chứ giới giải trí quá bẩn thỉu giả dối"

Chân Trời Góc Biển Đều Có Anh Của Tôi trả lời @Em Gái Hãy Dũng Cảm Đi Về Phía Trước: "Ai không xứng với ai vậy, anh Vấn của tôi đoạt được ít giải thưởng à? Vũ Văn Thính thì ghê gớm lắm à? Nếu không phải dựa vào tầm nhìn uyên bác của anh Vấn tôi thì ai biết đến cô Vũ Văn Thính này! Nếu phòng làm việc của Tô Vấn không sáp nhập vào Thiên Vũ thì cô ta có giữ được cái ghế tổng giám đốc không? Nếu đã là tổng giám đốc thì nên làm chuyện của tổng giám đốc ấy chứ đừng ngày ngày lôi kéo anh Vấn của chúng tôi để kiếm lợi. Muốn nổi tiếng thì tự tâng bốc chính mình đi, đừng trói buộc anh Vấn của chúng tôi."

Những comment như vậy cũng không ít chút nào.

Đây là thời buổi rối ren mà, làn sóng thị phi thật giả của giới giải trí chưa qua lớp này đã đến lớp khác.

Tô Vấn vừa quay xong một đoạn, trong khoảng trống mấy chục giây thấm dầu và trang điểm lại của nam thứ thôi mà anh cũng vội vội vàng vàng chạy đi hỏi Lưu Xung: "Thính Thính có gọi điện thoại cho tôi không?"

Lưu Xung nhìn chằm chằm vào máy tính bảng của mình: "Không"

Tô Vấn rất hụt hẫng, ngóng cổ liên tục nhìn ra cổng phim trường, rất mong đợi mà cũng rất sốt ruột: "Sao cô ấy vẫn chưa đến nhỉ. Cô ấy nói là sẽ đến tìm mình mà."

Đang diễn cảnh cô dâu nhỏ chờ chồng đến sủng hạnh à?!

Lưu Xung quyết định cứu rỗi Tô Vấn một chút: "Sếp Vấn, chúc mừng cậu."

Tố Vấn tiếp tục công cuộc làm hòn vọng thê của mình, căn bản không thèm để ý tới Lưu Xung.

Anh ta là người lớn rộng lượng: "Thính Thính nhà cậu cho cậu danh phận rồi"

Tô Vấn quay lại nhìn anh ta: "Cái gì?"

Lưu Xung cầm máy tính bảng đưa qua: "Tự xem đi"

Ôi chao, anh ta rầu rĩ lắm đấy. Nông nô Tô Vấn FA suốt 26 năm từ lúc lọt lòng sắp vùng lên đổi đời rồi, trong khi bản thân anh ta thì vừa ly hôn mà đường tình lại lận đận. Cho nên, đành phải ngoan ngoãn ăn thức ăn chó của người khác vậy.

Lướt xong Weibo, trên mặt Tô Vấn hiện lên vẻ không thể tin được. Ánh mắt anh rất mâu thuẫn, vừa mừng như điên lại vừa có hai phần lo lắng bất an, sợ là mình tự vui hão thôi.

Anh không dám tin vào mắt mình: "Có phải Weibo của cô ấy bị trộm không?"

Lưu Xung chỉ hận không thể cầm máy quay ghi lại một loạt nét mặt thay đổi như vừa trúng xổ số được giải độc đắc của ông hoàng màn ảnh lớn nắm ba giải vàng này: "Cũng có thể, Weibo bị fan nữ của cậu trộm rồi sau đó giả mạo Vũ Văn Thính thổ lộ với cậu."

Chỉ số IQ của ảnh đế ba giải vàng đã đứt mất rồi, Lưu Xung đành phải chỉ cho cậu ta một con đường sáng thôi: "Gọi điện thoại hỏi Vũ Văn Thính chẳng phải sẽ biết ngay sao"

Tay Tô Vấn run run, bấm số điện thoại của Vũ Văn Thính.

"A lô.

Anh nuốt một ngụm nước miếng: "Thính Thính à"

"Vâng."

Anh để tay trên bàn, đứng ngồi không yên, liên tục gõ lên mặt bàn: "Có phải Weibo của em bị trộm không?"

"Không phải"

Vũ Văn Thính khẽ liếm môi."Không phải chúng ta đang hẹn hò với nhau sao? Anh nói không ngại công khai mà."

Giọng nói của cô quấn quýt quanh tại anh, trái tim đang đập thình thình trong lồng ngực anh, mạnh đến mức hồn vía anh sắp bay mất rồi.

"Em đang đỗ xe, chờ em một phút nữa, chúng ta gặp mặt rồi nói tiếp"

Anh ngoan ngoãn đồng ý: "Ừ"

Điện thoại bị cúp.

Lưu Xung vội vàng đến gần: "Thính Thính nhà cậu nói sao rồi?"

Anh không trả lời, móc một tấm chi phiếu trống ở trong ví ra, để lên bàn: "Tự điền số tiền đi"

Không thể không thừa nhận, tư thế rút tiền này, rất đẹp trai, có điều...

"Sếp Vấn, cậu bị thần kinh rồi hả?"

Khóe miệng của anh nhếch lên, đôi mắt phượng xinh đẹp cười cong cong như hai vầng trăng lưỡi liềm: "Tôi thoát FA rồi"

Sau đó, dương dương tự đắc nói: "Loại chó già FA đã li dị như anh thật đáng thương"

Mười nghìn phát tấn công đến bất ngờ không kịp phòng bị.

Lưu Xung tức phát rồ!

Đáng thương cái con khỉ!

Nhịn, phải nhịn! Không nên tính toán so đo với tên ngốc trong tình yêu làm gì.

Vẫn còn việc chính nên anh ta vội cầm chi phiếu nhét vào trong ngực trước đã: "Phòng làm việc trả lời như thế nào?"

Nụ cười như nở rộ trong mắt Tô Vấn: "Tự tôi trả lời."

Anh vừa đăng nhập vào Weibo của văn phòng đại diện vừa nói: "Đi mở Weibo giúp tôi đi."

Lưu Xung nói: "Cậu mới xóa bỏ Weibo chưa được mấy ngày đâu"

Là một thần tượng triệu view mà cứ thay đổi xoành xoạch như vậy có được không?

Tô Ván nghe không lọt tai nữa, trong đầu bồng bềnh toàn là bong bóng màu hồng, quyết giữ ý mình: "Tôi đã nói rồi, sẽ mở lại Weibo khi nào tôi công khai chuyện tình cảm"

"Cậu muốn làm gì?"

Anh lại cười, đôi mắt vốn yêu mị giờ lại càng lấp lánh hơn.

Dáng vẻ thêm phần quyến rũ do được tình yêu tưới tắm, nhẹ nhàng đưa ra một lý do đương nhiên: "Rắc cơm chó chứ làm gì"

Lưu Xung cạn lời.

Những cô nàng là fan bà xã gặp phải ông xã thần tượng như thế này cũng là do số mệnh các cô ấy không tốt thôi.

12 phút sau lời tuyên bố của Vũ Văn Thính, phòng làm việc của Tô Vấn lên tiếng trả lời.

Phòng Làm Việc Của Tô Vấn V: Tôi là Tô Vấn, tôi là bạn trai của Vũ Văn Thính. @Vũ Văn Thính V

Đơn giản mà thô bạo như vậy đấy! Một câu thẳng thừng! Cứ vậy... mà thành bạn trai của người khác rồi sao. Đúng là chỉ giỏi khiến người ta sụp đổ!!!

Anh Vấn Ơi Có Em Nuôi Anh Này: "Tôi không tin, chồng tôi sao có thể có người đàn bà khác được."

Anh Trai Nhỏ Yêu Qua Mạng Không Tôi Là Anh Trai Lớn: "Bạn gái tôi nằm khóc trên ghế sofa, nói chồng của cô ấy ngoại tình rồi, với tư cách là bạn trai người ta thì tôi rất vui vẻ"

Lưu Tĩnh Ninh 0812: "Lòng đang rỉ máu, ngậm lệ chúc phúc.

Fan Trung Thành Của Que Cay Vệ Long: "Couple scandal, giải quyết được nguy cơ truyền thông nhưng scandal bạo hành của Tô Vấn cả đời này không tẩy sạch được!"

Còn Chơi Game Nữa Thì Làm Chó: "Bày tỏ không kinh ngạc, tôi đã sớm ngửi thấy mùi vị gian tình từ lâu rồi"

Nàng Tiên Nhỏ Ở Giữa Nhân Gian: "Vũ Văn Thính không xứng với Tô Vấn, nhìn người kiểu gì vậy, out fanclub đây!"

Tô Vấn V trả lời @ Nàng Tiên Nhỏ Ở Giữa Nhân Gian: "Biến"

Tập thể đều đờ đẫn.

Người bên trên chính là Tô Vấn sao? Fan hâm mộ rơi vào hỗn loạn, điên cuồng tag.

Đại Tổng Quản Hậu Cung Của Anh Vấn: "Các cô gái trẻ, lý trí chút, anh Vấn không còn nhỏ nữa rồi. Nếu anh ấy còn không quen bạn gái, mị sợ ngày nào đó anh ấy sẽ có bạn trai ấy chứ. Hơn nữa Vũ Văn Thính rất tốt, vô địch thế giới, vừa khéo xứng với anh Vấn của chúng ta."

Cô Gái Nghiện Internet Của Nhà Tô Vấn: "Mị nhớ lúc trước anh Vấn nhận phỏng vấn có nói. để tránh thảm án bạn gái và mẹ đồng thời rơi xuống sông thì người đầu tiên cứu là ai, anh ấy muốn tìm người bơi lội vô địch thế giới làm bạn gái. Mị nghi anh Vấn sớm đã nhớ thương Vũ Văn Thính rồi.

Gia Tộc Mai Táng Tình Yêu Đang Kêu Gọi Tôi: "Tô Vấn, anh phải đối xử với Thánh Thần của chúng tôi thật tốt đấy, chị ấy là quốc bảo của chúng tôi, anh mà không đối xử tốt với chị ấy thì Tổ quốc cũng sẽ không tha thứ cho anh"

Chồng Ta Hôm Nay Lạc Lối Rồi: "Thù cướp chồng không đội trời chung! @Vũ Văn Thính V"

Fan nữ của Tô Vấn chiếm đa số, thái độ lại không giống nhau. Có người chúc phúc, cũng có người không chấp nhận nổi.

Đương nhiên anh cũng có không ít fan nam, đa số là fan diễn xuất, không hề phản đối chuyện anh công khai tình cảm mà ngược lại, Vũ Văn Thính còn rất được lòng các fan nam. Antifan thì càng chẳng còn lời nào để nói, cắn chặt lấy chuyện bạo hành Chu Kiến Vy không buông, một mực khẳng định tình yêu là giả, chỉ là thủ đoạn của phòng truyền thông mà thôi.

Dù như vậy thì tóm lại, fan cuồng của anh vẫn chiếm phần lớn, luôn mồm luôn miệng kêu gào không được như thế, out fanclub thôi, nhưng cuối cùng vẫn bám trụ ở Weibo của phòng làm việc của Tô Vấn.

Sau khi nổi điên một trận, họ đành nuốt nước mắt vào trong mà chúc phúc, cuối cùng lặng lẽ đổi vị trí từ vợ cả thành bồ nhí... Ôi... đúng là mất mặt tập thể...

10 phút sau, Tô Vấn lại dùng Weibo của phòng làm việc đăng một trạng thái mới.

Phòng Làm Việc Của Tô Vấn V: Có thể không chấp nhận nhưng hãy nhằm vào tôi này. Mắng tôi thì được, nhưng mắng bạn gái tôi thì không!

Fan tiếp tục hứng cơm chó!

Mười nghìn điểm tấn công

Nhưng mà, đòn tấn công đến từ tình yêu đích thực của chính chủ thì còn có thể làm gì được, cắn răng mà chịu thôi. Hừ, cái thứ tình yêu đích thực đáng chết mà lại không thể trừng phạt này.

Bên ngoài cung điện giả cổ của Hoành Điếm có một đoạn bậc thang rất dài, Tô Vấn đứng ở bậc thang dưới cùng, bên ngoài trang phục cổ trang còn khoác thêm một cái áo khoác.

Anh đang cúi đầu đá hòn đá trên mặt đất, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên trông ngóng, mãi cho đến khi bóng người quen thuộc lọt vào đáy mắt thì đầu lông mày nhíu chặt vì nôn nóng chờ đợi mới thả lỏng ra.

"Thính Thính" Anh chạy đến bên cạnh cô.

Buổi chiều vừa mưa nên mặt đất vẫn còn ẩm ướt, cô ngẩng đầu, đôi mắt như giọt sương sau cơn mưa: "Anh ở đây chờ em à?"

Tô Vấn cười, gật đầu: "Ừ ừ"

Cô cũng cười, khóe miệng chỉ cong lên rất nhẹ, bước lên bậc thang đi sánh bước bên anh: "Chuyện của Chu Kiến Vy đã bị dìm xuống rồi, anh không cần phải để ý đến nữa, yên tâm diễn xuất là được."

Tô Vấn bỗng nhiên dừng lại: "Thính Thính này."

"Vâng?" Cô quay đầu lại, đứng cao hơn anh một bậc nên ánh mắt vừa vặn nhìn thẳng vào nhau.

Anh nhìn chăm chú vào mắt của cô, ánh mắt nóng bỏng có chút bất an: "Em vì giúp anh đính chính tin đồn nên mới bằng lòng hẹn hò với anh à?"

Anh nghĩ, kể cả như vậy thì anh cũng vẫn muốn quấn lấy cô.

Vũ Văn Thính trả lời không chút do dự: "Không phải"

Cô đứng ở bậc thang trên mới cao bằng anh, đôi mắt cô giống như ngọc lưu ly được rửa sạch, phản chiếu ra bóng dáng của anh một cách rõ ràng: "Em lựa chọn công khai vào lúc này đúng là muốn giúp anh bác bỏ tin đồn, nhưng hẹn hò với anh là vì em thích anh"

Nếu không thích anh thì mỗi lần gọi thức ăn bên ngoài cô sẽ không gọi phần cho hai người, sẽ không chuẩn bị một đôi dép nam trong nhà, lúc mua dầu gội đầu sẽ không mua thêm một chai nữa, sẽ không để cho anh ôm cô, hôn cô, sau khi say rượu sẽ không ngoan ngoãn yên lặng mà ôm anh như thế.

Cô rất hiểu bản thân mình, nếu như không phải tuyệt đối dung túng thì cô không thể nào để cho một người khác giới tùy tiện xuất hiện trong cuộc sống của cô như vậy.

Cô siết chặt tay, mỗi một từ đều nói rất nghiêm túc: "Tô Vấn, em cũng thích anh"

Hai bên đều có tình cảm với nhau.

Chuyện hạnh phúc nhất, cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.

Tô Vấn mỉm cười, chút bất an sợ hãi trên khuôn mặt hoàn toàn tiêu tan, thay vào đó là hoa nở thành rừng. Cô gái phản chiếu trong ánh mắt anh đẹp hơn vô số người trên thế gian.

Anh cười ngơ ngẩn: "Thính Thính, em tốt ơi là tốt."

Anh cho tay vào túi, lúc vui vẻ anh sẽ bất giác lắc qua lắc lại, anh nói: "Anh vui đến chết đi được."

Trong mắt Vũ Văn Thính cũng lấp lánh nụ cười. Cô đưa tay cho anh: "Anh có muốn nắm tay em không?"

"Muốn"

Anh nắm tay cô, mười ngón tay đan xen, lòng bàn tay cô cũng ẩm ướt giống như anh vậy.

Anh vừa đi vừa nhìn cô, vẫn luôn nhìn cô.

"Thính Thính ơi"

"Vâng."

Anh cười híp mắt, ánh mắt dịu dàng hơn ánh trăng: "Anh vui lắm"

Cô xấu hổ, cả mặt cả tai đỏ lên nhưng vẫn dũng cảm đáp lại anh: "Em cũng rất vui"

Trước kia cô không biết, hoá ra còn có chuyện khiến cô vui vẻ hơn vô địch Olympic. Bây giờ cô mới biết, có một người còn khiến cô yêu thích hơn cả huy chương vàng.

Đoạn bậc thang trước Hoàng Thành này, có 99 bước.

Tại sao chỉ có 99 bước vậy, thoáng cái đã đến cuối con đường rồi.

Tô Vấn cảm thấy chưa thỏa mãn, vẫn nắm lấy tay cô không nỡ buông ra: "Chúng ta đi thêm một lần nữa có được không?"

"Anh không quay phim nữa à?" Cô hỏi.

Anh tùy tiện tìm một lý do: "Anh diễn hay mà, nên quay rất nhanh, chờ lát nữa đi quay bù lại là được"

Vũ Văn Thính suy nghĩ một chút: "Vâng ạ."

Cô cũng muốn đi với anh thêm một lát nữa.

Thế là...

Hai người nắm tay nhau, đi đi lại lại đoạn cầu thang đó bốn lần liền.

Đến lúc Tô Vấn trở lại phim trường thì đã 8 giờ rồi, đạo diễn sắp phát điên vì tìm anh.

Nhìn Vũ Văn Thính đang bị Tô Vấn nắm tay, Lưu Xung đã hiểu ngay vấn đề.

Thật không chịu nổi cái mùi tanh nồng của tình yêu nồng nhiệt này nữa: "Sao bây giờ mới đến, đến lượt cậu từ lâu rồi."

Tô Vấn thoải mái giải thích: "Tôi đi đón bạn gái của tôi"

Mới vậy đã khoe luôn được à?

Lưu Xung từ chối thức ăn chó: "Dặm lại trang điểm cho cậu ta đã"

Vivian đi tới trang điểm lại cho Tô Vấn.

Anh ngồi không nhúc nhích, nhưng tay vẫn nắm tay Vũ Văn Thính: "Thính Thính ơi."

"Vâng"

Vũ Văn Thính tò mò nhìn chằm chằm chuyên viên trang điểm đang bôi bôi trát trát ở trên mặt anh, chỉ chốc lát đã hóa trang xong vết máu loang lổ do bị thương cho anh.

Gương mặt này, sao bị thương mà cũng đẹp mắt như vậy chứ.

"Em có muốn xem anh diễn không?"

"Có" Muốn xem chứ, anh rất đẹp.

"Vậy em đừng tức giận nhé" Anh hơi lo lắng, giọng nói yếu ớt.

Vũ Văn Thính không hiểu: "Tức cái gì?"

Tô Vấn đang trang điểm mắt nên nhắm hờ mắt lại, dè dặt ngắm cô: "Chờ lát nữa, nữ diễn viên sẽ nắm lấy tay áo anh.

Anh sợ cô để ý.

Vũ Văn Thính rất biết điều: "Không sao, chỉ là quay phim thôi."

Cũng chỉ là túm tay áo thôi mà.

Tô Vấn lập tức mở to đôi mắt: "Em không ghen à?"

Anh không dám biểu hiện rất tức giận, chỉ hơi có vẻ tủi thân:"Em không để ý tới anh sao?".

Giọng điệu như là đang chất vấn nhưng càng giống như đang nũng nịu.

Tay Vivian run một cái, vị trí hóa trang vết máu nhân tạo bị lệch đi.

Anh ta vội vàng xin lỗi: "Xin lỗi anh Vấn"

Vũ Văn Thính không còn biết nói gì.

Người bạn trai này của cô có hơi khác với trong tivi nhỉ. Anh mặc áo giáp màu đen, tay cầm một thanh kiếm nặng đứng ở trên tường thành, nhấn nhá từng chữ nặng nề nhưng vang vọng.

"Chiến, hay là hàng?"

Nữ nhân vật chính đứng ở bên cạnh anh, thẹn thùng nắm lấy ống tay áo của anh, trong mắt đầy tình cảm dịu dàng.

Lúc này Vũ Văn Thính mới phát hiện ra mình cũng là một người rất nhỏ nhen, chỉ nắm tay áo thôi cô cũng cảm thấy không được.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv