Ngoại trừ ba Thánh địa Lục Thất Bát, gần như Thần Vương trong tất cả Thánh địa đều nhắm thẳng về phía Tần Lập. Hoa Phong giết Thánh Chủ Liên quân Thần Vực đến nhũn tay, nhưng bỗng nhiên phát hiện trong đối thủ của mình gần như không có Thần Vương, còn các võ giả cảnh giới Thánh Chủ vẫn vọt về phía hắn như thác lũ.
Trong lòng không nhịn được giận dữ: Lẽ nào ta thật không bằng Tần Lập hay sao? Vì sao tất cả Thần Vương đều muốn đi giết hắn, vì sao không có Thần Vương chạy tới giết ta?
Tay vung lên, một mảnh ánh sáng vẩy ra, giữa những mảnh ánh sáng này, có vô số kiếm ý, trong kiếm ý đều ẩn chứa sát ý kinh thiên. Đám võ giả cảnh giới Thánh Chủ này thật là dính vào là chết, không thể liều mạng được với Hoa Phong.
Hoa Phong nhìn thoáng qua, bổng phát hiện những người ở Viêm Hoàng Sơn đều tụ tập một chỗ., đang ra sức chống cự lại Liên quân Thần Vực công kích. Nhưng bởi vì chênh lệch giữa hai bên quá lớn, không ngừng có người ngã xuống, rơi từ không trung xuống dưới.
Trên trời cao, không ngừng tung lên từng chùm máu tươi, dính vào mặt Hoa Phong, làm khuôn mặt anh tuấn lộ ra một tia dữ tợn. Quay người lại, hung hăng đạp một cước tới một người đang đánh về phía Thượng Quan Thi Vũ.
Đây là một cường giả cảnh giới Thần Vương, hắn không tham dự vây giết Tần Lập, cho rằng bên này có thể chiếm tiện nghi. Quả thật, coi như là Thần Vương ở Viêm Hoàng Sơn đa số đều vừa đạt tới cảnh giới Thần Vương, còn chưa hoàn toàn thi triển ra được uy lực Thần Vương, bị mấy chục Thánh Chủ đỉnh cấp vây quanh, vậy cũng khó mà thoát thân.
Thần Vương này đến từ một đại gia tộc Ngũ Địa, đã sớm nhìn trúng nhóm mỹ nữ các nàng Thượng Quan Thi Vũ, đã sớm nghe nói hồng nhan tri kỷ bên cạnh bên người mỗi người đều cực đẹp, đều là tuyệt sắc nhân gian. Hôm nay vừa gặp được, mới biết lời đồn không giả, thậm chí dung nhan càng thêm mỹ lệ hơn cả truyền thuyết.
Lập tức liền không nhịn được lên tiếng đùa giởn, căn bản không chú ý Hoa Phong đã tới!
Bùm!
Vị Thần Vương Ngũ Địa đáng thương này, bị người ta một cước đạp nát bấy, cũng không thể nghĩ rõ ràng mình làm sao lại đột nhiên mất đi ý thức?
Một thân thực lực Hoa Phong quả thật dũng mãnh không giới hạn, ít nhất thì Liên quân Thần Vực đối mặt với hắn tuyệt đối không phải là đối thủ, vốn Viêm Hoàng Sơn lung lay sắp gục ngã, bởi vì có Hoa Phong gia nhập mà dần dần bắt đầu xuất hiện trạng thái phản kích.
Lục Thất Bát ba Thánh địa bên kia, toàn bộ đều thấy rõ ràng, không nhịn được kinh hô.
- A? Đó không phải Hoa Phong tự xưng là người ứng vận hay sao? Hắn không phải tới tìm Tần Lập khiêu chiến sao? Làm sao mà quay ngược lại giúp bọn người Tần Lập vậy chứ?
- Có trời biết, đúng là gặp quỷ, Hoa Phong này vẫn không phải luôn gào thét, muốn chém giết Tần Lập hay sao?
- Có phải là hắn nhìn trúng các nữ quyến của Tần Lập?
- Nhìn trúng cái rắm, tướng mạo Hoa Phong kia còn xinh đẹp sắp sánh bằng các nữ nhân khuynh thành tuyệt sắc kia rồi!
- Đúng là không hiểu được!
Một đám người đang xôn xao, hai người Hoắc Trung Võ cùng Liễu Tiếu Vân liếc nhìn nhau, đều thấy được một tia chấn động cùng mong đợi trong mắt đối phương.
Hai vị Đế vương đó!
Lại còn là hai Đế vương trẻ tuổi!
Hai người như thế, nếu thật sự liên hợp lại, phía sau lại có một thế lực hùng mạnh, chưa chắc không có lực đánh một trận cùng Thông Thiên Đại Đế!
Chỉ cần có thể chịu qua lần này, nếu Liên quân Thần Vực gặp phải trọng thương, coi như là Thông Thiên Đại Đế thì ở trong một thời gian ngắn, cũng tuyệt đối không thể phát động một trận chiến tranh nữa. Một khi cho hai người này cơ hội thở dốc, như vậy Tương lai của bọn họ là không thể giới hạn!
Hoặc là, thật Sự có Cơ hội lật đổ vị đang ngồi ở trên cao cao kia...Thông Thiên Đại Đế!
Điểm này, không chỉ có hai người Hoắc Trung Võ cùng Liễu Tiếu Vân nhìn ra được. Vị Thần Vương Lục Địa mặc chiến giáp kia, ánh mắt cũng lóe lên, không biết đang nghĩ đến điều gì - Ba trăm mười Thần Vương, ba trăm hai mươi Thần Vương, ba trăm ba mươi Thần Vương, ba trăm bảy mươi tám Thần Vương!
Các Thần Vương Liên quân Thần Vực, đều điên rồi!
Phẫn nộ rồi! Điên cuồng rồi!
Tròn ba trăm bảy mươi tám người cảnh giới Thần Vương, ngoại trừ ba Thánh địa Lục Thất Bát ra, gần như tất cả các Thần Vương đều tụ tập lại!
- Chết đi!
Ba trăm bảy mươi tám Thần Vương đồng thời phát ra tiếng gầm thét, các loại chiêu thức uy lực mạnh mẽ bắt đầu trút xuống Tần Lập. Thân thể Tần Lập đã bị phá hàng ngàn chỗ thủng, toàn thân tràn ngập máu tươi!
Đội hình ba trăm bảy mươi tám Thần Vương, coi như lúc gia tộc Thần Vương bị diệt khi xưa cũng không xuất hiện qua. Ngược dòng về viễn cổ, không biết có từng phát sinh hay chưa, nhưng ở trong trí nhớ của mọi người, đây...là lần đầu tiên!
Tru giết Đế vương!
Bốn chữ này đủ để làm bất cứ một Thần Vương nào hưng phấn, thậm chí điên cuồng!
Đã từng có Đế vương bị Thần Vương tru giết hay không, không ai biết. Coi như là không có, vậy thì lịch sử này rất có thể sẽ sửa đổi vào ngày hôm nay!
Một Đế vương trẻ tuổi, bị bọn họ vây ở đây căn bản không có cách nào bỏ chạy, hơn nữa Tần Lập cũng không thể bỏ chạy được! Trừ khi hắn là một kẻ máu lạnh tận cùng, không để ý chết sống của ngươi nhà.
Đáng tiếc, Tần Lập không phải. Cho nên đã định trước, hôm nay hẳn sẽ phải chết dưới ba trăm bảy mươi tám Thần Vương liên thủ trấn áp!
Lúc này Tần Lập đang làm gì? Lòng của hắn, vô cùng bình tĩnh!
Thậm chí không hề có một chút sợ hãi!
Trong thân thể hắn, phát ra cỗ khí tức dung hợp pháp tắc thiên đạo Giới Hạ, đem gần như tất cả công kích hóa giải ở bên ngoài. Chẳng qua, khí tràng khổng lồ do ba trăm bảy mươi tám Thần Vương cùng nhau hình thành, lại không phải có thể đủ hóa giải được.
Khóe miệng Tần Lập nổi lên một tia cười khổ, hối hận không? Phẫn nộ không? Tiếc nuối không?
Dường như đều có, nhưng dường như cũng không mạnh lắm. Bởi vì hối hận phẫn nộ cùng tiếc nuối, cũng không thể giải quyết nguy cơ trước mắt. Dù là muốn báo thù, muốn tính sổ, vậy thì ít nhất cũng phải chịu đựng qua được cục diện trước mắt.Nguồn: http://thegioitruyen.com
Bỗng nhiên Tần Lập thấy một tên Thần Vương hưng phấn xông về phía mình, khóe miệng nổi lên ý cười lạnh băng. Những Thần Vương này, chỉ cần không nóng lòng, cứ vây khốn mình như thế, vậy mình sớm muộn gì cũng sẽ suy kiệt mà bị trấn áp chết tươi.
Chẳng qua luôn luôn có kẻ ngu ngốc, gấp không đợi kịp, xem chừng muốn nắm lấy công lao lớn nhất "chém giết Đế vương" ngày hôm nay?
Nhìn vẻ mặt Thần Vương kia hưng phấn quá mức đến vặn vẹo, Tần Lập xì một tiếng khinh miệt, phun ra một ngụm nước bọt trộn lẫn máu. Bãi nước bọt này phát ra tiếng gào thét, bắn về phía tên Thần Vương đang đứng ở sát rìa khu trọng lực mấy ngàn lần đang giương cung cài tên muốn bắn chết Tần Lập.
- A!
Vị Thần Vương kia đột nhiên hét thảm một tiếng, bãi nước bọt lẫn máu kia hung hăng đục thủng chân khí hộ thể của hắn từ một con mắt đi xuyên ra sau đầu. Tên Thần Vương tham công này, lại bị Tần Lập đang trọng thương, phun nước bọt bắn chết!
- Ha ha ha! Còn có ba trăm bảy mươi bảy cái!
Tần Lập khụ một tiếng nặng nề, vẻ mặt lại mang theo tươi cười châm chọc, cổ họng phát ra một trận khục khục, ở đó đã toàn là máu!
- Còn có ai muốn chịu chết, cứ việc tới đây, ta còn có rất nhiều nước bọt!
Tần Lập cười lạnh trào phúng nói.
Đường đường cường giả cảnh giới Thần Vương, lại bị một bãi nước bọt bắn chết, nói ra ngoài, cho dù là bị nước bọt Đại Đế bắn chết, cũng quá mất mặt rồi!
Ba trăm bảy mươi bảy Thần Vương còn lại, toàn bộ sắc mặt tái mét, nhưng cũng không có ai dám đi lên trước.
- Mọi người đồng lòng hợp lực, chém giết người này. Đến lúc đó, công lao lớn cỡ nào, đều là của mấy người chúng ta! Không ai được sinh ra ý nghĩ dị dạng, cứ trán áp hắn như thế, không bao lâu thì hắn sẽ kiệt sức mà chết! Đến lúc đó, chúng ta sẽ được người ta nhớ kỷ, trở thành lần đầu tiên cảnh giới Thần Vương chém giết tồn tại Đế vương!
- Đúng, đúng thế! Trấn áp chết hắn, chúng ta là Thần Vương có thể chém giết Đế vương!
Tần Lập phun ra một ngụm máu, không nhịn được thầm mắng: Đám khốn này, cũng thật là thông minh, làm sao mới giết thêm mấy người đây? Cứ chết như thế này, dường như có chút...lỗ vốn mà!
Dùng tiểu thế giới? Tiểu thế giới có thể trấn áp chết tất cả ba trăm bảy mươi bảy Thần Vương này? Tiếp đó Tần Lập liền phủ định ý nghĩa này, tiểu thế giới vừa thành hình, sợ rằng trấn không chết nhiều Thần Vương như vậy.
Hơn ba trăm bảy mươi Thần Vương, cổ khí tràng hình thành hiện giờ đã có thể so với Đế vương ngũ trọng thậm chí lục trọng. Tiểu thế giới, là thứ mà Tần Lập dùng để giữ mệnh sau cùng, quyết không thể lấy ra bây giờ.
Dưới loại khí tràng này, tiểu thế giới tất nhiên không có khả năng phát huy ra thực lực hoàn chỉnh.
- Tiểu tử, ngươi lại làm cái chuyện người trời oán trách gì? Vậy mà lại có nhiều tuyệt thế cường giả vây công ngươi như thế?
Một tiếng nói quen thuộc đã lâu không nghe được, vang lên trong đầu Tần Lập.
- Sư phụ? Ngài...Ngài tinh rồi?
Tinh thần Tần Lập chợt chấn động, không ngờ tới sư phụ Hô Diên Bác lại tỉnh dậy vào lúc này, thật không biết là may mắn hay là bất hạnh.
Hoàng Kim Cung có thể chống đỡ cường giả cảnh giới Địa Tiên công kích, nhưng tuyệt đối khôngthể chống lại được Thần Vương công kích!
Cho nên, từ trước tới sau Tần Lập căn bản không nghĩ tới tiến vào Hoàng Kim Cung sau đó bỏ chạy. Dù là có bỏ chạy, Tần Lập cũng sẽ không lựa chọn chạy trốn.
Cũng không phải nói Tần Lập cứng đầu đời uy phong nam nhân. Hắn đi rồi, người nhà của hắn làm sao đây? Môn phái Viêm Hoàng làm sao đây? Cả tòa Viêm Hoàng Sơn, khẳng định sẽ bị Liên quân Thần Vực phẫn nộ san thành đất bằng!
- Ôi, là Liên quân nơi Thần Vực!
Tần Lập vừa liều mạng chống lại áp lực ba trăm bảy mươi bảy Thần Vương, vừa dùng lời đơn giản nhất kể lại những chuyện đã trải qua cho Hô Diên Bác.
- Thật đáng chết! Trận chiến đấu mười mấy vạn năm trước, thì ra chính là do hắn khơi mào. Tên kia thân là cường giả cảnh giới Đế vương, lại không có một chút lòng từ bi. Bây giờ còn làm ra loại chuyện này, thật đáng chết một ngàn một vạn lần, cũng không quá đáng!
Hô Diên Bác nghe xong Tần Lập nói, lập tức phẫn hận Thông Thiên Đại Đế không thôi. Tiếp đó, nói với Tần Lập:
- Đồ nhi của ta con không cần sợ, tuy rằng ta không thể cảm nhận được khí tức nơi Thần Vực, nhưng Hoàng Kim Cung đã đi qua nơi đó. Đời này, không còn tiếc nuối nữa! Sư phụ con vốn đã sớm là người chết, nhưng sống đến hôm nay, trời xanh đối đãi ta không tệ, không ngờ tới quyển Hoang cổ thần tàng ở trong tay con có thể phát huy rạng rỡ. Tiểu tử giỏi lắm, sau này tiếp tục cố gắng, sư phụ ở trên trời chờ con lật đổ Thông Thiên Đại Đế!
Nghe Hô Diên Bác nói những lời như đi ngôn, Tần Lập lập tức trở nên cảnh giác:
- Sư phụ, ngài muốn làm gì?